Thấy con gái về thăm nhà, bố liền xua con dâu bê mâm cơm đi giấu vội
Có lẽ bố vẫn giận tôi vì không cho ông tiền. Nhưng tôi làm vậy chỉ muốn tốt cho bố thôi…
Tôi từng là một đứa trẻ có tuổi thơ vô cùng hạnh phúc. Trên có chị gái, dưới có em trai, bố mẹ hòa thuận, gia đình có điều kiện không lo thiếu ăn thiếu mặc. Rất nhiều người xung quanh ngưỡng mộ nhà tôi, coi chúng tôi là hình mẫu đáng mơ ước.
Thế nhưng cuộc sống viên mãn ấy nhanh chóng vỡ tan sau khi mẹ tôi qua đời. Bà mất đột ngột vì bệnh, cả nhà tôi không ai muốn nhắc đến nỗi đau khủng khiếp đó suốt những năm tháng tiếp theo.
Từ lúc không còn vợ ở bên, bố tôi suy sụp đến độ từ một người đàn ông gương mẫu biến thành kẻ nát rượu. Say vào là ông quên trời đất, mượn cơn say bất tỉnh nhân sự để không phải đối diện với hiện thực.
Chị em tôi rất thương bố nhưng chẳng có cách nào để khuyên ông cả. Tình cảm bố mẹ tôi dành cho nhau thực sự không thể đong đếm được, có với nhau 3 mặt con họ vẫn luôn quấn quýt như vợ chồng son. Chưa bao giờ tôi thấy bố mẹ cãi nhau hay giận dỗi. Hết giờ làm là bố về nhà, mẹ nấu cơm ngon đợi sẵn và chuẩn bị nước tắm cho bố suốt 4 mùa. Nhiều lúc bố mẹ chăm nhau kỹ quá khiến chị em tôi phát hờn, cảm giác như lúc nào cũng bị họ cho “ra rìa” vậy.
Thế nên khi đột ngột mất vợ, bố tôi chính là người đau đớn nhất. Ông khóc quặn cả ruột gan trong đám tang của mẹ tôi. Nửa năm sau khi mẹ mất, ngày nào bố cũng ra mộ mẹ. Hôm thì mang hoa, hôm thì xách đồ ăn, hôm thì mua cái cặp tóc, chiếc vòng, khăn len… toàn những thứ mẹ tôi thích khi còn sống. Về nhà ông vẫn nói chuyện với các con bình thường nhưng tôi cảm nhận rõ bố cứ như người mất hồn vậy.
Rồi bố tôi nghiện rượu từ lúc nào không biết. Lần đầu uống say ông ngồi gục trước di ảnh vợ khóc tu tu. Bố bỏ bê cả công việc, kệ các con cho ông bà nội ngoại và đắm chìm trong sự mất mát ấy hơn 10 năm trời.
Video đang HOT
Chị gái tôi thay bố gánh vác gia đình nhỏ. Tuy không khó khăn vật chất nhưng chúng tôi thiếu chỗ dựa tinh thần, phải rủ nhau bận rộn để cuộc sống lạc quan hơn. Tôi và chị cả ra trường đi làm nuôi cậu em út. Đến lúc Quang học xong thì chị Trang lấy chồng, 2 năm sau tôi nối gót chị đi làm dâu.
May là chị em tôi đều lấy chồng ở chung thành phố nên muốn về bên ngoại lúc nào cũng được. Chúng tôi thường xuyên sang thăm và nấu cơm cho bố. Đến khi cậu em út có bạn gái thì nó thay các chị chăm sóc bố nhiều hơn.
4 tháng trước Quang cũng cưới. Vậy là cả 3 chị em tôi đều đã yên bề gia thất, bố có đủ dâu rể và 2 đứa cháu ngoan. Thấy ông cười nhiều hơn, vui vẻ hơn khi chơi với các cháu, chúng tôi tưởng vết thương lòng trong bố đã nguôi ngoai. Nhưng không, hóa ra ông vẫn lén lút uống rượu và càng ngày càng thiếu tỉnh táo.
Kết cục trong một lần say xỉn quá đà, bố tôi đã gây sự với đồng nghiệp và phải xin nghỉ hưu non. Tôi với chị Trang bàn nhau mỗi tháng biếu bố vài triệu để ông tiêu vặt, còn cơm nước sinh hoạt đã có vợ chồng cậu Quang lo. Bố chẳng có nhu cầu ăn uống tiêu pha quá nhiều nên 3 chị em tôi hoàn toàn gánh vác được.
