Thất kinh khi thấy hành động của chồng trong lúc trao nhẫn
Đang màn trao nhẫn, tôi bỗng thấy gương mặt chồng có nét thay đổi, nhợt nhạt và có vẻ mất bình tĩnh hơn. Ban đầu tôi cứ nghĩ chồng xúc động quá nên mới vậy nhưng không phải. Đó là…
Đúng là lấy chồng như đánh bạc, chẳng biết được thua thế nào. Tôi yêu và cưới chồng sau hơn 1 năm tìm hiểu yêu đương. Mối quan hệ chúng tôi có được là do mai mối mà thành. Anh 30 tuổi, là trai Hà Nội, cao to phong độ, rất tâm lý, tình cảm và cũng là người có học. Còn tôi 27 tuổi, hiện đang làm cô giáo mầm non tại phường nơi anh sinh sống. Qua vài lần gặp mặt, tôi và anh nói chuyện gần gũi, cởi mở với nhau hơn. Chẳng mấy chốc tôi đã coi anh như một đối tượng đặc biệt với mình.
Sau một thời gian nhận lời yêu anh, tôi được anh dẫn về ra mắt cả nhà. Thật vui vì ai cũng nhiệt tình, có vẻ quý tôi. Chính vì thế lần đầu ra mặt nhà bạn trai nhưng tôi không hề sợ hãi, lo lắng điều gì. Rồi ngay cuối tuần đó, tôi cũng dẫn anh về Nam Định quê tôi để bố mẹ tôi biết mặt con rể tương lai. Cả nhà từ bố mẹ đến anh chị em trong nhà đều rất ưng anh. Trai Hà Nội mà tính khí dễ gần quá! Là lời nhận xét của bố tôi ngay sau khi anh ra về.
Chỉ sau khoảng hơn 1 năm hẹn hò yêu đương như vậy, tôi chính thức làm vợ anh. Một đám cưới được diễn ra nhanh hơn tôi tưởng. Nếu để tôi lựa chọn tôi vẫn muốn có thêm thời gian yêu đương đã rồi mới kết hôn. Nhưng phía nhà trai giục giã nhiều quá nên tôi cũng đồng ý làm đám cưới.
Để chuẩn bị cho đám cưới chúng tôi chỉ lo phần chụp ảnh cưới và mua nhẫn cưới còn lại toàn bộ là do phụ huynh lo liệu. Thế nên tôi không hề căng thẳng và quá lo lắng cho đám cưới của mình. Tôi đã cảm nhận được hạnh phúc của mình từ khi có ngày chốt lịch làm đám cưới. Cứ vui vẻ như vậy để đón chờ ngày trọng đại.
Rồi ngày đó cũng đến. Hôm đó,10h sáng nhà trai đã đến đón dâu, tôi không thể tiếp khách như các cô dâu khác. Việc của tôi chỉ là dậy sớm, ăn sáng rồi ngồi trang điểmthật xinh đợi chú rể tới đón. Cái giây phút chờ đợi đó thật hồi hộp, cảm xúc thật khó tả, chỉ biết rằng tôi lúc đó rất hạnh phúc và mãn nguyện.
Vậy mà cái cảm giác đó chẳng được bao lâu. Về đến nhà trai, khi hôn lễ đang diễn ra thì đám cưới của chúng tôi gặp sự cố lớn khiến cả hội hôn ai cũng choáng sốc. Còn tôi cảm giác hụt hẫng và nghẹt thờ, không còn giữ được bình tĩnh vì quá sợ.
Đang màn trao nhẫn, tôi bỗng thấy gương mặt chồng có nét thay đổi, nhợt nhạt và có vẻ mất bình tĩnh hơn. Ban đầu tôi cứ nghĩ chồng xúc động quá nên mới vậy nhưng không phải. Đó là dấu hiệu ban đầu của việc anh bị mắc chứng động kinh. Có ai tưởng tượng ra cảnh, chú rể lăn đùng ra sân khấu, uốn éo, giãy giụa, sùi bọt mép trắng xóa ra không? Nghĩ đến thôi cũng đủ làm tôi muốn chạy trốn rồi chứ đừng nói tới phải sống chung nhà, ngủ chung giường…
Video đang HOT
Khỏi phải nói mọi người có mặt hôm đó kinh hoàng đến mức nào, ngay lập tức chú rể được 1 người đàn ông bế sốc vào trong, lột áo khoác ngoài rồi tiêm cho anh chồng tôi 1 mũi mà tôi không biết đó là thuốc gì. Chỉ khoảng 30 sau, anh lại xuất hiện bình thường để tổ chức nốt lễ cưới. Mọi việc chẳng còn nguyên vẹn nữa. Khách mời thì xì xào bàn tán, cô dâu là tôi thì hồn bay phách lạc, chẳng còn tâm trạng nào mà cưới với xin nữa.
