Thấy cái váy nhàu nhĩ nằm vắt vẻo trên giường, tôi vừa lên tiếng mắng em chồng thì mẹ chồng đem vứt vào người tôi một cái váy khác với câu nói ức chế tận cổ
Tôi nhìn cái váy mà tức bốc khói tận đầu. Nhưng cay cú hơn là thái độ và cách ứng xử của mẹ chồng tôi.
Chẳng biết mọi người với em chồng có mối quan hệ tốt hay không? Nhưng với tôi, em chồng là người mà tôi không sao ưa nổi.
Hồi chưa cưới, tôi đã nghe danh tiếng của em ấy, mà toàn những thói xấu như ăn chơi, hư hỗn, lười biếng, đanh đá, hung dữ. Nhưng tôi nghĩ, tôi về sống với chồng chứ có sống đời với em chồng đâu mà phải lo. Vả lại, chồng tôi khi ấy còn bảo sẽ xin mẹ cho ra ở riêng sau khi cưới để tránh mâu thuẫn không đáng có giữa mẹ và vợ. Anh nói sợ bị kẹp giữa hai người phụ nữ mà anh thương yêu nhất. Vì thế, tôi gạt hết những điều mình nghe được sang một bên, hạnh phúc lên xe hoa, trở thành chị dâu của người con gái đầy tín.h xấ.u kia.
Và về sống được đúng một tuần, tôi đã “lạy” cô em chồng có một không hai của mình. Em ấy vừa trẻ con vừa ích kỉ, vừa đanh đá lại hung dữ vô đối. Đã thế, em ấy còn cho rằng cưới dâu là cưới “ô sin không công” nên cứ vô tư mà sai vặt chị dâu. Mấy ngày nghỉ cưới, thay vì đi hưởng tuần trăng mật, tôi phải té ngửa dập mật trong đống rác thải nhà chồng.
Tính tôi ưa sạch sẽ nên khi thấy nhà chồng bẩn, tôi không sao chịu nổi. Thế là tôi lao vào lau dọn từ nhà chính đến nhà phụ, từ nhà tắm đến nhà vệ sinh, nhà bếp. Rồi cả cỏ ngoài vườn, cỏ quanh lối đi, tôi đều dọn sạch tinh. Đến mức hàng xóm nhìn thấy, cứ tấm tắc khen tôi mãi.
Tôi cũng góp ý nhỏ nhẹ, tinh tế với chồng để chồng góp ý lại với em ấy nhưng đều bị chồng tôi gạt đi. (Ảnh minh họa)
Đấy, tôi làm thế đấy mà trưa, chiều vẫn phải nấu ăn chứ em chồng không động tay vào. Đã vậy, mẹ chồng tôi còn hùa theo, bảo đấy là chuyện con dâu nên làm. Hỏi có giận không ạ? Tôi giận đến mức đòi chồng ra ở riêng. Nhưng anh lậ.t mặ.t nhanh còn hơn lật bánh tráng, kiên quyết không chịu ra ở riêng vì sợ không ai chăm sóc mẹ. Bố chồng tôi thì mất lâu rồi, bà chỉ có mỗi anh là con trai nên suy đi nghĩ lại vẫn không thể ra ở riêng được. Tôi ấm ức đến mất ăn mất ngủ cả tuần sau đó.
Nhưng tính tôi ghét nhất ở em chồng là tự ý lấy đồ của tôi dùng mà không hỏi. Tôi làm hướng dẫn viên du lịch nên váy áo, giày dép rất nhiều. Khi về nhà chồng, tôi phải mua thêm hai tủ quần áo mới đủ để đồ của mình. Vì thế, em chồng tôi cứ tự nhiên lấy dùng mà chẳng cần hỏi một tiếng nào.
Video đang HOT
Mà em ấy còn bị hôi nách nữa chứ, nên đồ nào em ấy mặc rồi, tôi đều bỏ đi hết không dùng đến nữa. Tôi cũng góp ý nhỏ nhẹ, tinh tế với chồng để chồng góp ý lại với em ấy nhưng đều bị chồng tôi gạt đi. Anh còn bảo tôi hẹp hòi, tính toán với em chồng. Tức quá, tôi khóa tủ lại thì mẹ chồng lại nói móc nói mỉa, chịu không nổi, tôi lại phải mở khóa ra.
