Thấy con không giống mình, chồng đòi lấy tóc đi xét nghiệm thì vợ kháy: “Anh cũng có phải con của bố anh đâu”
Con thấy nó chẳng giống con tẹo nào mẹ à. Con sẽ lấy tóc thằng bé đi xét nghiệm xem sao.
Cưới nhau về cái là vợ Hoàng có em bé ngay, vừa nghe tin vợ có em bé thì anh mừng lắm mang chuyện khoe với đồng nghiệp ai ngờ nhận luôn gáo nước lạnh:
- Mắn thế cơ á?? Dạo trước ông ở với cái Vân cùng công ty mình như vợ chồng cả năm trời mà có thấy chửa đẻ gì đâu. Lúc đó tôi nghi nghi hay là ông “tịt” rôi, giờ vừa cưới vợ đã dính ngay thì chưa chắc đâu…
- Chưa chắc cái gì??
- Chưa chắc đó đã là con ông ấy.
- Ông nói vớ vẩn. Không con tôi thì con ai.
- Thế này nhé, ông chia tay cái Vân nó lấy chồng và sinh con luôn. Con nó thì ông biết rồi, 10 người thì cả 10 bảo giống cha như đúc. Mà dạo đó chính ông còn bảo với tôi là ông với nó chả có đồ bảo vệ luôn còn gì.
- Tôi…
- Mà cái Mai vợ ông hồi trước thì cũng có tiếng ăn chơi… ông phải điều tra cẩn thận không có đổ vỏ thì nhục.
- Thôi ông đừng có nói linh tinh nữa.
Biết cậu đồng nghiệp châm chọc mình nhưng Hoàng vẫn tấm tức và nghĩ biết đâu mình bị vợ lừa thật vì vợ trước đây cũng có tiếng ăn chơi. Mà đi khám xem mình có khả năng sinh con không thì Hoàng ngại không dám đi.
Suốt thời gian vợ bầu bí Hoàng luôn dùng những câu hỏi kiểu nghi ngờ cái thai trọng bụng có phải là của mình không để hỏi vợ:
- Sao mà vợ chồng mình mắn nhỉ, ngủ với nhau cái là dính ngay.
Video đang HOT
- Chuyện đó là bình thường mà anh. Trước khi cưới em cũng thú nhận với anh tất cả là trước em từng có bạn trai và anh cũng không phải người đầu tiên của anh, nhưng anh vẫn chấp nhận yêu và cưới chứ em có ép đâu.
- Ừ anh biết, nhưng anh cứ thấy nó…
- Em nói rồi, khi đã yêu anh không bao giờ em có ý định phản bội anh. Em yêu là yêu thật và yêu hết lòng, thế nên anh đừng có hỏi mấy câu này nữa. Cả 2 chúng ta đều có quá khứ và đã thống nhất bỏ lại phía sau để sống cho hiện tại và tương lai.
Ảnh minh họa
Vợ nói thế nên Hoàng cũng không dám nói thêm, nhưng khi Hoàng không nói nữa thì lại là lúc mẹ Hoàng bắt đầu nghi ngờ con dâu.
- Ngoài chợ ai cũng bảo con trai tôi cưới vội mà không tìm hiểu kĩ cẩn thận không có lại đổ vỏ cho thằng khác mà không biết.
- Mẹ nói gì mà khó nghe vậy mẹ.
- Cái đó thì chị tự biết thôi. Quá khứ của chị thế nào đừng tưởng tôi không biết, cả cái khu này ai cũng rõ chỉ có thằng Hoàng nhà này ngu cứ đâm đầu vào.
Vợ Hoàng cũng còn lạ gì chuyện hồi trước của chồng nữa nhưng cô nghĩ quyết định đến với nhau thì bỏ qua tất cả không ngờ nhà chồng lại nghĩ như thế. Vì nghi ngờ chưa chắc là con cháu nhà mình nên suốt thời gian bầu bí cả Hoàng và mẹ anh không hề chăm lo cho Mai.
Thậm chí con dâu bầu bí vượt mặt nhưng mẹ Hoàng đi chợ cũng chỉ mua cá khô, Hoàng thì tiền đi làm về đưa hết cho mẹ, anh bảo mẹ giữ hộ chứ mẹ không lấy. Mai đi làm tự lo tiền khám tiền thuốc men, sữa sủng. Thậm chí quần áo tã lót chuẩn bị cho con cũng tự cô lo hết.
