Thất vọng khi biết bạn trai 30 tuổi vẫn còn “son”
Chuyện chăn gối với anh như một đứa trẻ học vỡ lòng và tôi trở thành “giáo viên” bất đắc dĩ…
Tôi và bạn trai quen nhau đã hai năm, đó là trong một lần gặp gỡ với bạn bè. Tôi biết anh có tình cảm với mình nhưng vì thời điểm đó anh chuẩn bị bảo vệ luận văn tiến sĩ nên không có thời gian dành cho chuyện yêu đương.
Hơn nữa, anh thuộc tuýp người khô khan, kém lãng mạn. Quan sát cách anh đối xử với bạn khác giới cũng không khác gì với bạn trai, không chút ga lăng, thiếu ngọt ngào, ân cần. Ngoại hình của anh cũng không có gì nổi bật với chiều cao chưa đến 1m7. Trong khi tôi là cô gái có nhan sắc nổi bật, luôn thu hút rất nhiều đàn ông vây quanh mình. Chính vì thế, tôi cũng không có cảm tình hay ấn tượng đặc biệt nào về anh.
Sau này, khi công việc của anh ổn định và chuyển đến thành phố khác làm việc, lúc đó anh mới bắt đầu quan tâm và có ý theo đuổi tôi. Trước sự kiên nhẫn và thành ý của anh, cuối cùng trái tim tôi cũng yếu mềm.
Khi mới yêu nhau, bố mẹ tôi phản đối vì nghĩ anh không xứng với tôi nhưng bản thân tôi cảm thấy anh hiền lành, tốt tính, mang lại cho tôi cảm giác bình an, thoải mái. Những lúc bên nhau, chúng tôi luôn vui vẻ, hòa hợp, cuộc sống tràn ngập tiếng cười. Tôi luôn tìm cách nói những lời tốt đẹp về anh với bố mẹ và cuối cùng, họ cũng ủng hộ chúng tôi.
Video đang HOT
Chuyện không có gì phải nghĩ khi tôi phát hiện ra năm nay 30 tuổi, anh vẫn là trai tân đúng nghĩa. Xưa nay anh chỉ biết vùi đầu vào sách vở. Sau khi chia tay mối tình đầu, anh ra nước ngoài học và cũng không yêu ai. Còn tôi đã từng trải qua vài mối tình, kinh nghiệm tình trường chắc chắn hơn anh rất nhiều. Sống ở nước ngoài mấy năm, tư tưởng của tôi cũng tương đối thoái mái. Chính vì thế, sự ngoan đạo của anh khiến tôi cảm thấy có chút lưỡng lự.
Chuyện chăn gối với anh như một đứa trẻ học vỡ lòng và tôi trở thành giáo viên bất đắc dĩ dạy anh từng ly từng tý. Nói ra tôi vừa thấy thất vọng vừa cảm thấy xấu hổ… nhưng sự thật là chưa bao giờ anh giúp tôi thoải mãn. Từ ngày yêu anh, tôi luôn phải tìm cách kiềm chế ham muốn của bản thân.
Trước đây, tôi tìm mọi cách thuyết phục bố mẹ chấp nhận anh thì giờ đây, chính tôi lại là người do dự. Tôi thật sự chưa biết giải quyết chuyện này thế nào. Nếu chỉ cần cuộc sống tinh thần, tôi không có điều gì phải phàn nàn. Nhưng nếu về đời sống tình dục thì tôi luôn phải cố gắng kiềm chế ham muốn của bản thân, âm thầm chịu đựng sự hụt hẫng. Tôi không dám thẳng thắn nói ra vì sợ anh bị tổn thương lòng tự trọng.
Tôi cũng không còn trẻ, giờ không biết nên tiếp tục hay dừng lại mối quan hệ này. Tuy cha mẹ không thúc ép chuyện cưới xin nhưng bản thân luôn khát khao có mái ấm gia đình ổn định. Mấy năm nay vất vả bôn ba ở nước ngoài cũng khiến tôi đủ mỏi mệt nên khi quen nhau, tôi đã xác định anh sẽ là bến đỗ bình an cho cuộc đời mình.
