Thấy con trai 3 tuổi coi thường nhà ngoại, mẹ phát hiện sự thật khi tận mắt chứng kiến bà nội dạy cháu câu này
Thấy con trai mới 3 tuổi đã nói những câu vô lễ với ông bà ngoại, Ngân không thể ngờ được sau đó là sự dạy dỗ có bài bản của mẹ chồng mình. Cô chỉ phát hiện khi một lần tận mắt chứng kiến.
Thời điểm này Ngân không thể giữ nổi bình tĩnh và nhẫn nhịn để chung sống với mẹ chồng được nữa.
Bao năm qua, Ngân biết mẹ chồng không hề ưa cô vì gia đình cô không “môn đăng hộ đối”. Bà bảo, nhà bà tuy không danh gia vọng tộc nhưng đều là công chức nhà nước, sau này nghỉ làm đều có lương hưu cả. Còn bố mẹ Ngân, bố thì làm công nhân nhà máy, mẹ thì làm ruộng, quê mùa và không xứng tầm. Cũng may, Đăng – chồng Ngân là người có chính kiến, anh quyết không lấy vợ hoặc chỉ lấy cô. Cuối cùng bà cũng phải chịu.
Thế nhưng, khi chung sống thì bà coi Ngân như kẻ thù, luôn tìm cách bới móc, trách phạt nhưng ít nhất, Ngân cũng cố gắng cư xử khôn khéo để giữ hòa khí trong gia đình.
Nhiều khi bà mắng oan mà Ngân vẫn phải chịu đựng chỉ vì muốn mái nhà được yên ấm. Ngân về làm dâu được 4 năm, sinh được cho ông bà 1 thằng cháu đích tôn thì bà cũng dần bớt căm ghét cô hơn. Cuộc sống tuy chẳng phải dễ chịu nhưng cô vẫn cố gắng vì yêu chồng, thương con.
Mẹ chồng Ngân ghét cô vì cho rằng cô không xứng. (Ảnh minh họa)
Thế mà, thì ra chỉ có mình Ngân là cố gắng để chung sống hòa bình, còn bà thì chỉ phá. Thậm chí, tới mức dạy cháu những điều coi thường họ ngoại Ngân không thể tha thứ.
Chả là dạo gần đây, thằng Bon con trai Ngân thường xuyên nói những câu chửi bậy. Cô mắng và phạt cháu nhưng mẹ chồng cứ ra bênh:
- Con nó còn nhỏ, nó biết cái gì đâu mà trách phạt?
- Mẹ, dạy con từ thuở còn thơ, vì nó không biết con mới phải nói cho cháu nó biết. Cháu nó nhỏ mà hỗn con phải dạy là đúng rồi.
- Nhưng bạn bè nó nói thế, nó bị ảnh hưởng sao mà cô mắng nó thể được.
- Thế thì con sẽ dạy cháu nó tư tưởng vững vàng, khi các bạn nói bậy, chính cháu nó sẽ trấn chỉnh lại các bạn.
- Cô đừng có áp đặt cái suy nghĩ của người lớn lên trẻ nhỏ. Cô thì biết gì, chỉ làm khổ thằng bé thôi. Như thằng Đăng kia kìa, tôi dạy gì đâu nó lớn vẫn ngoan đấy thôi.
Nói rồi, bà bế thằng bé đi ra ngoài, mặc cô đứng chơ vơ ở đó với sự bực bội. Nhưng chưa dừng lại tại đó, cứ cuối tuần, Ngân đưa Bon về bên ông bà ngoại, nó lại nói những lời khiến bố mẹ cô rất buồn.
Bữa trưa hôm đó, ông ngoại vừa đi ăn cỗ về, đi xe về nhà và gọi:
Video đang HOT
- Bon đâu, ra ông cho quà nào!
Thay vì hí hửng chạy ra đón ông như thường, nó lại đứng nhìn vào nói:
- Không lấy quà ngoại đâu. Quê mùa. Rẻ tiền. Xí òm. Không để ông bế đâu, tay ông bẩn lắm.
Ngân rất đau đớn khi thấy con trai vô lễ với bố mẹ. (Ảnh minh họa)
Bố cô chết trân, vẫn giữ nguyên tư thế giơ nguyên 2 tay để đón cháu sau đó buông thõng xuống. Rồi ông đi vào nhà, mặt buồn thiu:
- Đây, lát con cho cháu ăn, không ăn thì bỏ tủ lạnh.
Ngân vừa giận con, vừa thương bố, vội lôi thằng Bon ra, phát cho thật mạnh vào mông:
- Ai dạy con nói thế?
