Thấy con gái khóc lóc, bố đẻ lặng lẽ đi làm một việc khiến nhà chồng và con rể phải trầm trồ
10 giơ đêm đang chuân bi lên giương đi ngu thi ông nghe thây tiêng khoc thut thit cua ai ngoai công. Thây la, ông liên đưng lên đi ra ngoai xem đo la ai thi vưa mơ công ra đa thây cô con gai mơi lây chông mơi đươc 5 tuân đa bo vê nha ngoai, đang dưa lưng vao tương khoc thut thit.
Ảnh minh họa
Thây con cư cui găm măt mai không chiu ngâng lên, ba liên tiên lai gân thi chêt sưng khi thây đôi măt sưng tim cua con:
- Trơi ơi, con gai, co chuyên gi thê nay?? Măt con lam sao lai ra nông nôi nay. La ai lam. Chông con sao?? No dam đanh con a.
- Không phai, la con bi nga thôi. Anh ây không lam gi con hêt me ơi!!
- May đưng noi dôi me, nga kiêu gi ma lai ra nông nôi nay. May tương me không biêt gi chăc. No dam đanh con gai me, no chan sông rôi phai không??
Vơ ông thây con gai cư khoc loc mai chăng noi thêm gi nưa liên chay vao nha tim mât gâu xoa lên cho măt con bơt sưng. Vưa xoa, ba vưa khoc:
- Sao mơi đươc 5 tuân đa ra nông nôi nay rôi con. Co chuyên gi noi me nghe đi. Co đau lăm không?? Khô thân con gai me, chiu uât ưc gi thi cung phai noi bô me mơi biêt ma giup con đươc chư.
- May cư khoc thê nay lam me nong hêt ca ruôt gan. May ma không chiu noi thi me goi điên sang nha thông gia thi may đưng mong me đê yên chuyên nay nghe chưa??
- Me ơi, đưng, đê con noi, con noi ma. Me đưng goi điên sang đây.
Hoa ra, chông no sau khi cươi no vê thi băt đâu đô đôn, suôt ngay đam mê rươu che cơ bac, không chiu tu chi lam ăn gi. Con gai thây chông như thê nhe nhang khuyên nhu, chi hi vong anh co thê tu tâm đôi tinh nhưng anh cư gat ngang không chiu nghe. Cô thây mơi cươi nhau nên du thât vong vê anh rât nhiêu nhưng vân cô nin nhin, chiu đưng anh, cô không muôn bô me ơ nha biêt cô lây chông ma phai khô sơ thê nay. Bô cô thây cô lây chông cung mong cô co thê vui ve ma sông, nêu ông biêt cô cuôc sông cua cô như vây se thât vong đên mưc nao.
Video đang HOT
Hôm nay, chông cô lai đi nhâu ơ ngoai rôi mơi vê, thây anh ngươi nông năc mui rươu, cô mơi chi noi co mây câu thê ma anh liên chưi rua cô thâm tê, thâm chi con chưi ca bô me cô. Thây anh cang noi cang qua quăt, không nhin đươc nưa, cô liên cư cai lai thi bi anh giơ tay tat manh khiên măt cô đau nhoi. Xong không them đê y đên cô co lam sao không, anh leo lên giương đăp chăn đi ngu. Lân đâu tiên bi chông đanh, cô bât khoc nưc nơ rôi mơ công chay nhanh vê nha, cô không muôn ơ lai đây thêm giây phut nao nưa.
Ngôi trong buông nhưng nghe không sot môt lơi nao cua con gai, ông lăng le câm điên thoai lên, bâm danh ba, điên thoai thông, chưa kip đê đôi phương lên tiêng ông đa noi luôn: “Ông ba sang lây hêt trap, lê vê hêt đi. Con trai ông ba đa không biêt trân trong no thi đê no quay vê nha lam con gai tôi con hơn. Nha tôi vô phuc, không co lôc đươc lam con dâu nha ông ba đâu” rôi ông cup may không them nghe bên kia tra lơi thê nao.
30 phut sau, nghe thây tiêng cho rôi tiêng đâp cưa ơ ngoai công vong vao, la tiêng ba thông gia va con rê. Vưa bươc vao sân, nhin thây ông, ba cung con rê liên quy xuông:
- Tôi thay măt gia đinh mang thăng bât hiêu nay đên đây đê xin ta tôi vơi gia đinh. Mong ông thông gia thương con tre không hiêu chuyên giơ cao đanh khe ma tha cho no lân nay. Kia, xin lôi bô vơ may mau!!
- Xin lôi bô. Con…
- Anh đưng goi tôi la bô. Tôi vưa goi cho bô anh rôi. Nha tôi se tra lai hêt trap lê, anh sang rôi thi câm vê đi.
- Bô ơi, con xin lôi. Tai con say qua nên hơi lơ lơi. Con hưa se không bao giơ co chuyên nay nưa.
