Thất nghiệp không phải là bất hạnh…
Phải khó khăn lắm anh mới dám nói thật với em rằng công ty gặp khó khăn, mấy tháng nay lương bổng chỉ còn một nửa; công việc thì ngày nghỉ, ngày làm…
Cuối cùng, điều mà nhiều người lo lắng, sợ hãi cũng đã đến: Công ty thông báo đóng cửa. Chuyện lớn như vậy, anh không thể giấu em. Thế nhưng, nói vào lúc nào và mở đầu ra sao là cả một vấn đề.
Nhìn cái dáng tất bật của em, anh thấy mình thật có lỗi khi không làm tròn trách nhiệm trụ cột trong gia đình, lại còn chất thêm gánh nặng lên vai vợ. Hai đứa con và một người chồng thất nghiệp hoàn toàn không đơn giản phải không em? Anh đã đắn đo suy nghĩ mấy ngày mới dám mở lời. Anh hình dung em sẽ thất vọng thế nào, nét mặt sẽ buồn ra sao, rồi sẽ thở dài như chưa bao giờ thở dài…
Vậy mà…, tất cả đã vượt xa trí tưởng tượng của anh. Vợ ơi, cảm ơn em đã nghĩ, đã hiểu và chia sẻ với anh những khó khăn trong cuộc sống mà không phải ai cũng dễ dàng chấp nhận như vậy.
Thế đấy, thất nghiệp đâu hẳn chỉ mang lại bất hạnh, phải không em? (ảnh minh họa)
“Không sao cả anh ạ, mấy năm qua em cũng dành dụm được kha khá để phòng khi bất trắc. Anh đừng quá lo lắng rồi hấp tấp nhận những công việc quá sức. Chưa có việc làm thì giúp em đưa rước con, dạy tụi nó học. May là lúc này công ty em rất nhiều việc” – em nắm c.hặt t.ay anh.
Video đang HOT
Chính lúc ấy, anh cảm thấy như được truyền thêm sức mạnh. Đúng rồi, anh sẽ giúp việc nhà cửa, cơm nước, dọn dẹp, con cái để em yên tâm làm việc. Điều lớn nhất anh nhận được qua đợt thất nghiệp vừa rồi là tình cảm ấm áp của gia đình – nó cũng là đợt thực tế quan trọng để anh hiểu chuyện “bếp núc” vất vả thế nào. Đó là điều mà từ trước tới nay anh vẫn dồn hết lên vai em với suy nghĩ “chuyện nhỏ”.
Thế đấy, thất nghiệp đâu hẳn chỉ mang lại bất hạnh, phải không em?
Theo VNE
Nhục vì ở nhà ngửa tay xin t.iền vợ
Cả năm nay, Tuấn đã phải nín nhịn, hàng tháng chấp nhận tiêu t.iền của vợ. Ở nhà, thi thoảng có ai gọi đi làm thuê, làm mướn gì thì đi.
Vừa lấy vợ xong bị sa thải
Cuối năm, công ty &'chơi ác', cắt giảm nhân sự nên vừa lấy vợ xong, Tuấn xin nghỉ phép 2 tuần cưới xin và công ty cũng cho nghỉ luôn. Với lý do, công ty làm ăn không được, thất bát, người nào nghỉ nhiều cho nghỉ luôn. Thế là vô tình vì nghỉ cưới mà Tuấn nằm trong diện đó. Mới lấy vợ, Tuấn còn biết bao nhiêu dự định, nghĩ đi trăng mật xong thì tính chuyện cố gắng công việc, k.iếm t.iền, chăm vợ chăm con. Nhưng ai ngờ.
Công việc của Tuấn khá tốt, làm nhân viên kinh doanh, tháng cũng kiếm được hơn chục triệu. Có &'hoa hồng' các thứ thì cũng được thêm nếm ít. Thế mà đùng một cái, công ty cho Tuấn nghỉ, thế là lương lậu không còn nữa, lâu này mà không làm lại thì công việc ngừng trệ, khách hàng quen biết cũng mất dần.
Nhưng mà, cuối năm, chẳng ai tuyển việc, với lại cái nghề kinh doanh thì cuối năm cũng không được phất lắm, nhất là đã sát Tết quá rồi. Tuấn cũng đi hỏi vài nơi, nhờ vài người quen nhưng cho đến giờ, không ai giúp được. Và vì thế, ngay khi lấy vợ về Tuấn đã phải chịu cảnh, t.iền một xu không có. T.iền mừng cũng được kha khá, nhưng lo cỗ bàn rồi trả nợ cũng gần hết. Chỉ còn dư vài đồng, chắc hai vợ chồng cũng cố gắng tiêu pha tiết kiệm được vài tháng đầu. Còn những tháng sau thì chưa biết tính thế nào.
Công việc của Tuấn khá tốt, làm nhân viên kinh doanh, tháng cũng kiếm được hơn chục triệu. Có &'hoa hồng' các thứ thì cũng được thêm nếm ít. (ảnh minh họa)
Tất nhiên, vợ Tuấn cũng đi làm. Nhưng lương hành chính chẳng đáng mấy. Tháng nào cao thì được 5 triệu. Với mức 5 triệu ở cái thời này thì t.iền điện nước là hết chứ đừng nói là t.iền ăn uống, sinh hoạt. May mà ở tỉnh nên nhà cửa cũng có rồi, không phải thuê mướn như kiểu đi nơi khác lập nghiệp. Nhưng mà, không biết hai vợ chồng gượng được bao lâu.
