Thất kinh phát hiện bí mật của nhà chồng đêm tân hôn
Thoáng chút suy nghĩ, tôi vội vã thu dọn đồ đạc rồi trốn ra ngoài bằng cửa sau. Vừa đi tôi vừa khóc nhưng không dám quay đầu nhìn lại căn nhà ấy.
Tôi và anh yêu nhau được nửa năm thì làm đám cưới. Thực sự cũng không phải tình cảm tôi dành cho anh nhiều tới mức để chọn anh làm chồng, nhưng sự quan tâm của anh và cả gia đình anh đã làm tôi cảm động.
Người ta vẫn nói phụ nữ lấy chồng như đánh bạc, thông minh xinh đẹp không bằng may mắn. Có được một gia đình chồng tương lai như gia đình anh thì quả là quá may mắn cho tôi rồi. Mới là người yêu nhưng bố mẹ anh đã coi tôi như con trong nhà. Lúc nào cũng ríu rít gọi điện đến nhà chơi rồi nấu nướng cho tôi ăn. Chị anh thì liên tục rủ tôi đi mua sắm, còn bảo tôi rằng đàn bà là cứ phải làm đẹp cho bản thân mình trước đã.
Thỉnh thoảng có mặt cả anh và tôi mẹ anh lại kéo tôi lại và hỏi: “Thằng An nó có ức hiếp gì cháu không?” rồi quay ra nạt nộ con trai: “Mẹ cấm mày không được động đến một sợi lông của con bé đấy. Mày mà làm gì nó thì mẹ giết”. Tôi hiểu mẹ muốn anh giữ gìn cho tôi.
Tôi và anh yêu nhau được nửa năm thì làm đám cưới. (Ảnh minh họa)
Phải nói là gia đình anh không có gì để chê vào đâu được, tuy nhiên chỉ là tôi thấy anh đôi lúc hơi khác khác, thỉnh thoảng lại trầm tư suy nghĩ về một cái gì đó. Nhưng mẹ tôi thì cứ giục, con gái 25 rồi, mà cái điều tôi lại lăn tăn lại khó nói với mẹ. Nhiều lúc nghĩ chắc tôi đa nghi quá, chứ anh cao to như vậy, bạn bè tôi đứa nào cũng phải ghen tị vì tôi có người yêu vóc dáng hoàn hảo thì sao có chuyện kia được.
Cuối cùng tôi đồng ý lấy anh, lấy người đàn ông mà ai cũng bảo sau này sẽ là người chồng hoàn hảo. Ngày cưới, sau khi nhà gái về rồi, tôi tủi thân đến trào nước mắt. Nhà tôi và nhà chồng cách nhau 20 cây số, đoạn đường chẳng phải là quá xa nhưng từ giờ tôi sẽ không thường xuyên được về nhà nữa.
Anh nhìn thấy tôi khóc thì động viên: “Đừng khóc nữa em, sáng mai anh sẽ đưa em về mẹ mà”. Nghe được câu ấy của chồng thì tôi cũng ấm lòng vô cùng.
Video đang HOT
Tối ấy sau khi dọn dẹp mọi thứ xong tôi định lên phòng nghỉ. Chồng thì vẫn còn ở dưới nói chuyện với mấy người bạn vì bận việc nên đến chúc mừng muộn. Lúc đi ngang qua phòng của mẹ chồng, định vào chào chào bà một câu thì tình cờ nghe được câu chuyện của chị gái chồng và mẹ chồng. Chị gái chồng tôi lấy chồng gần đó nên hay về mẹ, thỉnh thoảng lại ngủ lại:
- Vậy là mọi chuyện êm rồi mẹ à. Đứa kia sẽ không đến quấy nhiễu gia đình mình được nữa.
- Mẹ chỉ sợ nó lại vác con đến ăn vạ nữa thì mệt lắm. Mẹ không phải lo, con đã cho con bé kia tiền rồi bảo nó không muốn nuôi đứa trẻ thì có thể mang cho người khác còn nó cầm tiền đi đâu đó mà làm ăn.
- Đứa nhỏ đó cũng được gần tuổi rồi ấy nhỉ, kể cũng tội nghiệp.
- Mẹ lại thế rồi. Con đã bảo mẹ đừng có nghĩ chuyện đó nữa mà. Thằng An nhà mình và con bé đó không thể lấy nhau, mẹ và con đã bảo nó từ đầu rồi nó cứ cố tình ngủ với thằng An để có con thì nó phải chịu. Mà thầy nói rồi, đứa con đầu tiên của thằng An phải là con trai thì nhà mình mới vượng, nếu lần này mà cái Nhi (tên tôi) sinh con gái thì cũng phải bỏ.
