Thấy chồng mải mê cặp gái, vợ đặt 20 mâm cỗ mời họ hàng tới ăn để tuyên bố
Khi lấy nhau, chồng chị chỉ là một anh thư sinh nhà quê ra tỉnh, không có một ngàn dư trong túi, khi nào cũng phải ăn đồ thừa ở cửa hàng anh xin làm phục vụ thêm buổi tối để lấy tiền đi học tiếp thạc sỹ.
Còn chị lúc đó là thiên kim tiểu thư của một gia đình quyền quý, cả đời không thiếu thốn thứ gì. Nhưng chị sống rất giản dị, lúc nào cũng muốn tự túc tài chính, không ăn diện. Thế nên khi gặp anh và hiểu rõ hoàn cnarh của anh, chị càng thêm quý.
Hai người quen nhau, yêu nhau được một thời gian thì làm đám cưới. Chị hạnh phúc với tổ ấm của mình lắm, dù sao thì anh cũng là người có chí và hiểu chuyện nên chị tin rằng sau vài năm nữa, con đường công danh sự nghiệp của anh sẽ khác.
Và đúng thế thật. Học xong thạc sỹ, anh xin được một suất học bổng làm tiến sỹ ở nước ngoài. Sau khi trở về, anh xin làm ở một công ty của nước ngoài, từ đó sự nghiệp lên như diều gặp gió. Bố mẹ chị lúc đó nhìn thấy con rể thăng quan tiến chức thì mở mày mở mặt, lúc đó ông bà mới gật đầu công nhận chàng rể nhà quê.
Những tưởng hạnh phúc là thế nhưng rồi vào một ngày nọ, chị phát hiện anh ngoại tình. Bồ của anh là một cô gái còn trẻ, chân dài, da trắng, xinh đẹp tuyệt trần. Thì ra đó là lý do mấy tháng nay anh cứ kêu bận, thậm chí về nhà chẳng bao giờ hỏi han vợ lấy một câu. Chuyện vợ chồng cũng nhạt dần sau khi chị sinh và đầy vết rạn khắp người.
Chị nằm suy nghĩ mãi. Cuộc sống vợ chồng chị đã trải qua 8 năm mặn nồng, con giờ mới vào lớp 1, bao nhiêu cực khổ đã trải qua cùng nhau, giờ chả nhẽ sung sướng rồi lại chia ly. Nghĩ thế nên sáng hôm sau chị gọi điện cho một nhà hàng chuyên làm cỗ cưới rồi đặt 20 mâm cỗ.
Xong xuôi, chị bảo với chồng:
- Anh, sáng mai em có một chuyện quan trọng cần anh ở nhà để chứng kiến. Mai là ngày nghỉ mà, anh cố gắng dành cho em một ngày đi.
Sau một hồi từ chối, thấy chị khẩn khoản quá nên anh cũng đồng ý. Chả là tối qua anh đã hứa với cô bồ hôm nay sẽ đưa cô ấy đi mua sắm. Nhưng giờ đành phải hoãn lại rồi. Tối đó anh gọi điện cho bồ nhưng mãi không liên lạc được. Anh chậc lưỡi đi ngủ, định bụng sáng mai sẽ gọi.
Sáng hôm đó, chị mang cho anh một bộ vest đẹp có đính bông hoa vàng như chú rể bên ngực rồi bảo:
- Anh mang bộ này đẹp đấy, rất phù hợp với buổi tiệc hôm nay.
Nói rồi chị dẫn anh ra ngoài sân. Anh hoảng hốt khi thấy khoảng sân rộng trước biệt thự nhà mình và cả khoảng sân nhà hàng xóm đều được bày bàn cỗ. Chị nói với anh rằng chị đã đặt 20 mâm cỗ, mời hết họ hàng làng xóm tới ăn để công bố một chuyện.
Anh choáng quá, chẳng biết là chuyện gì mà vợ anh lại bí mật thế. Một lúc sau, chiếc taxi đỗ trước cổng rồi mặt anh tái mét khi thấy cô bồ của mình bước vào với bộ đồ lộng lẫy. Chị dắt tay cô bồ của chồng vào trao tận tay cho chồng rồi nói:
- Thưa bà con lối xóm, tôi muốn thông báo một tin mừng là chồng tôi đã tìm được một bến đỗ mới. Thực ra vợ chồng tôi đã ly thân mấy năm nay nhưng vẫn yên lặng. Tôi giờ cũng đã tìm được người mới rồi nên muốn tác thành cho chồng và em đây. Xem như đây là món quà cuối tôi dành cho chồng.
