Thấy con trai cắt móng chân cho vợ, mẹ chồng mắng té tát
Buổi tối, mẹ của Trung bất ngờ bước vào phòng của hai vợ chồng anh và một cảnh tượng đ.ập vào mắt bà, bà nhìn thấy con trai bà đang cắt móng chân cho vợ. Mặt bà trở nên đỏ gắt vì tức giận…
ảnh minh họa
Sau 3 năm yêu nhau, Mai và Trung quyết định tiến đến hôn nhân. Trong thời gian yêu nhau, Trung biết chuyện Mai vốn được bố mẹ cưng chiều lên tận mây xanh. Bố mẹ của Mai kết hôn nhiều năm nhưng vẫn chưa có tin vui, thời điểm đó bố của Mai cũng bị phá sản. Đến năm 40 t.uổi thì mẹ của Mai mang thai, khi bà sinh Mai thì công việc làm ăn của bố Mai phất lên, bố mẹ của Mai đều tin Mai chính là vận may mà ông trời ban xuống cho họ nên họ hết lòng cưng chiều Mai.
Mai được bố mẹ cưng như một nàng công chúa, cô không phải đụng tay vào việc nhà. Trong thời gian yêu nhau, Trung tận mắt chứng kiến đến việc đ.ập trứng đổ chả Mai cũng không biết làm. Do đó, những việc nào Trung có thể làm thì anh tuyệt đối không để Mai nhúng tay vào. Sau khi kết hôn, bố mẹ vợ đề nghị mua nhà cho hai vợ chồng anh, bà bảo không muốn con gái khổ sở khi về miền quê sống, bà bảo hai vợ chồng cứ yên tâm ở lại thành phố kiếm việc làm, bà sẽ mua xe để hai vợ chồng tiện đi làm. Trung cảm thấy rất biết ơn bố mẹ vợ. Không lâu sau đó thì Mai có thai, đến bệnh viện siêu âm thì biết tin là mang thai song sinh.
Trung cảm thấy vui mừng khôn xiết, nhưng có một vấn đề khiến anh lo ngại chính là công việc ở công ty quá bận rộn nên anh hầu như không có thời gian chăm sóc vợ, thế là Trung đành đón mẹ vợ đến nhà chăm sóc con gái bà. Mẹ vợ năm nay đã 70 t.uổi nhưng bà rất minh mẫn và khỏe mạnh, bà có thể phụ vợ chồng anh nấu ăn và chăm sóc Mai rất tốt. Trung vốn muốn thuê bảo mẫu nhưng mẹ vợ liền ngăn lại, bà bảo thích ở cạnh chăm sóc con gái nên mọi chuyện cứ để bà lo.
Gần đến ngày Mai sinh con, mẹ của Trung từ quê bắt chuyến xe lên thành phố thăm hai vợ chồng anh. Khi Trung đang chuẩn bị vào bếp nấu ăn, mẹ của Trung bước vào bếp và giật cái nồi trên tay anh, bà bảo: “Con là đàn ông cơ mà, bàn tay của con sao lại dính dầu mỡ, sao lại đụng vào chuyện bếp núc của phụ nữ hả?”. Mẹ vợ thấy vậy liền cười xòa nhằm xoa dịu bầu không khí căng thẳng:”Bà thông gia bớt giận, cứ để tôi làm”. Mẹ của Trung nghe xong liền vứt cái nồi qua một bên, cả Trung và mẹ vợ đều biết bà đang rất tức giận.
Video đang HOT
Buổi tối, mẹ của Trung bất ngờ bước vào phòng của hai vợ chồng anh và một cảnh tượng đ.ập vào mắt bà, bà nhìn thấy con trai bà đang cắt móng chân cho vợ. Mặt bà trở nên đỏ gắt vì tức giận, bà liền kéo con trai ra ngoài nói chuyện: “Tại sao con có thể làm những chuyện ấy cho vợ hả? Con không biết nhục hả? Con là đàn ông con trai đấy, con định để vợ đè đầu cưỡi cổ đấy à?”. Trung nhắc nhở mẹ nói nhỏ thôi, bởi anh sợ vợ nghe được sẽ buồn. Vì Mai đang mang thai nên đi một chút là cô đã thở không ra hơi, cô không thể cong lưng chứ đừng nói đến việc tự cắt móng chân. Dù được con trai giải thích tường tận nhưng mẹ của Trung vẫn tỏ vẻ không vui, thế là bà ôm cục tức ấy lên giường ngủ.
