Thấy bạn gái mặc bikini, tôi lẻn sang phòng định chiếm lấy em thì ngất xỉu khi…
Tiếng nước róc rách chảy trong nhà tắm. Tôi đoán chắc Linh đang bên trong đó. Ngay lập tức, tôi tiến sát đến cánh cửa, nhòm vào trong.
Tôi chưa kịp định thần lại thì tiếng của Linh vang lên từ trong nhà vệ sinh. (Ảnh minh họa)
Ngày Linh nhận lời yêu tôi, tôi thấy đời mình như được thăng lên đến chín tầng mây vậy. Chuyện tôi theo đuổi Linh hơn hai năm nay ai cũng biết. Nhưng Linh chẳng đoái hoài gì tới tôi cả. Thậm chí Linh còn nói, Linh coi tôi chỉ như người bạn trai thân thiết mà thôi. Tôi không tin từ bạn trai thân thiết mãi tồn tại nếu như tôi tích cực cố gắng chân thành với em. Bởi tôi biết, Linh là một cái điểm 10, lấy được Linh làm vợ thì tôi cả đời chỉ có sung sướng mà thôi.
Tôi tích cực nhờ Mai, cô bạn gái cực kì thân thiết của Linh giúp đỡ tôi hoàn thành sự nghiệp cưa đổ Linh. Trước khi quen biết tôi, Linh và Mai đã như hình với bóng của nhau rồi. Thậm chí đã không ít lần Linh thẳng thừng từ chối tôi theo kiểu:
- Em đã có Mai rồi. Em không cần thêm một ai đó khác nữa đâu anh!
- Nhưng rồi Mai cũng sẽ phải đi lấy chồng. Em không thể ở bên cạnh Mai mãi được.
- Mai sẽ không đi lấy chồng đâu. Vì Mai…
Câu nói lấp lửng của Linh khiến tôi trợn tròn mắt. Tôi chưa kịp mở lời thì Linh:
- Anh đừng hiểu lầm. Ý em chính là Mai rất sợ lấy phải một người chồng không tốt nên Mai không lấy chồng mà sẽ ở bên cạnh làm bạn với em đến hết cuộc đời này.
Ngày Linh nhận lời yêu tôi, tôi thấy đời mình như được thăng lên đến chín tầng mây vậy. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Tôi nghe mà thấy nực cười quá cho cái triết lý của Linh. Chẳng phải nhiều cô gái thân thiết với nhau lắm. Nhưng khi có người yêu rồi thì bạn thân cũng bị cho ra rìa đấy hay sao. Tôi không tin lời Linh nói nên không cho phép mình bỏ cuộc. Tôi sẽ phải có được Linh.
Rồi cuối cùng sau bao vất vả, ông trời cũng cho tôi câu trả lời hợp lý khi Linh đồng ý làm người yêu tôi bằng một cuộc hẹn đột ngột. Lý do Linh nhận lời tôi đơn giản như Linh nói là:
- Anh theo đuổi em lâu như vậy cũng đủ để em biết anh chân thành như thế nào với em rồi.
Lý do có mà không có cũng được. Tôi chẳng quan tâm. Tôi chỉ cần biết Linh làm người yêu tôi là tôi đã vui mừng, đã hạnh phúc lắm rồi. Từ ngày yêu Linh, ai cũng nói trông tôi sáng láng hẳn ra. Thì chẳng như thế, tôi không chăm chút mình, không cố gắng thì làm sao xứng với Linh cơ chứ. Nhưng thú thật, tôi cũng sợ có được Linh rồi lại mất Linh lắm. Nên lúc nào trong thâm tâm tôi cũng phải nghĩ cách để Linh mãi mãi là của mình.
Kỉ niệm 5 tháng yêu nhau, chúng tôi tổ chức một chuyến đi biển. Đây chính là cơ hội lớn dành cho tôi. Tôi ngỏ ý thuê một phòng nhưng Linh không đồng ý. Linh muốn phải có hai phòng rõ ràng nếu không sẽ bỏ về ngay. Thôi thì cái gì cũng phải từ từ, tôi đồng ý. Hôm nay là ngày đầu tiên ra biển. Tôi nằm dài trên bãi cát đợi Linh. Và khi Linh vừa xuất hiện thì nắng cũng tắt lịm luôn trước mắt tôi vì Linh quá đẹp. Bộ bikini khoe trọn thân hình không thể chuẩn hơn của Linh. Tim tôi đập dữ dội lắm, nước bọt từ đâu mà tiết ra nhiều kinh khủng. Và không thể kiểm chế được bản năng cũng như mục tiêu buộc phải có được Linh. Đêm ấy, tôi đã lẻn sang phòng Linh bằng cách xin chìa khóa phòng của khách sạn với lý do Linh mất chìa khóa. Tôi hy vọng mình sẽ có được Linh đêm ấy. Nào ngờ…
Tiếng nước róc rách chảy trong nhà tắm. Tôi đoán chắc Linh đang bên trong đó. Ngay lập tức, tôi tiến sát đến cánh cửa, nhòm vào trong. Tim đập loạn lên vì hồi hộp nhưng rồi sau đó ngừng đập hẳn vì người bước ra từ bồn tắm không phải là Linh mà là Mai. Tại sao Mai lại có mặt trong phòng Linh được cơ chứ? Rõ ràng chuyến du lịch này chỉ có hai chúng tôi thôi kia mà. Tôi chưa kịp định thần lại thì tiếng của Linh vang lên từ trong nhà vệ sinh:
- Anh à… Xong chưa vậy, tắm gì mà lâu quá, vào giúp em một chút nào.
