Thắt lòng trước di chúc bố chồng trao lại cho con dâu phút lâm chung
Bây giờ, khi bố chồng đã ra đi, nhìn di chúc và bức thư ông để lại, tôi mới hiểu được tấm lòng của ông. Tim tôi đau đớn với cảm giác tội lỗi…
Chào độc giả của mục tâm sự ,
Khi viết những dòng chữ này, tôi đang trong tâm trạng rối bời và mang nặng cảm giác tội lỗi với gia đình chồng. Đặc biệt là người bố chồng mới mất cách đây hơn 1 tháng. Chuyện của tôi không dễ chia sẻ với mọi người trong gia đình nên tôi viết lên đây mong muốn sẽ nhận được góp ý khách quan của các bạn.
Tôi năm nay mới 30 t.uổi nhưng đã làm dâu được 10 năm. Tôi kết hôn khi mới học năm thứ 2 đại học và lý do khiến tôi kết hôn sớm vậy là bởi lỡ có em bé.
Đây cũng là lý do khiến tôi đi về nhà chồng làm dâu mà không được mọi người trong gia đình chồng đ.ánh giá cao.
Nhà chồng tôi đều là người gia giáo, có học thức và vị trí trong xã hội. Vì thế việc cưới một cô con dâu còn đang t.uổi đi học về nhà là một điều bất thường. Đám cưới vẫn diễn ra linh đình nhưng từ trong ánh mắt, hành động của mọi người, tôi cảm nhận thấy một sự thất vọng rõ rệt.
Dẫu vậy cuộc sống của tôi vẫn êm ả cho đến vài tháng sau đám cưới, chồng tôi bắt đầu sa đà vào mấy trò c.á c.ược đỏ đen. Có bao nhiêu của hồi môn được bố mẹ hai bên cho, chồng tôi mang đi bán sạch. Rồi sau đó, anh còn tiếp tục cắm và bán tất cả những thứ gì có thể có giá ở trong nhà.
Bố mẹ chồng tôi khốn khổ vì liên tục phải đi trả t.iền cho những hiệu cầm đồ mà anh vay t.iền. Tính ra chỉ có vài tháng mà bố mẹ chồng tôi đã mất đứt số t.iền bằng gần tỉ bạc.
Đúng khi vợ chồng tôi trong tình cảnh như thế, mẹ chồng tôi quyết định không cho vợ chồng tôi ở cùng nhà nữa. Họ thuê cho chúng tôi một căn hộ nhỏ cách nhà chồng đến 5km. Khi đó, tôi đang bầu tháng cuối.
Ngày bụng chửa vượt mặt phải ôm quần áo ra nhà trọ ở, tôi thấy đời mình bĩ cực và tủi thân quá đỗi. Nói thật, lúc đó tôi rất giận bố mẹ chồng.
Cũng từ ngày ra ở riêng, vợ chồng tôi như thành kẻ xa lạ với bố mẹ chồng. Nhà có chuyện gì ông bà cũng chẳng bao giờ bàn hay hỏi ý kiến chúng tôi. Cả nhà tổ chức đi chơi nhưng riêng vợ chồng tôi bị gạt lại.
Video đang HOT
Đau đớn hơn nữa, khi tôi sinh con mà ông bà chỉ thi thoảng mới ghé thăm, giúi cho ít t.iền rồi lại vội vã về. Việc chăm cháu mặc nhiên giao cho tôi và bên ngoại. Cứ nghĩ đến cảnh cả nhà chồng tôi cưng nựng đứa con anh trai chồng mà tôi lại thấy thương con mình.
Tôi là con dâu, tôi đâu có làm gì sai trái mà nỡ coi tôi như người cùng một giuộc với chồng tôi? Vậy nên tôi luôn mong kiếm việc làm. Tôi đã từng nghĩ nếu có t.iền, tôi sẽ đoạn tuyệt luôn với bên nội.
Và rồi tôi cũng ra trường và nhờ có năng lực nên tôi nhanh chóng có được công việc tốt. Cuộc sống gia đình tôi tốt dần lên dù chồng tôi vẫn ngựa quen đường cũ.
Khi cuộc sống ổn định hơn, tôi đã làm một việc dại dột đó là từ hẳn nhà chồng. Ngày giỗ, ngày lễ, dù anh chồng có gọi điện thế nào tôi cũng để mặc mình chồng tôi về. Tôi và các con thì chỉ có một đường về nhà ngoại. Ông bà ngoại cũng nhiều lần khuyên bảo tôi không được hư như vậy nhưng tôi không nghe.
Cuộc sống cứ thế trôi đi, thấm thoắt cũng đã mấy năm nữa. Gần đây nhà chồng tôi liên tục gặp chuyện buồn. Anh chồng tai nạn, mẹ chồng mất rồi bố chồng ốm thập tử nhất sinh.
