Thấy con dâu bước ra từ nhà nghỉ, mẹ chồng sung sướng ‘May quá, nó chịu vào đó rồi’
Vợ chồng bà Oanh sống với nhau gần 50 năm cũng chỉ có 1 mụn con trai là thằng Toàn, năm nay 30 rồi. Cũng may là mới đầu năm anh đã chịu cưới vợ chứ không ông bà lại lo sốt vó.
Mừng là mừng vậy nhưng cả năm nay bà Oanh vẫn rầu rĩ bởi cái Yên – con dâu bà mãi chẳng có tin vui gì cả. Nhà bà ở phố cổ, chật chội lắm, cả căn nhà vỏn vẹn vài chục mét vuông lại còn ở tít sâu trong ngõ.
Từ ngày cưới Yên về, bà Oanh chẳng chê trách gì ở cô cả, hiền lành, ngoan ngoãn, đảm đang cơm nước, việc nhà đâu ra đấy. Có mỗi điều… nó nết na lại… nết na quá, làm gì cũng sợ ánh mắt người ngoài nhìn vào.
Ngày mới về làm dâu, ngày nào Yên cũng diện quần chùng, áo dài kín mít. Nói thật, trời mùa hè nóng bức, nhà lại chật, nhìn con dâu mà bà phát ngốt cả lên:
- Ăn mặc kiểu gì thế con? Mày không thấy nóng à, mẹ toát mồ hôi hột rồi đây này. Thay ra mặc mấy cái quần đùi cho nó mát.
- Sao lại thế được, mặc thế này cho kín đáo mẹ ạ. Nhà còn bố chồng với hàng xóm xung quanh, người ta nhìn thấy lại cười cho. Thôi thôi mẹ ạ.
Nghe con dâu nói thế bà Oanh vừa mừng vừa lo. Thì cũng vì Yên nó ngoan quá nên chuyện vợ chồng với Toàn chẳng được thoải mái, nhất là khi nhà lại có 2 ông bà già.
Đêm tân hôn, ông bà đã cố dọn dẹp căn gác xép tầng trên để cho vợ chồng con có không gian riêng tư nhưng nhà chật, tường mỏng cách âm không tốt. Nửa đêm tiếng lục đục của vợ chồng thằng Toàn trên gác vọng xuống cũng khiến 2 ông bà ngượng đỏ cả mặt.
Biết ý, bà nhiều lần rủ chồng:
- Cuối tuần này về quê thăm họ hàng đi ông.
- Về làm gì, tuần trước vừa mới về xong còn gì.
- Cái lão này vô ý thế, có muốn bế cháu không? Đi về quê cho chúng nó có không gian riêng.
- À à, biết rồi.
Nhưng lần nào trở lại thành phố, nhìn nét mặt tiu nghỉu của Toàn là bà biết, hai vợ chồng lại chẳng “ra tấm ra món” gì rồi. Bà Oanh bực mình lôi con trai ra hỏi chuyện:
- Chúng mày làm ăn kiểu gì mà cả năm con Yên nó vẫn chưa có cái gì là sao?
- Ơ kìa, sao mẹ lại hỏi thế. Vợ chồng con sức khỏe bình thường mà. Ờ thì Yên nó ngại hàng xóm sát vách nghe thấy nên…
- Trời ạ. Cứ ngại thế này thì bao giờ tôi mới có cháu bế đây. Dụ con dâu vào nhà nghỉ đi chứ.
Cuối cùng, không hành xử được ở nhà thì đi ra chỗ khác, bà nghĩ ra cách bảo Toàn rủ vợ vào nhà nghỉ.
- Mẹ bảo mày nhé. Giờ ở nhà con Yên nó không chịu thì vợ chồng mày lôi nhau ra nhà nghỉ rộng rãi, thoáng mát, điều hòa chạy thả ga, tha hồ mặn nồng. Mẹ chi tiền.
- Nhà có sao phải ra nhà nghỉ. Hàng xóm họ biết lại cười cho.
- Gớm, chúng mày là vợ chồng rồi thì còn sợ ai nói cái gì, có phải trai gái bồ bịch đâu mà ngại.