- Xong rồi đây em yêu. Anh vào ngay thôi!
Tôi như chôn chân tại chỗ mình đứng luôn. Tim vừa đập liên hồi xong giờ lại như muốn ngừng lại. Không chịu nổi cú sốc lớn này, tôi bật tung cửa lao ra ngoài trong sự ngỡ ngàng, hốt hoảng của Linh và Mai.
Linh và Mai không chỉ là bạn bè thân thiết mà họ còn là người yêu của nhau. Hèn gì Linh luôn úp mở về việc mãi ở bên cạnh Mai. Lại còn chuyện đột ngột nhận lời yêu tôi nữa. Chẳng phải Linh chỉ dùng tôi như một lá chắn an toàn thôi sao. Tôi không kì thị tình yêu của người đồng giới nhưng thực sự tim tôi lúc này đau ghê gớm lắm.
Tôi khóc như một đứa trẻ mà không hề biết rằng ở trong phòng, Linh và Mai đang ôm bụng cười như nắc nẻ. Linh đã biết trước âm mưu của tôi nên đã gọi Mai nhanh đến để dạy cho tôi 1 bài học vì tội vội vàng, không tôn trọng Linh. Đến bây giờ thì tôi và Linh đã là một cặp vợ chồng hạnh phúc mà mỗi khi nhớ lại kỉ niệm khó quên ấy, tôi lại muốn cười bản thân mình vì cái tính nóng vội, hấp tấp. Tình yêu cần lắm sự trưởng thành để bền chặt chứ không phải chuyện lên giường rồi đến với nhau.
Theo blogtamsu
Nhìn tráp cưới nhà trai mang đến mà muốn ngất xỉu
Nhìn tráp, em chỉ muốn xỉu. Đã thế, mẹ chồng em còn dõng dạc: 'Tiền chỉ có giá trị tượng trưng. Sính lễ ít không có nghĩa là tôi không thương cháu nó'.
Em vừa làm đám cưới mấy hôm trước nhưng đến nay vẫn buồn vì sính lễ nhà trai quá kém. Giá mà cưới lại thì em sẽ nhắc bố mẹ thách cưới chứ không để tùy nhà trai nữa. Tuy không đến mức 80 triệu giống nhà tác giả bài viết: 'Chán quá, hình như nhà bạn gái tôi đang muốn 'bán con", song cũng phải 10 - 20 triệu. Vì em nghĩ con gái là phải được thách cưới.
Em với chồng quen nhau từ hồi đại học. Chồng em là con trai một, gia đình anh giàu có nổi tiếng ở khu phố. Ngày dẫn anh về ra mắt, ai cũng nói em may mắn khi tìm được một người khá khẩm như thế.
Nhưng chỉ có em mới hiểu, tuy giàu có nhưng gia đình anh rất kĩ càng trong chuyện tiền bạc. Nếu nói thẳng có lẽ là phải dùng từ keo kiệt.
Ảnh minh họa
Nhà 5 tầng, sân vườn rộng thênh thang nhưng mẹ anh không thuê giúp việc. Hàng ngày, bà dành 3 tiếng để dọn, lau chùi. Mỗi khi đến chơi, thấy mẹ anh làm túi bụi không ngơi tay, em cũng phụ giúp. Nhưng nghĩ đến cảnh cưới về, hàng tá việc đó chuyển lên vai là em rùng mình sợ hãi.
Em nói với chồng, anh nói cưới về, anh sẽ thuê người giúp việc theo giờ cho em đỡ khổ. Anh còn khen không ngớt mẹ mình. Nào là đảm đang, tảo tần, giỏi giang... Rồi anh nói em phải học hỏi nhiều từ mẹ cho hoàn thiện bản thân.