Tuy nhiên bố có vẻ không thoải mái với việc dựa dẫm vào các con. Tôi hiểu tâm trạng của bố nên nhắn tin bảo vợ chồng em trai trò chuyện với bố nhiều hơn chút, để ông nghỉ ngơi thư giãn, tận hưởng tuổi già an yên.
Không có việc gì làm nên bố tôi cứ sa đà vào rượu. Ngày nào ông cũng uống, từ vài chén lúc ăn cơm sang đến cả chai lúc khuya về. Khuyên mãi không được nên chị em tôi cũng nản. Tuy bố tôi say không đập phá hay làm gì nguy hiểm nhưng thần trí ông chẳng còn như xưa nữa. Thở ra cũng toàn mùi rượu, nói năng lè nhè nên các cháu đều sợ không dám đến gần.
Mấy hôm trước bố gọi cho tôi hỏi xin tiền. Chị cả mới đưa bố 5 triệu đầu tháng nên tôi ngạc nhiên hỏi bố tiêu gì mà hết nhanh thế. Bố gắt gỏng không muốn giải thích, tôi thì bận con ốm nên chỉ kịp nói với bố là để tối sang xem.
Tối đó con tôi nhập viện nên không sang gặp bố được. Tôi nhờ chị Trang hỏi thăm xem tình hình bố như nào thì chị nói bố tự dưng giận dỗi không thèm nói chuyện với ai. Cậu Quang dò hỏi thì có vẻ bố cần tiền mua rượu, nhà hết rượu mà ông lại lỡ tiêu linh tinh quá tay nên chẳng còn xu nào. Tôi thở dài nghĩ vậy cũng tốt, để bố cai mấy hôm cho khoẻ người.
Hôm nay con ra viện rồi tôi mới có thời gian qua thăm bố. Vừa đỗ xe trước cổng nhà thì thấy bố xua vợ cậu Quang giấu mâm cơm đi vội. Có vẻ như bố vẫn giận chuyện tôi không cho tiền nên ông không muốn ăn cơm trưa với con gái. Em dâu ngại nên ngồi cạnh lúng túng chẳng biết xử lý sao, tôi ra hiệu cho em lên gác để bố con tôi nói chuyện.
Chưa kịp ngồi xuống thì bố đã lớn tiếng đuổi tôi về nhà chồng. Ông bảo từ giờ về sau đừng vác mặt về nữa. Bố nói một thôi một hồi khiến tôi không kịp phản ứng. Nào là có mấy đồng bạc mà con gái cũng tiếc, rồi lấy chồng xong chẳng còn quan tâm gì đến bố nữa…
Tôi im lặng nghe bố nói. Ông có quyền trách móc đủ thứ nhưng đáng lẽ ra ông không nên nói câu cuối cùng: “Từ lúc mẹ mất thì chúng mày chẳng đứa nào thương bố nữa, nuôi 3 đứa ăn học thành người mà bây giờ bố ngửa tay xin tiền cũng thờ ơ”.
Từng chữ bố nói như mũi dao cứa vào tim tôi vậy. Ông cố ý nói những lời chua xót như vậy để làm gì cơ chứ! Chẳng có đứa con nào lại không thương bố hết, mất mẹ rồi chị em tôi lại càng dồn hết sự quan tâm vào bố nhiều hơn. Nhưng ông cứ rượu chè mãi nên chẳng nhận ra tấm lòng của các con. Đâu phải tôi keo kiệt với bố, chỉ là tôi không muốn ông lãng phí tiền vào những chai cồn vô bổ thôi mà…
Chồng đi họp lớp, vợ sốc nặng khi tới nơi chứng kiến cảnh tượng đáng sợ giữa chồng và bạn học
Tôi không ngờ, chồng và các bạn học của anh ấy lại đổ đốn như vậy.
Hôn nhân của tôi vừa tròn 9 năm, tôi hài lòng với cuộc sống gia đình của mình. Chúng tôi vững vàng về kinh tế, hòa thuận, đồng lòng cùng chăm lo cho hạnh phúc gia đình. Chồng tôi là người đàn ông chỉn chu, cư xử luôn đúng mực với vợ con...
Nhìn chung, tôi mãn nguyện với gia đình nhỏ của mình và tự hào khi đã vun vén được như ngày hôm nay. Chưa bao giờ tôi nghĩ chồng có người khác, gia đình gặp sóng gió, cho đến khi cách đây một tuần, tai họa đã ập xuống gia đình tôi. Hay nói đúng hơn, tôi đã thấy được con người thật sự của chồng mình.