Gần ngày sinh mà chồng vẫn không đưa đồng nào thì Mai biết Hoàng đã không coi trọng đứa con này. Mai vào viện sinh con sớm 1 tuần, cô được bạn cùng đưa vào viện rồi mới gọi cho Hoàng, Hoàng vẫn đến kịp và anh là người đón con.
Lúc Mai được đưa ra từ phòng hậu phẫu thấy chồng đã bế con rồi, Mai mừng lắm nhưng cô đơ người khi thấy chồng rút điện thoại gọi cho mẹ:
- Con thấy nó chẳng giống con tẹo nào mẹ à. Con sẽ lấy tóc thằng bé đi xét nghiệm xem sao.
- Anh không cần phải xét nghiệm cho mất công đâu. Nó không phải con anh đâu, nó là con tôi thôi. Một người như anh không xứng đáng làm bố nó.
- Em…
- Mà tôi cũng nói luôn chuyện này nhé. Anh cũng đâu có phải con ruột của bố anh… Không biết mẹ anh đã nói chuyện này cho anh chưa????
- Em…
- Mẹ anh chẳng tốt đẹp gì đâu nhưng cứ lên giọng chê người khác. Lẽ ra anh phải vui mừng vì tôi đã sinh cho gia đình anh 1 thằng cháu trai nhưng vì mẹ anh và anh như thế thì các người không bao giờ có cơ hội nhận cháu đâu. Cút… cút ngay đi…
Mai đuổi thẳng chồng ra ngoài, cô không ngờ Hoàng lại là con người như vậy. Đúng là cô đã nhìn nhầm người rồi.
Minh Lâm
Theo kenhsao.net
Cuối cùng, cũng bởi chữ yêu
"Có người vì những bữa ăn thiếu thốn đạm bạc mà ly hôn, nhưng cũng có người gia tài nghìn tỷ vẫn quyết ra tòa để dứt khoát đường ai nấy bước.
Vậy nên người ta xa nhau có lẽ không hẳn bởi vì nghèo hay bởi vì giàu, mà lý do chính là vì người ta đã không còn thương nhau nữa..."
"Thằng Tú nó vừa mới ly hôn rồi. Ngày trước bác cũng nói với nó, con bé trông ăn diện thế kia chắc gì chịu được cảnh khổ mà nó không chịu nghe". Bà nói với tôi, rồi khẽ nén một tiếng thở dài nhè nhẹ.
Đứa bé chưa đầy một tuổi ngồi trong vòng tay bà nội, vừa mút tay vừa cười như chẳng thèm bận tâm đến việc từ nay sẽ chẳng còn được mẹ ẵm bồng chăm sóc nữa.
Bà góa chồng từ trẻ, khi cái thai trong bụng mới bắt đầu tượng hình. Nhà nghèo, mẹ con rau cháo nuôi nhau, chưa từng dám một lần nghĩ đi thêm bước nữa. Cũng vì khó khăn, con trai bà nghỉ học từ năm lớp 10 theo người ta đi phụ xây. Năm 20 tuổi nó xin mẹ cho đi học lái xe rồi vào làm cho một hãng taxi.
"Nó yêu con bé là nhân viên bán hàng cho một hãng thời trang. Hai đứa quấn quýt nhau lắm. Ngày nó đưa con bé về chơi bác đã thấy lo lo. Con bé xinh và ăn diện lắm. Bác có nói nó, nhà mình nghèo, nên lấy đứa cùng cảnh nhưng biết làm ăn, chịu thương chịu khó một chút. Nhưng con bé một hai nói rằng nó chịu khổ được" - bà kể.
Khi người ta yêu, chuyện vá trời lấp bể cũng có thể hứa được, huống chi là chịu khổ cùng người mình yêu. Hai người lấy nhau, những ngày mật ngọt nhanh chóng qua đi, thay vào đó là nỗi lo cơm áo gạo tiền vì có con nhỏ. Anh chồng tranh thủ chạy xe suốt ngày suốt đêm đến nỗi chẳng còn thời gian cho vợ. Cô vợ thì ở nhà chăm con, tính tình trở nên cáu bẳn.
Cô bắt đầu khó chịu, thở than rồi giá mà... giá như... khiến chồng phát cáu. Trong con mắt cô, chồng không lo nổi cho vợ con nhu cầu tối thiểu nhất là ăn là mặc thì là đồ bỏ đi. Mà thu nhập tài xế taxi thì đủ sống đã may mong gì dư giả. Cô bắt đầu buông lời nặng nhẹ, cho rằng mình mù quáng mới lấy anh làm chồng. Những bữa cơm trở nên nặng nề, những khó chịu chất chồng lên nhau nặng trĩu trong căn nhà nhỏ như mắt muỗi.
