Thất vọng tràn trề vì người chồng lương chỉ có 8 triệu/tháng
Lương của chồng chỉ có 8 triệu nhưng chồng đưa 7 triệu rồi. Song có những tháng anh phải ngửa tay xin tiền vợ đi đám cưới. Những lúc đó mình bực bội vô cùng. Mình đâu phải là ngân hàng hay máy ATM.
Ba năm trước lương của chồng 8 triệu, ba năm sau lương anh vẫn y như thế trong khi nhân khẩu gia đình đã tăng gấp đôi. Thời điểm cưới anh ấy, 8 triệu tuy không to nhưng cũng chưa hẳn là nhỏ, lại chỉ lo cho 2 vợ chồng nên khá dễ thở. Còn bây giờ lương chồng còn ít hơn cả lương vợ, không đủ cả tiền bỉm sữa cho con. Không biết có phải vì thế mà dạo gần dây mình thường xuyên cáu gắt gây sự với anh ấy.
Là phụ nữ ai mà chẳng mong lấy được một người chồng tiềm năng, có tương lai sự nghiệp, có kinh tế vững chắc làm chỗ dựa. Nói không tính toán là giả dối vì khi yêu anh mình đã xét những điều kiện cần và đủ để có được cuộc sống sung sướng sau này. Bây giờ không được như ý muốn, mình cảm giác như là thất vọng. Đúng hơn là đã thất vọng tràn trề về chồng.
Mỗi tháng chồng đưa cho mình 7 triệu để lo sinh hoạt phí gia đình, 1 triệu còn lại cất để ăn sáng, cà phê, xăng xe và những chầu nhậu nhẹt với bạn bè. Nhưng tiền trông trẻ cho 2 con đã 4 triệu, thêm tiền sữa mã, ăn dặm, chưa kể áo quần, thuốc thang con đau ốm. Mang tiếng là trụ cột gia đình nhưng chừng đó tiền không đủ nuôi 1 đứa con chứ đừng nói 2 đứa cộng thêm vợ. Lương mình thì chỉ 7 triệu nhưng được cái có làm thêm làm bớt nên mỗi tháng dao động từ 10-12 triệu. Nếu không có khoản tiền đó từ mình thì chắc nhà này đã sống chật vật hoặc chết đói cả rồi.
Video đang HOT
Tưởng lấy chồng để nhẹ bớt chuyện cơm áo gạo tiền ai ngờ chỉ càng thêm gánh nặng (Ảnh minh họa)
Càng nghĩ càng thấy ấm ức. Tưởng lấy chồng để nhẹ bớt chuyện cơm áo gạo tiền ai ngờ chỉ càng thêm gánh nặng. Nhiều lúc muốn đổi sang sữa ngoại cho con hoặc cho con học các lớp ngoại khóa hè hay thậm chí là mua áo quần lặt vặt cũng phải cân nhắc ghê gớm vì đồng tiền chồng làm ra quá ít ỏi. Chồng làm mình cảm thấy mình phải đang nuôi cả anh ấy.
Chồng đưa 7 triệu rồi nhưng có những tháng phải ngửa tay xin tiền vợ đi đám cưới. Những lúc đó mình bực bội vô cùng. Mình đâu phải là ngân hàng hay máy ATM. Mỗi tháng mình phải chi tiêu bao nhiêu thứ, đến những thứ không tên cũng phải tốn tiền. Từ con cá anh ăn đến cái tăm anh xỉa đều là tiền cả đấy. Trong khi anh đâu đưa hết lương cho mình, anh vẫn giữ lại những 1 triệu cho riêng anh, sao không biết tự tiện tặn đi còn ngửa tay xin vợ?
Chồng bảo 1 triệu mỗi tháng chi tiêu như thế không đủ. Anh ấy biết thế sao không tự đổi việc, làm thêm hay làm cách gì đó tiến thân hơn đi? Nhiều khi bực quá mình mới nói “Thôi bây giờ em đưa anh mỗi tháng 7 triệu, anh tự thêm vào mà thử nuôi con, lo ăn uống điện nước cho cả nhà xem thế nào cho biết”. Đàn ông không cầm tiền đi chợ không biết chứ phụ nữ như mình thì quá rõ. Cầm tiền không khác gì cầm cát, tuột lúc nào không hay.
Nhu cầu cơ bản của vợ con anh ấy còn chưa đáp ứng đủ thì nói gì đến chuyện có điều kiện cho mình sửa soạn và du lịch. Điều đó làm mình tủi thân ghê gớm. Bạn bè mình, những đứa ngày xưa không bao giờ có thể so sánh được với mình bây giờ cũng đã vượt mặt. Chồng chúng nó làm ra tiền, tháng vất về cho vợ vài ba chục triệu muốn ăn gì, mặc gì, đi đâu cũng được. Còn mình một tháng 30 ngày cầm trong tay đồng tiền ít ỏi mà lẩm nhẩm tính toán đến phát rồ.
Cuộc sống như thế thì làm sao mà đủ kiên nhẫn để yêu thương, chăm sóc chồng như ngày trước. Mình đã quá mệt mỏi rồi. Đã thế mỗi khi về nhà toàn bắt gặp anh cắm mặt vào tivi, không thì laptop. Sao anh không tìm việc gì làm thêm đi? Anh có biết tiền điện tháng này lại tăng không? Mình nói mãi những câu đó thì bị chồng chê là thực dụng, là bà già hay càm ràm.
Cuộc sống như thế thì làm sao mà đủ kiên nhẫn để yêu thương, chăm sóc chồng như ngày trước (Ảnh minh họa)
Mình nghĩ nếu mình không lấy anh, ở một mình làm mẹ đơn thân có đôi khi cuộc sống còn dễ thở hơn bây giờ. Chứ thế này cứ có cảm giác đang nuôi “báo cô” chồng quá. Rồi không hiểu có phải vì thế mà tình cảm mình dành cho chồng cứ nhợt nhạt dần vì cứ hễ thấy anh mình lại thấy đập vào mặt hai chữ “vô dụng”.
Hơn một lần mình nghĩ đến chuyện ly hôn nhưng cứ thế này mà ly hôn thì không nỡ. Nhưng rồi tiếp tục mẹ con mình sẽ có ngày sướng sung hay cứ mãi tiếp tục chật vật với lương của chồng như thế này? Có mẹ nào lâm vào hoàn cảnh tương tự xin cho mình vài lời trấn an chứ mình thấy bí bách có khi làm liều viết đơn ly hôn mất.
Theo Afamily