Thấy con trai đánh con dâu, mẹ chồng không can ngăn mà còn đóng chặt cửa lại và cái kết sốc sau đó
“Vợ mà như thế thì phải đánh cho chừa, không có ngày nó coi trời bằng vung”. Nói rồi bà lẳng lặng ra ngoài đóng chặt cổng và cửa để hàng xóm không thấy con trai đánh vợ rồi sau đó bình thản đi lên gác nằm nghỉ.
Vốn chẳng ưa gì cô con dâu nhà nghèo lại xấu xí nên khi hai vợ chồng con xảy ra cãi vã, xích mích thì bà Thao hả hê vô cùng. Dạo mới cưới vợ cho con trai thấy Dũng cứ nghe lời vợ, rồi giúp vợ làm việc nọ việc kia thì bà ức ra mặt. Nói con không được, đội vợ lên đầu có ngày vợ nó khinh cho mà vẫn không nghe. Bà có nói có chửi con dâu thì mấy bà hàng xóm rảnh chuyện lại cứ nói bà ác nọ kia.
Lần này con dâu bà về ngoại chăm mẹ ốm, bỏ bê việc nhà chồng. Con trai bà đi làm về không có cơm ăn, bà cũng chẳng thèm nấu lại còn châm chọc vào mấy câu đại loại như: “Có vợ mà như không”, “Lấy chồng rồi mà chỉ thích về nhà đẻ”, “Nó có coi nhà này ra gì đâu, chỉ là cái nhà trọ thôi”… Thế là Dũng tức, Dũng gọi điện bắt vợ về bằng được.
Cô định chết ở bên ấy không thèm về à. (Ảnh minh họa)
Vừa nhìn thấy vợ Dũng đã hằm hằm:
- Cô định chết ở bên ấy không thèm về à.
Video đang HOT
- Anh nói hay nhỉ, mẹ ốm mấy hôm rồi. Bố lại không có nhà thì em phải qua giúp mẹ chứ. Anh là con rể mà chẳng hỏi thăm mẹ được một câu lại còn…
- Tôi làm sao, việc gì tôi phải hỏi. Cô đi lấy chồng phải phục vụ nhà chồng, đừng có xểnh ra là cút về đó ngay.
- Anh nói thế mà nghe được à, anh xem lại mình đi. Bố mẹ tôi ốm tôi phải về không ai cấm được.
Vợ vừa dứt lời đã nhận cái tát trời giáng từ Dũng. Vừa đánh, Dũng còn dùng những lời lẽ cay nghiệt để mạt sát vợ. Bà Thao được đà cũng chen vào: “Vợ mà như thế thì phải đánh cho chừa, không có ngày nó coi trời bằng vung. Láo nữa thì tống thẳng cổ về nhà nó, giả luôn đi hứng làm gì”.
Nói rồi bà lẳng lặng ra ngoài đóng chặt cổng và cửa để hàng xóm không thấy con trai đánh vợ rồi sau đó bình thản đi lên gác nằm nghỉ. Nằm trên gác rồi bà vẫn thấy tiếng loảng xoảng của đồ vật vỡ, tiếng con dâu gào thét, tiếng đấm thùm thụp. Lòng bà phấn khởi lắm, lần đầu tiên bà Thao thấy con trai đánh vợ, mà đánh một trận cho ra trò, phen này thì tống cổ nó về nhà đẻ nó. Bà sẽ cưới vợ khác xinh xắn, gia đình giàu có cho con bà.
Khi thấy tiếng la hét, nghĩ con dâu đã thấm đòn bà ung dung bước xuống. Nhìn cảnh tượng con dâu máu mồm máu mũi tuôn ra, đang cố vịn vào cái bàn gượng dậy thì bà bảo: &’Cái loại thân lừa ưa nặng, đáng đời lắm”. Vợ Dũng khó nhọc đáp lại mẹ chồng: “Con không ngờ, hôm nay mới biết rõ bộ mặt quỷ của mẹ”.
Lòng bà phấn khởi lắm, lần đầu tiên bà Thao thấy con trai đánh vợ, mà đánh một trận cho ra trò, phen này thì tống cổ nó về nhà đẻ nó. (Ảnh minh họa)
Bà Thao năm máu sáu cơn vớ lấy cái chổi định phang cho đứa con dâu mất dạy vài cái nữa thì không ngờ vợ Dũng bật dậy, vớ được con dao ở bàn bếp. Cô giơ lên rồi quát:
- Muốn sống chết cùng tao thì lao vào đây. Có chết tôi cũng không để các người hành hạ tôi thêm nữa đâu. Tôi nhịn thế này là quá đủ rồi, các người ác quá muốn dồn tôi vào chỗ chết thì tôi sẽ sốngchết cùng.
