Thấy chồng say bét nhè vợ đã làm hành động này rồi cuối cùng phải hối hận cả đời
Cô ấy thấy chồng uống rượu bét nhè lại phải xì ra mấy trăm nghìn trả tiền rượu nên rất tức giận. Cô ấy để mặc tôi nằm trên sàn nhà rồi đi múc một chậu nước…
Chẳng biết tôi mắc cái tật sợ vợ từ lúc nào nữa, chỉ nhớ là lúc mới cưới về tôi yêu chiều vợ lắm cô ấy thích điều gì là tôi tìm mọi cách đáp ứng. Có những hôm 1h đêm đang trong giấc mộng vậy mà tôi cũng phải lò mò dậy nấu cho nàng bát mì tôm vì buổi chiều vợ không muốn ăn cơm. Rồi những đêm đông gió rét buốt vợ nổi hứng nên đi ăn ngô nướng dù không muốn tôi cũng phải chiều em để tránh khỏi phải nhìn thấy những giọt nước mắt ngắn nước mắt dài của em.
Rồi ngày tháng trôi qua tôi cảm nhận được trong nhà này tiếng nói của mình không có giá trị. Mặc dù hàng tháng tôi mang về nhiều tiền gấp mấy lần vợ nhưng những lời nói của tôi chẳng bao giờ được vợ lắng nghe và làm theo. Mỗi lần tôi đưa ra những đề xuất gì là phải suy nghĩ mất vài ngày mới đủ can đảm để nói ra vậy mà vừa mở mồm ra đã bị nàng quát hay bạt tai một cái làm tôi im không dám cãi lại.
Đã nhiều lần đi ăn uống nhà đồng nghiệp nên tôi muốn rủ họ về nhà mình để chơi một lần nhưng chỉ nghe vợ nói một câu là tôi đã co rúm người chẳng dám ho he gì. Mặc dù tôi tự nhủ phải dũng cảm phấn trấn lên để quát to hơn, dập chân mạnh hơn vợ nhưng dường như càng cố trấn an thì lời nói của tôi càng lí nhí trong cổ nói không ra lời thì dám quát mắng ai được chứ.
Ở công ty tôi là một quản đốc năng nổ được mọi người trọng dụng và khiếp sợ, chỉ cần một tiếng nói của tôi là hàng nghìn người phải nghe theo nếu không những hình phạt kỷ luật trừ lương hay đuổi việc được tôi áp dụng thường xuyên. Vậy mà về nhà vợ bảo thế nào tôi nghe răm rắp như đứa trẻ con chưa biết nói.
Hôm ấy bố mẹ tôi ở quê ra chơi, ông bà mang rất nhiều quà cáp ở quê ra tôi và các con thì hồ hởi đón nhận còn nàng thì cau mày khó chịu:
- Lần sau bố mẹ đừng chở củi về rừng cho bẩn nhà con, gà ở thành phố thiếu gì chỉ ới một cái là đã bày ra đĩa rồi, mấy quả cam quýt trong siêu thị ngon và đẹp chẳng thiếu thứ gì.
- Ơ sao em lại.
Đang định nói tiếp thì vợ nguýt dài một cái khiến tôi lặng câm không dám nói tiếp. Bố mẹ tôi chẳng nói gì chỉ thở dài một cái mà khiến tim tôi đau nhói nhưng chỉ biết im lặng dĩ hoà vi quý cho xong chuyện.
Dự định ở chơi 1 tuần vậy mà mới có 2 ngày mà mẹ đã đòi về gặng hỏi mãi mẹ mới chịu nói lý do:
Video đang HOT
- Vợ con dạo này nó khác nhiều quá, đi vệ sinh bố con quên không xả nước mà nó chửi “thằng nào đi đái mà không xả vậy, mới có một ngày mà mọi thứ đã rối tung lên chắc một tuần cái nhà này thành nhà hoang mất”. Mẹ thương con lắm nhưng thôi để mẹ về không ở lâu lại ấn tượng xấu về con dâu.