Ngày hôm sau, mọi việc trong nhà đều do mẹ vợ làm, Mai cũng không dám kêu réo chồng khi có mẹ chồng lượn qua lượn lại. Đến bữa cơm, mẹ chồng hỏi: Cháu của mẹ sắp ra đời rồi, tụi con đã định đặt tên gì cho hai bé chưa?”. Trung thành thật bảo: “Vì vợ cực khổ mang nặng đẻ đau nên con muốn nhường cho vợ quyền đặt tên, chỉ cần tên hay và ý nghĩa là được ạ”. Mẹ Trung nghe vậy thì giận tím tái, bà mắng anh ngay tại bàn cơm trước mặt con dâu và bà thông gia: “Tại sao ngay cả chuyện đặt tên con cũng không thể quyết định hả? Con có còn là đàn ông không hả? Có phải con đã bị vợ mà mẹ vợ tẩy não rồi không?”
Vừa nghe những lời trách mắng của mẹ chồng, Mai chỉ biết cúi gằm mặt, Trung có thể thấy những giọt nước mắt của vợ đang rơi không ngừng, mẹ vợ thì khẽ vỗ về và an ủi con, dường như bà cũng không thể chịu đựng được chuyện bà thông gia đang làm quá lên, bà từ tốn bảo: “Chỉ là chuyện đặt tên thôi mà, bà không cần phải nóng giận như thế, nếu bà muốn tôi sẽ nhường cho bà quyền đặt tên hai đứa cháu, Mai nó sắp sinh cho chúng ta cặp sinh đôi kháu khỉnh rồi, chúng ta nên vui mới đúng, không nên vì chút chuyện nhỏ này mà làm mất hòa khí đôi bên”.
Mẹ của Trung vẫn chưa nguôi cơn giận, bà mắng lại: “Bà đừng tưởng bà mua nhà cho hai đứa nó thì bà có quyền bắt con trai tôi làm chuyện nọ, chuyện kia. Khi tôi không ở đây, chắc hai mẹ con bà h.ành h.ạ nó lắm chứ gì?”. Vẫn chưa hài lòng, bà quay sang trách con trai: “Mẹ đã nói rồi, con chỉ cần về quê là mẹ tìm ngay cái mối tốt rồi lấy vợ cho con, đừng bao giờ dính đến gái thành phố, bếp núc không biết thì sao có thể hầu hạ chồng con hả?”. Sau khi xảy ra cuộc tranh cãi đó, bầu không khí trên bàn ăn rất căng thẳng, ai cũng ăn vội qua loa vài miếng rồi buông đũa.
Trung không biết nên xử sự thế nào cho vẹn cả đôi đường, anh đã đứng ra xin lỗi vợ và mẹ vợ rối rít, dù mẹ vợ bảo bà không để bụng nhưng anh biết những lời mẹ nói đã khiến cả vợ và mẹ vợ buồn lòng. Tính của mẹ anh cũng biết, bà rất khắt khe, lúc anh cưới Mai, bà đã phản đối kịch liệt, xem ra đến bây giờ bà vẫn có cái nhìn khắt khe về con dâu thành phố. Trung cảm thấy lo lắng cho vợ vì cô đang mang thai nhưng phải chịu sức ép căng thẳng như thế này, tình thế này quả thật Trung đứng về phía nào cũng sẽ khiến mối quan hệ thông gia sứt mẻ tình cảm.
Theo Afamily
Mang 2 tỷ từ nước ngoài về cho vợ xây nhà, nào ngờ về đến nơi đã thấy mẹ vợ khóc ngất: “Vợ con nằm trong cái bình kia”
Lúc đó, tôi đã kiếm được 2 tỷ, định bụng sẽ mang về xây nhà cho vợ. Vừa đặt chân đến sân bay, tôi đã vỡ òa trong sung sướng. Tôi bắt xe taxi đi ngay về nhà vợ.
Vợ chồng tôi nghèo lắm, lấy nhau khi hai vợ chồng không có công ăn việc làm ổn định. Tôi thì đi sửa xe máy cho một người quen, vợ tôi thì đi may thuê cho công ty. Nói chung thu nhập bấp bênh, chả ổn định nhưng vì quá yêu nhau nên tôi không muốn cô ấy đi lấy người khác. Tôi tự hứa với bản thân mình rằng, dù bằng cách nào đi chăng nữa, tôi cũng sẽ làm việc chăm chỉ để cho vợ tôi một cuộc sống ổn định hơn.
