Thấy bà cụ đáng thương ngủ dưới gầm cầu cô gái trẻ đưa về nhà chăm sóc…
Ngay ba cu mât, Thương khoc ngât lên: ‘Xin cu đưng bo con”. Ai nhin thây cung xot xa nhoi long, ho không nghi cô gai tôt bung ây lai danh nhiêu tinh cam cho ba như vây.
ảnh minh họa
Ngay ngay đi lam vê Thương cư thây 1 ba cu ngôi ơ chân câu. Hôm thi ba nhin xa xăm hôm thi đang ngu trông rât đang thương. Hinh anh ây cư am anh cô gai tre mai, nhiêu luc đi ăn hay đang hat ho vui ve cư nghi đên ba cu la moi niêm vui trong Thương như tan biên.
Kê tư đo chiêu nao đi lam vê cô cung mua 1 tui thưc ăn rôi bao:
- Cu ơi, con chao cu. Con co mua it thưc ăn cu câm lây đê ăn nhe.
Cu gia mon mem nhin Thương cươi rôi gat nươc măt:
- Cam ơn cô, cô tôt bung qua. Thương dưng xe ngôi lai bâu ban vơi ba cu. Hoi ra mơi biêt ba lên đây tim con, ngươi ta noi ba con trai ba đa mât nhưng ba không tin. Ngay ba lang thang ăn xin, rôi đi tim ngươi tên la Thai Duy Thin, đêm vê ba vât va ngu ơ cac chân câu.
(Anh minh hoa)
Nhin chân ba cu rơm mau vi đi lai nhiêu Thương nhoi long đên bât khoc. Kê tư hôm đo ngay nao đi vê ngươi ta cung thây 1 cô gai dưng chân lai tăng cu ba tui thưc ăn hoăc manh ao âm.
Video đang HOT
Năm đo Thương 27 tuôi cô chưa co gi nhiêu trong tay ngoai 1 vêt thương long sâu hoăng vi bi ban trai đa, 1 công viêc lương tam ôn va môt căn phong âm ap cô thuê ơ trong con ngo nho. Nhưng cô đa co 1 quyêt đinh phi thương ma không phai ai cung lam đươc đo la đưa ba cu vê nha nuôi:
- Cu ơi, cu vê ơ vơi con nhe. Con se giup cu tim lai con trai, con se chăm soc va nâu ăn môi ngay cho cu.
Ba cu gia gat nươc măt, tay run run:
- Thôi cu không lam phiên con đâu, cam ơn con.
- Không phiên đâu, cu cư vê vơi con co gi minh ăn nây. Cu ơ đây mưa lanh gio ret con không yên tâm.
Thê rôi ba cu theo Thương vê nha, tư đo ngươi ta đi qua câu không thây ba cu gia ngôi đo nưa. Co ngươi nghi bung: &’Hay cu ây mât rôi nhi”, co ngươi lai nghi: “Co khi cu bi an ninh đuôi”. Rôi dong xe lai chay xôi xa, mây thang sau ngươi ta quên đi sư hiên diên cua cu.
Tư ngay vê sông chung vơi Thương, ba cu đươc cô chăm soc cân thân. Ba đươc tăm rưa sach se, đươc căt toc, đươc măc ao đep va quan trong hơn cu co 1 mai nha yên âm, tranh mưa tranh ret. Nhưng ngươi xung quanh xom tro cung rât quy mên cu.
Đêm đêm thương kê cho cu gia nghe vê chuyên tinh yêu rôi chuyên gia đinh cua minh. Thương bao: “Nha con co 2 chi em, me con mât khi con lên 10, bô con lây di ghe tư đo con không con cam nhân đươc hơi âm cua gia đinh nưa. Bây giơ em con đa đi hoc đai hoc rôi va cu la ba la gia đinh mơi cua con đây”.
Cu gia gât gu gat nươc măt, hang ngay đi lam cô luôn tranh thu đăng tin tim con trai giup cu. Cô con đên công an nhơ ho tim hiêu giup nhưng thông tin cô nhân đươc chinh xac la anh ây đa mât. Hôm đo Thương thât thân ngôi ngoai ghê đa công viên đên 8 giơ đêm mơi vê. Cô khoc vi thương ngươi me gia kia, nhưng vê nha cô vân không dam noi ra sư thât vi sơ cu không con niêm tin đê sông nưa. Cô tư nhu sau trên đơi nay nhiêu sô phân eo le đên vây, cô hoi quê quan cu nhưng cu chi lăc đâu: “Mât hêt rôi con ơi, con đâu quê hương nưa”.
Nhiêu lân thây ba cu ngôi buôn trươc hiên nha, long Thương thây nghen ngao đên kho ta. Vơi cô cu giơ như ngươi thân cua minh vây, Thương chăm soc cu rât chu đao. Nhưng hôm trai gio trơ trơi du rât mêt nhưng cô vân ngôi bop chân ca đêm cho cu. Ngươi ta bao cô như thê thi lam sao đi lây chông đươc, Thương cươi lăc đâu:
Nêu co ngươi thương con thi se hiêu va yêu mên viêc con đang lam thôi. Gân 2 năm sau ba cu bi ôm năng, hôm đo Thương đang ơ cơ quan nhân đươc cu điên thoai cua hang xom cô phi như bay vê nha:
- Cu ơi, đưng bo con, con xin cu. Con con chưa thưc hiên lơi hưa tim anh Thin cho cu ma. Xin cu đưng bo con.
