Thấy con gái lấy hết đồ ăn trong tủ bỏ vào thùng rác, tôi quát mắng thì con nói…
Đang cho đứa con nhỏ mới sinh được hơn 3 tháng bú thì tôi nhìn thấy Bống cô con gái 10 tuổi của tôi đang chạy đến mở tử lạnh lấy thức ăn.
Nhìn con tự lập như vậy tôi cũng an tâm vì thú thật rõ ràng tôi hiểu khi mình sinh đứa con thứ 2 thì tâm sinh lý của đứa con đầu lòng sẽ thay đổi rất nhanh chóng. Chúng thường có cảm giác bố mẹ bỏ rơi và không yêu chúng nữa, tôi cũng đã quan tâm và yêu thương con vậy nhưng vì quá bận bịu với con nhỏ nên nhiều lúc thành thử tôi để cho con tập cái tính tự lập.
ảnh minh họa
Trước đây khi quyết định mang thai đứa con thứ hai tôi cũng đã hỏi rõ ràng cô con gái của mình về việc cảm xúc của con ra sao khi sắp được làm chị. Cứ tưởng con sẽ nói chán ghét ai dè con cười rồi hớn hở.
- Có em càng thích vì như vậy con không phải chơi một mình nữa.
- Những có em thì mẹ sẽ không có nhiều thời gian dành cho Bống đâu, như vậy Bống cũng không buồn đúng không?
Video đang HOT
- Tất nhiên là con không buồn rồi vì đó là mẹ bận chăm sóc cho em mà.
Đến tận lúc đó tôi mới dám thở phào nhẹ nhõm, quả thực sau sinh Bống luôn tỏ ra là một người chị đảm đang trước mặt cậu em trai của mình. Vậy nhưng chẳng hiểu làm sao mà thời gian gần đây tôi cảm thấy Bống khác lạ, con bé thường xuyên chạy nhảy bên ngoài chứ không chịu chơi với em. Đã vậy tôi mua một đống thức ăn bỏ trong tủ thì cũng mất dần dần, tôi biết rõ mấy lần Bống tự lấy sữa để uống nhưng suy đi nghĩ lại tôi vẫn thấy vô lý vì con bé lấy rất nhiều đồ nhưng với độ tuổi đó thì không thể nào mình nó ăn hết được.
Ngày hôm đó tôi quyết quan sát xem con gái mình định làm gì, đúng như tôi dự liệu nó lấy hết mấy thứ ngon bổ dưỡng tôi mua rồi bỏ vào một túi đen và đem đi vứt ngoài thùng rác. Khỏi phải nói lúc đó tôi điên tiết như thế nào, nhìn con hư hỏng không biết nghe lời nên giận quá tôi đánh nó mấy cái rồi quát lớn…
- Thì ra lâu nay đồ ăn trong tủ vơi đi là vì con lấy sao? Con không ăn thì thôi…sao lại vứt đồ ăn trong thùng rác như thế hả? Sao con hư thân thế hả, mẹ có dạy con như vậy đâu.
Tôi vừa nói vừa lấy roi quất vào chân, con bé vừa khóc vừa mếu máo…
- Con đâu có vứt, con để trong thùng rác vì tí nữa sẽ có một bà cụ qua đây để lấy về ăn mà.
- Bà cụ nào, mẹ đã dặn con không được phép tiếp xúc với người lạ rồi cơ mà? Con có biết như vậy là nguy hiểm lắm không?
- Sao lại nguy hiểm hả mẹ? Bà ấy chỉ là một bà cụ nhặt ve chai mà thôi, bà ấy tội lắm nên con muốn để đồ ăn cho bà đỡ bị đói. Chiều tối nào con cũng nói chuyện với bà ấy… nhìn bà ấy giống bà ngoại mình lắm.. .Nên con coi bà ấy như bà ngoại của mình.
- Ai dạy cho con làm những việc này cơ chứ?
- Chẳng ai bày cả, con chỉ cảm thấy thương vì bà ấy đói thôi. Có phải con sai rồi đúng không ạ?
Tôi lặng người nhìn con hồi lâu rồi ôm con bé vào lòng:
- Tất nhiên là không rồi… con rất giỏi con gái bé bỏng của mẹ ạ! Mẹ xin lỗi vì đã đánh con lúc nãy.
