Thắt lòng phiên xử người mẹ nhẫn tâm bán trinh con gái cho đại gia
Nỗi ấm ức bị dồn nén bấy lâu bây giờ mới thốt lên thành lời của cô gái trẻ như một nhát dao đâm thẳng vào tim người mẹ đang đứng trước vành móng ngựa.
Không biết người mẹ đó có ăn năn, hối cải vì đã bán con mình hay chỉ cúi đầu để tránh những cái nhìn phẫn nộ của những người dự khán.
Những giọt mắt muộn màng của bị cáo trong phiên toà
Bắt con gái đi bán trinh
25 năm về trước, Châu lên xe hoa về nhà chồng theo tiếng gọi của tình yêu. Bốn đứa con (ba gái, một trai) lần lượt ra đời trong hoàn cảnh gia đình khó khăn tứ bề. Hàng ngày, một mình ông Tiếp (chồng bị cáo Châu) lo làm quần quật từ sáng đến tối để kiếm tiền nuôi vợ và bốn đứa con.
Còn Châu với bản chất lười biếng, không lo làm ăn, chăm sóc con cái, hàng ngày chỉ biết ăn diện, cờ bạc bỏ bê chồng con, nợ nần tứ bề, không có khả năng chi trả cho các khoản nợ “khủng”. Sợ con nợ truy sát, Châu nhanh chân dẫn cô con gái lớn (tên Khanh vừa tròn 16 tuổi) bỏ trốn lên TP. Cần Thơ. Để lại cho chồng đứa con trai út chưa tròn 1 tuổi và hai đứa con gái mới hơn 10 tuổi.
Tại Cần Thơ, không nghề nghiệp, không một đồng bạc dính túi Khanh sa vào con đường bán dâm. Thấy cô con gái lớn hành nghề mại dâm, Châu không can ngăn mà còn chìa tay lấy tiền của con gái có được sau những lần bán dâm để tiêu xài.
Cuộc sống của hai mẹ con bắt đầu khấm khá hơn từ đồng tiền bán dâm của con gái. Tại quê nhà, ông T vẫn “đầu tắt mặt tối” làm lụng kiếm tiền trang trải nợ nần, nuôi dưỡng cha mẹ già và lo cho ba đứa con nhỏ ăn học. Thấy cha làm cực khổ, L. (SN 1991) và P. (SN 1992) chăm chỉ học hành năm nào cũng đạt học sinh giỏi.
Cuộc sống của bốn cha con đang yên lành, bất ngờ Châu và Khanh xuất hiện đúng lúc L. và P. tan trường. Châu bắt đầu dùng lời lẽ ngọt ngào như một người mẹ có trách nhiệm sau hai năm trời mới được gặp lại hai con. Châu bắt đầu nói nhớ các con, thương các con và ra sức dụ dỗ đưa hai nữ sinh lớp 9 này lên Cần Thơ cho ăn học kèm theo những lời dối trá.
Trước toà, P. rưng rưng nước mắt kể: “Mẹ và chị nói bây giờ rất giàu có muốn đưa hai chị em con lên Cần Thơ chăm sóc và cho ăn học để sau này lo cho Cha. Con hỏi còn Cha và em thì sao? Mẹ nói, bây giờ mẹ có nhiều tiền rồi mỗi tháng mẹ sẽ gửi cho cha 30 triệu để chi tiêu, nếu như hai chị em con theo mẹ.
Tin lời mẹ, hai chị em con theo mẹ lên Cần Thơ mà chưa kịp báo cho cha biết”. Ngày đầu tiên đến Cần Thơ, hai chị em L. được mẹ dẫn đi chơi siêu thị, đi ăn rồi bắt ở nhà và không cho đi học như lời hứa trước đó. Hai chị em L. bắt đầu bị mẹ giam lỏng và ép đi bán trinh cho khách.
Hai chị em L. kháng cự liền bị mẹ và Khanh đánh đập, bỏ đói và khoá trái cửa nhốt hai chị em trên gác của căn phòng trọ. Hàng ngày Châu và Khanh tiếp tục hành hạ L. và P. vì không làm theo mẹ.
Video đang HOT
Phiên tòa đẫm nước mắt
Tại phiên tòa, vì không muốn mọi người biết mặt mình, nên L được tòa cho sử dụng khẩu trang bịt mặt, L. kể trong nước mắt: “Do quá sợ với những trận đòn roi và những lần bị bỏ đói, mẹ còn doạ nếu con không chịu đi bán trinh thì mẹ và chị sẽ ép em P. đi thay con, thương em nên con đã chấp nhận”.
