Thấy con khát sữa mà vợ kiên quyết không cho bú
Vợ vừa nói xong tôi lập tức tiến lại gần xé nát chiếc áo trên người cô ấy. Mặc cho vợ giằng co, khóc lóc. Nhưng hàng cúc vừa bung ra thì tôi chết điếng người
ảnh minh họa
Cách đây 2 năm, tôi và Hà đã lên giường với nhau ngay lần gặp đầu tiên. Đơn giản vì cô ấy là gái làng chơi mà hôm đó thì tôi đang cần giải tỏa. Không ngờ đó lại là duyên phận mà ông trời trao cho tôi.
Lần đó, tôi nghe Hà kể về lý do tại sao phải đâm đầu vào cái nghề mạt hạng này, tôi thấy động lòng. Còn thương hơn nữa là vì nhan sắc của cô ấy. Hình như tôi chưa gặp ai đẹp như Hà. Sau đêm ấy, tôi kêu Hà bỏ nghề và cùng cô ấy hẹn hò. Được nửa năm thì chúng tôi cưới nhau.
Ban đầu, cuộc sống vợ chồng son vô cùng hạnh phúc, Hà không những xinh đẹp và còn giỏi giang nữ công gia chánh. Không chỉ tôi mà ngay cả bố mẹ tôi đều rất hài lòng về nàng dâu mới. Nhất là từ khi vợ tôi mang thai đứa con trai đầu lòng, cô ấy đươc cưng chiều hết mực cho đến ngày hạ sinh cho nhà chồng một thằng cu kháu khỉnh.
Nhưng tất cả nền tảng một gia đình mẫu mực tôi cố công xây dựng đã sụp đổ chỉ sau khi con trai tôi mới tròn 2 tháng tuổi. Cũng từ khi sinh con đến nay, vợ tôi cấm tiệt không cho tôi sờ vào người, cô ấy nói mới sinh xong còn yếu, bảo tôi phải kiêng cữ. Tôi cũng đành nghe theo lời vợ.
Mấy hôm nay, vợ tôi rất lạ. Cứ chiều đến lại bị sốt, thấy thế tôi nói cô ấy đi khám thì liền gạt phắt đi, cô ấy nói không sao, chỉ là sau sinh nên mệt mỏi tý thôi. Không những thế, tôi thấy vợ liên tục lấy tiền mua sữa ngoài mà không cho con bú nữa. Một hôm, tôi hỏi thẳng vợ
- Sao em lại cho con ăn sữa ngoài rồi?
Vợ tôi vừa lúi húi pha sữa vừa đáp
- Sữa ngoài giờ có khác gì sữa mẹ đâu, từ nay em không cho con bú nữa.
- Cái gì? Không cho con bú nữa? Em có biết nuôi con không thế?
- Em tự biết cách chăm con, anh không phải lo
Mẹ tôi bên ngoài nghe thấy thế, liền mở cửa vào răn con dâu
- Con dâu à, sữa ngoài vừa đắt lại vừa không đảm bảo dinh dưỡng, thằng cu mới có 2 tháng mà con đã bắt nó uống sữa linh tinh thế hả? Mẹ không đồng ý đâu
Tôi cũng tán thành ý kiến của mẹ
- Ừ, anh cũng không đồng ý, sữa mình có mà không cho con bú, em có phải là mẹ nó không thế?
- Hay là con sợ cho bú nhiều bị sập sệ xấu xí ? Mẹ tôi chêm vào một câu
- Em đã bảo không là không. Đột nhiên vợ tôi lại lớn tiếng quát trong khi tôi còn chưa nổi giận thì thôi. Thấy thế điên quá tôi mới chỉ thẳng mặt vợ
- Cô.. cô như thế là có ý gì? Cả gia đình tôi yêu chiều cô hết mực để đến giờ chỉ vì sợ xấu mà cô đối xử với con thế sao?
- Em không sợ xấu, xin mẹ với anh cứ để em chăm con, em tự biết làm thế nào tốt nhất cho nó
Vợ tôi nói mà mắt rưng rưng, không hiểu vì sao cô ấy lại có thái độ đó, trong khi rõ ràng là một người mẹ tồi.
