Thấy 2 mẹ con rách rưới vào cửa hàng đồ hiệu, ai cũng bĩu môi và cái kết bất ngờ
Kết thúc đời sinh viên năm nhất thì thay vì về quê như bao bạn bè trang lứa thì Vy quyết định ở lại thành phố tìm việc làm thêm để đỡ đần việc học của mình. Cũng may là sau một ngày tìm kiếm Vy xin được vào làm nhân viên bán hàng của một shop thời trang hàng hiệu. Khỏi phải nói Vy vui sướng và hạnh phúc như nào. Công việc bán hàng cũng khá thoải mái nên với Vy không gặp khó khăn gì.
Thế rồi ngày hôm đó cửa hàng vừa mở cửa thì có hai mẹ bước vào của hàng. Quan sát thì Vy nghĩ có lẽ hai mẹ con cô gái đó đã đứng chờ từ rất lâu. Như thường lệ thì Vy vội vã chạy ra để đón tiếp, vậy nhưng lúc đó thì hai cô chị nhân viên làm việc lâu năm ở đó cản cô lại.
- Không cần phải tiếp họ đâu, tư vấn chỉ tổ tốn nước bọt thôi. Đằng nào nhìn họ là cũng biết không mua quần áo ở đây được rồi.
- Nhưng đó là khách hàng mà chị. Không ra tiếp thì họ lại phản ánh lên quản lý thì…
Ảnh minh họa
Video đang HOT
- Ui giời, em không cần lo. Bọn chị làm đây lâu năm rồi nên biết. Shop mình toàn đồ tiền triệu trở lên…nên chỉ có đại gia mới vào mua được thôi. Chứ em nhìn đi…2 mẹ con nhà kia vừa quê mùa lại nhìn bẩn thỉu. Tiền đâu mà mua nổi áo quần ở đây chứ. Shop mình chỉ tiếp đại gia thôi…không tiếp hạng nhà quê.
Thấy chị nhân viên nói câu đó nên Vy cũng không dám hé răng nửa lời, vì dù sao cô cũng là người mới đến. Vy vẫn nghĩ nếu đúng như lời mấy cô chị nói thì sau khi đi xem 5, 10 phút thì hai vị khách ấy sẽ bước ra. Vậy nhưng cả tiếng đồng hồ hôm đó thì Vy để ý thấy cô con gái cứ đi chọn bộ quần áo cho mẹ mình.
- Tôi muốn xem bộ này cho mẹ mình. Cô lấy xuống giúp tôi được không?? _ Vị khách hỏi.
- Nhưng bộ này đắt lắm…Tôi nghĩ…cô không đủ tiền để trả đâu.
Chị nhân viên vừa dứt lời thì Vy nhận thấy vị khách đó rất tức giận, lúc đó Vy đánh liều chạy ra rồi ra hiệu cho chị nhân viên bước vào để mình tiếp khách.
- Xin lỗi chị và bác về sự tiếp đón sơ suất nãy giờ. Chị muốn xem bộ này phải không?? Để em lấy xuống nhé…em nghĩ bộ này rất hợp với mẹ của chị đấy ạ.
Cả buổi hôm đó Vy tư vấn rất nhiệt tình cho hai vị khách đó. Trong khi Vy nói từng nào thì mấy cô chị trong shop cứ bĩu môi khinh bỉ: ” Đúng là nhà quê giống nhau”. Và rồi sau gần 2 tiếng chọn lựa thì vị khách đó cũng quyết định mua hẳn mấy bộ…Tất nhiên khi thanh toán hết 20 triệu đồng và thấy vị khách quê mùa đó cầm túi tiền lôi ra thì mọi người ai nấy đều đứng hình. Nhất là mấy cô nhân viên nãy giờ khinh thường…
- Thế nào…từng này tiền đủ rồi chứ??. Đừng nhìn vẻ bề ngoài mà đánh giá con người chứ?? _ Vị khách quát lớn.
Mọi chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó, giữa cái lúc thanh toán tiền thì vị quản lý xuất hiện. Vừa nhìn thấy hai vị khách đó thì anh quản lý vội lao đến cúi chào, rồi ra hiệu cho tất cả mọi người.
- Mọi người cúi chào đi. Đây là bà giám đốc và tiểu thư của công ty mình. Hôm nay hai người có đi khảo sát các chi nhánh shop thời trang xem công việc, thái độ bán hàng của nhân viên thế nào đấy. Mọi người thể hiện tốt chứ hả??
Vừa nghe anh quản lý nói câu đó thì chỉ có Vy là mỉm cười, còn mấy cô chị nhân viên làm lâu năm ở đó thì chết điếng không nói thành câu. Xưa nay họ chỉ tiếp xúc với anh quản lý…chứ chưa bao giờ biết đến giám đốc của mình. Mấy cô nhân viên vội cúi đầu xin lỗi… vậy nhưng vị giám đốc trong vai người phụ nữ quê mùa đó vẫn không tha thứ mà còn quyết định đuổi việc.