- Không không. Con thấy kì lắm.
- Kì cái gì mà kì, mày có định để cho mẹ mày có cháu bế không thì bảo. Hay mày sợ vào đó nhìn thấy đứa xinh xinh ngon ngon lại quên khuấy mất vợ.
- Mẹ cứ nói thế, vợ chồng con vẫn thương nhau mà. Thôi được rồi, vào thì vào, sợ gì.
Thuyết phục con trai xong rồi, giờ chỉ còn cái con dâu. Không ngoài dự đoán, vừa nghe chồng gạ gẫm, Yên đã lắc đầu quầy quậy, còn rưng rưng nước mắt như sắp khóc.
Video đang HOT
- Không được đâu, nhỡ có ai thấy thì sao? Cái chốn đấy tốt đẹp gì đâu mà anh bảo vợ chồng mình vào chứ. Em lại còn làm cô giáo, có gì thì em biết ngẩng mặt lên sống thế nào.
Nghe lỏm được chúng nó nói chuyện qua loa thế mà bà cũng sốt cả ruột, giờ con Yên nó không chịu thì biết tính sao…
Để rồi vài tháng sau trong 1 buổi chiều đi cùng mấy bà bạn chọn vải may áo dài. Chọn mãi chán chê mỏi chân nên bà tìm quán nước ngồi, để mặc mấy bà kia đứng ướm thử nốt.
Chẳng hiểu thế nào bà lại chọn ngay quán nước trong ngõ đối diện với một nhà nghỉ nhỏ dán đầy hình hoa trước cổng nhìn khá vui mắt. Đúng lúc đó, bà thấy ai như cái Yên con dâu bà…
- Ơ kìa, ai mà lại giống con Yên thế kia? Giờ này đang đi làm sao con dâu đứng trước cửa nhà nghỉ vậy? Chả nhẽ…
Tim bà giật thót một cái, bà chẳng dám làm gì manh động, nín thở nép vào một chỗ để theo dõi xem nó đi với thằng nào để tóm gọn 1 mẻ lưới luôn thể.
Thật không ngờ 2 phút sau bà thấy bóng người đàn ông loáng thoáng từ quầy thanh toán bước ra nhẹ nhàng khoác tay qua eo Yên. Không ai khác chính là Toàn, con trai bà. Bà vui đến mức thiếu điều muốn hét ầm lên:
- Ơn giời! Con dâu tôi cuối cùng cũng chịu vào nhà nghỉ rồi!!
Tối đó, bà hớn hở trở về nhà, coi như không có chuyện gì. Cơm nước xong xuôi, bà kéo Toàn ra ngoài ngõ hỏi:
- Hôm nay mẹ thấy con dâu đi nhà nghỉ rồi nhé, cái Yên nó chịu rồi sao không nói với mẹ 1 câu.
- Con nịnh mãi mới được đấy. Con bảo cô ấy là mẹ khát cháu lắm rồi nên Yên mới chịu. Cô ấy bắt con phải giữ kín vì sợ mẹ sẽ hy vọng quá nhiều, mọi chuyện cứ để tự nhiên mẹ ạ.
- Ui trời chúng mày cứ vẽ chuyện. Cứ đổi gió chán chê đi, ra sản phẩm cho bà già này mừng là được.
Quả nhiên, ông trời không phụ lòng người, 3 tuần sau, con dâu khoe que thử thai 2 vạch khiến bà Oanh mừng chảy cả nước mắt. Cuối cùng chỉ chờ sang năm mới là ông bà đã có cháu bế rồi đây.
Theo wtt
Mẹ chồng ép con dâu bỏ thai, con trai gắt lên "Con thắt ống dẫn tinh rồi!"
Mai tưởng rằng khi cô lấy được người chồng là con trai duy nhất trong nhà thì về làm dâu sẽ được sung sướng, thế nhưng cô đã lầm, từ khi làm dâu cô luôn phải sống trong tâm trạng lo lắng và áp lực.