Tiêng khoc cua Thương khiên ai cung thây xe long, cô run sơ như đang săp mât đi 1 ngươi thân quy gia nhât vây. Cô nhơ đên luc me cô mât cô cung đa het lên trong vô vong như thê. Cô chut sưc lưc cuôi cung cu noi:
- Ta biêt no mât tư lâu rôi, chi la ta cô châp không châp nhân đo la sư thât. Cam ơn con nhiêu lăm, thât tôt khi con đa cho ta 1 gia đinh. Đây la cuôn sô tiêt kiêm 200 triêu, ta ban đât đê danh cho Thin no lây vơ nhưng giơ no đi mât rôi. Con nhân lây đi, ta cho con đây. Cam ơn con, cô gai be nho.
Cu noi xong thi ra đi mai mai, Thương het lên trong đau đơn:
- Con xin lôi, cu ơi đưng bo con ma. Con xin cu đây.
Ngay mai tang cho ba cu gia xong Thương ngôi đơ ra, cô nhơ ba rât nhiêu. Cô không tin nôi ba cu lai cho minh 1 khoan tiên lơn như vây, gia như con cu con sông thi tôt qua: “Cu yên nghi nhe, bên kia chăc cu va anh đa găp nhau rôi. Chi minh con ơ đây la buôn thôi, con se sông hanh phuc, con hưa”.
Theo blogtamsu
Không may đâm xe vào bà cụ rồi đưa về chăm sóc, tôi vô tình tìm được người mẹ trong mơ...
Tôi và chồng đều là dân quê lên thành phố lập nghiệp, hai con thơ của chúng tôi đều gửi ở quê cho ông bà chăm sóc. Vợ chồng tôi muốn tranh thủ lúc các con còn nhỏ để kiếm tiền, đợi khi kinh tế khá giả, con cái sau này sẽ có điều kiện ăn học tốt hơn.
ảnh minh họa
Thấm thoắt cũng đã năm, sáu năm. Lúc đầu chồng tôi làm thuê ở công trường, còn tôi thì nấu ăn gần đó. Sau một vài năm tích góp được lưng vốn, tôi chuyển sang bán đồ ăn sáng và điểm tâm bằng xe điện ba bánh, còn chồng tôi thì vẫn tiếp tục công việc trước kia. Hai vợ chồng tôi đều là người ăn tiêu có chừng mực, mỗi năm cũng tích cóp được một khoản tiền kha khá. Khi cuộc sống đã dư dả hơn, chúng tôi vẫn muốn phấn đấu thêm vài năm nữa, tạo điều kiện đưa con cái lên thành phố ăn học.
Ba năm trước, vào một buổi sớm vội đi bán hàng, tôi không may đụng phải một bà cụ. Đến khi định thần lại tôi mới nhận ra đó là bà cụ vẫn hay đứng từ xa và len lén nhìn tôi bán hàng. Dạo trước tôi vẫn cảm thấy khó chịu và "mất tự nhiên" trước ánh nhìn của cụ, nhưng lâu rồi cũng quen, tôi không còn để ý nữa. Nhưng đến hôm nay, vụ tai nạn xảy ra khiến tôi vô cùng sợ hãi. Tôi bối rối chạy đến đỡ cụ dậy, tuy bên ngoài không thấy thương tích ở đâu, nhưng cụ nằm đó bất tỉnh, tôi cũng không dám bỏ mặc mà đi. Tới khi cụ tỉnh lại rồi, tôi hỏi gì cụ cũng không nói mà chỉ nhìn tôi chăm chú, hai mắt ngấn lệ.
Tôi hỏi: "Cụ có sao không ạ? Cụ đau ở chỗ nào, cháu đưa cụ đi viện nhé". Cụ chỉ lắc đầu không nói, nhưng đôi mắt như muốn năn nỉ tôi hãy ở bên cụ thêm lúc nữa. Dường như thần trí của cụ không hoàn toàn tỉnh táo, tôi bối rối không biết nên làm gì, chỉ đành đưa bà cụ đi cùng, định bụng đợi khi cụ khoẻ lại thì sẽ đưa về nhà.
Cả ngày hôm ấy cụ cứ đứng cạnh xem tôi bán hàng. Những lúc đông khách cụ còn phụ giúp tôi, sau đó lại cùng tôi thu dọn đồ ra về. Tôi gọi xe nhờ người đưa cụ về, nhưng cụ không chịu mà chỉ đứng ở đó, vẻ mặt buồn bã nhìn tôi. Trong đôi mắt ấy, tôi bất chợt cảm giác một nỗi buồn không nói nên lời. Tôi cũng không còn cách nào khác, cũng không đành lòng bỏ mặc cụ bơ vơ giữa phố xá đông người, vậy nên tôi mời cụ lên xe và cùng về nhà trọ với mình. Cũng kể từ đó, cụ ở liền với chúng tôi suốt 3 năm.