- Anh thi gioi rôi, anh con nhơ trươc đây anh đa hưa gi vơi tôi không?? Anh hưa se bao vê no, trân trong no suôt ca cuôc đơi nay. Thê ma bây giơ thi sao?? Hay qua rôi, nưa đêm nưa hôm chay vê nha vơi đôi măt sưng tim bâm. Đê no tiêp tuc ơ lai nha anh thi sau nay se con xay ra chuyên gi nưa.
- Cai gi… sao lai thê. Ông thông gia chăc hiêu lâm chuyên gi rôi. No noi vơi tôi la chi lơ miêng măng chưi con dâu vai câu thôi ma. Con mau noi đi, co thât như vây không??
- Con… con… con lơ tay…
- May…
- Nê tinh ban be bao năm vơi bô câu, hôm nay tôi noi cho câu biêt, tôi ga con gai chư không ban no. Câu không bao vê đươc no thi câu cut ra chô khac, con gai tôi không lây câu vân sông đươc. Câu đưng nghi lây no vê rôi la muôn lam thê nao thi lam.
- Thôi, hai ngươi vê đi, muôn lăm rôi, gia đinh tôi con nghi ngơi.
- Xin ông thông gia thương tinh, bây giơ ông tra lai lê như thê gia đinh tôi con măt mui nao nưa.
- Hôm nay, nêu ngươi đây không phai la con gai tôi ma la con gai ba thi liêu ba co noi đươc nhưng lơi đây không?? Không phai tôi không cho no cơ hôi ma mơi cươi co 5 tuân no đa đung tay đung chân vơi con gai tôi thi không biêt sau nay con chuyên gi nưa. Đêu la ngươi lam cha me, ba noi xem…
- Tôi… tôi…
Ông quay lưng vao nha, đê măc me con ho tiêp tuc quy ngoai đây, vao trong phong, nhin con gai vân đang khoc thut thit, ông chi noi môt câu: “Nin đi con, no không xưng đê con phai rơi nươc măt, ơ lai đây vơi bô me!!”.
Theo Iblog
Con cái bỏ mặc mẹ già cụt chân với chú chó tự nuôi nhau
Cả cuộc đời bà lam lũ, vất vả vì con cái. Cứ tưởng đến khi về già sẽ được con cái hết lòng chăm lo, phụng dưỡng thì...
Chồng mất sớm, bà quyết định không đi bước nữa mà ở vậy nuôi con cái khôn lớn, trưởng thành. Bà với ông có tất thảy với nhau được 5 người con, 4 trai, 1 gái. Con cái bà đều khôn lớn, khỏe mạnh nên ai nhìn bà cũng nói rồi sau này bà sẽ tha hồ mà được nhờ, tha hồ mà được hưởng phúc.
Công việc chính mà suốt bao nhiêu năm qua bà làm để nuôi 5 đứa con của mình chính là lượm rác. Bà chưa bao giờ thấy xấu hổ về công việc mà làm, bà lao động, kiếm tiền từ chính đôi bàn tay mình. Con cái bà khi nhỏ thì không sao nhưng khi vừa lớn một chút thì chúng nó nhất định không cho bà làm công việc đó nữa. Chúng nó bắt bà đổi nghề khác, chúng nó nói nghề nghiệp bà đang làm khiến chúng nó cảm thấy xấu hổ vô cùng. Bà nghe mà rơi nước mắt. Không có cái nghề đó, các con bà liệu có khôn lớn bằng người được như thế kia không. Vậy mà chúng nó...
Bà không muốn bỏ nghề, cái nghề đã theo bà suốt mấy chục năm trời qua. Con cái bà nói bà không nghe nên chúng nó dọn hết ra ngoài sống, chúng nó nói chúng nó muốn sống tự lập. Chúng bỏ lại bà trong căn nhà nhỏ lụp xụp. Nhìn chúng đi, bà biết, bà chẳng thể giữ chúng lại. Con cái vừa đi, cứ nghĩ phải sống cảnh cô đơn thì bà không ngờ một lần đi nhặt rác, bà lại nhặt được một chú cho nhỏ bị bỏ rơi.
Người nó đầy vết thương, miệng lở loét nên chẳng ai nhặt nó về là phải. Nó nhìn bà, kêu ăng ẳng, tiếng kêu yếu ớt. Động lòng, bà bế nó lên, mang nó về nhà chăm sóc. Mọi người nói bà dại, nuôi nó rồi chẳng mấy bữa mà nó chết, bà lại tốn công nhưng bà chẳng quan tâm, bà không thể bỏ mặc nó được, nhất là khi bà thấy ánh mắt nó nhìn bà.
