Thấy con trai cắt móng chân cho vợ, mẹ chồng mắng té tát
Buổi tối, mẹ của Trung bất ngờ bước vào phòng của hai vợ chồng anh và một cảnh tượng đập vào mắt bà, bà nhìn thấy con trai bà đang cắt móng chân cho vợ. Mặt bà trở nên đỏ gắt vì tức giận…
ảnh minh họa
Sau 3 năm yêu nhau, Mai và Trung quyết định tiến đến hôn nhân. Trong thời gian yêu nhau, Trung biết chuyện Mai vốn được bố mẹ cưng chiều lên tận mây xanh. Bố mẹ của Mai kết hôn nhiều năm nhưng vẫn chưa có tin vui, thời điểm đó bố của Mai cũng bị phá sản. Đến năm 40 tuổi thì mẹ của Mai mang thai, khi bà sinh Mai thì công việc làm ăn của bố Mai phất lên, bố mẹ của Mai đều tin Mai chính là vận may mà ông trời ban xuống cho họ nên họ hết lòng cưng chiều Mai.
Mai được bố mẹ cưng như một nàng công chúa, cô không phải đụng tay vào việc nhà. Trong thời gian yêu nhau, Trung tận mắt chứng kiến đến việc đập trứng đổ chả Mai cũng không biết làm. Do đó, những việc nào Trung có thể làm thì anh tuyệt đối không để Mai nhúng tay vào. Sau khi kết hôn, bố mẹ vợ đề nghị mua nhà cho hai vợ chồng anh, bà bảo không muốn con gái khổ sở khi về miền quê sống, bà bảo hai vợ chồng cứ yên tâm ở lại thành phố kiếm việc làm, bà sẽ mua xe để hai vợ chồng tiện đi làm. Trung cảm thấy rất biết ơn bố mẹ vợ. Không lâu sau đó thì Mai có thai, đến bệnh viện siêu âm thì biết tin là mang thai song sinh.
Trung cảm thấy vui mừng khôn xiết, nhưng có một vấn đề khiến anh lo ngại chính là công việc ở công ty quá bận rộn nên anh hầu như không có thời gian chăm sóc vợ, thế là Trung đành đón mẹ vợ đến nhà chăm sóc con gái bà. Mẹ vợ năm nay đã 70 tuổi nhưng bà rất minh mẫn và khỏe mạnh, bà có thể phụ vợ chồng anh nấu ăn và chăm sóc Mai rất tốt. Trung vốn muốn thuê bảo mẫu nhưng mẹ vợ liền ngăn lại, bà bảo thích ở cạnh chăm sóc con gái nên mọi chuyện cứ để bà lo.
Video đang HOT
Gần đến ngày Mai sinh con, mẹ của Trung từ quê bắt chuyến xe lên thành phố thăm hai vợ chồng anh. Khi Trung đang chuẩn bị vào bếp nấu ăn, mẹ của Trung bước vào bếp và giật cái nồi trên tay anh, bà bảo: “Con là đàn ông cơ mà, bàn tay của con sao lại dính dầu mỡ, sao lại đụng vào chuyện bếp núc của phụ nữ hả?”. Mẹ vợ thấy vậy liền cười xòa nhằm xoa dịu bầu không khí căng thẳng:”Bà thông gia bớt giận, cứ để tôi làm”. Mẹ của Trung nghe xong liền vứt cái nồi qua một bên, cả Trung và mẹ vợ đều biết bà đang rất tức giận.
Buổi tối, mẹ của Trung bất ngờ bước vào phòng của hai vợ chồng anh và một cảnh tượng đập vào mắt bà, bà nhìn thấy con trai bà đang cắt móng chân cho vợ. Mặt bà trở nên đỏ gắt vì tức giận, bà liền kéo con trai ra ngoài nói chuyện: “Tại sao con có thể làm những chuyện ấy cho vợ hả? Con không biết nhục hả? Con là đàn ông con trai đấy, con định để vợ đè đầu cưỡi cổ đấy à?”. Trung nhắc nhở mẹ nói nhỏ thôi, bởi anh sợ vợ nghe được sẽ buồn. Vì Mai đang mang thai nên đi một chút là cô đã thở không ra hơi, cô không thể cong lưng chứ đừng nói đến việc tự cắt móng chân. Dù được con trai giải thích tường tận nhưng mẹ của Trung vẫn tỏ vẻ không vui, thế là bà ôm cục tức ấy lên giường ngủ.