Nhưng nếu ở bên bến đỗ đời mình, tôi vẫn thấy cảm giác bất an thì thật sự rất đáng lo ngại. Nếu tôi vẫn lấy anh và chúng tôi không thể cải thiện chất lượng đời sống tình dục, tôi không thể khống chế và kiểm soát nổi ham muốn của mình… thì tương lai ai biết trước được tôi có vượt rào không?
Tôi rất muốn có một người chồng như anh, toàn tâm toàn ý bên tôi, lo cho gia đình, chia sẻ mọi điều vui buồn của cuộc sống. Nhưng tôi lại sợ bi kịch hôn nhân sẽ xảy ra ngay trong nhà mình và người phạm lỗi lại chính là tôi.
Giờ đây, tôi thật sự không biết phải quyết định thế nào?
Theo Dân Việt
Có nên đánh cược cuộc đời để cưới người không đáng tin
Lý trí bảo phải buông, nhưng con tim tôi lại mù quáng. Tôi nhiều tuổi, lại khiếm khuyết về ngoại hình, liệu tôi có nên đánh cược đời mình?
Ảnh minh họa
Tôi 32 tuổi, chưa lập gia đình, đã tốt nghiệp đại học và đang làm công việc văn phòng cho một công ty tại Hà Nội. Cũng nói thêm một chút về bản thân: Tôi sinh ra trong một vùng quê cách Hà Nội khoảng 100km. Khi mang thai tôi đến tháng thứ 6, mẹ bị cảm nên tôi bị ảnh hưởng và có những khuyết tật trên khuôn mặt (2 bên hàm bị lệch), cũng may không bị ảnh hưởng gì về mặt trí tuệ. Tôi ý thức được về sự thiệt thòi của bản thân nên từ nhỏ đã luôn cố gắng học tập và vươn lên trong cuộc sống. Truớc đây tôi đã trải qua 2 mối tình nhưng mọi chuyện đều không đi đến đâu. Tôi luôn trân trọng và cảm ơn những người đến bên mình bởi biết nhan sắc luôn là cái đầu tiên mà đàn ông tìm kiếm. Vì thế với một người như tôi, tìm được người đủ tốt để chấp nhận và yêu thương mình là điều không dễ.
Tôi có một người bạn, anh học cùng tôi từ cấp 2, hết lớp 9 anh nghỉ học đi làm. Từ đó, chúng tôi vẫn giữ liên lạc, gặp nhau mỗi năm một vài lần trong những dịp họp lớp hay đám cưới, tụ tập bạn bè. Giờ anh đang làm công việc tự do ở quê. Bình thường chúng tôi trò chuyện với nhau khá vui vẻ, thoải mái. Anh chơi với bạn bè rất nhiệt tình và bọn tôi cũng quý anh. Bên cạnh đó, anh lại là người có quá khứ không hay ho. Có nhiều tin đồn về việc chơi bời của anh, anh từng qua lại và có con riêng với một người mà theo anh kể là từng làm cave.
Khi người kia mang bầu anh không cưới vì không chấp nhận được tính cách của người ta và không xác định được đứa bé có phải là con mình hay không (đứa bé giờ đã hơn 4 tuổi đang sống cùng mẹ). Từ đầu năm nay, anh quan tâm nhiều hơn đến tôi và tôi cảm nhận được những tình cảm khác ở anh. Rồi tình cảm lớn dần và chúng tôi yêu nhau. Bên anh tôi thấy anh là người nhanh nhẹn, tình cảm, hiểu tâm lý của tôi. Tôi đã tin anh và chấp nhận quá khứ đó vì nghĩ hiện tại mới là điều quan trọng. Tôi rất vui và hạnh phúc. Anh đã đưa tôi về nhà chơi và hỏi có đồng ý làm vợ anh không. Anh muốn chúng tôi cưới trong năm nay vì cả hai không còn trẻ.
Anh nói anh và người kia đã chấm dứt rồi, 2 mẹ con người đó đang ở tận Lạng Sơn, giờ họ chỉ liên lạc với nhau vì đứa bé. Tình cờ cách đây một tuần, có nick lạ của một người phụ nữ gửi lời mời kết bạn với tôi. Tôi không có thói quen kết bạn với người lạ nên vào xem đó là ai trước khi đồng ý. Vào đó tôi thấy bức hình anh chụp chung từ ngày xưa. Tôi thấy nghi ngờ và tự hỏi sao đến giờ này người đó vẫn còn đăng bức ảnh như vậy. Trong danh sách bạn bè của người đó có nhiều người trong danh sách bạn bè của anh.
