Thất vọng vì lấy chồng kém hơn nhiều mặt
Thực sự bây giờ tôi cực kỳ chán nản và bế tắc trong cuộc sống, không biết phải làm sao. Nhiều khi chỉ muốn chảy nước mắt vì thương hai đứa con nhỏ quá bé bỏng của mình.
Người ngoài nhìn vào cuộc sống này sẽ nghĩ tôi hạnh phúc. Sau khi lập gia đình, tôi có hai đứa con song sinh một trai một gái, nhìn ai cũng phải mơ ước.
Khi biết mình có hai đứa con, tôi cảm thấy hoảng sợ vô cùng vì không biết làm sao có thể nuôi dạy chúng. Trong tôi luôn có một tâm niệm, nếu mình sinh ra các con thì phải cho chúng một cuộc sống thật hạnh phúc. Quay trở lại cuộc sống của tôi, 32 tuổi mới lấy chồng, 34 tuổi sinh con, mọi thứ đáng lý ra phải ngọt ngào. Nhưng có lẽ mọi thứ xuất phát từ cuộc hôn nhân không tính toán nên giờ tôi quá thất vọng.
Video đang HOT
Tôi lấy người chồng có quá nhiều khác biệt: tài chính, học vấn, giáo dục, hoàn cảnh gia đình. Tuy nhiên, tôi quá ngộ nhận rằng mình sẽ có một cuộc sống tốt đẹp nhưng giờ lại phải thất vọng. Tôi phải chăm sóc, kiếm tiền nuôi con nhưng sao thấy mọi thứ mù mịt quá. Sức khỏe giảm sau sinh và sau nhiều biến cố cuộc sống. Mọi khả năng của tôi đều giảm sút, thực sự tôi cảm thấy khá tư ti vào bản thân.
Tôi vẫn tự nhủ rằng mình khó khăn nhưng có nhiều người còn khó khăn hơn rất nhiều. Tôi phải cố gắng sống để nuôi dạy hai thiên thần bé nhỏ nhưng sao tôi không đủ nghị lực vượt qua. Hiện tại, tôi gần như trốn tránh với mọi người vì thấy họ có cuộc sống hạnh phúc hơn rất nhiều, cảm giác ghen tỵ lại trỗi dậy. Với tôi, hiện tại công việc lại bắt đầu từ đầu. Mọi người hãy tư vấn giúp tôi nhé.
Theo VNE
Người xa, tình cũng xa
Giờ đây, anh chỉ còn biết giữ cho riêng mình một góc trời kỷ niệm. Cứ mỗi lần nghe bài hát ấy anh lại thấy lòng nôn nao. " Cái chợ có hôi nào và bao nhiêu tuôi? Mà ai cũng bảo rằng Chợ Mới quê hương.
Ở nơi đó tôi có môt người thương. Cứ chiêu chiêu nàng ra bờ sông ngôi giặt áo...". Ừ, ai đó khéo đặt tên để một vùng quê trẻ mãi không già. Ở nơi ấy, anh cũng đã từng có một người yêu chiều chiều ra sông giặt áo. Nhưng câu chuyện của chúng mình lại không có hậu như hai nhân vật trong bài hát kia. Ngày anh trở về thì em đã sang sông...
Nhàn ơi, có phải tình yêu của chúng ta không đủ lớn để cho em đợi chờ? Hay thời gian làm nhạt phai những dấu yêu của một thời ngây dại? Dẫu nhủ lòng đừng trách người đi nhưng đêm đêm khi nỗi nhớ dội về, anh vẫn thấy buồn thương ướt nhòe trên gối. Những giấc mơ có người con gái tóc dài giặt áo bên sông ám ảnh anh suốt những năm dài xa nhớ.
Có phải tình yêu của chúng ta không đủ lớn để cho em đợi chờ? (Ảnh minh họa)
Người ta nói con trai mau quên, dễ lạc lòng nhưng với anh thì không như vậy. Kỷ niệm cứ như những con sóng cồn cào, lúc dữ dội, khi dịu êm nhưng lại làm quay quắt lòng người. Mỗi lần về qua nơi ấy, anh lại thấy lòng mình rưng rưng. Đứng bên này sông nhìn sang bên ấy, ngôi nhà xưa giờ hoang vắng tiêu điều. Người xa, tình cũng xa...
Tình cờ gặp lại em, anh ngỡ ngàng khi ký ức hiện về trong veo như những làn nắng sớm. Anh không biết em có cùng tâm trạng ấy hay không? Anh tự hỏi và tự trả lời, chắc là không bởi nhìn vào mắt em, anh biết những nồng nàn xưa cũ giờ đã trao cho người khác. Một chút buồn. Một chút vui. Buồn vì người ta chẳng còn vương vấn. Vui vì ngày ấy em đã có một chọn lựa đúng khi không đợi chờ...
Giờ đây, anh chỉ còn biết giữ cho riêng mình một góc trời kỷ niệm. "Ơi dòng sông, mang nước đi nơi nào? Có vê quê em ghé thăm đôi điêu, rằng anh nhớ thương em nhiêu...".
Theo VNE
Anh vẫn yêu Anh lặng thầm nhìn vào một góc xa xăm mà thấy lòng trống rỗng và cô đơn làm sao. Ngồi một mình trong căn phòng thân thuộc giữa cái lạnh của mùa đông làm anh đau đáu một nỗi sầu, một nỗi buồn "Lửa thiêng"... Với anh, 9 tháng là cả một sự đợi chờ trong mòn mỏi, vô vọng và tuyệt vọng....