Video đang HOT
Anh tái mặt, không ngờ vợ mình lại làm cái chuyện điên rồ này. Chẳng hiểu sao chị lại làm thế. Bồ anh chỉ là gái gọi, anh chỉ ngoại tình cho vui và để giải quyết nhu cầu chứ có muốn cưới xin gì đâu. Giờ này cả làng cả xóm biết hết, chắc anh phải đeo mo vào mặt mất.
Cô bồ của anh thì sung sướng lắm, hôm qua chị gọi điện cho cô ta, yêu cầu tắt điện thoại rồi sáng mai đến sẽ cho cô ta làm vợ cả. Bỗng dưng lấy được ông chồng giàu, điển trai ai mà chả mê, thế là cô ta làm theo răm rắp.
Anh nóng bừng mặt, kéo chị vào trong rồi quỳ xuống xin lỗi vợ. Anh bảo anh không thể cưới cô bồ được, anh xin lỗi chị, xin chị cho anh một cơ hội để sửa chữa lỗi lầm. Đến lúc này, chị mới thở dài ngao ngán rồi nói thẳng mặt chồng:
- Vậy lúc anh ăn nằm với cô ta, anh có cảm thấy có lỗi với em không, nếu có sao anh còn làm, còn đã có gan làm thì phải có gan chịu, anh phải có trách nhiệm với những việc mình đã làm chứ? Em không phải bù nhìn, càng không phải một con robot mà không biết buồn, không biết đau. Thời gian qua, em đau khổ cũng nhiều rồi, giờ em đã không còn thấy mình có chút cảm xúc gì nữa cả.
Nói rồi chị bỏ ra ngoài, cười nói với mọi người vui vẻ như không có chuyện gì nhưng trong lòng chị đang rất đau. Lấy nhau, hy sinh vì nhau rồi đến ngày thành đạt lại thành ra thế này. Biết thế, từ đầu chị đã chả cần phải hy sinh vì ai có phải khỏe hơn không.
Theo MTG
Chồng bối rối vì đưa vợ đi đẻ cũng là lúc cô bồ báo đang lâm bồn
Cô nhìn cô bồ rồi nói rõ từng chữ: "Nếu tôi muốn giành thì 1 đứa thấp hèn như cô cũng chẳng giành được quan trọng là thứ có đáng để tôi giành hay không thôi, gã đàn ông này tôi cho cô đấy. Cô lấy được không?".
Cô dành cả tuổi thanh xuân để yêu anh, ngày anh đi du học suốt 3 năm trời, ở nhà cô có biết bao anh chàng đại gia giàu có theo đuổi. Nhưng cô vẫn 1 lòng chờ anh, nhiều lúc nhớ anh quá cô chỉ biết ôm lấy con gấu anh tặng để được an ủi.
Ngày anh về nước cũng tròn 7 năm họ yêu nhau, anh nhanh chóng cầu hôn rồi cưới cô làm vợ. Bố mẹ anh từ lâu đã xem cô như con gái trong nhà, nên thấy 2 đứa bàn chuyện cưới xin ông bà vui lắm.
Mỗi tối ôm chặt chồng cô cứ nghĩ đó là giấc mơ, cô hà hít mùi hương của anh chẳng biết chán. Càng ngày cô càng yêu anh nhiều hơn, khi đó anh cũng vậy. Anh luôn cố gắng bù đắp những thiệt thòi mà cô đã chịu. Họ sống bên nhau rất hạnh phúc, cưới nhau về họ kế hoạch chuyện con cái 1 năm để dành thời gian cho nhau.
(Ảnh minh họa)
Đến năm thứ 2 cô bắt đầu muốn có con, họ lao vào nhau mỗi đêm nhưng chờ mãi con vẫn chưa đến. Cô sợ hãi nghĩ mình bị vô sinh, nhưng thật may bác sĩ nói kết quả đều bình thường. Dù vậy cô vẫn hoang mang tột độ vì sao cả 2 đều khỏe mạnh mà thả suốt 1 năm vẫn chưa dính bầu.