Chồng tôi nói mãi, tôi cũng có qua lại. Nhưng trong thâm tâm tôi vẫn còn giận chuyện cũ. Nói thật, lúc nhìn nhà chồng gặp họa, tôi còn ấu trĩ đến mức vui như mở cờ trong bụng với suy nghĩ rằng vì ghẻ lạnh vợ chồng tôi mà nhà chồng đã bị quả báo.
Chỉ đến khi bố chồng tôi đổ bệnh nặng, có vẻ không qua khỏi, tôi mới thực sự mang con sang đó ở hẳn để tiện bề chăm sóc ông. Thực lòng thời gian đó, tôi làm cũng chỉ vì đỡ xấu hổ với hàng xóm láng giềng và nghĩa vụ chứ không phải vì tình cảm tốt đẹp gì.
Một chiều, khi chỉ có mình tôi với ông ở nhà, khi tôi mang nước đến giường cho ông uống, ông đã nắm lấy tay tôi và làm hiệu bảo tôi mở tủ lấy cho ông chiếc kẹp. Khi tôi mở ra thì thấy có rất nhiều giấy tờ, bao gồm 1 cuốn sổ tiết kiệm trị giá 700 triệu đồng và rất nhiều tờ biên lai nộp t.iền bảo hiểm xã hội mà người thừa hưởng là tên con tôi.
Tò mò, tôi lục tiếp đống giấy còn lại thì bất ngờ thấy một di chúc ghi tên tôi là người thừa hưởng toàn bộ số t.iền trong cuốn sổ tiết kiệm cũng như một nửa căn nhà ông bà đang ở.
Ông cũng ra hiệu cho tôi đọc bức thư ông đã viết từ bao giờ: “Trước nay, bố mẹ luôn phải giả vờ xa lánh với vợ chồng con vì bố mẹ sợ thằng T (tên chồng tôi) lại ỷ lại, dựa dẫm vào t.iền của bố mẹ để vay nợ và làm chuyện bậy bạ.
Bố mẹ biết con và các cháu thiệt thòi nhiều nên có chút t.iền để lại để con lo cho các cháu. Khi các cháu lớn lên, hãy lấy t.iền bảo hiểm bố mẹ gửi để trang trải con nhé. Nhưng con đừng để chồng con biết số t.iền bố mẹ để lại cho gia đình”.
Trời ơi, nhìn bức di chúc và thư của bố chồng viết mà tôi òa khóc nức nở như đ.ứa t.rẻ. Bao lâu nay tôi đã hiểu lầm và chưa bao giờ xem bố mẹ chồng là người một nhà.
Ngay trong chiều tối hôm đó, bố chồng tôi đã ra đi mãi mãi để lại trong tôi cảm giác thương xót và tội lỗi. Thời gian không thể quay lại nhưng tôi vẫn mong giá như tôi sớm nhận ra sau sự ghẻ lạnh của bố mẹ chồng tôi là lòng tốt, là sự thương con đến nhường nào.
Đã 1 tháng trôi qua kể từ sau khi bố chồng mất là 1 tháng tôi không ngủ được vì ân hận và mặc cảm tội lỗi với ông. Trong tôi cũng băn khoăn là có nên giấu chồng số t.iền tiết kiệm ông bà để lại kia không?
Tôi vẫn biết chồng tôi vẫn còn m.áu đỏ đen và có thể nướng sạch số t.iền kia vào mấy trò vô bổ. Nhưng chẳng lẽ lại giấu anh cả đời số t.iền mà bố mẹ anh để lại sao ? Tôi từng một lần sai lầm với nhà chồng nên giờ tôi rất sợ sai lầm tiếp. Hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Người đưa tin
Phải đến khi thấy chồng ngồi xé toạc thùng phong bì mừng cưới, tôi mới hiểu vì sao mình có giá 2 tỷ
Tôi vừa mới kết hôn với một chàng trai giàu có. Nhưng chỉ đến khi thấy chồng ngồi xé toạc thùng phong bì mừng cưới tôi mới hiểu vì sao mình có giá 2 tỷ.
Tôi là cô gái cũng tương đối xinh xắn, gương mặt ưa nhìn nên có nhiều chàng trai theo đuổi. Nhưng tôi lại quyết định theo Hoàn, chàng trai có gia đình gần như giàu nhất cái khu thị xã này.
Anh tán tỉnh tôi nhiệt tình, cũng chăm sóc tôi chu đáo và càng thể hiện mình có điều kiện không ai sánh bằng với các loại xe xịn chỉ dùng để đi chơi. Mỗi lần hẹn hò anh đều đưa tôi đi ăn ở khách sạn hay nhà hàng đắt đỏ nhất. Có thời gian anh dành cho tôi những món quà, những lần đi du lịch khắp đất nước. Thật sự thì tôi có choáng ngợp trước những gì mà anh đem lại cho mình.