Tôi đã điều tra và biết được 2 mẹ con người này đang ở trên thành phố của quê tôi, chỉ cách nhà tôi và anh khoảng 25km. Tôi hỏi anh, anh xin lỗi vì đã nói dối. Tôi hỏi lại rằng anh và người đó chấm dứt lâu chưa, lúc này anh mới thừa nhận vừa chấm dứt năm ngoái. Tại sao anh lại lừa dối khi nói 2 mẹ con người đó ở tận Lạng Sơn, tại sao anh lại có thể qua lại với người mà anh cho rằng không ra gì như vậy trong suốt mấy năm trời? Nếu chỉ là chơi bời, nếu không chấp nhận cưới thì anh nên dứt khoát ngay từ đầu với người đó chứ. Còn đứa bé nếu muốn xác định có phải con anh hay không cũng đâu có khó gì. Qua tìm hiểu tôi cũng biết được anh chỉ chu cấp cho đứa bé khi mẹ nó mang bầu và sau khi sinh một thời gian ngắn (việc này anh cũng thừa nhận với tôi). Tôi không hiểu được anh. Lẽ nào ở anh tồn tại 2 mặt khác nhau đến vậy? Anh có thể sống buông thả bản thân và vô trách nhiệm với chính con mình như thế hay sao? Tôi vô cùng đau khổ và thất vọng. Sau đó đã nói lời chia tay dù trong lòng còn yêu anh nhưng niềm tin thì đã bị anh đạp đổ.
Anh xin lỗi tôi rất nhiều và giải thích rằng nói dối vì không muốn tôi phải buồn, phải nghĩ. Anh xin tôi cho anh cơ hội. Nhìn anh tiều tụy tôi lại thấy dao động. Mấy ngày nay tôi mất ngủ, không tập trung được vào công việc, cũng không còn đủ tỉnh táo để biết mình phải làm gì. Khoảng cách giữa anh và người đó quá gần, giữa họ lại tồn tại sợi dây là đứa bé, liệu họ có dễ dàng cắt đứt duyên phận với nhau hay không? Anh đã nói dối tôi một lần thì không biết có lần thứ hai? Tôi sẽ sống mà luôn bất an với mối quan hệ giữa họ. Thêm vào nữa, lại có những tin đồn về việc chơi cờ bạc, nợ nần trong quá khứ của anh. Bố mẹ anh ly thân từ khi anh còn nhỏ vì bố có người khác. Anh trai anh đánh vợ đến mức phải đi tù vài tháng, vợ chồng đã ly dị. Liệu tôi có hạnh phúc khi đến bên anh và sống trong một gia đình có quá nhiều phức tạp như vậy?
Lý trí bảo tôi phải buông, nhưng con tim lại mù quáng với nỗi nhớ anh đến quay quắt. Có lẽ tôi đã sai khi chưa tìm hiểu kỹ về anh mà đã để tình cảm của mình phát triển đến mức này. Tôi có nên nhắm mắt đưa chân đánh cược cuộc đời mình? Tôi còn yêu anh hay chỉ là tôi sợ khi phải đối diện với nỗi cô đơn của chính mình? Tôi đã nhiều tuổi, lại có những khiếm khuyết về ngoại hình, liệu tôi có tìm thấy hạnh phúc cho riêng mình hay không?
Theo VNE
Thất kinh khi biết người khách vẫn đến chơi với chồng khi tôi vắng nhà Dù là người cứng rắn, mạnh mẽ nhưng tôi không đủ dũng khí xem hết những gì họ đang làm qua máy quay. Một cảm giác ghê tởm, hoảng loạn, đau đớn cứ lẩn quẩn trong tôi. Vào ngày chủ nhật, khi chồng tôi đi bảo dưỡng điều hòa cho khách quen tôi gọi thợ về lắp camera. (Ảnh minh họa) Tôi làm...