Rồi cơ hội cũng đến, tôi có một người bà con ở nước ngoài ngỏ ý đưa tôi sang, chỉ cần tôi vay một số t.iền để làm giấy tờ, qua đó việc đã có sẵn, chỉ vài năm là tôi có thể trả lại số t.iền đó. Tôi suy đi tính lại rất nhiều lần và bàn với vợ phải đ.ánh liều một phen vì nếu cứ ở nhà, chúng tôi sẽ không bao giờ ngấc đầu lên được.
(Ảnh minh họa)
Thế là tôi đành tạm biệt cô vợ 25 t.uổi của mình. Tôi bảo cô ấy về nhà mẹ đẻ ở rồi chờ tôi. Tôi sang nước ngoài, rất may là mọi thứ thuận lợi. Tôi lao vào làm việc như điên. 1 năm sau đã trả hết nợ. Tôi gắng làm thêm 5 năm nữa để dành t.iền về xây nhà và kinh doanh.
Những tưởng sau 6 năm bôn ba ở xứ người, tôi sẽ được về nhà. Nào ngờ số t.iền tôi gửi ở một người anh em thân thiết bị anh ta cuỗm mất. Tôi không thể tìm ra hắn ta. Tôi như c.hết đi sống lại. Đó là một số t.iền lớn. Mọi người an ủi tôi, vợ tôi cũng bảo rằng đừng ở lại đó nữa, có gì về nhà rồi vợ chồng rau cháo nuôi nhau nhưng tôi không cam tâm, tôi phải ở lại đây để gây dựng lại mọi thứ. Tôi sẽ trở về khi nào có t.iền.
Thế là tôi không thể về nhà như dự định. Tôi ở lại thêm 4 năm nữa, thế là tròn chục năm đằng đẵng tôi xa vợ. Khoảng thời gian cuối, tôi có gọi về nhà nhưng không cách nào liên lạc được. Tôi mồ côi từ nhỏ, họ hàng đều ở xa nên lúc đó, tôi không biết phải làm sao để biết tin tức về vợ. Tôi đành tâm niệm rằng chắc vợ và mẹ vợ vẫn ổn, dù sao tôi cũng sắp được về nhà với cả hai rồi.
Lúc đó, tôi đã kiếm được 2 tỷ, định bụng sẽ mang về xây nhà cho vợ. Vừa đặt chân đến sân bay, tôi đã vỡ òa trong sung sướng. Tôi bắt xe taxi đi ngay về nhà vợ. Vừa vào đến cổng, tôi đã gọi lớn: "Mẹ ơi, vợ ơi, con về rồi đây".
Nhưng chỉ có mẹ vợ tôi đi ra. Vừa thấy tôi, bà đã bật khóc nức nở. Tôi ôm lấy bà dỗ dành: "Mẹ đừng khóc, con về rồi đây. Nhà con đâu hả mẹ?". Mẹ vợ tôi dẫn tôi vào nhà rồi chỉ vào cái bình gốm nằm trên bàn thờ bảo: "Vợ con nằm trong cái bình kia".
(Ảnh minh họa)
Tôi choáng váng. Tôi không tin đó là sự thật. Tôi gào lên: "Mẹ, sao lại vậy? Cô ấy bị làm sao?". Mẹ vợ tôi thút thít: "Nó đi làm về muộn, đêm đó lại mưa nên bị xe tông. Nó mới mất 1 tháng nay con ạ".
Tôi sững sờ. Sao số vợ tôi khổ thế này? Xa chồng lúc đang còn xuân sắc, đến khi chồng về, mang chút t.iền về để cho cô ấy được sung sướng thì cô ấy lại không thể hưởng. Tôi gào khóc thảm thiết, tôi tiếc cái khoảng thời gian mình đã bỏ vợ ở nhà để bôn ba tại nước ngoài. Giá như tôi nghe lời cô ấy, về nhà 4 năm trước thì có lẽ tôi đã không phải hối hận tột độ như thế này.
Theo Một Thế Giới
Đời em quá khổ khi giao hết t.iền cho vợ giữ! Phải hơn 3 tiếng vật lộn trong mệt mỏi, em mới tìm về được khách sạn trong bộ dạng giống hệt &'bang chủ cái bang'. Chưa bao giờ em nghĩ tuần trăng mật của mình lại xuất hiện tình cảnh này. Đám cưới tiêu tốn hơn cả trăm triệu, tụi em đều không phải nhờ cậy đến bố mẹ hai bên. (Ảnh minh...