Hôm đó, người nhà tôi còn tính hủy hôn, đưa tôi về vì nghĩ ra viễn cảnh xấu khi tôi về làm vợ anh. Họ sợ tôi phải khổ, phải chịu nhiều thiệt thòi vì có một người chồng không như người ta. Nhưng tôi không chịu vì thực sự là chưa biết câu trả lời ra sao .
Đám cưới kết thúc, mọi người ra về, chúng tôi từ nhà hàng trở về nhà. Chỉ còn vợ chồng tôi cùng bố mẹ chồng và mấy anh em. Vừa về, mẹ chồng tôi đã gọi nói chuyện, lúc bé chồng tôi bị sốt cao co giật nên hơi ảnh hưởng thần kinh, “Thi thoảng lắm, những lúc căng thẳng quá nó mới bị như vậy, chứ không sao đâu”. Cái không sao đâu của mẹ cũng đủ làm cô dâu mới như tôi bị ám ảnh suốt đời.
Đến bây giờ, khi về làm vợ anh được gần 1 tháng mà tôi vẫn không thể quên được cái cảnh ngày hôm đó. Tôi thật lòng vẫn giận anh và gia đình chồng vì giấu tôi chuyện này. Nếu họ nói trước cho tôi biết thì có lẽ tôi đã không bị sốc như thế. Liệu sau này, cuộc sống còn nhiều áp lực và vất vả, anh có lại bị như thế nữa không? Trụ cột của đời tôi mà lại như vậy thì tôi biết dựa vào đâu để sống tốt?
Theo Phunuonline
Thất kinh với lời chào của anh hàng xóm sau chuyến công tác: "Đêm qua vợ anh quên áo ngực ở nhà tôi!"
Lao ngay lên nhà, Tuấn nhìn Vy với ánh mắt giận dữ, trái ngược với nụ cười ngây thơ vô số tội của Vy. Ném thẳng chiếc áo ngực vào mặt Vy, Tuấn gằn giọng
Khi yêu Vy, Tuấn đã nhận được rất nhiều lời cảnh báo rằng Vy là người con gái không chung thủy, dễ bị lôi kéo bởi vật chất, bởi cái mẽ bên ngoài. Nhưng khổ nỗi đã yêu rồi thì mù quáng cũng là điều dễ hiểu. Huống hồ, Vy lại còn hoa khôi của trường, lấy được Vy, Tuấn cũng mát mày mát mặt lắm chứ. Tuấn tin rằng, sau khi kết hôn, với sự siết chặt của mình, cùng tình yêu thương Tuấn dành cho Vy, Vy sẽ không bao giờ phản bội Vũ. Nhưng sự đời lắm chữ ngờ mà Tuấn nào có biết trước được.
Thời gian đầu, Vy đi đâu cũng có Tuấn theo sát. Thậm chí Tuấn còn nhờ cả cô bạn làm cùng cơ quan với Vy để ý Vy giúp Tuấn, xem Vy có làm chuyện gì mờ ám sau lung Tuấn không. Đúng như Tuấn đã nghĩ, sau khi kết hôn, Vy như thay đổi hoàn toàn, chú tâm làm một người vợ ngoan, đảm. Tận tai Tuấn đã nghe thấy Vy từ chối một cái đuôi theo đuổi mình:
- Em có chồng rồi và giờ em chỉ yêu mình anh ấy thôi. Anh ấy là tất cả của em. Nếu anh mà còn nhắn tin hay gọi điện cho em nữa thì em sẽ đề nghị anh ấy nói chuyện thẳng thắn với anh đấy!
Khi yêu Vy, Tuấn đã nhận được rất nhiều lời cảnh báo rằng Vy là người con gái không chung thủy, dễ bị lôi kéo bởi vật chất, bởi cái mẽ bên ngoài. (Ảnh minh họa)
Tuấn không kiềm chế được lòng mình đã lao vào ôm chầm lấy Vy vì sung sướng, hạnh phúc. Vy đã thay đổi, thực sự thay đổi rồi. Tuấn không còn quản siết Vy chặt chẽ như trước nữa. Vy cũng cần có tự do, có những lúc được vui chơi với bạn bè. Và Tuấn còn xin lỗi Vy vì thời gian qua đã theo dõi Vy. Nghe Tuấn nói xong, Vy chỉ nhẹ nhàng:
- Em hiểu anh cũng chỉ muốn tốt cho em, vì hạnh phúc của chúng mình. Nhưng hãy tin em, em khác trước rồi. Giờ em hiểu thứ gì mới là quan trọng nhất với mình và em sẽ không dễ dàng đánh đổi nó đâu.