Ngày hôm sau, mọi việc trong nhà đều do mẹ vợ làm, Mai cũng không dám kêu réo chồng khi có mẹ chồng lượn qua lượn lại. Đến bữa cơm, mẹ chồng hỏi: Cháu của mẹ sắp ra đời rồi, tụi con đã định đặt tên gì cho hai bé chưa?”. Trung thành thật bảo: “Vì vợ cực khổ mang nặng đẻ đau nên con muốn nhường cho vợ quyền đặt tên, chỉ cần tên hay và ý nghĩa là được ạ”. Mẹ Trung nghe vậy thì giận tím tái, bà mắng anh ngay tại bàn cơm trước mặt con dâu và bà thông gia: “Tại sao ngay cả chuyện đặt tên con cũng không thể quyết định hả? Con có còn là đàn ông không hả? Có phải con đã bị vợ mà mẹ vợ tẩy não rồi không?”
Vừa nghe những lời trách mắng của mẹ chồng, Mai chỉ biết cúi gằm mặt, Trung có thể thấy những giọt nước mắt của vợ đang rơi không ngừng, mẹ vợ thì khẽ vỗ về và an ủi con, dường như bà cũng không thể chịu đựng được chuyện bà thông gia đang làm quá lên, bà từ tốn bảo: “Chỉ là chuyện đặt tên thôi mà, bà không cần phải nóng giận như thế, nếu bà muốn tôi sẽ nhường cho bà quyền đặt tên hai đứa cháu, Mai nó sắp sinh cho chúng ta cặp sinh đôi kháu khỉnh rồi, chúng ta nên vui mới đúng, không nên vì chút chuyện nhỏ này mà làm mất hòa khí đôi bên”.
Mẹ của Trung vẫn chưa nguôi cơn giận, bà mắng lại: “Bà đừng tưởng bà mua nhà cho hai đứa nó thì bà có quyền bắt con trai tôi làm chuyện nọ, chuyện kia. Khi tôi không ở đây, chắc hai mẹ con bà hành hạ nó lắm chứ gì?”. Vẫn chưa hài lòng, bà quay sang trách con trai: “Mẹ đã nói rồi, con chỉ cần về quê là mẹ tìm ngay cái mối tốt rồi lấy vợ cho con, đừng bao giờ dính đến gái thành phố, bếp núc không biết thì sao có thể hầu hạ chồng con hả?”. Sau khi xảy ra cuộc tranh cãi đó, bầu không khí trên bàn ăn rất căng thẳng, ai cũng ăn vội qua loa vài miếng rồi buông đũa.
Trung không biết nên xử sự thế nào cho vẹn cả đôi đường, anh đã đứng ra xin lỗi vợ và mẹ vợ rối rít, dù mẹ vợ bảo bà không để bụng nhưng anh biết những lời mẹ nói đã khiến cả vợ và mẹ vợ buồn lòng. Tính của mẹ anh cũng biết, bà rất khắt khe, lúc anh cưới Mai, bà đã phản đối kịch liệt, xem ra đến bây giờ bà vẫn có cái nhìn khắt khe về con dâu thành phố. Trung cảm thấy lo lắng cho vợ vì cô đang mang thai nhưng phải chịu sức ép căng thẳng như thế này, tình thế này quả thật Trung đứng về phía nào cũng sẽ khiến mối quan hệ thông gia sứt mẻ tình cảm.
Theo Afamily
Thân làm đàn ông mà phải nấu cơm, giặt quần áo cho vợ thì nhục lắm
Thế đấy, con gái sướng hay khổ phần lớn đều phụ thuộc vào người chồng, mà lấy chồng thì lại như đánh một canh bạc, thắng thua chả ai biết trước.
ảnh minh họa
Buổi chiều tan làm 3, 4 gã đàn ông đã có vợ ngồi bia hơi với nhau bốc phét đủ điều trên trời dưới biển. Ông thì tâng bốc bản thân ở nhà được vợ cung phụng như ông hoàng, cơm nước bưng tới tận miệng, nói gì cũng vâng dạ ngọt lịm. Ông thì cũng than phiền đôi chút về công việc, lương bổng không được như ý muốn. Cuộc nói chuyện đang vào hồi rôm rả, ai nấy đều có chút hơi men trong người, thì Phong có điện thoại, Phong chỉ ậm ừ vài câu rồi đứng lên xin phép mọi người ra về.
Đức kéo tay Phong lại, ấn anh xuống ghế hỏi đủ thứ, "chắc lại vợ gọi về chứ gì, là đàn ông phải có sức mạnh của đàn ông, làm gì mà như chuột gặp mèo ý, cứ rúm ró hết vào. Nó gọi thì gằn giọng lên bảo &'tao đang bàn chuyện đại sự, đừng có lằng nhằng' xem nó có dám gọi nữa không. Đàn ông như chú thì vứt. Mà tôi nghe nói, chú ở nhà sợ vợ phải phép, lúc nào cũng lăm lăm giặt giũ, cơm nước nhà cửa phải không. Là đàn ông tôi thấy nhục cho chú lắm Phong à...".
