Thấy có lỗi với chồng mỗi khi lén lút quan hệ cùng tình cũ
Vì buồn nên tôi lên mạng tâm sự, người cũ đọc được. Anh thương tôi, cảm xúc ngày xưa lại trở về, chúng tôi tiếp tục quan hệ yêu đương trong bí mật.
Tôi là nhân viên văn phòng, ngoại hình khá, khéo ăn nói. Năm 2010 tôi quen một anh làm trong cơ quan nhà nước về thực phẩm, mặc dù anh không có điểm gì đặc biệt nổi trội hay giàu có nhưng tôi đã rất cảm mến. Sau một thời gian ngắn chúng tôi yêu nhau và tôi đã trao tất cả cho anh. Khoảng một năm sau khi tôi có việc phải đi xa một tuần, lúc gần về tôi gọi anh ra đón thì anh bảo bận không ra được. Tôi hỏi lý do vì saoanh không nói, truy mãi thì anh mới thú thật là đã có vợ. Tôi rất đau lòng và chia tay anh luôn.
Trong lúc đang chán nản thì một người đàn ông khác xuất hiện, người này chỉ là thợ, mọi thứ đều không đạt tiêu chí mẫu người yêu của tôi. Sau một thời gian qua lại anh cũng ngỏ lời nhưng tôi không đồng ý, phần vì còn yêu người cũ, phần vì tôi nghĩ anh nghèo và nghề nghiệp không ổn định. Tôi không đồng ý nhưng anh vẫn nhắn tin gọi điện, đặc biệt tối nào cũng tới phòng trọ chơi với tôi, bất kể trời mưa bão hay rét mướt. Cuối cùng, tôi cũng nhận lời yêu anh.
Trong lúc đang chán nản thì một người đàn ông khác xuất hiện, người này chỉ là thợ, mọi thứ đều không đạt tiêu chí mẫu người yêu của tôi. (Ảnh minh họa)
Chúng tôi kết hôn và có em bé ngay sau đó. Từ khi cưới anh đối xử với tôi rất tốt, yêu thương tôi và không bao giờ nhắc chuyện trinh tiết hay chê bai gì. Nhưng có lẽ hồi có bầu, tinh thần tôi không được ổn định lắm, hay suy nghĩ linh tinh và khóc dù chuyện rất nhỏ nhặt. Sau khi sinh xong mẹ chồng và mẹ đẻ đều bận nên không chăm tôi được. 15 ngày sau sinh tôi đã phải làm đủ mọi việc từ giặt giũ tới cơm nước và chăm con. Chuyện chẳng to tát gì nhưng không hiểu sao tôi cứ nghĩ không ai thương mình. Vì buồn nên tôi lên mạng tâm sự rất nhiều và người cũ đã đọc được, anh thương tôi, cảm xúc ngày xưa lại trở về, chúng tôi tiếp tục quan hệ yêu đương trong bí mật.
Video đang HOT
Tôi cảm thấy có lỗi với chồng mỗi khi đi với tình cũ và về lại nói dối. Người tình thì vẫn nâng niu, chiều chuộng và nói những lời có cánh với tôi. Tôi có tình cảm gì đó với anh, rất khó nói nhưng không thể gọi là tình yêu. Thời gian lén lút qua lại với tình cũ, tôi luôn sống trong lo sợ, sợ mọi người phát hiện, sợ bị khinh bỉ, nhưng điều sợ nhất là mất gia đình, mất tình yêu của chồng và con, sợ bạn bè chồng biết được sẽ khiến anh nhục nhã.
Chúng tôi kết hôn và có em bé ngay sau đó. (Ảnh minh họa)
Cuối cùng tôi đã biết tình yêu đích thực của mình là ở đâu, nhận ra mình không thể mất chồng con. Tôi đã nhắn tin cho người tình để chấm dứt mối quan hệ này cách đây một tháng; giờ muốn tâm sự với mọi người cho nhẹ lòng. Tôi muốn kết thúc những chuyện đã qua, trở về vị trí của người mẹ, người vợ đúng nghĩa, sẽ không bao giờ để mất gia đình nữa nhưng hiện tại vẫn rất lo sợ mọi người phát hiện. Mong các bạn độc giả cho tôi niềm tin để bước qua bóng đen này. Chân thành cảm ơn.