Sau khi L. đồng ý, Châu và Khanh bắt đầu liên lạc “chào hàng” với các đại gia, ra giá bán trinh 1.000 USD cho một lượt khách. Khi khách đồng ý, Châu gọi điện đặt phòng khách sạn rồi đưa L. đến “phục vụ”. Bán trinh xong tưởng được yên thân, L. tiếp tục bị mẹ và chị tiếp tục bắt đi bán dâm cho khách hàng khác.
Hàng ngày, Khanh liên lạc với những khách “ruột” đã mua dâm mình, sau đó thoả thuận giá cả, hẹn địa điểm, gọi điện thoại thuê phòng rồi “điều” em gái tới bán dâm. Có ngày L. phải “phục vụ” từ 8 đến 9 lượt khách, thậm chí có hôm L. phải “phục vụ” tới 20 lượt khách. L. còn khai rằng: “Nhiều lúc nhục nhã con không muốn tiếp tục bán dâm liền bị chị Khanh và mẹ lôi ra đánh đập, sợ quá con phải tiếp tục nghe lời”.
Thấy kiếm tiền từ việc kinh doanh “thân xác” con gái quá dễ, bà Châu và Khanh tiếp tục ép P. đi bán trinh. Thấy con gái chống cự, Châu lấy cây đánh vào chân, mặt con gái đến chảy máu mũi. Thấy em gái không chịu khuất phục, Khanh lấy dao kê vào cổ em gái và doạ sẽ giết nếu không chịu nghe lời.
Thấy không thể thoát, P. đồng ý và bị bán trinh cho khách với giá 10 triệu đồng. Những ngày sau đó, hai chị em L. bị mẹ và chị gái ép đi bán dâm với tốc độ ngày càng nhiều. P. vừa khóc, vừa thuật: “Mẹ bảo đang thiếu nợ nhiều lắm nếu đi khách ba hay bốn lần/ngày thì không đủ tiền trả nợ, nên ép con và chị đi khách rất nhiều, nhiều khi con mệt không muốn đi khách, mẹ và chị gái đánh đập, khóa cửa nhốt trong nhà và bỏ đói.
Sợ quá , lại không có tiền trong túi nên con và chị không dám bỏ trốn”. Hai chị em cũng dự tính khi nào khách cho tiền “bo” sẽ giấu số tiền này để tìm cơ hội bỏ trốn. Có một lần khách “bo” 200 ngàn đồng L. giấu lại số tiền này không đưa cho mẹ. Một hôm, phát hiện mẹ ngủ say và chị gái đi vắng, hai chị em L. đã bỏ trốn trong đêm về quê kêu cứu. Qúa đau đớn trước việc làm của vợ và con gái, ông T đi tố cáo và vội gửi hai đứa con ra nhà người quen ở Bình Định lẩn trốn.
Nước mắt “cá sấu” của mẹ và chị
Sau khi xảy ra vụ việc, ông T bắt đầu sống khép mình, không giao lưu với bà con làng xóm. Ông ít ra ngoài trừ khi khi có chuyện để tránh những cái nhìn thương hại, dị nghị hay những lời đồn đại ác ý của xóm làng. Ông sống như người vô hồn, có khi ông ra đồng từ sáng sớm tới tận 3 giờ sáng mới lủi thủi về nhà một mình.
“Bà Châu không phải là con người, lúc trước ra đi để lại cho tôi một khoản nợ khổng lồ. Thân tôi “gà trống” nuôi con ăn học nên người ai ngờ chỉ vì đồng tiền bà đã vùi đời hai đứa trẻ con vô tội” – ông T. xúc động trình bày với Hội đồng xét xử. “Do quá túng quẫn nên bị cáo mới đẩy hai con đi bán dâm để lấy tiền tiêu xài, bị cáo không hề đánh đập ép buộc hai con đi bán dâm mà chỉ dụ dỗ thôi, hai con bị cáo đã vu khống cho bị cáo…” – bị cáo Châu ngụy biện.
Phía dưới khán phòng, một bà cụ khe khẽ nói: “Tôi ở gần căn phòng trọ của bà Châu nên chứng kiến cảnh bà ấy hành hạ hai đứa bé. Nhiều lúc tôi nghĩ không biết bà có phải là mẹ của chúng hay không, sao trên đời lại có người mẹ độc ác đến như vậy”.