- "Một ngày, thằng Tú về bảo với bác vợ nó muốn bỏ nó. Con bé nói nó còn trẻ, nó không thể sống cảnh như vậy đến già. Một cuộc sống nghèo túng chật vật không phải là ước mơ của nó. Thằng bé nói xong, không kìm được nỗi khổ đau, nước mắt ứa ra, thương mình thì ít mà thương con nhỏ thì nhiều. Bác bảo con, nếu nó không thương con nữa, níu kéo cũng chẳng ích gì, cứ để nó đi với điều kiện nó phải để con nuôi đứa trẻ. Vậy là chúng nó ly hôn, nhẹ nhàng chia ly như khi chúng đến với nhau. Sống với nhau thì gọi là vợ chồng, không cùng nhau nữa thì là người dưng, đơn giản vậy thôi, cháu nhỉ".
Người đàn bà ngồi cạnh tôi, tuổi chưa đầy năm mươi nhưng tóc trên đầu đã bạc gần quá nửa. Cả đời bà không dám mong cầu hạnh phúc của riêng mình, cốt chỉ mong con mình ấm êm. Giờ thì đứa con trai duy nhất của bà đã lỡ dở một cuộc hôn nhân khi chưa đầy ba mươi tuổi.
Lúc nào bà cũng nói vì nhà nghèo quá nên cuộc hôn nhân của con trai bà mới buồn đến vậy. Tôi thì không nghĩ thế, thiếu gì người khổ cực mà họ vẫn bên nhau đấy thôi. Thiếu gì cuộc hôn nhân bắt đầu từ tay trắng mà vẫn ấm êm hạnh phúc qua bao vất vả thăng trầm. Thiếu gì cuộc hôn nhân bằng nhung lụa vàng son mà rồi cũng chia ly trong nước mắt. Con dâu bà chắc không còn yêu chồng nên mới không muốn cùng chồng gánh vác hôn nhân. Cũng tại không thương nên mới đành lòng xa rời con nhỏ.
Có người vì những bữa ăn thiếu thốn đạm bạc mà ly hôn, nhưng cũng có người gia tài nghìn tỷ vẫn quyết ra tòa để dứt khoát đường ai nấy bước. Vậy nên người ta xa nhau có lẽ không hẳn bởi vì nghèo hay bởi vì giàu, mà lý do chính là vì người ta đã không còn thương nhau nữa. Bởi thương nhau thì nằm ngủ trên rơm cũng ấm, mà không thương nhau thì đệm ấm chăn êm cũng lạnh lùng.
Khi một cuộc hôn nhân tan vỡ, người ta sẽ thường hỏi nhau "vì sao mà họ bỏ nhau thế?". Khi mình yêu một người, chấp nhận một người, nào phải mình không biết người đó giàu nghèo ra sao, nào phải mình không biết người đó hay dở chỗ nào. Chỉ là yêu thì cho qua hết, chấp nhận và đón nhận được hết. Rồi sau khi sống chung, khi tình cảm đã nhạt phai dần ta lại thấy đó là những nhược điểm khiến ta muốn vứt bỏ. Có nhiều lý do để một cuộc hôn nhân bắt đầu thì cũng có chừng ấy lý do để một cuộc hôn nhân kết thúc. Nhưng lý do lớn nhất, chính đáng nhất, ấy chính là bởi không còn thương yêu.
Còn yêu thì còn bao dung, hết yêu thì một chút khách sáo cũng không còn. Yêu thì chia nhau một ổ bánh mì, hết yêu thì cả gia tài cũng không màng đến. Yêu thì sẵn sàng hiến dâng cả tính mạng mình, hết yêu thì tìm cách đoạt mạng người mình từng yêu thương nhất.
Chẳng hẳn tại nghèo, chẳng bởi tại giàu. Cuối cùng, chỉ bởi còn hay mất một chữ "Yêu".
Lê Giang
Theo dantri.com.vn
Biết người yêu phản bội, cô gái vẫn bình tĩnh tổ chức đám cưới nhưng khi lên xe hoa lại đi thẳng đến bệnh viện Ơ sao lại đến bệnh viện hả em? Phải về nhà anh để làm đám cưới chứ? Em cảm giác như cái thai trong bụng có vấn đề Ngay khi biết tin mình có bầu Hà đã báo ngay với Thái: - Anh ơi, sáng nay em thử 2 vạch rồi. Ý anh giờ sao?? - Trăng với sao gì em. Mình làm...