Nó khỏi bệnh, quấn bà lắm. Nó khôn kinh khủng, ai cũng phải công nhận điều đó. Từ ngày có con chó, bà cũng thấy bớt buồn hơn. Con cái bà đứa nào cũng nói bà điên khi thân mình nuôi không xong còn đòi nuôi chó. Bà ngẫm mà thấy đắng cay, chẳng phải đến giây phút này thì chúng nên báo hiếu bà hay sao?? Rồi thật không may...
Bà gặp tai nạn, mất cả hai chân. Nếu không có con chó luôn bên cạnh, gọi người đến cứu thì chắc bà đã bỏ mạng rồi. Con cái bà, thấy bà mất chân, bắt đầu đùn đẩy trách nhiệm, không đứa nào muốn nuôi bà vì sợ gánh nặng. Chúng viện ra đủ loại lý do rồi nói với bà cứ ở bên cạnh con chó của bà, thi thoảng, chúng sẽ sang thăm. Mà bà chỉ bị cụt chân thôi, ngồi xe lăn sẽ vẫn tự sinh hoạt được bình thường mà. Bà không nói gì, chỉ gật đầu trước quyết định của con cái. Nhìn nó, bà cũng biết, bà chẳng nên làm phiền.
Ảnh minh họa
Bà tiếp tục công việc cũ, chỉ khác là ngồi trên xe lăn nhặt rác. Nhìn bà, ai cũng lắc đầu ngao ngán. Con cái bà nhìn thấy cảnh mẹ chúng như vậy cũng bỏ mặc. Bà rơi nước mắt ôm con chó vào lòng, âu yếm gọi nó bằng cái tên con. Nó lúc nào cũng quanh quẩn bên bà, chẳng bao giờ rời bà nửa bước. Những người khi xưa nói và dại khi nuôi nó, bây giờ đều phải thốt lên cái câu bà thật sáng suốt khi cứu sống và nuôi con chó đó. Nó giúp bà, ở bên bà chẳng khác gì người thân của bà hết cả. Trong khi con cái bà...
Thời gian cứ trôi đi trong chớp mắt, sau tai nạn được 5 năm thì bà đổ bệnh nặng, ốm hấp hối. Bà làm di chúc khi không có con cái ở đấy, hàng xóm láng giềng thấy bà viết có 100 triệu, liền gọi ngay con cái bà về. Hay tin mẹ có tiền, cả 5 đứa con của bà chẳng đứa nào bảo đứa nào, bỏ hết công việc đó, lao về thăm mẹ ngay. Đứa nào gặp mẹ cũng khóc lóc sụt sùi rồi lân la hỏi mẹ về số tiền kia. Rồi không chỉ 5 đứa nó mà cả hàng xóm cũng chết đứng khi bà nói thều thào:
- Đọc to di chúc lên!!
Người con cả của bà tranh đọc di chúc. Nhưng đọc đến khoản tiền, mắt nó tối sầm lại, ú ớ. Mấy đứa em tưởng anh bị làm sao, giật mạnh lấy tờ di chúc đọc hộ vì chúng nó sốt ruột quá rồi. Và cũng như anh nó, chúng hốt hoảng:
- Mẹ điên rồi, sao lại để tiền lại cho một con chó chứ.
- Vì nó con của tôi, anh chị có hiểu không?? Thời gian qua, không có nó bên cạnh, chắc tôi đã chẳng sống nổi. Nếu như tôi không có tiền, chắc gì anh chị đã ở đây??
Bà đã quyết định để lại khoản tiền 100 triệu ấy làm từ thiện và trích ra một khoản nhỏ nhờ người hàng xóm tốt bụng thường xuyên giúp đỡ bà và quý con chó của bà nuôi nó những tháng ngày còn lại. Bà nhắm mắt xuôi tay, tay đặt lên đầu con chó, mỉm cười mãn nguyện. 5 đứa con của bà cúi gằm mặt xuống vì xấu hổ. Chúng không dám tin những gì chúng đang được chứng kiến. Bà nói đúng, chúng có chăm sóc bà ngày nào đâu mà đòi hưởng tài sản. Chúng thấy mình, chẳng bằng một con chó về mặt nhân cách sống. Nghe thì có vẻ là sự so sánh khập khiễng nhưng nếu chứng kiến cuộc sống của bà, người ta sẽ hiểu. Con cái, hãy sống làm sao để khi bố mẹ mất đi rồi, không phải cúi đầu nói câu xin lỗi.
Theo Iblog
Chồng chết 5 năm vợ đột ngột mang thai khiến nhà chồng sốc nặng và sự thật sau 9 tháng Cô nói gì mà lạ vậy, tôi có phải con nít đâu mà cô lừa tôi. Chồng chết 5 năm rồi giờ lại có thai mà dám bảo là giọt máu nhà tôi à. Con tôi chết rồi, cô đừng có nói càn. Anh chị vừa cưới được 2 tháng thì anh phải sang nước ngoài công tác. Thực lòng anh chẳng muốn...