Chồng tôi có đời sống lành mạnh, anh ấy ít giao du xã hội nhiều, chỉ chơi với một số đồng nghiệp và những người bạn học cũ. Thấy chồng vui vẻ, quan tâm và thân thiết với các bạn học, tôi cũng lấy làm mừng, vì giữa cuộc sống thành phố hiện đại, còn giữ tình cảm bạn bè như vậy là đáng quý. Thỉnh thoảng chồng tôi có nói là đi chơi với các bạn học, tôi không mảy may nghĩ ngợi điều gì cả.
Ngay cả chuyện đi họp lớp của chồng cũng vậy, hồi trước anh ấy không có người yêu cũ, nên tôi hoàn toàn yên tâm. Suốt mấy tuần nay, chồng liên tục nói về chuyện họp lớp với tôi, tối đến ăn cơm xong là anh ấy cắm mặt vào điện thoại đến tận nửa đêm để bàn bạc, "chém gió" với các bạn. Chồng tâm huyết với bạn bè như vậy, tôi không dám can thiệp, chỉ dặn anh ấy ngủ sớm để còn đi làm sáng hôm sau.
Vợ bất ngờ, suy sụp khi phát hiện ra bí mật của chồng với nhóm bạn thân. Ảnh minh họa
Ngày chồng đi họp lớp, tôi cũng chỉ mong chồng uống ít kẻo ảnh hưởng đến sức khỏe. Ngày hôm đó, tôi cứ đinh ninh chồng đi họp lớp theo thường lệ phải nửa đêm mới về. Nhưng đến chiều tối, tôi nhận được cuộc điện thoại của bạn thân, kêu tôi đến ngay một nhà hàng trong thành phố. Người đó nói rằng tận mắt thấy chồng tôi đang đi với bồ.
Tôi tức tốc đến nơi mà bạn gửi địa chỉ, cảnh tượng trước mắt tôi thật phũ phàng. Chồng tôi đang ôm ấp một người phụ nữ khác, hai người họ còn còn thỉnh thoảng thơm vào má nhau, chăm sóc nhau chu đáo như cặp tình nhân. Không chỉ chồng tôi mà mấy người bạn ngồi cùng mâm cũng như vậy, họ tạo thành mấy cặp đôi, không chút ngượng ngùng khi thể hiện tình cảm quá đà trước mặt nhau.
Dù rất sốc, tôi muốn lao tới để hỏi chồng cho rõ chuyện gì đang xảy ra nhưng lại sợ mất bình tĩnh. Đành phải đứng ở xa, lấy điện thoại ra quay lại cảnh tượng đáng sợ của chồng và nhóm bạn. Tối hôm đó, tôi đưa chồng xem đoạn video và yêu cầu giải thích. Chồng tôi đành phải thú nhận mọi chuyện, nhóm bạn đó đúng là đang cặp kè với nhau.
Với những người kia, họ đến với nhau vì sống không hạnh phúc, người thì ly hôn... Chồng tôi cũng ngoại tình với cô bạn kia, hồi đi học cả hai thích nhau mà không biết, nên giờ gặp lại mới nói ra điều thầm kín và tình cảm bắt đầu nảy sinh, đi quá giới hạn.
Chồng tôi tỏ rõ ăn năn, hối hận, muốn vợ tha thứ và hứa sẽ không gặp lại cô bạn kia và cũng sẽ không bao giờ đi họp lớp nữa. Tôi suy sụp, đau khổ thất vọng về chồng, anh ta dám cả gan ngoại tình ngay cả khi cuộc sống đang rất hạnh phúc. Từ hôm đó đến nay, tôi chưa nói gì với chồng, tôi muốn có thêm thời gian suy nghĩ, mặc cho chồng hàng ngày nài nỉ, hứa hẹn sẽ không tái phạm.
Tôi đang mất phương hướng, chưa biết mình phải đưa ra quyết định thế nào với chồng. Tôi có nên tha thứ cho chồng, hay là thẳng thừng ly hôn? Hãy cho tôi lời khuyên!
Mới sáng sớm, anh chồng đã sang nhà mắng mỏ, đòi từ mặt em trai Nghe tiếng chuông cửa inh ỏi, tôi ra mở cổng thì thấy anh chồng đang đứng chửi xối xả ở bên ngoài. Ảnh minh họa Mấy năm trước, vợ chồng tôi vẫn còn sống ở thành phố. Bố mẹ chồng sống chung với vợ chồng anh trai nhưng mỗi lần sửa nhà, mua đồ đạc, bố mẹ đau bệnh, tôi đều phải góp...