Thấy cụ già đáng thương, chàng trai đưa ông về chăm sóc nhưng ông không đồng ý
Nhiều người nói nếu như hai con ông mà bình thường, chắc cũng sẽ có người phụ nữ sẵn sàng ở bên ông để cùng ông gánh vác, nhưng đằng này gánh nặng của ông quá lớn nên chẳng ai dám cùng ông vượt qua.
Ông bà đã có với nhau một cô con gái vô cùng xinh xắn. Hoàn cảnh gia đình khi ấy cũng không quá giàu có gì nhưng ông và bà vẫn quyết một lòng bên nhau và cố gắng chăm sóc tốt nhất cho con gái bé bỏng. Nhưng rồi giông bão ập đến khi con gái ông bỗng nhiên mắc bệnh lạ, chân tay cứ thế teo tóp, chẳng thể phát triển được. Dù đã cố gắng hết sức, thậm chí có bao nhiêu tiề.n bạc trong nhà, công với cả sự vay mượn, ông bà cũng chẳng tiếc để chữa bệnh cho con. Không có hy vọng gì, bà ôm khóc nức nở. Bà trách bà không biết sinh con để ông phải khổ. Ông ôm lấy bà, giọng nghẹn lại:
-Tạo hóa đã định, tránh cũng không được. Con mình hẩm phận, mình càng phải cố gắng chăm sóc nó tốt hơn để nó khỏi tủi bà ạ!
Bà thấy mẹ con mình vẫn còn may mắn, hạnh phúc lắm khi có được bờ vai vững trãi dựa vào là ông.
Con gái được 5 tuổ.i thì bà bàn với ông sinh thêm đứa con nữa, sau này tuổ.i già còn có chỗ mà nương tựa và chăm sóc người chị gái đáng thương này. Ông bà không muốn con khổ đâu nhưng cũng không còn sự lựa chọn nào khác. Thật trớ trêu thay, cô con gái thứ hai chào đời, ông còn chưa kịp vui mình thì bác sĩ đã tuyên bố đứ.a tr.ẻ có vấn đề về trí tuệ. Có nghĩa, cơ thể nó sẽ phát triển bình thường nhưng mãi mãi chỉ là đứ.a tr.ẻ lên 3. Bà gục ngã, vì quá đa.u đớ.n và khổ tâm nên bà khóc suốt. Ông thì buồn đến mức không thể nói được câu nào nhưng nghĩ giờ mình là động lực của vợ con nên ông dặn lòng phải cố gắng. Nào ngờ, bà vì không chịu được cú sốc đả kích vừa rồi đã bệnh nặng mà qua đời, để lại ông với hai cô con gái ốm đau bệnh tật bơ vơ. Nhìn hoàn cảnh của ông chẳng ai không xó.t x.a.
(Ảnh minh họa)
Nhiều người nói nếu như hai con ông mà bình thường, chắc cũng sẽ có người phụ nữ sẵn sàng ở bên ông để cùng ông gánh vác, nhưng đằng này gánh nặng của ông quá lớn nên chẳng ai dám cùng ông vượt qua. Với riêng ông thì ông chỉ mong hai con gái ông không có thêm bất cứ bệnh tật gì nữa, có đủ cái ăn cái mặc là được.
Một mình ông chăm sóc cho hai cô con gái, làm lụng đủ việc để mong hai con không phải chế.t đói. Nhưng sức người cũng có hạn, nhất là thời gian, lưỡi dao khắc nghiệt nhất vùi lấp đi hy vọng sống của hai con gái ông khi ông đến tuổ.i về già.
Dù đã cố gắng lắm nhưng ông cũng không để ra được nhiều tiề.n để dành. Có một khoản nhỏ, dù thế nào, ông cũng nhất quyết không tiêu, không phải để lo cho bản thân, mà để khi ông chế.t những người họ hàng, làng xóm sẽ lo lắng cho hai con gái của ông. Thôi thì được ngày nào hay ngày ấy, phụ thuộc vào số trời vậy.
Nhìn hai cô con gái, lòng ông cứ đau thắt lại. Ông chỉ mong gánh được hết bệnh tật cho hai con mình. Cuộc đời ông và bà có ăn ở thất đức với ai bao giờ đâu mà sao cả hai đứa con lại phải chịu đa.u đớ.n như vậy.