Nó không nói gì, chỉ òa khóc. Mẹ cô lại bênh:
- Thôi con, trẻ con nó biết gì đâu.
- Lại mẹ nữa, sao mọi người cứ nghĩ trẻ con không biết gì thế nhỉ? Nó hỗn quá rồi.
Rồi ngay buổi chiều đó, trước khi về Ngân bắt con chào ông bà ngoại, nó lại thốt ra một câu khiến cô cũng chảy nước mắt:
- Không chào. Không chào nhà quê. Đồ nhà quê.
Ngân gặng hỏi mà thằng Bon nó chỉ ngây ngô:
- Con không thích ngoại. Ngoại nhà quê. Con thích uống sữa, thích ăn kẹo mút.
Mãi tới hôm thứ 7 vừa rồi, công ty tổng vệ sinh nên Ngân được về sớm. Cô lại đi nhờ xe đồng nghiệp vì hôm đó chồng đưa đi làm. Khi tới ngõ, cô đi bộ vào mới chứng kiến được cảnh mẹ chồng mình đang gieo rắc những câu nói vào đầu thằng bé 3 tuổi:
- Tại sao Bon không yêu ông bà ngoại?
- Vì nhà quê. Tay bẩn. Rẻ tiền. Xấu xí…
- Đúng rồi, bà thưởng cho Bo một hộp sữa chua.
Bà nội dạy cháu coi thường thông gia. (Ảnh minh họa)
Ngân tức giận lắm, vội lao vào, giật lấy hộp sữa từ tay con và quay sang mẹ chồng:
- Con không ngờ mẹ lại cố gắng dạy cháu coi thường, vô lễ với ông bà ngoại như thế. Thế mẹ nghĩ sao nếu con dạy Bon coi thường mẹ? Cũng là bà, mẹ phải hiểu hơn ai hết chứ. Con rất thất vọng về mẹ, con xin phép đưa con trai con về ngoại 1 thời gian cho nó sống và yêu thương ông bà trở lại. Còn việc sau này con sẽ để anh Đăng giải quyết, nhưng con chắc chắn sẽ không chung sống với mẹ nữa đâu.
Nói rồi, mặc cho bà gào thét, mắng mỏ đằng sau, Ngân bế con vào phòng riêng, khóa cửa và dọn đồ. Nếu Đăng không giải quyết ổn thỏa và ra ngoài sống riêng, chắc chắn cô không ngại ly hôn. Mắng cô cũng được, cô không thể chấp nhận chuyện con trai coi thường bố mẹ mình.
Theo afamily.vn
Người phụ nữ lạ mặt trong đám tang của chồng và bí mật động trời mới được hé lộ
Thật không ngờ mọi chuyện lại xảy ra bất ngờ và chóng vánh đến vậy. Thậm chí đến bây giờ tôi vẫn chưa dám tin đó là sự thật.
Tôi cât đi tấm bằng đại học và chấp nhận ở nhà nội trợ. Nhiều người thấy tiếc cho tôi nhưng bản thân tôi chưa bao giờ thấy đó là sự thiệt thòi. Vì người đàn ông tôi chọn luôn yêu thương ba mẹ con tôi hết mực.
Anh là một người đàn ông rất tuyệt vời. Vì hay phải đi xa nhà nên hàng ngày anh đều có thói quen gọi điện thoại video về gặp vợ con. Sau mỗi chuyến đi xa, anh chưa bao giờ quên dành những món quà dù là nho nhỏ cho ba mẹ con tôi cả.
Chồng tôi là con trai duy nhất trong nhà, tôi lại chỉ sinh được 2 nàng công chúa nhưng chồng và bố mẹ chồng tôi chưa từng gây khó dễ tôi vì điều này. Tôi biết, dù không nói ra, ông bà đều rất muốn có một đứa cháu đích tôn.
Tôi đã định chờ qua đợt bận rộn này, hai vợ chồng sẽ thu xếp một chuyến đi nghỉ dưỡng để "săn quý tử". Nhưng không may, khi chưa kịp thực hiện kế hoạch thì bố chồng tôi đã lâm bệnh nặng mà qua đời.
Khi biết những ngày tháng bố còn sống được chỉ đếm trên đầu ngón tay, tất cả các anh chị em chúng tôi đều gác lại hết công việc, dành thời gian bên bố. 10 năm làm dâu, tôi chưa bao giờ phải chịu bất cứ ấm ức nào. Thậm chí, mỗi khi vợ chồng xô bát xô đũa, bố chồng luôn là người đứng ra bênh vực tôi.