Không kiềm được, tôi lên tiếng mắng em chồng vì tội tự tiện lấy váy áo của tôi mặc, ít nhất cũng phải hỏi tôi một câu chứ. (Ảnh minh họa)
Mới đây, đi làm về, tôi tức nổ đom đóm mắt khi thấy cái váy mình mới mua, còn chưa mặc lần nào cả bị vứt chỏng chơ, vắt vẻo trên giường. Cái váy nhàu nhĩ, bốc mùi khiến tôi run người lên vì giận. Không kiềm được, tôi lên tiếng mắng em chồng vì tội tự tiện lấy váy áo của tôi mặc, ít nhất cũng phải hỏi tôi một câu chứ.
Nào ngờ tôi vừa nói thế, mẹ chồng đã hùng hổ vứt vào người tôi một cái váy khác rồi lớn giọng: “Đấy, đền cho cô là được chứ gì? Có mỗi cái váy mà cũng mắng xối xả em chồng. Cô cũng hiền lành quá rồi đấy”. Trời ạ, tôi chẳng biết nên cười hay khóc nữa? Nhìn cái váy cũ kĩ, trung niên trong tay, tôi ấm ức đến mức rơi nước mắt.
Bực quá mọi người ạ. Sống mà không tôn trọng nhau thế này thì làm sao mà chấp nhận nổi, làm sao mà sống lâu dài được đây? Tôi phải làm sao để chồng chịu ra ở riêng, hay ít nhất cũng khiến em chồng sống tử tế hơn đây? Mệt mỏi quá.
Theo N.T.M.H/Báo Tổ quốc
Nghĩ chị dâu lấy trộm tiề.n, em chồng làm toáng: "Nuôi ong tay áo", ngờ đâu sau phút chốc đã phải sượng mặt
Tiếng lên sống cùng anh chị, cháu nhỏ, như người ta là đỡ đần được đôi chút việc nhà, ấy mà em chồng Tâm thì cứ lờ đi.
Đối với Tâm, 29 tuổ.i (Ba Vì, Hà Nội), cuộc sống ở nhà chồng thật chẳng như mơ, dù cho cô có cố gắng hòa nhập đến thế nào chăng nữa. Tâm kể: "Hễ không khó ăn ở với mẹ chồng thì cũng khốn khổ với bà cô em chồng".
Trước đây khi mới kết hôn, Tâm vẫn làm giáo viên dạy ở trường cấp 3 gần nhà. Chồng làm kỹ sư xây dựng trên thành phố, cả tháng mới về thăm vợ con được một lần. Bố chồng chị mất sớm, ở nhà có đứa em chồng học lớp 10 và bà mẹ chồng ngoài 50 tuổ.i. Hàng ngày cô vừa đi dạy, vừa tranh thủ lo toan chợ búa, cơm nước, nhà cửa... Ấy mà lắm khi vẫn không được lòng mẹ chồng và em chồng.
Con gái đầu được đầy năm, chồng liền đón mẹ con Tâm lên thành phố sống. Tâm chuyển sang dạy tiếng Anh cho một trung tâm ngoại ngữ. Cô em chồng thi đỗ Đại học cũng chuyển lên sống cùng với anh chị để tiện đường đi học. Tâm kể, từ đây mà cuộc sống gia đình cô có thêm nhiều sóng gió.
Theo Tâm, cô em chồng vốn quen thói được mẹ chiều chuộng, ít phải làm lụng nên chẳng biết việc. Tiếng lên sống cùng anh chị, cháu nhỏ, như người ta là đỡ đần được đôi chút việc nhà, ấy mà em chồng Tâm thì cứ lờ đi. Thường ngày cô đi làm, đưa đón con đi học, chợ búa cơm nước, dọn dẹp nhà cửa. Đứa em chồng không đi học thì cũng kiếm cớ ra ngoài giao du với bạn bè, chẳng bao giờ chủ động cầm nổi cái chổi quét nhà hay trông cháu cho chị dâu cơm nước... Thấy vậy vài lần Tâm xúi chồng nhắc nhở, thành thử cô lại càng bị em chồng ghét.
"Có hôm mình ốm sốt, con bé đi chơi về thấy anh trai đang rửa bát cũng điện thoại về mách mẹ, kêu chị dâu "bắt nạt" chồng. Rồi đợt gần đây mẹ đẻ cần tiề.n lo cho bố đi viện, mình thu vén được chút ít gửi về cho bà. Lúc điện thoại con bé nghe thấy, tối đó liền về mách thẳng với chồng mình, nói mình giấu anh gửi quỹ riêng về nhà ngoại", Tâm rầu rĩ kể.