80 tuổ.i, cái tuổ.i gần đất xa trời, đáng lẽ phải được hưởng cuộc sống bình yên bên con cháu thì ông hàng ngày vẫn phải cặm cụi chống gậy đi xin ăn. Mà xin riết rồi, cũng chẳng có nhiều người cho. Có chút bánh, chút gạo, chút mì, ông lại chậm chạp ra về nấu cho hai cô con gái. Nhìn hai đứa ăn ngon lành, nước mắt ông ứa ra. Ông không biết ông chế.t đi rồi, hai con ông có tìm được nơi nương tựa tốt không, có ai hảo tâm không. Ông chỉ mong…
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Hôm nay ông chẳng xin được gì. Con ông không thể chế.t đói được. Thấy cửa hàng bánh mì sang trọng, ông chẳng dám bước vào xin. Ông chống gậy quay đi thì người chủ cửa hàng bước ra, nhìn ông đầy cảm thông. Thấy ông già cả mà vẫn phải đi xin ăn, anh ngỏ ý mời ông ở lại để anh chăm sóc. Nhưng ông chỉ ngập ngừng:
-Tôi chỉ dám xin hai ổ bánh mì thôi còn lòng tốt của anh, tôi cảm ơn rất nhiều!
Ông rơi nước mắt, nhìn ông đầy vẻ chất phác, hiền lành, anh gọi nhân viên gói lại cho ông hai ổ bánh mì thật ngon. Ông mừng rỡ nhìn anh đầy cảm kích rồi lom khom chống gậy ra về. Cả anh và những người nhân viên đều thấy kì lạ không hiểu vì sao ông lại không đồng ý ở lại mà chỉ xin hai ổ bánh mì. Bất giác, anh đi theo ông.
Con đường về nhà ông càng lúc càng heo hút, khó đi, vậy mà ông vẫn phải cần mẫn bấm chặ.t châ.n xuống nền đất để không bị ngã. Căn nhà hiện ra, ông mỉm cười rạng rỡ:
-Bố về rồi đây, nay có người tốt bụng cho bố hai ổ bánh mì ngon lắm!
Giọng ông hớn hở khiến anh phải tò mò nhìn vào trong nhà. Anh thấy sống mũi mình cay cay. Trong nhà, hai cô gái, một tật nguyền, một có nụ cười ngô nghê đang cười chào ông. Hóa ra lý do ông nhất định không chịu ở lại là vì đây. Anh không vào, sợ bố con ông ngại. Hôm sau, có đoàn từ thiện đến chăm, giúp đỡ bố con ông. Còn hứa khi ông ra đi, sẽ chăm sóc cho hai con gái ông. Ông mừng rơi nước mắt. Ông vẫn chưa biết vì sao lại có người biết hoàn cảnh của mình, nên ông chỉ biết cảm ơn ông trời. Còn anh, anh thực lòng muốn giúp đỡ ông vì trong mắt anh, ông là người cha vô cùng vĩ đại.
Linh San/ Theo Thể thao xã hội
Thương cô bé mồ côi bị đán.h đậ.p chàng trai đưa về nhà chăm sóc như em gái
1 lần vô tình nhìn thấy đứa em nuôi đó tắm, Tú đã chấm dứt ngay mối quan hệ anh - em nuôi mà tuyên bố 1 việc kinh khủng này khiến nó choáng váng hiểu ra lý do tại sao như vậy.
Anh muốn chúng ta chấm dứt quan hệ anh - em nuôi ở đây (ảnh minh họa)
Chiều đi làm phụ hồ về, mệt quá Tú vào quán trà đá ven đường nghỉ chân thì giật mình chứng kiến cảnh 1 đám giang hồ đang đán.h chử.i c.ô b.é ăn mày tàn nhẫn bên kia đường. Bức xúc về chuyện đó, Tú định lao sang ngăn mấy tên kia lại thì mọi người khuyên đừng dây vào bọn đầu gấu đó. Tụi kia đán.h xong chấn sạch tiề.n của c.ô b.é ăn mày tội nghiệp, nó cứ nằm đấy khóc giữ thật chặt mấy đồng lẻ trong tay.
Đi tới chỗ nó, Tú vén nhẹ mái tóc bù xù che hết mặt của nó rồi đưa cho cái bánh mỳ khẽ bảo.
- Em ăn đi, tụi này ngày nào cũng đán.h em như vậy sao??
- Biết sao được hả anh, họ là bảo kê ở đây mà. Em chỉ là đứa ăn mày thôi.
- Em còn người thân, có nhà chứ??
- Không ạ, người thân em mất hết rồi ạ. Không tiề.n, không gia đình em mới phải lang bạt, ăn xin thế này ạ.
Không tiề.n, không gia đình em mới phải lang bạt, ăn xin thế này ạ (ảnh minh họa)
- Tối em ngủ ở đâu??
- Vạ đâu ngủ đấy ạ.
- ...
- Thế này nhá, em theo anh về nhà anh ngủ đi. Anh ở với mẹ, mẹ anh già rồi nhưng dễ tính lắm. Chắc em cũng thích bà thôi. Nào đi theo anh, đừng ngủ lang nữa huống chi em là con gái.