Video đang HOT
- Không sợ xấu thế là vì cái gì? Con tôi cô bảo tôi đừng lo mà được hả?
- Thế con anh đấy, anh đi mà chăm.
Vợ tôi vứt luôn bình sữa pha dở xuống ghế, trong khi mẹ tôi thì mắt tròn mắt dẹt còn thằng cu thì cứ la lên vì đói. Lúc này, tôi bắt đầu nóng máu
- Tôi bảo cô cho con bú ngay, cô có cho không?
- Không, tôi không thể
Vợ vừa nói xong tôi lập tức tiến lại gần xé nát chiếc áo trên người cô ấy. Mặc cho vợ giằng co, khóc lóc. Nhưng hàng cúc vừa bung ra thì tôi chết điếng người
(ảnh minh họa)
- Cô..cô bị làm sao thế này?
Mẹ tôi giờ mới dám nhảy vào, bà cũng hốt hoảng không kém
- Ôi trời ơi, con bị ghẻ hả? Toàn là vết thâm với nốt đỏ phồng rộp, gớm quá.
Mẹ nói rồi lè lưỡi lập tức đi lui ra sau
- Chết, thế này mà con cũng dám nằm cạnh thằng cu hả? đi khám ngay.
Nhìn thấy vợ như thế, tôi liền dịu giọng
- Sao em không nói sớm, anh đưa em đi khám, chứ để thế này lỡ ảnh hưởng đến con thì sao? Đi
Tôi kéo tay cô ấy dậy, nhưng vợ tôi nhất định vẫn ngồi yên
- Đi vào viện, nhanh lên, em còn ngồi đấy à?
- Em không đi đâu. Chắc…chỉ ..ngứa do mấy hôm không tắm thôi, không cần khám đâu.
Vợ tôi cứ ấp a ấp úng đâm ra tôi sinh ngờ vực
- Dù là cái gì thì vẫn phải đi khám, đứng lên
Tôi tiếp tục kéo vợ mạnh mẽ hơn
- Em xin anh, em không đi đâu.
- Ơ, con dâu kỳ lạ nhỉ, bị bệnh lại không chịu đi khám, dở hơi à? – Mẹ tôi tiếp tục chen ngang
- Em không đi đâu, em xin anh, em không đi. Vợ tôi cứ tiếp tục lạy lục trong khi tôi vẫn cố kéo cô ấy khỏi ghế
- Cô điên hả. – Tôi cho cô ta một bạt tai ngã nhào xuống đất
- Em.. bị bệnh giang mai.. Vợ tôi nói trong nước mắt nước mũi giàn giụa
Tôi buông vội tay vợ
- Cô..nói cái gì? Giang mai?
Mẹ tôi chạy vội lại ấn người con dâu
- Giang mai? Chẳng phải chỉ mấy con đứng đường mới hay bị bệnh đó sao? Tại sao , tại sao cô lại bị giang mai?
- Con..con..
- Cô ta cũng là gái đứng đường mà mẹ. Tôi thẫn thờ nói với đôi mắt vô hồn
Mẹ tôi nghe xong câu ấy thì ngã luôn xuống bục cửa, ngồi ôm đầu
- Con ơi là con..không cái dại nào bằng cái dại nào.
- Giờ thì tôi hiểu tất cả rồi. Không cần nói thêm gì nữa. – Rồi bỗng nhớ ra điều gì, tôi chạy lại bên cạnh con trai
- Thế còn đứa con này, không lẽ nó cũng bị giang mai rồi? Tôi lật cằm vợ lên và đay nghiến
- Không, con mình không sao, từ khi phát hiện ra em đã cách ly hoàn toàn với con rồi, em không cho con bú..cũng là vì bảo vệ nó. Anh..hãy tha thứ cho em..
- Cũng may.. – Tôi thả tay ra khỏi cẳm vợ rồi đi đến ôm con
- Cô đi ra khỏi nhà tôi ngay, tôi ghê sợ cô
Mẹ tôi giờ đã bình tĩnh hơn, bà tiến đến cạnh tôi
- Nếu đã thế thì đứa cháu này tôi cũng không cần nữa, cô mang đi luôn đi, uổng công bao lâu nay gia đình tôi coi cô như dâu vàng.