Nhiều đêm khi anh ngủ, cô bật dậy ngồi nhìn ra cửa sổ. Nhìn cô khi ấy mong manh và đáng thương đến lạ, mỗi ngày cô đều cầu nguyện mình sẽ có được 1 đứa con, giàu sang cô chẳng cần. Và rồi niềm hạnh phúc ấy cũng đến, ngày kỉ niệm tròn 3 năm ngày cưới cũng là lúc cô hay tin mình đã có bầu. Niềm vui nhân đôi niềm vui ai nấy đều mừng cho cô và anh. Đêm đó cô vui đến mức chẳng ngủ được cứ sờ vào bụng trò chuyện với con mãi.
Bố mẹ chồng biết con dâu có bầu nên chiều chuộng cô lắm, có gì ngon và bổ họ đều gọi con dâu qua ăn. Anh cũng khá quan tâm tới vợ, những đêm anh bận trực hoặc đi công tác anh lại cẩn thận bảo mẹ qua ở cùng vợ mình cho vui.
Cô chờ mong con chào đời từng ngày, niềm hạnh phúc được làm mẹ khiến cô mỉm cười mỗi ngày. Nhìn cô bầu lại xinh hơn đẹp hơn có lẽ là vì tâm trạng tốt. Rồi cuối cùng cái ngày trọng đại ấy cũng đến, ngày cô lâm bồn. Nhưng thật không may vì cô sinh sớm trước ngày dự sinh 2 tuần nên bố mẹ 2 bên đều đang ở Sài Gòn, họ cùng nhau đi du lịch và thăm người bạn bị ung thư ở trong đó.
Mình anh vất vả đưa vợ đi sinh, anh cứ như gà mắc tóc khi cô bồ cũng chuyển dạ vào ngày đó. Vì để chăm cho tiện nên anh đưa cả 2 vào 1 viện cho dễ bề xoay xở, dĩ nhiên cái chuyện tày đình này cô không hề hay biết.
Có nằm mơ cô cũng không tin rằng chồng mình ngoại tình và càng không thể tin anh đã làm cô ta có bầu cũng lúc với vợ. Sau này ngẫm lại cô mới hiểu vì sao anh trực đêm và đi công tác nhiều đến vậy. Cô quyết định sinh thường thay vì sinh mổ, con chuyển dạ khiến cô đau đớn đến kiệt sức nhưng vì con cô đã cố vượt qua tất cả.
Bế con trai trên tay cô bật khóc vì quá hạnh phúc, anh cũng run run. Giây phút đó cô cứ nghĩ tổ ấm mình thế là vẹn đầ. Bên kia cô bồ cũng vừa sinh nên anh lấy cớ ra ngoài vệ sinh để vào thăm cô ta.
1 ngày vất vả anh tất bật chạy 2 nơi để đối phó, còn chị mệt nên được đưa về giường nằm thiếp đi. Tỉnh dậy chẳng thấy chồng đâu, chị yêu cầu cô y tá cho chị được gặp con, cô ấy bế con đến cho chị. Nhưng nhìn chân con chẳng có sợi chỉ đỏ nên chị ú ớ:
- Đây không phải là con tôi, cô bế con ai đến đây thế này?
- Nó đúng là con chị mà, chẳng phải nó rất giống chồng chị sao?
- Cô điên à, con tôi mà tôi không biết hay sao hả? Con tôi có 1 vết ruồi nhỏ ở ngón tay cái, cô xem đi đứa bé này có không hả?
Cô sợ hãi tột độ sợ mất con, còn cô y tá cuống lên:
- Thế chắc là lúc này có ai bế nhầm con chị với chị phòng bên cạnh vì chị ấy và chị sinh cùng lúc với nhau và đều là con trai cả. Mong chị thứ lỗi, em thực sự xin lỗi chị, để em đưa bé đi đổi lại ạ.
- Các cô làm ăn vậy mà nghe được à, nếu mất con tôi sẽ không tha cho cô đâu tránh ra đi.
Cô tức giận vô cùng, dù vẫn đau nhưng cô cố bế đứa bé qua phòng bên xem có phải nhầm con mình với con họ không? Để rồi chết sững khi thấy anh đang bế 1 đứa bé đỏ hỏn trên tay, mỉm cười rồi vuốt ve mái tóc người sản phụ. Chốc chốc anh lại hôn lên trán cô ta:
- Em giỏi lắm, em nhìn con mình đi yêu chưa này.