- Nhỡ nó không chịu thì sao?
- Thì nhà mình phải tìm mọi cách chứ. Với lại lúc chưa cưới nhà mình chiều nó thế thôi, cưới rồi thì đừng có mơ nhá.
Tai tôi như ù đi, chân không đứng vững nổi. Hóa ra chồng tôi đã có con riêng bên ngoài sao? Gia đình họ không nhận cháu và họ giấu tôi hoàn toàn chuyện đó? Đã vậy họ lại chỉ muốn có cháu trai, nếu là con gái họ sẽ bắt tôi bỏ con bằng được.
Bất giác tôi sờ vào bụng mình. Sau lần đăng kí kết hôn từ hơn 1 tháng trước, tôi và anh đã ngủ với nhau ở nhà nghỉ. Có lẽ anh vẫn chưa nói với mẹ nên họ không biết và sáng hôm qua tôi đã thử 2 vạch. Tôi thật không thể nào ngờ gia đình nhà chồng mà tôi tưởng là những người thương yêu tôi nhất lại là những con người khẩu phật tâm xà.
Tôi không thể sống trong cái tổ quỷ này được. Thoáng chút suy nghĩ, tôi vội vã thu dọn đồ đạc rồi trốn ra ngoài bằng cửa sau. Vì trước đây đến nhà chồng nhiều nên tôi quá thông thuộc ngõ ngách rồi. Tôi phải bảo vệ đứa con trong bụng mình, vừa đi tôi vừa khóc nhưng không dám quay đầu nhìn lại căn nhà ấy.
Theo Một Thế Giới
Thất kinh khi chồng xấu như ma, nghèo kiết xác... lại có tình nhân
Tôi bắt đầu thấy cần phải tìm cách giữ chồng, không cho anh đi với người đàn bà khác.
Ngày trước, tôi thường coi thường chồng mình khi bạn bè nói tôi không biết giữ chồng. Tối ngày tôi chẳng bận tâm việc cơm nước, chỉ mải chơi với bạn bè, cà phê cà pháo. Có hôm chồng nói thèm ăn này kia thì tôi bảo đi nhà hàng mà chưa từng nghĩ sẽ nấu cho anh một món ngon.
Có lúc, tôi còn nghĩ, tại sao ngày xưa tôi lại yêu người đàn ông này và quyết định lấy anh, thật lạ. Vì anh xấu lại không có tiền. Nhưng đúng là tuổi trẻ bồng bột, có thứ tình yêu chính mình cũng không lý giả được vì sao. Ngày trước, cứ nghĩ, nếu như tôi và anh yêu thương nhau, sau này gây dựng bằng hai bàn tay, chẳng có gì quan trọng. Nhưng mà, đó là suy nghĩ của mấy năm về trước. Còn sau này, khi tôi đã có con cái, tôi lại càng cảm thấy, quyết định ngày ấy là sai lầm... sai lầm đầu tiên và lớn nhất chính là anh không có chí làm giàu.
Thật ra, không phải vì tôi hết yêu chồng mà vì, tôi luôn tự tin, người phụ nữ có ngoại hình xinh xắn như tôi so với một anh chồng vừa xấu lại không có tiến thì ai hơn. Mà đàn bà bây giờ ranh lắm, họ chẳng ngu gì mà đi ngoại tình với một gã không có tiền lại xấu trai như thế. Họ có bồ thì cũng phải tìm đối tượng mà cặp bồ chứ.
Có lúc, tôi còn nghĩ, tại sao ngày xưa tôi lại yêu người đàn ông này và quyết định lấy anh, thật lạ. (ảnh minh họa)
Tôi bỏ ngoài tai những lời nói của bạn bè. Tôi mải mê kiếm tiền và lao vào các mối quan hệ. Tôi mặc nhiên giao phó hết việc nhà cho anh, để anh phải tự thân vận động. Tôi không muốn phải dành quá nhiều thời gian chăm sóc cho người chồng chẳng biết kiếm tiền. Tôi còn phải lo cho tôi, lo cho công việc và kiếm thật nhiều tiền để lo cho con cái sau này. Vậy mà chồng tôi suốt ngày càu nhàu, thắc mắc vợ vô tâm nên anh chán nản, mệt mỏi, đôi khi là cãi nhau...