Kể cả khi đang bầu cũng vậy, Mai luôn phải lo sợ rằng chuyện mẹ chồng ép con dâu bỏ thai sẽ xảy ra với cô, chẳng ngờ nó đến thật.
Bởi ngay từ khi mới về làm dâu, gia đình chồng đã quán triệt việc Mai phải sinh được con trai, vì chồng cô là con một.
Bố mẹ chồng cô nói thẳng:
- Nhà này chỉ có 1 đứa con trai, con về đây làm dâu, nhất định phải sinh được đứa cháu nối dõi đấy. Việc này mẹ chỉ nói 1 lần, hai vợ chồng tự mà lo liệu.
- Vâng, con hiểu rồi ạ!
Từ khi cha mẹ chồng nói vậy, Mai hoang mang và lo lắng lắm. Cô đem chuyện này nói với chồng, thì anh chỉ ôm vợ cười rồi bảo đừng suy nghĩ nhiều, có gì anh sẽ lo liệu.
Sau khi kết hôn được 3 tháng, cô có bầu đứa con đầu lòng, dù niềm vui và hạnh phúc khi được lần đầu làm mẹ, nhưng cô không khỏi lo lắng, đến mức phải luôn cầu khấn rằng sẽ sinh được con trai, để bố mẹ chồng yên lòng.
Khi biết cô có bầu, mẹ chồng cũng luôn mỏng mỏi là Mai sẽ sinh được con trai. Ban đầu, bà tỏ ra quan tâm lắm, mua cho Mai đủ thứ tốt để dưỡng thai, quả thực đó có lẽ là những tháng ngày cô cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc nhất.
Đến khi bầu được 3 tháng, biết cô mang thai con gái, gia đình chồng, đặc biệt là mẹ chồng tỏ ra không vui vẻ gì, bà cũng chẳng còn quan tâm chăm sóc Mai như trước nữa. Dù đứa thứ nhất chưa được sinh ra, mẹ chồng đã nhắc đến chuyện phải sinh được con trai trong lần sau.
Bà bảo:
- Anh chị sao thì tính, phải sinh cho được con trai đấy. Chuyện này mẹ không nhắc lại nữa đâu.
Mai cúi đầu im lặng. Còn Tiến - chồng cô đáp:
- Sao mẹ cứ áp lực lên vợ con vậy, mới bầu đứa đầu, còn chưa sinh nở gì đã bàn tới đứa sau. Cứ áp lực như vậy, thì bầu bì làm sao cho khỏe được. Con nào chả là con.
Mẹ chồng Mai nghe vậy liền lên giọng:
- Không bàn nhiều, tôi nói rồi đấy, đứa đầu không tính làm gì nhưng đứa sau nhất định phải sinh cháu trai cho tôi. Còn tôi có làm gì cũng là để tốt cho cái nhà này thôi. Anh đừng có nói chuyện với mẹ bằng giọng đó.
Tiến đang định nói tiếp thì Mai giữ tay anh lại và đáp:
- Vâng, con nhớ rồi mẹ!
Hai vợ chồng về phòng, Mai ôm mặt khóc. Tiến thương vợ lắm, biết cha mẹ quá nặng nề chuyện cháu trai nên anh cũng chẳng biết khuyên ông bà thế nào. Anh ôm vợ bảo:
- Em đừng lo, cứ tâm lý thoải mái để bầu bì cho khỏe, không ảnh hưởng tới con đó.
- Nhưng em sợ lắm, lỡ không đẻ được con trai thì làm thế nào?
- Chuyện đó em cứ để anh tính. Giờ việc của em là lo ăn uống cho tốt, sinh cô công chúa này thật khỏe mạnh là anh mừng rồi, nghĩ nhiều hại con. Giờ là mẹ rồi phải mạnh mẽ lên em nhé!
Sau chuyện đó Mai sốc lắm. Cô vẫn không ngừng lo lắng, nhưng vì chồng luôn ở bên an ủi, động viên nên cô vượt qua tất cả và sinh con khỏe mạnh.