Thương mẹ quá tôi muốn nhảy ra tát cho vợ vài cái để dạy dỗ nhưng thật may mẹ đã ngăn lại chứ thực ra dù tôi đang giận cô ấy tím tái mặt lại nhưng sợ chưa đánh được vợ thì má mình đã sưng rồi.
Chở bố mẹ ra xe rồi tôi buồn chán những giọt nước mắt tự nhiên chảy trên gò má mà thương cho bố mẹ nuôi con ăn học vất vả là vậy mà đến khi thành người đàng hoàng rồi cũng chẳng thể bảo vệ được họ. Sao tôi lại nhát gan sợ vợ đến mức vậy chứ. Rồi chẳng hiều ma xui quỷ khiến thế nào đưa đẩy tôi đến quán rượu, ngồi một mình vừa uống vừa khóc khóc rất nhiều cho thằng đàn ông sợ vợ như tôi.
Lần đầu tiên trong cuộc đời tôi uống say đến vậy, đến nỗi nhà hàng phải gọi taxi đưa tôi về và chìa cái phiếu tính tiền cho vợ trả. Cô ấy thấy chồng uống rượu bét nhè lại phải xì ra mấy trăm nghìn trả tiền rượu nên rất tức giận. Cô ấy để mặc tôi nằm trên sàn nhà rồi đi múc một chậu nước hắt lên người tôi rồi quát:
- Để xem lần sau còn dám uống rượu nữa không.
Rượu vào trong người đã nóng lại gặp lạnh đột ngột tôi lạnh quá lò mò dậy cởi hết quần áo ra và tự thay bộ đồ khác, bình thường chỉ một lát là tôi mặc xong nhưng người cứ nhũn ra việc tháo đồ đã khó mặc vào còn khó hơn vậy mà vợ để mặc tôi rồi đi ngủ. Chỉ biết sáng hôm sau khi tỉnh dậy tôi nằm co ro trên chiếc ghế sô pha và phía dưới chân là quần áo ướt sũng với đống nước còn nguyên hiện trường. Trong người lúc nóng lúc lạnh dường như tôi đang bị sốt, nhìn thấy vợ bảo cô ấy mua cho mấy viên thuốc để uống vậy mà cô ấy cáu gắt:
- Đây không rỗi còn phải đi làm, đúng là kẻ vô dụng.
Nghe vợ nói câu mà tôi há hốc mồm ra không nói được gì, tôi mà là kẻ vô dụng thì còn ai hữu dụng ở đây chứ, chắc tôi mà không làm ra được tiền thì vợ còn đối xử tệ đến mức nào. Nói rồi cô chở các con đi học rồi đi làm luôn chẳng thèm để ý đến người chồng bụng đang đói cồn cào chân tay mềm nhũn chẳng thể tự phục vụ được. Đúng lúc đó cô bạn đồng nghiệp gọi điện thoại hỏi tôi sao chưa đi làm và tôi mừng rỡ như vừa được cứu sống vậy.
Cô ấy đến mang thuốc và nấu cho tôi một bát cháo hành để ăn rồi cả buổi ở lại chăm sóc tôi vì lo sợ tôi bị sao. Đang nói chuyện vui vẻ thì vợ tôi đi làm về, rồi cô ấy yên tâm giao bệnh nhân cho vợ tôi mà ra về. Tôi thì rối rít cảm ơn còn vợ tôi chẳng nói chẳng rằng gì nhảy xổ vào cầm tóc cào cấu cô đồng nghiệp khiến tôi tức điên người. Chẳng kịp suy nghĩ gì nữa vội lao vào kéo vợ ra rồi ném phịch cô ta xuống đất mà mắng:
- Chính cô ấy đã cứu tính mạng tôi đấy. Cô trả ơn ân nhân thế à. Tôi hết chịu nổi cô rồi, chúng ta sống được đến ngày hôm nay là quá đủ rồi, chúng ta ly dị thôi.
- Anh bỏ em để đi với con đàn bà kia sao, đúng là đàn ông có mới nới cũ.