Lúc đó, vì đã xác định sẽ không thể chung sống thêm với nhà chồng được nữa nên vợ Dũng cũng chẳng còn nể nang gì. Cô chỉ cố gắng làm sao thoát ra khỏi cái nhà ấy, không thì cô cũng bị chồng và mẹ chồng đánh chết mà thôi.
Bà Thao thấy con dâu hăng như thế thì chùn bước. Bà sốc thực sự, không ngờ đứa con dâu yếu đuối cam chịu bao lâu nay lại dám phản kháng mạnh như thế.Vợ Dũng vừa khua dao vừa tiến ra mở cửa để thoát ra ngoài. Con dâu ra rồi, bà Thao còn nói vọng: “Mày mà bước về, tao giết”. “Xin lỗi bà, tôi đã xác định đi thì không bao giờ bước về để nhà bà hành nữa đâu”.
Vợ Dũng đang mang thai được hơn 1 tháng, nên ra khỏi cổng nhà chồng cô nhờ người ta đưa đi viện luôn. Cái thai chẳng giữ được, tình nghĩa vợ chồng coi như đã hết. Hôm ấy cả xóm được phen bàn tán xôn xao. Người ta bảo nhà bà Thao ác quá, thế thì chỉ có tuyệt tự.
Theo Một Thế Giới
Đàn ông có thể thật sự tha thứ khi người yêu đã từng 3 năm sống thử với "tình cũ"?
Tôi năm nay 27 tuổi, hiện là cán bộ của một cơ quan nhà nước. Tôi và gia đình đang hân hoan, phấn khởi chuẩn bị cho hôn lễ của mình vào tháng tới thì một câu nói của chồng sắp cưới khiến tôi hoang mang, đắn đo và muốn suy nghĩ lại mọi chuyện trước khi quá muộn.
Chồng sắp cưới của tôi hơn tôi 3 tuổi, anh là kỹ sư xây dựng và thường xuyên xa nhà. Trước anh, tôi đã từng yêu thương say đắm với một người bạn cùng học từ thời phổ thông với anh. Có lẽ, do tuổi trẻ suy nghĩ chưa thấu đáo và có tư tưởng hết mình vì tình yêu nên trong mối tình trước tôi đã đi quá giới hạn. Đã từng sống chung với người ấy từ năm cuối đại học. Nhưng khi tốt nghiệp được 2 năm thì chúng tôi chia tay vì có nhiều bất đồng trong cuộc sống, suy nghĩ. Chán nản, mất niềm tin tôi trở về quê làm việc và gặp chồng sắp cưới. Vì cùng quê với nhau lại học cùng người cũ của tôi nên chẳng khó khăn gì để anh biết được mọi chuyện trong quá khứ của tôi. Qua thời gian dài suy nghĩ, anh vẫn đồng ý chấp nhận yêu, luôn an ủi tôi vì đó chỉ là quá khứ. Tôi đã từng thấy may mắn, hạnh phúc và trân trọng anh biết bao về chuyện đó. Và quả thực, suốt hai năm yêu nhau, chưa khi nào anh trách cứ, nhắc lại chuyện quá khứ của tôi. Anh luôn ân cần, yêu thương và quan tâm tôi hết mực, khiến tôi luôn cảm thấy thời gian ở cạnh anh là hạnh phúc nhất, chẳng còn mong đợi gì hơn. Hai gia đình biết chuyện cũng ủng hộ, tác hợp và đã xem ngày lành để chúng tôi tổ chức hôn lễ vào tháng sau. Nhưng có một chuyện khiến tôi còn do dự, đắn đo và suy nghĩ mãi, liệu anh có bỏ qua quá khứ của tôi thật không hay chỉ tạm cho qua để tôi yên lòng kết hôn với anh.
Anh ôm chầm lấy tôi mà nói "suốt thời gian qua, em có ngủ với ai ngoài anh không?"