Nghe câu nói của cô con gái 10 tuổi mà tôi như chết ngất, lâu nay tôi cũng như nhiều bậc làm cha làm mẹ khác đều giáo dục con cái một cách máy móc rằng không được tiếp xúc với người này người kia. Mà không biết rằng chính điều đó càng làm cho con mình thêm nguy hiểm. Việc một đứa trẻ mới có 10 tuổi mà đã có lòng vị tha như thế khiến tôi không dám tin, thật sự đúng là như người ta nói nhiều khi bố mẹ lại được con cái dạy cho một bài học sâu sắc vì trẻ con chính là nguồn cơ cả sự thánh thiện.
Sau câu nói của cô con gái thì ngày hôm đó tôi đã đứng đợi cùng con để chờ người bà nhặt ve chai xuất hiện. Đúng như con gái nói bà cụ đã già yếu nhưng vẫn phải làm công việc mệt mỏi, nhìn thấy tôi bà cười nói…
- Thì ra cháu là mẹ của cô bé đáng yêu này sao? Cũng nhờ cô con gái nhỏ này mà ngày nào ta cũng được bữa no không lo đói đấy.
Nhìn thấy bà cụ nhặt ve chai và cô con gái mình cười tít mắt mà tôi hạnh phúc vô cùng, con gái tôi mới 10 tuổi nhưng đã có lòng vị tha bao dung đến vô cùng. Cũng từ đó tôi mua thêm thức ăn để cho cô con gái của mình có thể chiêu đãi bà cụ ve chai được thoải mái hơn. Thế mới nói bậc làm cha mẹ dạy con cái nhưng cũng từ con cái giúp chúng ta học được nhiều triết lý sâu sắc trong xã hội này…
Theo Webtretho
Tôi quan tâm đến bạn trai mà còn bị anh quát mắng
Một lần khác, anh đi gặp bạn, tôi gọi mà anh cứ bảo gần về rồi, cuối cùng đến gần 1h sáng mới về.
Ảnh minh hoạ
Tôi và anh yêu nhau được nửa năm, tình yêu dành cho anh càng ngày càng lớn, nó lớn đến mức nếu mất anh tôi có thể sẽ chết. Tôi biết anh yêu tôi nhưng anh cứng lắm, nhiều lúc có cảm giác anh không còn yêu tôi nữa. Bất kể anh đi đâu tôi luôn lo lắng, chỉ mong có được một tin nhắn về anh thôi nhưng tôi không bao giờ thấy (lúc trước thì có, giờ không), liên lạc với nhau toàn là tôi chủ động. Mỗi lần anh đi lâu là tôi cứ lo và ăn ngủ không được, trong lòng bồn chồn, lo lắng đến mức khó hiểu.
Có lần anh đi đám cưới, sau đó đi tăng hai, tăng ba với bạn, ở nhà tôi lo lắm, điện thoại anh nói gần về nhưng mà không thấy. Cuối cùng anh nhậu say đến mức không thể chạy xe, bạn đành phải chở về. Một lần khác, anh đi gặp bạn, tôi cũng điện thoại như vậy, anh cứ bảo gần về rồi, cuối cùng đến gần 1h sáng mới về, tôi lo quá ngủ không được, đi lòng vòng. Thế mà lúc về anh còn mắng tôi, đêm đó tôi khóc suốt, không ngủ được. Anh đâu biết là tôi lo cho anh như thế nào, làm sao mà đi ngủ trước được. Ngoài ra, anh còn nhiều lần như vậy nữa. Tôi đã nghĩ đến việc chia tay anh cho đỡ khổ nhưng không làm được. Tôi phải làm như thế nào đây?
Theo VNE
Mẹ chồng hậm hực tố con dâu chỉ cho ăn rau luộc và nước mắm để rồi cứng họng khi nghe câu trả lời Mình là phụ nữ dù bận việc gì đi nữa cũng phải về sớm để nấu cơm nước cho chồng chứ ai lại về đến nhà chỉ biết ngồi ăn như thế lâu ngày chồng sẽ chán đấy con ạ. Chủ đề muôn thủa của phòng làm việc chúng tôi là nói xấu mẹ chồng, chẳng hiểu sao các chị khéo sưu tập...