- Cô đừng nghĩ tôi là con người như vậy đi, hãy nhìn lại mình đi, gieo nhân nào gặt quả lấy, từ nay tôi sẽ không bao giờ sợ người vợ vô cảm vô tâm nhìn chồng ốm kiệt sức bất lực mà vẫn có thể chửi mắng không có chút tình người. Còn cô ấy đang có một gia đình rất hạnh phúc cô đừng có nghĩ ai cũng xấu như mình vậy.
Nhìn những giọt nước mắt của vợ nhưng đã quá muộn tôi không thể sống mãi trong cái vỏ ốc sên được nữa.
Theo Phunutoday
30 cuộc gọi dồn dập đêm mưa bão và giọt nước mắt ân hận của nàng dâu
Khi taxi dừng trước nhà bạn, rút điện thoại từ trong túi ra, Linh hốt hoảng khi thấy 30 cuộc gọi nhỡ của mẹ chồng.
25 tuổi, Linh lên xe hoa về nhà chồng. Sau đám cưới, cô và chồng sống cùng với bố mẹ chồng. Mới đầu Linh hơi e dè vì cô nghĩ tới cảnh nàng dâu mẹ chồng sống cùng nhau sớm muộn gì cũng có va chạm. Tuy nhiên, về sống cùng, Linh mới nhận ra, mẹ chồng cô là người phụ nữ dịu dàng, điềm đạm và rất mực yêu thương con trai, con dâu.
Vốn là cán bộ nhà nước đã về hưu, mẹ chồng Linh ngày ngày vẫn đồ xôi đem bán để kiếm thêm tiền chi tiêu. Do đó, sáng sớm cứ tầm hơn 4h bà đã dậy đồ xôi và chuẩn bị hàng cho ngày mới.
Từ ngày Linh về làm dâu, cứ mỗi buổi tối, bà lại hỏi con dâu: "Mai vợ chồng con thích ăn gì để mẹ mua. Nếu thích ăn bún phở thì mẹ dậy sớm hầm xương rồi làm cho các con ăn cũng được".
Khi đó, Linh cảm nhận được tình yêu thương vô bờ bến của mẹ chồng. Cô về làm dâu chưa được bao lâu, chưa giúp được gì bà đã có bầu. Chưa kể, Linh vốn nghén nhiều nên suốt ngày chỉ nằm bẹp trên giường nên mọi công việc mẹ chồng đều lo hết.
Từ việc nấu nướng tới rửa bát, giặt giũ đều đến tay bà. Tuy nhiên, mẹ chồng Linh chưa 1 lần kêu ca, phàn nàn. Bà lúc nào mắng yêu: "Cha bố cô. Cô đừng có đụng tay vào, cứ làm sao cho mẹ con khỏe mạnh là tôi mừng rồi. Cháu tôi sau này không bụ bẫm thì đừng trách".
Để Linh yên tâm không áy náy bà thẳng thắn nói rằng, ngày xưa bà làm dâu, chịu không ít thiệt thòi vì quan niệm mẹ chồng nàng dâu. Giờ có con dâu, bà không muốn con chịu cảnh khổ cực như bà xưa kia nữa. Khi đó, Linh cảm động, ôm bà mà khóc. Mẹ chồng Linh thấy con dâu xúc động bà cũng nghẹn ngào.
Chân tay Linh rụng rời, cô ôm con gọi taxi mà nước mắt cứ tuôn trào (Ảnh minh họa).
Ngày Linh vào viện sinh, chồng cô đi công tác tận Đà Nẵng, chỉ có 2 mẹ con xách làn bắt taxi đến bệnh viện. Khi đó, Linh sợ lắm, sợ bà đã già yếu sẽ vất vả.
Vì thương con dâu, bà không ngại xông pha lo hết thủ tục, giấy tờ nhập viện. Khi Linh vào phòng mổ, cô nhìn ra thấy mẹ chồng nước mắt rưng rưng, tay vẫn ra hiệu cho cô "cố lên". Tới giờ Linh vẫn không thể quên hình ảnh đó.