Gia đình tôi không khá giả, bố mẹ chỉ là công nhân viên chức đi làm cả đời mới tiết kiệm được 500 triệu gửi ngân hàng. Mẹ tôi biết tôi yêu con nhà giàu thì liên tục thúc giục chuyện cưới xin. "Con phải nhanh chân mà trói nó đi, đẹp trai mà giàu có như thế lắm đứa dòm ngó lắm". Thế nhưng tôi mới 22 t.uổi thôi, còn trẻ lắm mà, chưa muốn về làm dâu nhà người ta tí nào.
Điều kỳ lạ là Hoàn cũng rất nôn nóng muốn lấy tôi làm vợ. Từ ngày kỷ niệm 6 tháng yêu nhau anh đã liên tục dò hỏi tôi có muốn lấy anh không. Tôi nghĩ là vì anh yêu mình quá nên hạnh phúc lắm, phân vân suốt nhiều ngày.
Thế rồi một hôm nọ, hẹn hò về anh bảo tôi: "Hôm nọ bố em nói với anh là nhà đang cần một khoản t.iền cho ông đi chữa bệnh ở Singapore. Giờ em lấy anh đi, anh sẽ cho nhà em 2 tỷ vừa để tiết kiệm vừa giúp ông đi chữa bệnh nữa. Em đồng ý nhé?". Tôi xúc động ôm lấy Hoàn và gật đầu.
Sau đám cưới tôi biết lý do chồng cưới mình với giá 2 tỷ. (Ảnh minh họa)
Ngày cưới tưng bừng sau đó 1 tháng, tại một khách sạn cao cấp nhất phố sá bấy giờ thì tôi được xem như mơ ước của đám bạn và là niềm tự hào của gia đình. Cứ vậy sống trong cuộc sống sung túc, nghĩ thôi đã vui mừng. Bình thường cô dâu mới là người hồi hộp mà tôi lại cảm thấy chồng mình mới là người hồi hộp hơn cả. Chồng cứ đi ra đi vào rồi xem hai thùng phong bì cưới mà nhòm ngó. Tôi cũng không hiểu anh nhòm ngó nó vì điều gì.
Tan tiệc tôi và chồng cùng về phòng để nghỉ ngơi thì chồng vội vàng chạy ra bê thùng phong bì cưới vào phòng. Nhìn bộ dạng hấp tấp của anh tôi bỗng thấy bất an trong lòng.
Thắc mắc thì chồng hớn hở kéo tôi lên giường, xé toạc thùng phong bì cưới rồi nhắc nhở tôi lấy giấy bút ra ghi lại. Chồng hồn nhiên nói:
- Bỏ ra 2 tỷ thu lại đống này kể cũng đáng.
- Anh nói vậy là sao cơ?
- Có cái đám cưới này thì gia đình anh mới thoát được cảnh nợ nần, hi vọng mấy ông bà kia mừng nhiều một chút để ngôi nhà này không bị ngân hàng lấy mất.
- Chuyện gì xảy ra vậy chồng, anh nói rõ cho em xem nào?
- Chẳng là công ty bố anh sắp phá sản rồi, bây giờ chỉ có t.iền mới cứu vớt được nó. Để vực lại công ty anh phải có t.iền, cách duy nhất để có nhiều t.iền là cưới vợ lấy t.iền mừng. Vì gia đình anh cũng có thế lực nên người ta nể nang không thể mừng xềnh xoàng được.
Chồng mải miết đếm t.iền trong đêm tân hôn. (Ảnh minh họa)
Anh nói đến đó, tôi mới vỡ nhẽ. Hóa ra tôi có giá 2 tỷ chỉ vì anh sẽ được một thùng phong bì cưới vài chục tỷ để vực dậy cái cơ ngơi mà bố anh để lại. Vậy mà tôi cứ nghĩ anh thật lòng lo lắng và muốn giúp đỡ gia đình tôi. Cứ như thể tôi là món hàng anh đầu tư 2 tỷ để thu về gấp 5 lần chỗ đấy vậy. Tôi lo sợ khi nghĩ tới tương lai, nếu anh không còn thấy tôi có giá trị nữa thì liệu có hắt hủi tôi rồi cặp bồ, lăng nhăng trai gái bên ngoài không?
Theo Một Thế Giới
Muốn chia tay bạn trai để lấy Tây sau 2 tuần quen Bạn trai rất tốt và yêu tôi thật lòng, nhưng tôi lại muốn đi đến kết hôn với một người đàn ông Tây chỉ sau 2 tuần quen biết... Bạn trai rất tốt và yêu tôi thật lòng, nhưng tôi lại muốn đi đến kết hôn với một người đàn ông Tây chỉ sau 2 tuần quen biết... (Ảnh minh họa) Tôi 25...