Chuyện là đợt vừa rồi, anh đi họp lớp và uống rượu say khướt. Vừa nhìn thấy tôi, anh ôm chầm lấy, ban đầu tôi nghĩ là anh nhớ tôi, cần tôi nhưng khi nghe câu nói vô định, lạnh lùng khi say khướt của anh khiến tôi chỉ muốn khóc. Anh nói "em đây rồi, anh sợ em đi mất. Hôm nay em ngủ lại với anh nhé. Suốt thời gian qua, em có ngủ với người khác ngoài anh không?" Tôi nghe xong mà chẳng hiểu nổi anh đang nghĩ gì trong đầu nữa. Người ta nói lời nói khi say là lời thực lòng, là những điều khi tỉnh luôn nghĩ trong đầu. Vậy lời nói khi ấy của anh là sao vậy? Có lẽ nào đó là những điều thường trực trong suy nghĩ của anh? Tôi đỡ anh về giường ngủ còn mình thì mông lung với hàng ngàn câu hỏi. Chắc rằng lúc nào anh cũng nghĩ về chuyện đó nên khi say mới nói ra những điều như vậy. Hóa ra, anh vốn chẳng tin tưởng về tôi, luôn lo sợ ngoài anh ra tôi vẫn còn người khác. Giá như anh cứ nói thẳng với tôi rằng chưa thể tha thứ cho quá khứ ấy, chưa thể chấp nhận việc tôi đã từng có người đàn ông khác trước anh thì tôi còn dễ chịu hơn.
Tôi đã nghe những điều anh nói trong vô thức, và biết rằng lòng anh vẫn chưa tin tưởng và tha thứ cho mình. Tự dưng tôi thấy chẳng còn tin anh nữa, chẳng còn tin vào những điều anh nói, những yêu thương anh dành cho mình suốt thời gian qua. Có lẽ nào, tất cả những gì anh làm đều không xuất phát từ trái tim và suy nghĩ. Sẽ ra sao khi lời nói, hành động và suy nghĩ của anh không đồng nhất? Miệng anh nói yêu tôi, tha thứ và chia sẻ mọi chuyện cùng tôi nhưng lòng anh nơm nớp lo sợ, nghi ngờ, cảnh giác với tôi mọi lúc.
Tôi hiểu rằng, thời gian qua, có thể anh miễn cưỡng chấp nhận cũng có thể anh cho qua mọi chuyện thực sự nhưng trong buổi họp lớp, anh gặp lại người ấy nên ký ức lại sống dậy khiến anh đau khổ và nói ra những điều đó. Dù lí do gì đi nữa thì tôi vẫn không thể không nghĩ về chuyện này. Anh là người thành đạt, lại nhiều bạn bè mà hơn nữa, năm nào lớp anh cũng gặp mặt đầu xuân. Vậy nếu tư tưởng anh không kiên định hoặc không thể quên chuyện cũ, cứ gặp lại người đó những ký ức ấy lại ùa về. Và rồi anh lại hành động như vừa qua thì tôi và anh liệu có sống hạnh phúc được không? Tôi đắn đo nhiều lắm, cứ định nói chuyện với anh nhưng chẳng biết bắt đầu từ đâu nữa. Tôi không đủ dũng khí để nói những suy nghĩ, những nỗi niềm trong lòng mình với anh, vì tôi sợ làm anh buồn. Dù sao, anh là đàn ông lại gạt bỏ tự trọng của mình chấp nhận người không hoàn hảo như tôi thì việc tôi yêu cầu này nọ, bắt anh không được nhắc lại chuyện đó là quá đáng. Tôi biết phải làm gì đây? Cứ tiếp tục xem như chưa có chuyện gì để chuẩn bị đám cưới hay cùng anh nói chuyện, suy nghĩ kỹ trước khi quá muộn? Tôi sợ mất anh và càng sợ hơn khi phải gắn cuộc đời mình với anh mà anh luôn hoài nghi chẳng tin tưởng mình. Xin mọi người hãy chia sẻ để tôi tin hơn đưa ra quyết định lớn cho cuộc đời mình.
Theo Công Luận
Chồng ném thẳng chiếc xe đồ chơi của con vào mặt khi thấy vợ mặc thứ ấy Khoác trên mình chiếc váy đen tuyệt đẹp, Hà bước ra ngoài với tâm trạng phấn khởi nhất có thể thì đột ngột, chiếc ô tô đồ chơi của cậu con trai bay thẳng vào mặt khiến Hà đau điếng. Còn ngỡ con nghịch ngợm nhưng tiếng quát lớn của Lương vang lên đã giải thích tất cả. Lấy được người chồng biết...