Linh và mẹ chồng không chỉ thấu hiểu cho nhau mà còn rất "tâm đầu ý hợp". Hễ có chuyện gì ở cơ quan Linh cũng kể cho mẹ nghe, nhờ mẹ tư vấn. Ngay cả chuyện vợ chồng cô cãi nhau, không ít lần Linh đứng ra nhờ mẹ làm "quân sư".
Linh nhớ có lần, vợ chồng cô cãi nhau to. Chồng Linh giận quá ném vỡ chiếc cốc trên mặt sàn. Linh khóc nức nở, cô ôm đứa con 5 tháng tuổi bỏ về ngoại giữa trời mưa bão. Tuy nhiên, đi giữa đường, Linh nghĩ lại nên sang nhà cô bạn thân ngủ, chờ sáng rồi tính. Khi đi, giận quá, Linh quên mất nghĩ đến mẹ chồng, vì thế về sau cô ân hận vô cùng.
Hơn 30 cuộc gọi nhỡ của mẹ chồng Linh không hay biết. Chỉ tới khi taxi dừng trước nhà bạn, rút điện thoại từ trong túi ra cô mới thấy. Linh hốt hoảng gọi lại mẹ chồng không bắt máy. Tới hơn 30 phút sau, mẹ chồng Linh gọi lại. Tuy nhiên, đầu dây bên kia, giọng người phụ nữ hối hả: "Cô là con gái cụ Lành à, tới đây mau, cụ ngã xe đang được chúng tôi đưa vào trạm xá băng bó rồi. May là có người trực".
Chân tay Linh rụng rời, cô ôm con gọi taxi mà nước mắt cứ tuôn trào. Tới nơi, cô thấy mẹ chồng đang nằm trên cáng với mái tóc bạc phơ ướt nhèm.
Linh liên tục xin lỗi mẹ chồng. Một lúc sau, chồng Linh đánh xe tới, mặt anh tái mét, xin lỗi mẹ và vợ. Hôm đó trên đường về, chồng Linh không dám hé răng nói thêm nửa lời.
Mẹ chồng Linh mặt vẫn nghiêm nghị nói: "Chúng mày muốn mẹ tức chết phải không. Thằng Minh mày nói mẹ nghe. Mày muốn mẹ mày tức chết à. Mai mày liệu đi mua đúng cái bộ cốc mày làm vỡ mang về, không mua được đúng loại cốc đó đừng trách mẹ".
Nói rồi bà nhìn sang con dâu nháy mắt. Hôm sau, mẹ chồng Linh sốt nặng vì cảm lạnh. Cô tá hỏa thuốc thang bồi bổ cho bà. Phải hơn 2 tuần sau, mẹ chồng mới khỏi ốm. Linh ân hận vô cùng. Cô nhận thấy hành động bỏ đi của mình là dại dột, nông nổi.
Biết Linh buồn, mẹ chồng cô thủ thỉ: "Đàn bà dù có giận chồng đến mấy con ạ. Chớ có bỏ đi nhé. Con bỏ đi rồi, sau khó về lắm. Mẹ là mẹ chồng, nhưng mẹ coi con như ruột thịt của mẹ, nên mẹ chỉ mong những điều tốt đẹp cho con mẹ, cháu mẹ mà thôi".
Linh nghe tới đó cô khóc nức nở, chẳng ngờ trên đời lại có người mẹ chồng tuyệt vời như thế. Cô xin lỗi bà và cũng hứa sẽ chẳng bao giờ dại dột mà bỏ đi như vậy nữa.
Theo Phunutoday
Cưới 7 tháng, chồng vội lên sóng 'tố' vợ bạo hành nhiều lần Bị vợ bạo hành nhiều lần, anh chồng Trần Văn Mạnh đã quyết định đăng ký tham gia chương trình "Vợ chồng son" để "tố" vợ mình. Chương trình "Vợ chồng son" tập 106, phát sóng trên kênh HTV7, chia sẻ về câu chuyện gia đình của anh Trần Văn Mạnh (27 tuổi, làm kinh doanh) và chị Nguyễn Thị Tố Như (26...