Sau hôm ấy vợ chồng Tâm cũng tìm cách nói chuyện rõ ràng với đứa em. Nhưng nó tỏ ra không phục. Chẳng thế mà con bé đợi đúng lúc mẹ lên thăm cháu để cáo tội chị dâu.
Hôm đó Tâm đi làm cả ngày, bé Cua xin nghỉ học ở nhà chơi với bà nội, đứa em chồng đi học sáng, chiều ra ngoài chơi tới chập tối mới thấy ló mặt về nhà. Tâm đi chợ cơm nước, dọn nhà xong chồng vẫn chưa về nên tranh thủ lên sân thượng phơi quần áo trước giờ cơm tối. Còn chưa phơi xong, cô đã nghe thấy tiếng la ó dưới nhà: "Tiề.n của tôi đâu rồi, đâu hết rồi?".
Tâm lật đật chạy xuống, thấy cô em chồng đang vừa lau tóc vừa phụng phịu: "Rõ ràng để trên bàn học mà giờ không thấy đâu. 2 triệu chứ ít ỏi gì!".
Thấy Tâm, con bé quay sang hỏi thẳng: "Hôm nay chị dọn nhà, quét cả phòng tôi mà, có thấy không?"
Tâm lắc đầu, còn chưa kịp nói sao nó đã chỉ thẳng mặt: "Chỉ có chị thôi, nhà này chỉ có chị là đáng nghi nhất. Hôm nay chị lau chùi quét dọn trong phòng tôi suốt, chỗ sách vở trên bàn cũng đã xếp lại rồi mà còn bảo là không thấy. Chị đang lo gom góp tiề.n về cho đằng ngoại nhưng chưa đủ mà. Thiếu thì hỏi vay, ai lại giở cái trò trộm cắp ra thế này. Đúng là anh Quang nuôi ong tay áo".
Mẹ chồng bế Cua tới, níu tay con gái gạt đi: "Tiề.n nong làm sao, sao lại ăn nói thế với chị dâu hả?".
Con bé quát um lên: " Chị ấy thường xuyên giấu tiề.n mang về ngoại đó mẹ, chả biết cần làm gì mà gom cả trăm triệu còn kêu thiếu. 2 triệu mẹ mới gửi ra con đi rút cả rồi, con để trên bàn học. Cả ngày hôm nay có mỗi chị ấy lục sục trong phòng con. Chả lẽ con giả vờ kêu mất?".
Mẹ chồng Tâm thả cháu xuống, lục đục lôi trong túi áo ra 3 đồng 500 ngàn, 2 đồng 200 và 1 đồng 100 hỏi: "Có phải đây không?".
Em chồng Tâm ngớ người, lưỡng lự gật đầu. Lúc này bà mới nói: "Hồi sáng mẹ thấy trong nhà vệ sinh. Mẹ đang tính đợi xong bữa tối có đầy đủ mọi người rồi mới hỏi của ai. Chưa gì đã làm toáng lên".
Đứa em chồng ngại ngần nói xin lỗi. Tâm buồn rầu định quay đi nhưng mẹ chồng giữ ngay lại: " Cái Nguyệt ngang ngạnh mẹ rất hiểu, nhưng con là chị, sai trái gì cứ nói thẳng, đừng ngại. Còn Nguyệt, sau con lớn cũng phải đi làm dâu, bỏ cái tính tráo trở, trịnh thượng ấy đi. Còn cứ bảo thủ thì còn có ngày tôi cũng bị cô làm cho mất mặt".
Tối đó sau bữa cơm, Tâm kể lại chuyện dồn tiề.n về cho mẹ đẻ. Cô không những không bị mẹ chồng trách mà còn được bà nhận hỏi vay giúp chỗ thân quen. Chẳng rõ trong đêm bà và đứa em chồng nói gì với nhau mà sau hôm đó Tâm thấy Nguyệt đối với mình khác hẳn. Theo cô, bản thân cứ sống chân thành, thật thà, không sớm thì muộn rồi cũng có ngày được đổi khác.
Theo Trí Thức Trẻ
"Hành" con dâu hơn người ở, mẹ chồng bị chính con gái rượu cảnh báo bằng câu nói sâu cay nhưng nghĩ kỹ thì chẳng sai chút nào Mỗi lần tôi nấu ăn, bà lại đi vào tận nơi để xem có sạch sẽ hay không. Khi tôi rửa bát xong, mẹ chồng cũng lôi ra để kiểm tra lại. Bát sạch khi cọ vào phải kêu kin kít, như thế bà mới hài lòng. Người ta vẫn có câu nói "giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng". Lúc...