Theo Blogtamsu
Đám cưới anh, em xin phép không đến dự được không?
Mấy ngày trước, anh gọi điện cho chị mời đám cưới. Rồi anh lại nhắn tin nhắc chị: "Em nhớ đến nhé, không được thất hứa với anh".
1. 18 tuổi, chân ướt chân ráo lên thủ đô học Đại học, chị "ngã" vào tình yêu với anh - chàng sinh viên hơn chị 4 tuổi ở cùng xóm trọ, như một lẽ tất nhiên. Ở cái tuổi ẩm ương ấy, nhạy cảm, mê mẩn phim Hàn Quốc và truyện ngôn tình, yêu đồng nghĩa với sự ngưỡng mộ. Chị yêu anh bằng tình cảm của một cô nàng sinh viên năm đầu ngưỡng mộ chàng sinh viên năm cuối chững chạc, học giỏi, nhiều hoài bão.
Anh ra trường, chị bước vào năm thứ hai đại học, tình yêu có đôi chút thay đổi. Những buổi cùng nhau ôm sách lên thư viện, đèo nhau đi dạo, đi chơi thưa thớt dần. Chị mải mê đi học, anh lăn lộn hết công ty này đến công ty khác nuôi tham vọng về mức lương nghìn đô, cái ghế trưởng phòng... Tối tối, chị vẫn lặng lẽ nấu cơm đợi anh về. Hai người ở cạnh phòng nhau nhưng chẳng khác nào cảnh góp gạo thổi cơm chung. Cứ thế, cuộc tình của anh chị yên bình trôi qua đã được 4 năm có lẻ. Từ ngày chị ra trường đi làm, anh chị trả hai phòng trọ lụp xụp, chuyển đến sống chung trong một chung cư khang trang hơn. Chị bắt đầu mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ. Tình yêu dành cho anh nguyên vẹn như ngày nào...
Những kỉ niệm một thời yêu đương trong sáng, vô tư và lãng mạn được gói gọn lại, anh chị dành cho nhau những buổi ăn trưa chớp nhoáng, những món quà bất ngờ thay bằng "Em thích gì, anh dẫn đi mua".
Tối đến, khi rệu rã trở về từ nơi làm việc, chị vội vã nấu những món anh thích, chờ anh về cùng ăn nhưng hôm có hôm không, anh thường hay tiếp khách về muộn. Đôi lần chị đề cập với anh về đám cưới, anh ôm chị vào lòng xoa đầu thủ thỉ: "Anh không muốn vợ con anh phải sống khổ sống sở, đợi anh thêm thời gian nữa, mua được nhà rồi cưới cũng không muộn!". Chị gật đầu, nét buồn thoáng qua mắt.
Anh nhận lời đi làm việc nước ngoài 2 năm với niềm hớn hở: "Lương gấp ba ở nhà em ạ, lúc về lại được quản lý nguyên một chi nhánh của công ty, tội gì không đi! Đi 2 năm về là đủ mua nhà, anh về nước mình sẽ cưới em nhé!". Chị lí nhí: "Ừ, anh đi đi. Mấy người có cơ hội". Đêm, chị khóc, nước mắt nhòe ướt gối. Những ngày yêu đương xa xưa chợt ùa về, càng nhớ, chị càng khóc. Anh ngủ không hay biết gì.
Một tuần trước khi anh đi, chị thu dọn đồ đạc, để lại cho anh vài dòng: "Anh đi rồi, căn nhà rộng quá. Em chuyển qua chỗ khác. Mình chia tay đi, em không đủ niềm tin để đợi anh ở cái tuổi 27 này. Chúc anh gặp nhiều may mắn".