Tới khi con gái đầu được 2 tuổi thì Mai dính bầu lần nữa. Khi biết có thai, mẹ chồng gọi ngay Mai xuống phòng và hỏi:
- Con đi siêu âm chưa, trai hay gái?
- Dạ chưa mẹ ạ, chờ tới tuần thứ 12 con sẽ đi siêu âm.
- Ừ, tới lúc đó thì bảo mẹ đi cùng.
Sau khi về phòng Mai lặng lẽ ôm mặt khóc. Càng nghĩ cô càng thấy thương con. Tối đó, Mai tâm sự với chồng. Tiến bảo:
- Không sao anh đã có cách, em cứ yên tâm. Anh bảo rồi, em đừng suy nghĩ nhiều, con cái là trời cho cưỡng cầu cũng không được.
- Nhưng lỡ mẹ ép em phá thai thì sao?
- Em nghĩ gì mà nghiêm trọng vậy, làm gì có chuyện mẹ chồng bắt có dâu bỏ thai chỉ vì bầu con gái!
- Đó là anh nói vậy, nhưng em thì nghĩ để có được cháu trai, điều gì mẹ cũng có thể làm đấy.
Nghe vợ nói xong, Tiến lặng im 1 lát, rồi bảo:
- Ừ, được rồi, nhưng em phải nhớ rằng, anh mới là người quyết định cuối cùng vì đó là con anh. Thế nên đừng lo lắng, hiểu không?
- Vâng, em nhớ rồi. Cảm ơn chồng nhiều lắm.
Sau khi Tiến đã nói vậy, Mai yên tâm hơn hẳn. Cô cố gắng ăn uống, tinh thần thoải mái để không ảnh hưởng tới em bé.
Đến tuần thứ 12, Mai rủ chồng đi siêu âm cùng và dặn đừng cho mẹ biết. Ông trời thật trêu ngươi, khi lần này bác sĩ phán cô lại mang bầu bé gái.
Hai vợ chồng bàn nhau không nói với mẹ, nhưng Mai hiểu chẳng thể giấu mãi được. Tối đó, mẹ chồng lại hỏi về chuyện siêu âm, Tiến trả lời qua loa rằng buổi sáng anh có chở vợ đi khám, nhưng bác sĩ bảo chưa rõ giới tính, phải đợi tuần thứ 16 mới biết.
Mẹ chồng nhìn Mai với ánh mắt đầy nghi ngờ và chẳng mấy thiện cảm. Nhưng vì có Tiến ở đó, nên bà bỏ về phòng mà chẳng nói câu nào. Mai biết kiểu gì lần siêu âm sau chắc chắn mẹ chồng cô sẽ đòi đi cùng.
Và dự cảm của cô đã đúng, hôm đó trước ngày đi siêu âm, bà đã gọi con dâu lại rồi bảo:
- Mai là đủ 16 tuần, mẹ sẽ đi siêu âm cùng con. Chuyện này không cần phải bàn nữa, nếu là bé gái, con hãy bỏ cái thai này đi. Vì thằng Tiến làm trong quân đội, không thể sinh 3, mà nhà này nhất định phải có người nối dõi. Thế nên ý mẹ đã quyết, con cứ thế mà làm theo.
Mai đờ người, cô chẳng nói được câu nào. Cả tối hôm đó, Mai như người mất hồn. Tới khi Tiến về, cô ôm lấy chồng, khóc thút thít kể lại mọi chuyện.
Tiến ngẫm nghĩ hồi lâu, rồi bảo vợ:
- Đừng lo, mai anh sẽ đi cùng em và mẹ, có chuyện gì anh sẽ gánh vác. Giờ em hãy ngủ đi, không phải nghĩ nữa.
Sáng hôm sau, khi xuống dưới nhà, Mai đã thấy mẹ chồng đứng chờ sẵn. Có lẽ thấy cả Tiến đi cùng, bà nhìn 1 lát rồi bỏ ra xe trước. Khi tới phòng khám, mẹ chồng và Tiến ngồi ngay ngoài, nơi Mai nằm siêu âm chỉ cách 1 cánh cửa mỏng, chắc chắn rằng bác sĩ nói gì bà cũng sẽ nghe thấy.