Khi Hội đồng xét xử hỏi hai chị em L. có yêu cầu gì đối với những việc làm của hai bị cáo không? P. run run đứng dậy nói trong nghẹn ngào: “Con rất biết ơn mẹ đã sinh con ra trên cõi đời này, mẹ là người đã mang lại cho con sự sống. Mẹ cũng từng được bà ngoại sinh ra và nuôi đến khi trưởng thành. Vậy sao mẹ lại nỡ lòng hại đời tụi con?”. Câu nói của P. như một nhát dao cắt ngang tim, người mẹ gục đầu, cả kháng phòng im lặng, nhiều người dự khán đưa tay lên vội che đi những giọt nước mắt của mình.
Giờ nghị án, Châu ôm chầm lấy Khanh khóc nức nở, những giọt nước mắt muộn màng. Ba cha con ông T. lặng lẽ bỏ ra ngoài. “Sau khi phiên toà kết thúc tôi sẽ về quê bán hết nhà cửa, ruộng vườn rồi bỏ đi xứ khác mà sống, mặt mũi nào còn ở lại xứ này nữa” – ông T tâm sự.
Thấy cha tiếp xúc với người lạ, chị em L. vội kéo cha lại và quay mặt vào tường tránh cái nhìn của mọi người. “Hai chị em L. vừa thi đậu vào lớp 10 ở một trung tâm giáo dục ở Cần Thơ, hiện trung tâm này sẽ lo cho các em ăn học và dậy nghề cho các em đến khi tốt nghiệp lớp 12. Hai chị em cho biết sẽ phấn đấu học thật giỏi sau này đi làm lấy tiền về lo cho cha” – một người thân của hai chị em L. bộc bạch.
Với tội “Ép buộc người chưa thành niên phạm tội” và “Môi giới mại dâm”, Châu bị toà tuyên phạt 9 năm tù, Khanh (con gái Châu) 7 năm tù.
Theo Dân Trí
Sự thật lời rao bán trinh tiết giá bèo trên mạng
Chuyện những cô gái chỉ vì đồng tiền đem bán rẻ cả trinh tiết của mình từ xưa đến nay vốn đã không còn là chuyện lạ. Thậm chí, họ còn công khai chào hàng "đời con gái" trên mạng, để những "nick name" vô hồn tự do mặc cả.
Về tình, việc rao bán "cái ngàn vàng" là việc bất chấp danh dự, nhân phẩm và vi phạm những quy chuẩn về đạo đức xã hội. Còn về lý, đây thực sự là một hình thức rao bán dâm công khai...
Một mẩu rao bán trinh tiết trên một website chuyên đăng tin quảng cáo, rao vặt
Vạn nẻo lý do bán trinh...
Quả thật rất ngạc nhiên khi không khó để tìm một mẩu quảng cáo "bán trinh" trên mạng. Chỉ cần lướt qua một lượt các danh sách "web đen", hay diễn đàn với những "topic" nhạy cảm, ... là thể nào cũng có một, hai lời mời chào kiểu như: "Hot girl ngon, còn trong trắng 100%, có nhu cầu xin add nick: girlng...".
Để tìm hiểu thực hư, PV Nguoiduatin.vn đã lập một tài khoản yahoo tạm thời và nói chuyện với nick chat nêu trên. Chỉ sau vài lời chào hỏi, cô gái đã ngỏ ý muốn nói chuyện bằng video call (một tiện ích của yahoo, vừa chat vừa có thể nghe được giọng nói và hình ảnh của người đang nói chuyện thông qua webcame). Lấy lý do máy không có camera, tôi từ chối cuộc gọi. Cô gái tiếp tục mời tôi xem webcame, và không ngần ngại... cởi luôn áo khoác ngoài vì: "Em cởi áo khoác ngoài ra nhé! Để anh có thể ngắm em kỹ hơn!".
Tuy khuôn hình không được rõ nét, nhưng tôi vẫn có thể nhận ra đây là một cô gái còn khá nhỏ tuổi. Ra vẻ sành sỏi, tôi gõ mấy dòng: "Xinh đấy, nhưng nhìn em còn nhỏ quá. Sinh năm bao nhiêu? Chứ chưa đủ tuổi là chết anh". Qua khuôn hình, tôi thấy cô gái cười nắc nẻ và trả lời: "Thật là em chưa đủ 18, nhưng còn nguyên 100%. Anh yên tâm đi em không nói với ai là được mà". Tôi vờ không bằng lòng, thì ngay lập tức cô gái gạ gẫm: "Em còn nhỏ, nhưng phát triển đầy đủ rồi. Thấy anh nói chuyện dễ thương, chắc là người lịch sự. Nếu anh ưng, thì em giảm giá ngay, chứ em cần tiền lắm... Mẹ em bị bệnh nặng nằm ở bệnh viện Ung bướu, em mà không có tiền đóng viện phí chắc mẹ em...".