- Nhưng...
- Không phải ngại, cứ theo anh về.
Đưa c.ô b.é ăn mày tội nghiệp đó về nhà, Tú nhận làm em nuôi luôn cho dễ đi lại. Mẹ Tú cũng quý con bé lắm, nó hiền, đảm đang lại hợp tính mẹ anh nên nhà lúc nào cũng rộn ràng tiếng cười nói. Nó về nhà Tú sống, anh và mẹ bắt nó bỏ luôn nghề ăn xin đi mà ở nhà trồng rau, nuôi lợn với mẹ. Con bé hơi ngại nhưng sau cũng chấp nhận.
Thời gian trôi qua, kể từ ngày Tú đưa nó về nhà mình ở cũng được 3 năm rồi. C.ô b.é ăn xin ngày nào đen nhẻm, luộm thuộm giờ đã tròn 16 tuổ.i và trở thành thiếu nữ với vẻ đẹp ngây thơ, hiền dịu. Mỗi Hiên (c.ô b.é ăn xin) cười là Tú lại đứng hình vài giây. Mẹ anh bảo, đợi con bé đủ 18 tuổ.i sẽ gả chồng cho nó nhưng nghe đến đó anh lại khó chịu và cáu gắt 1 cách vô cớ.
Thế rồi 1 ngày nọ vừa đi làm về, người nhễ nhại mồ hôi định đi đẩy cửa nhà tắm vào tắm thì Tú chế.t sững, ú ớ khi thấy Hiên đang tắm trong đó. Nhìn qua khe cửa bé tý tẹo thấy hết được body của em, Tú cứ suýt xoa mà lẩm bẩm khen Hiên tới tấp. Nhưng ngay phút giây đó Tú lại hối hận khi lỡ nhận Hiên em em gái nuôi. Đó là 1 sai lầm cực kỳ lớn trong đời anh.
Sau buổi hôm đó, Tú cứ nhìn Hiên với ánh mắt khác lạ, thì thoảng lại muốn đứng gần em đụng chạm này nọ. Rồi 1 ngày Tú quyết định hẹn Hiên ra cái ao làng ngồi nói chuyện.
- Hiên, em đã để ý hay yêu gã nào chưa??
- Em vẫn còn bé mà, yêu gì chứ?? Vả lại em không cha không mẹ, nghề nghiệp thì không ai lấy chứ?? Anh tính đuổi em đi đấy à??
- Không, thế thì tốt rồi. Anh muốn chúng ta chấm dứt quan hệ anh - em nuôi ở đây.
- Sao cơ, anh tính bỏ em và không muốn liên quan gì với em sao?? Em đã làm gì sai, anh nói đi để em sửa. Xa anh và mẹ chắc em chế.t mất. Thế gian này chỉ có anh và mẹ là tốt nhất với em thôi. Em xin anh, xin anh đừng đuổi em đi mà.
- Con ngốc này, chưa chi đã sợ rồi. Anh không muốn em làm em gái nuôi nữa, anh muốn em là bạn gái của anh có được không?? Hơi bất ngờ 1 chút nhưng anh mong em thông cảm, tại vì anh quá yêu em thôi mà.
- Thực ra thì... từ ngày theo anh về em đã có ý định cả đời này sẽ báo đáp cho anh hết, nhưng em không biết báo đáp bằng cách gì. Giờ thì tốt rồi, em cũng thích anh.
Hiên hôn nhẹ vào môi Tú 1 cái rồi chạy đi mất khiến Tú vừa sung sướng và thấy sao sao ấy. Chấm dứt tình nghĩa anh - em nuôi chuyển sang làm người yêu giờ đây cuộc sống trong căn nhà nhỏ hạnh phúc lắm. Có lẽ Tú đã yêu, yêu Hiên ngay từ lần nhìn trộm em tắm. Anh biết điều đó là xấu, nhưng tình cảm anh dành cho Hiên là thật. Anh không hứa sẽ cho Hiên 1 cuộc sống sang giàu, nhưng Tú hứa sẽ cho Hiên 1 mái ấm vô cùng hạnh phúc.
Theo Blogtamsu
May mà xảy ra chuyện gì, thì cũng còn có... facebook Lần đầu tiên cô giật mình lúc 2h sáng vì cơn đau quặn lạ lùng. Bất giác cô thấy mình thật cô đơn không người yêu thương, chăm sóc... Cô lần tìm trên danh sách facebook những icon sáng đèn. Cô năm ấy 29 tuổ.i xuân xanh. Cô tin vào duyên số của cuộc đời nên phơi phới ngoạ.i tìn.h với cô đơn...