Phong vẫn đủ kiên nhẫn nghe Đức lên nước dậy đời cho đến khi Đức dứt lời. Phong không ngần ngại đáp trả, "Đàn ông hay đàn bà thì cũng là người, đã quyết định kết hôn, chung sống với nhau thì phải vì nhau, cùng nhau xây dựng. Em chưa bao giờ ngần ngại giúp vợ việc nhà bởi lẽ, vợ em cũng chưa bao giờ ngần ngại giúp em kiếm tiền. Em không biết ở nhà vợ chồng anh thế nào, chứ riêng gia đình em, cả hai vợ chồng đều phải ra ngoài làm thuê kiếm tiền thì cớ sao về nhà lại chỉ nhăm nhăm đùn hết việc cho vợ. Nói như anh thì vợ là gì? Lấy vợ về chỉ để làm những công việc như anh bảo thì thà không lấy, thuê tạm giúp việc cho xong".
Câu chuyện mỗi lúc một căng thẳng hơn, phần vì cả Phong và Đức đều không hiểu nhau, phần vì phía Đức đang có chút men trong người. Trong khi Phong luôn cho rằng việc giúp vợ lo toan việc nhà là điều cần thiết và anh luôn tự giác làm điều đó thì Đức lại tức giận nói Phong làm nhục cánh đàn ông, chê anh là đồ sợ vợ.
Phong không chịu nổi cách cư xử và lối suy nghĩ của Đức nên nhất quyết đứng dậy ra về. Suốt dọc đường Phong nghĩ mãi liệu việc anh đang làm ấy có thật sự là làm nhục cánh đàn ông không? Đêm đó, Phong thật thà nói chuyện với vợ, cô vợ trẻ nằm bên ôm Phong rồi nói: "Phụ nữ chúng em ấy, ai cũng nói là chân yếu tay mềm, thế mà chính những thứ yếu mềm ấy ngày nào cũng phải làm quần quật từ sáng cho tới tối muộn. Anh thấy đấy, em có lúc nào được nghỉ ngơi đâu, việc kiếm tiền cả hai cùng làm, khi sinh con 9 tháng 10 ngày chỉ một mình em đau nghén, sinh con ra con bám riết lấy mẹ mình em chăm nom, việc cơm nước vẫn một tay em đảm nhiệm... vậy thì những việc cánh đàn ông giúp đỡ phận gái tụi em được bao nhiêu?
Khi anh giúp em làm việc nhà anh có thấy ấm ức không?, khi anh giúp em quét nhà, giặt quần áo anh có thấy cương vị một người chồng của mình trong gia đình có giảm chút nào không? Và suốt bao năm qua anh có thấy mình được tôn trọng trong gia đình không? Vì thế việc anh giúp vợ làm việc nhà đâu có nghĩa là anh đang làm xấu cánh đàn ông. Chỉ có những người đàn ông thô lỗ, sống ích kỷ và lười biếng mới có lối suy nghĩ như vậy. Em tin là người phụ nữ nào lấy phải người chồng như vậy cũng khổ trăm đường. Anh chỉ thật sự làm xấu mặt cánh đàn ông nếu anh bị vợ coi thường, chứ không phải do anh tự tay nấu ăn, hay phơi chiếc áo sơ mi... làm những việc mà xưa nay chính cánh đàn ông các anh mặc định là việc của phụ nữ tụi em".
Nghe vợ nói vậy Phong không còn suy nghĩ đến những lời nói thô lỗ của Đức nữa, bản thân anh trước đó chưa bao giờ ca thán việc giúp vợ làm việc.
Thế đấy, con gái sướng hay khổ phần lớn đều phụ thuộc vào người chồng, mà lấy chồng thì lại như đánh một canh bạc, thắng thua chả ai biết trước. Lấy được người như Phong thì dù có vất vả nhưng được chia sẻ thì cả nhà cùng vui, nhưng nếu lấy phải người như Đạt thì dù có giàu có, sung túc thì vẫn thấy khổ.
Theo blogtamsu
Mang 2 tỷ từ nước ngoài về cho vợ xây nhà, nào ngờ về đến nơi đã thấy mẹ vợ khóc ngất: "Vợ con nằm trong cái bình kia" Lúc đó, tôi đã kiếm được 2 tỷ, định bụng sẽ mang về xây nhà cho vợ. Vừa đặt chân đến sân bay, tôi đã vỡ òa trong sung sướng. Tôi bắt xe taxi đi ngay về nhà vợ. Vợ chồng tôi nghèo lắm, lấy nhau khi hai vợ chồng không có công ăn việc làm ổn định. Tôi thì đi sửa xe...