- Mẹ, nhưng con trai của con, con muốn giữ lại. – Tôi nhìn mẹ năn nỉ
- Hơn nữa, ở cạnh cô ta thì nó chết chắc rồi
Mẹ tôi suy nghĩ vài giây rồi lạnh lùng nói
- Thế thì anh mang nó ra khỏi căn nhà này mà nuôi, tôi không quen biết những con người tởm lợm như thế. Nói xong bà đi thằng về phòng.
Lúc này nhìn người vợ quần áo xộc xệch đang lăn lê dưới sàn, lại quay sang nhìn đứa con ngây thơ trên tay, tim tôi như thắt lại. Tôi thầm nghĩ mình đã sai lầm khi lấy một cô gái làng chơi về làm vợ.
Theo blogtamsu
Thấy thứ đó rơi ra khỏi quần chồng, tôi mới hiểu vì sao từ ngày tôi bị tai nạn, anh cứ...
Nói rồi 2 phút sau thấy anh phi xuống với tôi, quần áo xộc xệch, lưng ướt đẫm. Tôi nghe chồng bảo rằng mỗi lúc cầu nguyện anh đóng hết cửa lại, hương khói nghi ngút nên lần nào anh cũng đổ mồ hôi.
ảnh minh họa
Tôi là một phụ nữ thành đạt, tôi có một nhà hàng ăn nên làm ra, một siêu thị điện máy và cả một cửa hàng quần áo khá lớn trong trung tâm thành phố nữa. Chồng tôi là kiến trúc sư, anh lại không mặn mà gì lắm với việc kinh doanh, anh bảo rằng đam mê của anh là được vẽ những căn nhà đẹp, được sống trong thế giới bay bổng của mình. Đúng là cả hai chúng tôi rất khác nhau nhưng được cái cả hai đều tôn trọng nhau và đặc biệt là chúng tôi luôn phấn đấu vì mục đích lâu dài cho con cái.
Tôi sinh được một đứa con gái thì không thể sinh thêm được nữa. Bác sỹ bảo rằng sức khỏe tôi cũng yếu, nếu cố gắng sinh con thì kiểu gì cũng có chuyện nên tôi và chồng đều thống nhất dừng lại. Công việc của tôi bận rộn nên cũng không thể dành cho chồng con nhiều thời gian, tôi áy náy vô cùng.
(Ảnh minh họa)
Nhưng rồi cuộc sống hạnh phúc của vợ chồng tôi kết thúc khi tôi bị tai nạn trong một lần đi lấy hàng. Vụ tai nạn đó khiến tôi phải ngồi xe lăn. Nhìn cảnh chồng còn trẻ, con còn nhỏ còn mình thì ngồi xe lăn mà tôi cảm thấy đau đớn. Sau vụ đó, tôi phải thuê ô sin để thay mình cáng đáng mọi việc, bởi trước đây, tôi luôn sợ sự phức tạp khi có sự xuất hiện của một người phụ nữ khác trong nhà của mình nên tôi không thuê ô sin, việc nhà tôi tranh thủ làm hoặc nếu tôi bận, chồng tôi sẽ làm thay.
Từ hôm tôi bị tai nạn, chồng tôi ngày nào cũng về sớm. Anh giúp tôi làm vệ sinh cá nhân, giúp tôi chăm con. Nhìn chồng như thế tôi cảm động vô cùng. Trước đây, đã có lần tôi trách anh vô tâm nhưng giờ thì tôi biết rằng anh là người đàn ông tình cảm, có trách nhiệm.
Bỗng 1 tháng trở lại đây, ngày nào chồng tôi cũng mua hoa quả rồi vào phòng thờ thắp hương, cầu nguyện cả buổi. Lúc nào chồng tôi cũng ở lỳ trong đó và khi bước ra, tôi thấy lưng anh ướt đẫm mồ hôi. Tôi hỏi thì chồng bảo rằng anh vào đó để cầu nguyện cho tôi nhanh khỏi. Dạo gần đây anh hay đi chùa, được thầy giảng giải về đạo Phật nên anh tin rằng với tấm lòng thành của mình, tôi sẽ nhanh khỏi bệnh.