Sau một hồi tâm sự, kể lể, tôi ngỏ ý muốn đến thăm mẹ của cô gái thì cô ta tỏ ra tức giận và không ngần ngại tuôn ra những lời sỗ sàng: "M..., không muốn "chơi" thì thôi! Tính lừa con này à! Làm mất thời gian, đi chỗ khác chơi, cho tao còn làm việc!". "Không chịu thua", tôi xoa dịu cô gái bằng những lời tỏ ý muốn "mua trinh" nghiêm túc. Sau khi bớt giận, cô ta mới thiệt tình tâm sự: "Mỗi ngày, có đến cả trăm người add nick em, mà toàn dân "lừa đảo". Chúng nó lên nói chuyện, quậy phá cho vui làm em bực mình lắm! Nhưng mẹ em bệnh nặng quá, em phải làm như vậy thôi...".
Sau vài tuần lân la, dò hỏi trên mạng đã có đến 3 cô gái sẵn sàng hẹn gặp tôi để... "bán trinh". Có cô gái nick chat "gaiquelentinh_2..." còn chụp hình cả giấy chứng nhận trinh tiết để ... "tạo lòng tin cho khách hàng". Cô này trải lòng: "Em cần nhiều tiền để Tết mang về cho bố mẹ. Quê em xa, chỉ tiền mua vé xe thôi cũng đứt gần 2 triệu đồng, huống chi đi làm cả năm không dư dả gì. Thôi bí quá, em cũng liều một phen".
Tâm sự có vẻ chân quê như thế, nhưng cô này ngoài trưng ra giấy chứng nhận trinh tiết, còn thảo sẵn cả hợp đồng đầy đủ các điều khoản như một hợp đồng kinh tế, với mục đích: "Để yên tâm, khỏi quỵt tiền nhau, anh ạ". Cũng không ít các cô tự xưng mình là sinh viên và hầu hết tuổi đời còn khá trẻ. Không biết đùa hay thật, nhưng cô gái với nick chat "tinhlagi..." mà tôi làm quen được trên "topic girltrinh" của một diễn đàn về games đã vô tư trả lời: "Em mới 14 tuổi, nên anh yên tâm là em vẫn "còn", chưa "mất"...".
Khi được hỏi vì sao lại bán cả danh dự, phẩm giá của mình, thì đa phần đều nêu lý do rất thống thiết. Nào là cần tiền để đi học, gia đình khó khăn, người thân bị bệnh nặng .v.v. Nhưng khi tôi vờ ngỏ ý muốn gặp để tìm hiểu hoàn cảnh thật sự ngoài đời thì hầu hết các cô đều tránh né, cũng có cô bực mình chửi rủa, hay ngay lập tức thoát yahoo.
Theo một tay chơi sành sỏi tại Sài thành, mà tôi tình cờ quen được trong những lần lang thang trên mạng tìm kiếm thông tin về các cô gái rao bán "cái ngàn vàng" thì: "Chú "mua" trên mạng thì chẳng con nào "còn"... thật. Tụi nó kể nghèo, kể khổ vậy thôi, chứ đứa nào cũng vì ham tiền mà bán thân để kiếm tiền tiêu xài. Hôm nào rảnh, anh em đi cà phê tôi nói chú nghe về ba cái mánh lới làm "trinh giả" của tụi nó!"...
Tuyệt chiêu lừa quý ông ham "của... còn nguyên"
Khá tò mò về câu chuyện "trinh giả", tôi vờ thân thiết rồi gọi điện hẹn gặp người đàn ông nêu trên. Anh ta xưng tên là H., qua tìm hiểu tôi được biết đây chính xác là một dân chơi thứ thiệt tại Sài thành. H. kể, anh ta làm nghề buôn gỗ, công ty đặt tại Đồng Nai nhưng thường xuyên đi đi về về giữa Đồng Nai và TP. Hồ Chí Minh.
H. tâm sự: Cái nghề "con buôn" của anh cũng nhiều lúc nhờ thời và đôi khi cũng vin vào hên xui, may rủi nên dân buôn thường vô cùng mê tín, họ cho rằng việc thành bại của công việc làm ăn, buôn bán liên quan rất nhiều đến chuyện... chăn gối.