Suốt ngày xích mích vì chuyện không đâu khiến tôi cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Tôi càng chán về nhà hơn. Nếu không vì con thì tôi đã ít khi về nhà sớm, mặc cho anh tự lo cơm nước cho mình. Nhiều khi, cả tuần, vợ chồng cũng không ăn với nhau một bữa cơm. Thật ra, mục đích chính của tôi cũng chỉ là muốn chồng thay đổi quan điểm, cách nghĩ. Tôi muốn anh cố gắng chỉn chu kiếm tiền, muốn anh tu chí hơn, nhìn những tấm gương khác mà cố gắng.
Thế mà chẳng ngờ, một ngày nọ, tôi thấy anh nói đi công tác vài ngày. Công việc của anh như thế, trước giờ có bao giờ thấy anh nhắc chuyện công tác, sao giờ lại... Tôi bắt đầu tò mò... Thấy anh mang rất nhiều quần áo, mang nhiều đồ đạc và đi cả tuần.
Những ngày đó, tôi gọi anh cũng không nghe máy. Tôi đã bắt đầu hoang mang. Lần đầu tiên tôi có cảm giác ghen tuông với chồng, và cũng sợ chồng có bồ. Tôi không ngờ, người đàn ông mà tôi cho là vừa xấu vừa nghèo ấy lại khiến tôi khó chịu đến mức độ này.
Rồi một ngày nọ, người ta nói, thấy anh chở cô gái nào đó, họ tay trong tay với nhau.Dù chưa biết sự thật là như thế nào nhưng tôi đã cảm thấy toàn thân nóng ran, bức bối vô cùng. Cứ nghĩ đến chuyện, người chồng mình không màng đến giờ lại có người đàn bà khác yêu thương anh mà thấy tức tối.
Từ hôm đó, tôi để ý chồng nhiều hơn, và thấy chồng thật sự đã thay đổi. Anh ăn mặc đẹp hơn, nhìn sang trọng hơn, cũng không đến mức xấu như trước nữa. Tôi đã không tin vào mắt mình khi thấy chồng vuốt keo tóc, chỉn chu trang phục, đi giày tây. Thật làm tôi thấy choáng váng. Vậy là anh đã có bồ rồi...
Suốt mấy ngày hôm đó, tôi cứ suy nghĩ mãi, ăn không ngon, ngủ không yên. Tôi bắt đầu thấy cần phải tìm cách giữ chồng, không cho anh đi với người đàn bà khác. Lúc này, tôi mới cảm thấy tình cảm trong lòng mình dành cho chồng trỗi dậy. Bao lâu nay đã nhạt đi, giờ thì lại bùng lên như ngọn lửa.
Có phải, khi có người thứ ba, tình yêu mới bùng cháy, hay tại con người ta thường không quan tâm tới người ở bên cạnh mình. Tôi đã từng ích kỉ, nghĩ chồng vừa xấu vừa hèn, không có người đàn bà nào ngó ngàng tới. Ngay cả bữa cơm, tôi cũng không cho chồng được bữa cơm do chính tay tôi làm. Giờ thì tôi đã nghĩ đến chuyện giữ chồng, giữ cha của con tôi.
Tôi đã bắt đầu thay đổi, nấu ăn cho chồng, thường xuyên gọi điện cho chồng, quan tâm xem anh ở đâu. Nghe những lời ngon ngọt tôi nói, những điều tôi làm, có vẻ chồng rất vui và đã thay đổi thái độ với tôi. Giờ thì tôi chỉ hi vọng chồng sẽ quay về bên tôi, yêu thương tôi. Tôi thật không ngờ, người chồng suýt nữa thì tôi bỏ đi giờ lại là người đàn ông tôi yêu thương tha thiết và mong muốn anh ở lại bên tôi biết nhường nào. Đúng là, là đàn bà nhưng chính tôi cũng khó hiểu nổi lòng mình. Phải chăng, đàn bà mong muốn nhiều và cũng chỉ thấy tiếc nuối khi sắp mất đi thứ gì đó quan trọng...?
Theo Khỏe & Đẹp
Thất kinh vợ vứt hết gia sản vào cá độ bóng đá Nói tới chuyện mải xem bóng đá và cá độ bóng đá, người ta chỉ nhắc đến đàn ông. Và mỗi lần như thế, mấy bà vợ của các ông thường nổi khùng lên, chửi bới, mắng mỏ chồng là loại này, loại kia, không biết thương vợ, thương con, suốt ngày chúi mũi vào bóng đá rồi còn mang tiền đi bài...