Tôi cảm động lắm, vì phòng thờ ở tầng 3 nên tôi không thể lên đó, mọi sinh hoạt của tôi bây giờ chỉ còn gói gọn lại ở tầng 1. Bác sỹ bảo rằng tổn thương ở chân của tôi khá nặng, chắc phải mất một thời gian dài để phục hồi.
Hôm đó, trong lúc anh đang cầu nguyện thì tôi bị đau bụng dữ dội, tôi gọi mãi không thấy ô sin bèn gọi chồng nhưng anh cũng không nghe, tôi đành đẩy xe lăn đi vào phòng lấy điện thoại gọi cho chồng, tôi toát mồ hôi, run rẩy trong điện thoại:
- Chồng ơi, xuống đưa em đi bệnh viện đi, em đau quá.
- Vợ bị sao thế? Đợi chồng tí.
Nói rồi 2 phút sau thấy anh phi xuống với tôi, quần áo xộc xệch, lưng ướt đẫm mồ hôi. Tôi nghe chồng bảo rằng mỗi lúc cầu nguyện anh đóng hết cửa lại, hương khói nghi ngút nên lần nào anh cũng đổ mồ hôi. Anh cúi xuống định bế tôi ra xe thì bỗng có tờ giấy trong túi quần anh rơi ra, vì đúng tầm tay của tôi nên tôi nhặt lấy và mở ra đọc.
Trong cơn đau điên dại, tôi vẫn đủ tỉnh táo để đọc và biết đó là giấy siêu âm thai của cô ô sin, tờ giấy còn ghi rõ giới tính thai nhi là con trai khiến tôi chết điếng. Không những thế, trên tờ giấy còn ghi số điện thoại của chồng tôi.
Lúc này thì tôi đã hiểu vì sao chồng tôi cứ nhất quyết chọn cô ta làm ô sin cho nhà tôi dù tôi phản đối vì cô ta quá đẹp, tôi cũng hiểu tại sao lúc chồng tôi vào phòng thờ cầu nguyện thì ô sin cũng thường xuyên biến mất một cách khó hiểu. Thì ra chồng tôi đã lập kế hoạch cho tất cả và việc tôi bị tai nạn chỉ là một trong những việc giúp anh đẩy nhanh kế hoạch của mình mà thôi vì cô ô sin kia đã có thai 3 tháng và tôi chỉ mới bị tai nạn 2 tháng mà thôi.
Tôi ngất đi trong cơn đau. Khi tỉnh lại, tôi không thấy chồng tôi ngồi bên cạnh nữa. Tôi đau đớn hơn khi biết rằng trong thời gian tôi bị tai nạn, chồng tôi đã tiếp quản việc kinh doanh của tôi và bòn rút 5 tỷ đồng. Anh để lại một tờ giấy, bảo rằng anh sẽ rời xa tôi và con, đến một thành phố khác để sinh sống, rằng số tiền đó đủ để cho anh và cô ta cùng con trai sắp chào đời của họ có một cuộc sống hạnh phúc.
Tôi khóc không thành tiếng, cứ nghĩ rằng mình sẽ có một cuộc sống hạnh phúc, một người chồng thương yêu mình nhưng rồi đến lúc đau khổ nhất, thứ tôi có được chỉ là sự phản bội.
Theo phunuvagiadinh
Phát hiện tôi bị phì đại tuyến vú, chồng lặng lẽ bỏ đi Trong khi tôi vật vã với cơn đau vì ngực chảy xệ, mọc nhiều nhánh thì chồng tôi đã khăn gói ra đi, bỏ lại tôi và hai đứa con thơ. Ngực chị Tuyên bắt đầu chảy xệ khi sinh con thứ hai Phải nhập viện vì ngực chảy xệ xuống tận đùi, đi lại rất khó khăn và chịu đừng cơn đau....