Theo H.: "Trước mỗi "phi vụ" lớn mà dính tới đàn bà là hỏng... Nhưng "vớ" phải gái trinh là rất hên. Có khi gặp đứa nào còn trinh mà lại hợp tuổi, hợp mạng hay "làm" đúng giờ còn giải được cả vận đen". Cũng vì thế mà H. và bạn bè mỗi khi chơi bời, thường "lùng" cho bằng được những cô gái sẵn sàng bán thân lần đầu. Giá cả thì cũng còn tùy vào "hàng" như thế nào, nhan sắc ra sao. Nhưng thường dao động từ 15 triệu trở xuống là cùng, ít có dân chơi nào trả giá cao hơn thế.
Nói chuyện một hồi, tôi tỏ vẻ ngưỡng mộ đẳng cấp ăn chơi của H. và không quên thắc mắc về câu chuyện "trinh giả". Mới nghe tôi hỏi, H. ngã ra ghế cười ngất: "Chú giả ngây à, mỗi lần "bán trinh" chúng nó cầm của chú tệ nhất cũng 7 triệu, còn đi vá trinh có bao nhiêu đâu, tầm 2 triệu mấy là cùng. Lời chán! Rồi chỉ cần giả bộ một chút, thì tay mơ như chú có "tài thánh" cũng không phát hiện ra". Nghe H. nói tôi mới vỡ lẽ, sau một hồi gật gù, tôi "mắt tròn, mắt dẹt" hỏi tiếp còn chiêu trò nào nữa không. Sẵn lúc cao hứng, H. liến thoắng kể tôi nghe một số mánh khóe làm "trinh giả", và vô vàn cách phát hiện con gái "còn" thật hay không.
Trong số những cách làm "trinh giả" mà H. "bày vẽ" có một cách khá rùng rợn là dùng máu động vật (theo lời H. thì tốt nhất là máu của chim bồ câu) trộn với ... gel vuốt tóc để giả làm giọt máu hồng hồng của người con gái khi quan hệ lần đầu tiên. Ngoài ra, còn có đủ các loại thuốc hỗ trợ khiến các quý ông ham "của ... còn nguyên" không tài nào phát hiện được cô gái ấy đã "mất" hay thật sự "còn".
Chính vì có những cách làm "trinh giả" tinh vi đến vậy, nên cũng có rất nhiều cô gái lợi dụng sự mê tín, hay thú chơi ... bệnh hoạn của những kẻ "lắm tiền nhiều tật" mà không ngần ngại "bán trinh" đến... ba bốn lần. Và kênh quảng cáo nhanh gọn nhất, lan truyền thông tin mạnh mẽ nhất chính là các trang mạng. Không cần truy tìm vào web đen, ngay cả một diễn đàn bình thường hay các trang quảng cáo, trang web mua bán trực tuyến cũng đôi khi có những mẩu tin rao bán "cái ngàn vàng".
Theo một quản trị viên của một trang web bán hàng online thì: "Rất khó quản lý những quảng cáo, rao vặt nhạy cảm. Có khi họ đăng tin những mặt hàng hết sức bình thường, nhưng đến khi click vào link chỉ dẫn sẽ chuyển sang một trang web khác. Rất nhiều trường hợp là web đen hay những topic về mại dâm hay mua bán hàng nhạy cảm và cả trinh tiết". Đó cũng là một lý do khiến phong trào "bán trinh online" đang ngày càng nảy nở rầm rộ trước sự bất lực của các nhà quản lý website.
Quay lại câu chuyện của H., tôi có hỏi việc mua bán trinh như vậy khác nào mại dâm, vậy H. có sợ bị công an "sờ gáy" không. Thì H. lại cười: "Gái bán trinh online là an toàn nhất. Chúng nó làm tự do, thích thì đi, quá lắm thì dắt theo một thằng bạn làm "bảo kê" để đề phòng khách quỵt tiền. Tất cả đều thỏa thuận trên mạng, thường thì đã bán trinh online thì tụi nó sẽ chỉ hoạt động một mình, không "ổ", không "động", không có đường dây môi giới thì làm sao công an phát hiện được mà bắt..."
Theo Nguoiduatin
Những cô nàng đánh mất "ngàn vàng" Ngày xưa, các cụ có câu "nam nữ thụ thụ bất thân", "chữ trinh đáng giá ngàn vàng", dù yêu đấy và đã có hôn ước vẫn phải giữ khoảng cách - cho tới đêm tân hôn mới được "gần gũi nhau". Thế nhưng, một bộ phận giới trẻ hiện nay không còn đề cao giá trị thiêng liêng của chữ trinh nữa....