Hôm hai gia đình gặp mặt, nhà em đặt 5 bàn, bia bọt thoải mái. Vậy mà nhà trai lên có 8 người bao gồm chú rể, ba mẹ chú rể. Thấy họ trai đi ít quá, mẹ em mới thắc mắc. Bà hỏi vì sao chồng em nói nhà trai lên 16 người mà giờ còn có 8 người.
Mẹ chồng em trả lời lại thế này: 'Đi nhiều tốn nhiều, đi ít tốn ít chị sui ạ. Vả lại, đi 16 người thì phải thuê thêm chiếc xe, tốn thêm một khoản. Chi bằng để tiền đó cho hai đứa làm vốn sau này. Dạm hỏi chỉ là lễ nghi thôi mà, đâu cần rườm rà'.
Gia đình em và họ gái há hốc mồm. Hóa ra, mẹ chồng em cắt nửa số người đi chỉ vì sợ tốn kém. Nhưng thấy trong lời nói của bà có phần nghĩ đến tương lai của tụi em, nên em ngậm ngùi bỏ qua.
Đến phần thách cưới, mẹ chồng em hỏi một câu rất thật: 'Con gái anh chị sui nuôi bao lâu nay, tốn kém không biết bao nhiêu là tiền. Nay nó về làm dâu con nhà tôi, tôi sẽ thương yêu nó như con gái ruột. Nhưng không biết anh chị sui định thách cưới bao nhiêu cho vừa?'.
Một lần nữa, nhà em lại sững sờ. Mẹ em lịch sự nhỏ nhẹ đáp lại: 'Nhà tôi nuôi con là mong con hạnh phúc chứ không phải bán con. Nên tiền sính lễ, thôi thì tùy ý nhà trai'. Nghe vậy, mẹ chồng em tỏ ra hứng khởi lắm.
Khi chuẩn bị cưới, em cũng vài lần hỏi chồng về tiền cưới. Anh nói tiền đó do mẹ chuẩn bị, anh cũng không biết. Nhưng chắc mẹ anh sẽ đi cưới nhiều, nên em đừng lo.
Khi biết tin em làm dâu nhà giàu có, mọi người đều nói em chuột sa chĩnh gạo. Nhà trai chắc chắn sẽ cho nhiều tiền vàng để nở mày nở mặt. Em cũng mong là như thế. Ai ngờ, sự thật lại khiến em bẽ bàng, xấu hổ trước mọi người.
Ảnh minh họa
Vì nhà xa nên gia đình thống nhất làm lễ ăn hỏi và lễ cưới cùng trong ngày để bớt các khoản chi phí không cần thiết. Hôm đó, nhà trai đi tổng cộng 10 tráp. Khi mở tráp tiền, em hồi hộp lắm, nghĩ mẹ chồng chỉ có một cậu con trai, nên chắc chắn cọc cưới phải vài chục triệu.
Thế mà, trong cái tráp to tướng, chỉ có đúng 4 tờ 500 ngàn xòe ra. Nhìn tráp, em chỉ muốn xỉu. Đã thế, mẹ chồng em còn dõng dạc: 'Tiền chỉ có giá trị tượng trưng. Sính lễ ít không có nghĩa là tôi không thương cháu nó'.
Trời ạ, có mẹ nào rơi vào cảnh như em không? Mọi người bên ngoài nhốn nháo khi biết nhà trai đi cưới em có 2 triệu bạc, còn thảm hơn một gia đình nghèo. Lúc đó, em chỉ ước có cái lỗ nào để chui xuống cho bớt xấu hổ. Chồng em vẫn cười hề hề, vui vẻ trao nhẫn cho em như không có chuyện gì.
Suốt đám cưới, em không nở được một nụ cười nào. Em có cảm tưởng mình rớt giá thảm hại khi được cưới đúng 2 triệu không hơn. Nhìn tráp ăn hỏi, em chỉ muốn hủy hôn ngay lập tức.
Giờ đã khuya, tân hôn động phòng cũng đã xong. Mà lời hứa sáng nay, mẹ chồng em chẳng thấy thực hiện, thật là chán quá các mẹ ạ. Dự báo tương lai, em sẽ khổ dài dài với bà mẹ chồng keo kiệt này đây.
Theo Afamily
Chuốc rượu cho bạn gái say mềm, tôi hăm hở chiếm lấy em nhưng sau câu nói mê của em thì... Đang hớn hở cởi áo lao vào chiếm lấy em thì bất ngờ Lam nói 1 câu khiến tôi sốc toàn tập và từ bỏ ý định đen tối rồi đuổi em ra khỏi nhà mình ngay lập tức. Em chưa yêu ai ngoài tôi ắt hẳn sẽ còn trinh nên sẽ thú vị lắm đây (ảnh minh họa) Tôi và Lam quen...