Còn về phần Vy thì cô được giám đốc khen ngợi rất nhiều. Và tất nhiên đã có phạt thì phải có thưởng cho những nhân viên có gương tốt, chính vì thái độ nhã nhặn khiêm tốn của Vy mà cô đã được đưa lên làm quản lý một chi nhánh shop thời trang. Khỏi phải nói lúc đó Vy hạnh phúc như nào…vì cô không ngờ mình lại may mắn đến như thế. Vậy mới nói…nhiều khi ở đời thành công của ngày hôm nay đều xuất phát từ những lời nói tốt đẹp phát ra từ chính miệng của mình…
Theo Iblog
Chồng ngoại quốc dọa giết hai mẹ con khi tôi đòi chia tay
Con bé đang ngủ, nghe tiếng anh đánh tôi nên tỉnh dậy, trước mặt con anh vẫn đánh đập tôi, nói không được phép bỏ anh.
Ảnh minh hoạ
Tôi và chồng lấy nhau được gần 4 năm nay và có bé gái. Chồng tôi là người Hàn Quốc, anh đồng ý qua Việt Nam sống và lấy tôi. Thời kỳ đầu cưới nhau công việc của anh chưa ổn định nên cuộc sống khá vất vả, tôi chưa một lần than vãn với anh về tiền bạc thiếu đủ hay tỏ thái độ gì với anh cả. Đến năm 2016, khi công việc của anh dần ổn định hơn, thu nhập tốt hơn thì anh bắt đầu có nhiều biểu hiện lạ, đi nhậu 1h-2h sáng mới về, có hôm đến 3h-4h sáng, có hôm qua đêm bên ngoài. Những lúc như vậy vợ chồng tôi cãi vã nhiều lắm. Rồi vì con tôi lại bỏ qua mọi chuyện. Anh thay đổi được mấy hôm lại đâu vào đấy. Đến tháng 11/2016, có lần tôi thấy nhiều tin nhắn tình cảm của anh dành cho người phụ nữ khác, tôi với anh cãi nhau lớn. Anh nói không có gì mà tôi làm lớn chuyện. Sau vụ đó tôi hay để ý anh đi đâu, làm gì với ai. Rồi tôi biết anh có đến quán massage và được gái phục vụ từ A-Z. Khi tôi đưa bằng chứng anh nổi khùng, đòi đánh tôi. Sau đó chúng tôi gần như ly thân.
Sau khoảng thời gian hơn 2 tháng, anh quay về cầu xin mẹ con tôi cho thêm cơ hội để sửa sai, anh sẽ thay đổi. Tôi vì muốn con có ba, lại mềm lòng chấp nhận. Rồi tôi và chồng ra ngoài ở riêng, không ở chung với gia đình tôi nữa (vì khi vợ chồng sống ly thân, gia đình tôi cấm, không cho anh về nhà). Tôi, anh và con thuê một căn hộ ở riêng. Anh vẫn chứng nào tật đó, chỉ thay đổi một thời gian ngắn lại lý do nọ kia về muộn triền miên. Tôi quá mệt mỏi và quyết định sẽ quay về nhà mẹ để sống. Tôi nói với anh rằng mình không thể tiếp tục chịu đựng cuộc sống như vậy nữa, tôi sẽ về nhà ngoại sống. Đêm đó anh về lôi tôi ra đánh thừa sống thiếu chết. Con bé đang ngủ, nghe tiếng ồn ào tỉnh giấc dậy, trước mặt con anh vẫn đánh đập tôi, nói không được phép bỏ anh. Qua ngày hôm sau anh không cho tôi ra khỏi nhà đi làm, không cho tôi đưa con đi học.
Tôi quyết định thu dọn quần áo để về nhà mẹ, anh quỳ trước mặt tôi và con, khóc và cầu xin mẹ con tôi đừng đi, cầu xin cho anh cơ hội cuối cùng để anh sửa sai. Anh sẽ thay đổi. Tôi lại mềm lòng chấp nhận lời xin lỗi của anh. Anh có nhiều thay đổi, không đi nhậu về khuya, đi đâu làm gì cũng thông báo cho tôi biết. Cách đây hơn một tuần, khi tôi đi 2 ngày 2 đêm về quê để họp lớp cấp 3 thì biết được anh đi chơi về khuya và ngủ khách sạn với gái. Tôi có hỏi thì anh chối, nhưng đến khi đưa bằng chứng anh im lặng. Anh nói tôi không được bỏ anh, nếu không anh sẽ giết mẹ con tôi. Giờ tôi vẫn sống chung nhà với anh và con nhưng không biết phải làm sao, nên tiếp tục như thế nào đây? Các anh chị hãy cho tôi xin lời khuyên. Chân thành cảm ơn.
Theo VNE
"Tôi đố bà đấy, ngày trước đuổi mẹ con nó đi giờ còn mặt mũi đến đòi cháu à?" Khi em viết những dòng này nước mắt em cứ ứa ra thành hàng dài không phải vì em buồn mà vì cảm thấy mình quá hạnh phúc các chị à. Em năm nay 30 tuổi đã có chồng và 2 đứa con, nói đúng hơn là 1 đứa con riêng và 1 đứa con chung với chồng. Hồi trước khi chưa quen...