Thế nên Mai sợ đến toát hết mồ hôi, ngược lại Tiến ở bên ngoài vẫn rất bình tĩnh. Khi bác sĩ bảo thai phát triển tốt, là 1 bé gái, cô còn tưởng rằng mình sẽ ngất luôn tại đó. Cố mãi Mai mới kéo được cánh cửa phòng siêu âm và bước ra,
Tiến đi tới đỡ vợ, rồi quay sang bảo mẹ:
- Đây là phòng khám, có gì về nhà mình nói chuyện mẹ ạ.
Mẹ chồng liếc 1 cái rồi đi thẳng. Về tới nhà bà quăng ngay cái túi xách xuống bàn rồi quát:
(Ảnh minh họa)
- Bỏ ngay cái thay này. Mẹ đã quyết, ai cũng không thay đổi được. Nhà này nhất định phải có cháu trai nối dõi.
- Con thắt ống dẫn tinh rồi đấy! Mẹ muốn có cháu trai thì tìm đứa khác về nó đẻ cho. Còn con là không sinh thêm bất cứ đứa nào nữa hết.
Mẹ chồng cô hoảng hốt, bà không ngờ con trai mình lại phản ứng dữ dội tới vậy. Bà gào khóc:
- Tôi có phải mẹ anh không. Vì vợ mà anh ăn nói với mẹ anh thế à. Tôi làm như vậy là vì ai, vì ai hả??
- Con biết mẹ muốn tốt cho gia đình này, nhưng không có con trai thì đã sao, giờ là thời đại nào rồi mà mẹ trọng nam khinh nữ tới vậy. Mẹ thử nghĩ xem, trên đời này làm gì có chuyện mẹ chồng ép con dâu phá thai , người ngoài mà nghe được thì còn ra thể thống gì nữa.
- Tóm lại anh chị muốn làm thế nào thì làm, kể cả anh bỏ việc đi để sinh đứa nữa cũng được, còn tôi nhất định phải có cháu trai.
Nói rồi bà bỏ ngay về phòng. Sau đó, mẹ chồng Mai chẳng bao giờ đề cập tới chuyện sinh trai hay gái nữa. Nhưng bà luôn tỏ thái độ không hài lòng.
Thật không ngờ, tới tháng thứ 7, chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào, Mai lại đi khám ở 1 phòng khám khác. Bác sĩ bảo cô bầu con trai, còn chỉ cho cô xem nữa. Không phải cô trọng nam khinh nữ, nhưng Mai thấy hạnh phúc đến bất ngờ. Cô đã khóc ngay tại đó.
Vừa ra khỏi phòng khám, Mai gọi ngay cho chồng, biết tin Tiến cũng mừng ra mặt. Dù anh không coi trọng chuyện con trai hay gái, nhưng điều này sẽ làm bố mẹ anh vô cùng vui vẻ, gia đình êm ấm hơn.
Đến tối, khi mẹ chồng biết chuyện, bà mừng lắm, còn liên tục tự trách mình:
- Trời phù hộ, may quá, tí nữa thì mất đứa cháu đích tôn. Mẹ cảm ơn hai vợ chồng nhé, cũng đừng trách mẹ chuyện trước kia, bởi khi nào tầm tuổi mẹ các con sẽ hiểu.
Hai vợ chồng chỉ nhìn nhau cười hạnh phúc, riêng Mai cô cảm thấy mình thật may mắn khi đã chọn Tiến làm chồng. Giờ đây, với Mai hạnh phúc thật trọn vẹn.
Theo WTT
"Rình " con dâu ngoại tình, Mẹ Chồng Chết đứng khi thấy "Con dâu cởi váy" - Mẹ ưng con bé này rồi đấy, vừa đẹp người lại vừa đẹp nết nhỉ? - Mắt nhìn người của con có sai bao giờ đâu. - Ừ, cưới nhanh không thằng khác nó cướp tay trên mất đấy. Để mẹ bàn với bố mày mua luôn một căn nhà để hai đứa dọn ra ở riêng cho thoải mái. Từ lần...