2. Từ lúc chị nói lời chia tay cho đến thời điểm anh chị đã là người cũ của nhau, anh không níu kéo một lời. Hơn 1 năm sau, chị kết hôn. Người đàn ông là chồng chị không lãng mạn, không tâm lý, chẳng ấm áp như anh. Chồng chị khá khô khan và thực dụng nhưng hết lòng vì vợ, vì con. Chị tạm bằng lòng với hạnh phúc hiện tại.
Anh chị thỉnh thoảng vẫn chát với nhau. Anh hỏi thăm về cuộc hôn nhân hiện tại của chị, hứa hẹn "Khi nào cưới, anh sẽ mời em. Nhất định em phải đến nhé!". Chị hứa với anh. Thực lòng chị không muốn chat nhiều với anh, không phải vì sợ chồng ghen mà vì sợ những kí ức cũ lại ùa về. Chị buồn, nuối tiếc, đau đớn gặm nhấm mối tình đầu tuột khỏi tay và nỗi sợ hạnh phúc chênh chao dâng đầy. Nhưng nỗi tò mò về anh, về cuộc sống không có chị của anh thôi thúc chị, hằng đêm, chị vẫn chat với anh. Chị chìm đắm trong nỗi tổn thương vì người cũ. Mối tình đầu 9 năm, ngọt ngào, lãng mạn, giờ tất cả chỉ còn là quá khứ.
3. Mấy ngày trước, anh gọi điện cho chị mời đám cưới. Rồi anh lại nhắn tin nhắc chị: "Em nhớ đến nhé, không được thất hứa với anh". Chị vào facebook của anh, cập nhật ảnh cưới của anh với người mới, lang thang trên trang cá nhân của người vợ sắp cưới, lòng trĩu nặng, đầu óc không thể nghĩ đến chuyện gì khác ngoài chuyện anh lấy vợ.
Chị nhận lời, hứa sẽ đến dự đám cưới. Buông điện thoại, chị định hẹn gặp anh một lần, là lần đầu từ khi hai người trở thành người cũ của nhau, và sẽ là lần cuối trước khi anh lấy vợ. Hôm ấy, chồng chị đi công tác vắng nhà. Chị miên man trong suy nghĩ nên hay không, nỗi buồn hiện rõ trên mặt. Đến giờ đón con, chị dắt xe ra đi như người mộng du. Tiếng đứa con trai 3 tuổi ríu rít chạy ra từ trường mầm non "Mẹ, mẹ ơi, con đây mà!" khiến chị tỉnh táo. Ý nghĩ về người cũ tan biến và chẳng có dịp trở lại một lần nào nữa khi chị bị kéo vào thế giới trò chơi và những câu chuyện bi bô của con.
Đêm, 12 giờ hơn, tin nhắn từ chồng khiến chị giật mình khỏi dòng suy nghĩ về đám cưới người cũ: "Mai anh được về với hai mẹ con rồi em ạ. Anh đi tiếp khách giờ mới về đến khách sạn, mệt quá. Hai mẹ con ngủ ngon nhé!". Chị nhấc điện thoại, nhắn lại cho chồng rồi quay sang ôm con ngủ. Chẳng có cuộc gặp lần đầu, lần cuối nào giữa chị với anh thành hiện thực. Ngày mai, đám cưới anh, chị cũng sẽ không giữ lời hứa tham dự. Khép lại quá khứ thôi, thế là quá đủ rồi, chị nhủ thầm.
Theo Gia đình Việt Nam
Đêm đầu tiên ở Hàn Quốc, mẹ gọi điện bảo tôi rằng bà cho phép người đó ngủ với tôi Mẹ dặn tôi phải tỏ ra đoan trang. Bà còn nói: "Cái ngàn vàng của con cũng là ngàn vàng của bố mẹ." Tôi uất nghẹn đến buồn nôn. Tôi kể chuyện này chắc nhiều người không tin, sẽ có người thốt lên "thời đại nào rồi". Đúng là thời đại nào rồi mà tôi còn phải chịu đựng cảnh ép hôn. Gia...