- Nó giống anh nhỉ?
- Ừ giống thật, cảm ơn em nhiều lắm.
- Anh... sẽ cho mẹ con em danh phận chứ?
- Chuyện đó mình nói sau nhé, anh hứa sẽ không khiến mẹ con em chịu thiệt mà giờ em nghỉ ngơi đi đã.
- Anh toàn đánh trống lảng thôi, em sinh con cho anh rồi mà anh còn vậy à. Anh ly dị con vợ già của mình đi.
- Không được cô ấy cũng mới sinh mà, chuyện này để anh tính, em nghỉ đi.
(Ảnh minh họa)
Cô sững sờ bủn rủn suýt đánh rơi cả đứa bé trên tay, cảm giác có ai đó đang nhìn anh và cô bồ giật thót ngoảnh lên. Mặt anh cắt không ra giọt máu khi vợ mình từ từ tiến vào:
- Trả con đây cho tôi, con anh và cô bồ đây này.
- Em đang nói gì vậy?
- Tôi nói gì anh biết mà, đưa con tôi đây.
- Chị nói gì vậy đây là con tôi.
- Làm mẹ mà không biết con mình là ai à, hay ăn nằm và đẻ con cho nhiều thằng quá rồi nên không phân biệt nổi.
- Chị... chị không đấu lại được với tôi đâu.
Dù mới sinh mệt mỏi nhưng khuôn mặt cô vẫn toát lên thần thái ít ai có được:
- Nếu tôi muốn giành thì 1 đứa thấp hèn như cô cũng chẳng giành được quan trọng là thứ đó có đáng để tôi giành hay không thôi, gã đàn ông này tôi cho cô đấy. Cô lấy được không? Con tôi có vết ruồi trên ngón tay cái, anh đưa nó đây.
Cô đặt đứa bé xuống giường rồi ôm con mình về, anh ú ớ chạy theo giải thích nhưng cô vẫn cố tỏ ra bình tĩnh.
- Bỏ bàn tay giơ bẩn của anh ra khỏi người của mẹ con tôi ngay, đừng lấy lời lẽ thân xác đã chung chạ mơn trớn con khác để nói chuyện với tôi. Cút, cút cho khuất mắt tôi từ nay con tôi xem như không có bố.
Chưa bao giờ anh thấy vợ mình lạnh lùng quả quyết và bình tĩnh đến vậy. Về đến phòng chị khép cửa lại, rồi ôm con thật chặt, khi này chị mới gục ngã thật sự. Y tá thấy chị khóc liền bảo:
- Chị bình tĩnh đi chị, bọn em thực sự xin lỗi vì sơ suất này. Chị mà khóc dễ bị hậu sản lắm lại ảnh hưởng đến tính mạng. Vì con chị cố lên nha chị, em xin lỗi chị 1 lần nữa.
Nghe y tá nói vậy cô nhìn xuống đứa bé cô đã vất vả lắm mới có được và cô cố nuốt nước mắt vào trong. Còn anh bủn rủn đứng ngoài không biết phải nói gì với vợ, anh đã làm tổn người phụ nữ của mình. Cô ấy chẳng có lỗi gì cả, lỗi là đã tin anh và yêu anh quá nhiều.
Cô chưa từng nghĩ ngày mình sinh con lại là ngày gia đình mình tan vỡ như vậy. Cuộc đời đúng là chẳng ai đoán trước được chữ ngờ, đàn ông giỏi là đàn ông có thể đương đầu được với cám giỗ nhưng liệu trên đời mấy ai đủ bản lĩnh để làm được điều đó. 1 khi họ sa ngã thì đồng nghĩa với việc họ đã tự tay đánh mất chính gia đình mình.
Theo An Nhiên/ Thể thao Xã Hội
Vợ đánh ghen bằng 'cảm giác mạnh' khiến cô bồ sợ run người "Để chị giúp em thỏa mãn bằng cảm giác mạnh nhé. Chồng chị yếu lắm, để chị giúp anh ấy. Nào, giờ thì em nằm ngửa ra, chị sẽ khiến em có 1 đêm ân ái nhớ đời". Biết vợ chiều nay lên máy bay vào Nam công tác 3 ngày, Hoàng hí hứng gạ Mai - cô bồ về nhà mình ân...