Nhục với hàng xóm vì ở nhà xin t.iền vợ
Đó là câu chuyện của một năm về trước. Năm ấy cũng vào ngày gần Tết và năm nay, cơn ác mộng ấy lại hiện về. Tuấn lại đau khổ, mệt mỏi vì công việc vẫn cứ lông bông, chẳng ra đâu vào đâu. Năm ngoái Tuấn đã phải mượn một khoản t.iền khá lớn, đến giờ vẫn chưa thể trả cho người ta, năm nay còn tính mượn ai. Hai vợ chồng có nhà riêng, đều đi làm cả, (Tuấn không dám nói với bố mẹ chuyện mình thất nghiệp), thế nên, hàng tháng hay cuối năm, nhất định phải cho bố mẹ một khoản, chứ không biết ăn nói thế nào. Và năm nay cũng vậy, gánh nặng bắt đầu đè lên vai Tuấn.
Cả năm nay, Tuấn đã phải nín nhịn, hàng tháng chấp nhận tiêu t.iền của vợ. Ở nhà thi thoảng có ai gọi đi làm thuê mướn gì thì đi tí. Chứ không hiểu sao, Tuấn cứ đi làm khắp nơi cũng không có nơi nào làm được quá 2 tháng. Lương chưa được 1 tháng thì đã hết t.iền tiêu. Nên Tuấn bực bội lắm, nghĩ là năm đó bị đen nên vừa lấy vợ xong đã bị cho thôi việc.
Năm nay sắp qua, Tuấn cũng mong năm mới tới thì sẽ suôn sẻ hơn. Nhưng mà, bây giờ, đã 1 năm nay Tuấn ngửa tay xin t.iền vợ nên thấy n.hục n.hã lắm rồi! Ai cũng nhìn Tuấn với con mắt khó hiểu, chắc họ nghĩ Tuấn là thể loại lười nhác, không chịu đi tìm việc, để vợ một mình còng lưng k.iếm t.iền cho chồng ở nhà ăn chơi.
Mà nào có ăn chơi. Vì ở nhà buồn chân tay nên thi thoảng đi chơi cầu lông hay thể thao với bạn bè, thế mà hàng xóm nói ác, bảo Tuấn ngửa tay xin t.iền vợ ăn chơi. Có khổ không chứ! Bây giờ thì cả xóm biết chuyện thất nghiệp rồi cũng đến tai bố me mà thôi!
Năm nay sắp qua, Tuấn cũng mong năm mới tới thì sẽ suôn sẻ hơn. Nhưng mà, bây giờ, đã 1 năm nay Tuấn ngửa tay xin t.iền vợ nên thấy n.hục n.hã lắm rồi! (ảnh minh họa)
Vợ Tuấn không than vãn gì với chồng nhưng đôi khi, sự mệt mỏi hay thở dài của vợ ở nhà cũng khiến Tuấn hiểu, vợ đang buồn bã và mình là gánh nặng cho vợ. Một người chồng không đi làm tất nhiên sẽ cảm thấy mệt mỏi, chán chường biết nhường nào. Tuấn đã không còn có hi vọng tìm được việc làm nữa, đành đợi sang năm may rủi thế nào. Nhưng không hiểu chuyện tới tai nhà vợ bao giờ mà lúc Tuấn đưa t.iền cho mẹ tháng gần Tết, mẹ Tuấn lại bảo: "Gớm, thôi không phải làm bộ. Anh có đi làm đâu, t.iền là của con gái tôi chứ của ai, có phải anh cho tôi đâu mà tôi vui được. Không có gì giữ lấy, tôi không nhận." Nghe mẹ vợ nói câu ấy, Tuấn chẫng hẩng. Có lẽ, vợ Tuấn đã nói chuyện này với mẹ, lại thương con gái đi làm xa, một mình gánh vác gia đình nhà chồng nên bà thể hiện thái độ như thế. Vậy là hơi quá với Tuấn và đã chạm vào lòng tự ái của anh. Anh cảm thấy n.hục n.hã trước mặt vợ và nhà vợ.
Đàn ông nhục nhất là ngửa tay xin t.iền vợ. Hàng tháng, vợ đã đưa cho anh cả triệu, thậm chí là hơn triệu hay hai triệu để tiêu pha, nhưng ai ngờ, vợ lại khoe khoang như vậy, làm anh thấy nhục lắm rồi! Anh giận vợ bao ngày không nói chuyện. Thật ra vợ cũng hồ đồ nhưng sĩ diện của thằng đàn ông không cho phép anh mở lời với vợ.
Theo VNE
Chồng thất nghiệp, vợ khinh ra mặt! "Giờ anh ấy thất nghiệp, không kiếm ra t.iền nên phải làm hết việc nhà là chuyện đương nhiên. Ở nhà ngồi chơi xơi nước, còn dám nói gì, nếu nói chị cho biết tay". Tôi thẫn thờ khi tình cờ nghe được đoạn đối thoại giữa vợ mình với cô hàng xóm. Trả lời câu hỏi của cô hàng xóm về việc...