(Ảnh minh họa)
Ba năm ngắn ngủi nhưng lại là quãng thời gian đáng nhớ trong gia đình tôi. Nhịp sống vẫn chậm rãi trôi qua như trước, nhưng cuộc sống lại thêm ấm áp tình người. Gần như ngày nào cũng vậy, sáng sớm tôi đi bán đồ ăn sáng, tối lại đẩy xe đi bán điểm tâm khuya. Nhưng trên bước đường ấy tôi không còn thấy đơn độc như trước, mà đã có cụ ở bên chuyện trò vui vẻ. Những khi đông khách cụ lại phụ giúp tôi, thấy tôi mệt, cụ thay tôi giặt quần áo, nấu cơm. Từ nhỏ tôi đã mồ côi, vậy nên ở bên cụ tôi luôn có cảm giác giống như được mẹ ân cần chăm sóc. Khi cụ ốm đau, tôi lại đưa "mẹ" đi thăm khám, thuốc thang. Tôi nói với cụ:"Cụ không có con cái, vậy con nhận cụ làm mẹ nhé. Con có gì ăn nấy, con có cái ăn sẽ không để mẹ phải đói. Sau này mẹ trăm tuổi, con sẽ làm con gái đưa tiễn mẹ". Cụ nghe xong, cảm động không nói một lời, chỉ rơi nước mắt nhìn tôi.
Vợ chồng tôi đều là dân tỉnh lẻ, đã cùng nhau trải qua những năm tháng thăng trầm, hiểu rằng cuộc sống quý ở tấm lòng. Thế nên người thôn quê chúng tôi vẫn luôn coi trọng tình người hơn bất cứ thứ gì trên đời, và lẽ dĩ nhiên là chồng tôi hoàn toàn ủng hộ việc phụng dưỡng cụ. Những khi anh đi làm về, mồ hôi thấm ướt lưng áo, cụ còn nấu chè cho chồng tôi ăn. Tấm lòng của cụ khiến anh vô cùng cảm kích, anh nói: "Từ nhỏ em đã không có cha mẹ, giờ có mẹ cũng tốt!" Anh vốn ít nói, nhưng lại rất thương người và dễ xúc động.
Kỳ thực từ khi cụ ở cùng tôi, tết nào tôi cũng đưa cụ về quê ăn tết, bảo tụi nhỏ gọi là "bà ngoại". Ở nhà chúng tôi cụ rất ít nói nhưng tâm trạng luôn vui vẻ, cũng hoà hợp với mẹ chồng tôi, chúng tôi rất giống một gia đình. Vừa ăn tết xong, khi chúng tôi chuẩn bị lên thành phố thì đột nhiên cụ đổ bệnh. Các bác sĩ nói rằng cụ bị tai biến, có lẽ không sống được bao lâu nữa. Khi đó tôi đã khóc rất nhiều, thật sự rất đau lòng. Ba năm qua tôi đã quen cùng cụ chia sẻ buồn vui, nếu giờ cụ ra đi, căn phòng trọ của chúng tôi sẽ thật hiu quạnh biết chừng nào. Tôi ngồi bên giường bệnh, nắm lấy đôi bàn tay và ngắm nhìn khuôn mặt ấy. Tôi thật sự mong sao thời gian có thể dừng lại, để chúng tôi lại được ở bên cụ, dù chỉ là thêm một vài ngày ngắn ngủi nữa. Cụ chỉ nhìn tôi chăm chú, miệng muốn nói điều gì đó nhưng không thể cất nên lời. Cũng đêm hôm đó cụ ra đi...
(Ảnh minh họa)
Mãi sau đó khi làm lễ mộc dục (tắm gội) cho cụ, tôi mới phát hiện trên ngực cụ có đeo chiếc vòng mặt đá gần giống với mặt đá mà tôi vẫn đeo khi còn nhỏ. Và nếu ráp hai chiếc với nhau sẽ tạo thành một mặt đá hoàn chỉnh. Người ta nói chiếc của tôi chỉ là một nửa, mẹ đã đeo cho tôi từ khi tôi còn nhỏ. Lý do bà bỏ đi tôi không bao giờ được biết, cho đến tận bây giờ...
Tôi không biết cụ có phải là người mẹ mà tôi vẫn ước ao được gặp lại, và có phải cụ đã nhận ra tôi mà không dám cho tôi biết hay không... Nhưng ít nhất thì suốt ba năm cuối đời, cụ đã được sống trong hạnh phúc bên người "con gái" là tôi.
Theo VNE
'Đừng yêu lại người cũ': Lời khuyên từ cô gái trẻ khiến chị em điên đảo 'Đừng nắm bàn tay đã từng buông, đừng nối sợi chỉ đã đứt đoạn, đừng hàn gắn trái tim đã nứt. Đàn ông chỉ nên yêu một lần, đừng yêu lần thứ hai...'. Bài viết 'Đừng yêu lại người cũ' của tác giả trẻ Trịnh Huyền Trang đã khiến hàng ngàn chị em điên đảo like, share hưởng ứng (trong vòng 2 giờ...