Hai đứa con gái tôi cũng quấn ông vô cùng. Suốt những ngày tháng ông lâm bệnh, hai đứa bé đều ở quanh để trò chuyện, xoa bóp tay chân cho ông. Trong khi nhiều gia đình, vợ không sinh được con trai liền bị nhà chồng ghẻ lạnh, thì ở nhà chồng tôi, những đứa cháu gái đều được ông bà cưng chiều hết mực.
Thế nhưng, khi sức khoẻ ngày càng yếu dần, bố chồng tôi vẫn trông ngóng một ai đó dù các con cháu đã về tề tựu đông đủ. Tôi thấy sắc mặt của mẹ và chồng có vẻ gì đó rất khó hiểu, nhưng thực sự, tất cả trong đầu tôi lúc đó chỉ là làm sao mong bố có thể kéo dài sự sống.
Bố chồng tôi ra đi trong sự tiếc thương của tất thảy con cháu. Vì cả mấy chị em chồng tôi đều thành đạt nên đám tang của bố chồng tôi rất đông người tới phúng viếng. Song, sự xuất hiện của một người phụ nữ lạ mặt cùng đứa bé khoảng 3 tuổi đã khiến tôi chết lặng.
Đứa bé chạy tới gần bức di ảnh của bố chồng tôi rồi gọi một tiếng: "Ông ơi!". Mọi người đều quay ra nhìn với ánh mắt tò mò rồi bàn tán xôn xao khi mẹ chồng tôi phát cho họ chiếc khăn tang.
Người phụ nữ cùng đứa trẻ có khuôn mặt giống hệt chồng tôi kia là ai? Tôi như người mất hồn, tâm trí vô cùng rối bời. Sau đó, chính mẹ chồng đã kéo tôi vào gian phòng trong và thú thật mọi chuyện.
Bé trai đó chính là "sản phẩm" của chồng tôi trong một chuyến công tác xa nhà. Chồng tôi nói đó chỉ là một tai nạn, anh không muốn đánh mất gia đình nhưng cũng muốn có trách nhiệm với giọt máu của mình.
Hàng tháng, chồng tôi đều gửi tiền chu cấp để người phụ nữ kia nuôi con. Thậm chí, bố mẹ chồng tôi còn từng đến gặp mặt cô ta và đứa bé. Song bố chồng tôi chính là người đã buộc cô gái đó không được làm điều gì ảnh hưởng tới hạnh phúc gia đình tôi.
Hoá ra, mọi chuyện là như vậy và chỉ có mình tôi là ngây ngô không biết. Người đàn ông tôi vẫn hết lòng yêu thương suốt 10 năm qua lại lừa dối tôi và có một đứa con riêng ở ngoài.
Mẹ chồng vừa nắm tay vừa đưa tôi một bức thư ghi lại những lời cuối bố chồng gửi cho tôi. Trong thư ông viết lời xin lỗi vì cả nhà đã giấu tôi bí mật về đứa bé suốt những năm qua. Ông muốn tôi hãy vì tình cảm gia đình suốt 10 năm qua mà cho phép đứa bé kia được nhận cha.
Tối hôm ấy, chồng tôi thú nhận rằng đứa trẻ kia là con riêng của anh. Đó chỉ là chuyện ngoài ý muốn chứ anh chưa từng nghĩ vì tôi không sinh được con trai mà đi kiếm bên ngoài. Tôi đau đớn không nói nổi thành câu, chỉ biết khóc và khóc. Anh nói rằng 10 năm qua chưa một khi nào lòng anh không hướng đến vợ và hai cô con gái nhỏ. Thế nhưng tại sao lại có người đàn bà và đứa trẻ kia?
Rồi mai đây tôi sẽ phải chứng kiến một đứa bé khác gọi chồng tôi là cha. Hai đứa con gái của tôi làm sao đối diện với bạn bè chúng đây? Liệu hạnh phúc gia đình tôi có còn khi người phụ nữ kia được công khai một danh phận? Kế hoạch "săn quý tử" tôi ôm ấp bấy lâu nay có lẽ đã không còn cần thiết nữa rồi.
Theo phunutoday.vn
Viết cho cô con gái bé nhỏ của ba nhân dịp 20/10 Mỗi tuần về quê thăm con một lần, thấy con lớn từng ngày, ba mẹ dâng trào hạnh phúc. Hình ảnh minh họa Hôm nay 19/10, công ty tổ chức tiệc, chỉ mời riêng nhân viên nữ, tự nhiên tức cảnh sinh tình, muốn viết một bài tâm sự .Thường ngày này người ta sẽ nói về vợ, mẹ, các chị em, tôi...