Cả hai ôm chặt lấy nhau, hạnh phúc ngập tràn trong căn nhà nhỏ. Nét mặt Tuấn rạng rỡ niềm vui, sự phấn khởi. Còn Vy, Vy lại nở một nụ cười bí hiểm sau lung Tuấn.
- Anh bị cử đi công tác đột xuất 5 ngày. Em ở nhà nhớ cẩn thận cửa nhà, giữ gìn sức khỏe nhé! Anh sẽ cố gắng thu xếp công việc về sớm với em.
Tuấn vừa đi một cái, Vy cảm thấy như cục đá đè nặng trong lòng được trút bỏ. Thời gian qua, Vy chịu bí bách quá nhiều rồi.
Ngày nào Tuấn cũng gọi điện cho Vy, nói nhớ Vy rất nhiều. Kết thúc chuyến công tác, Tuấn hồ hởi trở về nhà. Vừa bước chân lên cầu thang khu chung cư thì Tuấn gặp Phong, anh chàng hàng xóm mới chuyển đến khu nhà Tuấn ở vài tháng trước. Mặc dù là hàng xóm nhưng cả hai cũng chẳng tiếp xúc với nhau nhiều. Và hôm nay, Tuấn khá ngạc nhiên khi Phong chủ động mở lời chào mình. Nhưng lời chào quá đặc biệt, khiến Tuấn chết đứng:
- Đêm qua vợ anh quên áo ngực ở nhà tôi đấy, tiện đây anh cầm về luôn giúp cô ấy nhé!
Tai Tuấn ù đi trước lời Phong nói, mặt Tuấn tái mét lại không còn hạt máu nào. Tuấn không dám tin vào những lời Phong vừa nói. Chẳng phải chính tai Tuấn đã từng nghe Vy nói rằng:
- Gã đàn ông nhìn trăng hoa như thế có cho không em cũng chẳng thèm đấy ư?
Nhưng lời chào quá đặc biệt, khiến Tuấn chết đứng. (Ảnh minh họa)
Nhìn bộ mặt nhe nhở cùng giọng cười giễu cợt của Phong, máu nóng trong người sôi lên, Tuấn giáng cho Phong một cú đấm tóe máu miệng. Lao ngay lên nhà, Tuấn nhìn Vy với ánh mắt giận dữ, trái ngược với nụ cười ngây thơ vô số tội của Vy. Ném thẳng chiếc áo ngực vào mặt Vy, Tuấn gằn giọng:
- Cô còn gì để nói nữa không?
- Hãy nghe em giải thích? - Vy tái mặt, giọng hốt hoảng
Tuấn không muốn nghe thêm bất gì lời nào từ Vy nữa bởi tất cả chỉ là giả dối mà thôi. Tuấn đã điều tra thêm, trong 5 ngày Tuấn đi công tác, Vy được tháo cũi sổ lồng, tha hồ ăn chơi nhảy nhót. Vy làm được những điều như vậy thì chuyện phản bội kia lẽ nào lại không? Hơn nữa chiếc áo lót không lẽ lại tự bay sang nhà gã hàng xóm. Ly hôn, Tuấn nhất định phải ly hôn ngay.
Ngồi một mình bên ly cafe đen không đường mà Tuấn thấy nó còn chẳng đắng bằng lòng Tuấn lúc này. Giờ Tuấn mới thấm thía lời người ta cảnh báo. Đúng là giang sơn dễ đổi, bản tính khó rời. Tuấn thật ngu ngốc khi tin vào lời hứa thay đổi của một kẻ từng có truyền thống ăn chơi, đua đòi, không chung thủy trong tình yêu. Âu cũng là bài học đắt giá cho những kẻ chỉ thích vẻ đẹp bên ngoài như Tuấn.
Theo Một Thế Giới
Tranh thủ vợ đi vắng sang "làm tý" với nhân tình rồi thất kinh khi vừa cởi đồ bước vào bồn tắm "Ngắm gái đẹp từ bao đời nay đã là thú vui tao nhã của đàn ông. Miễn sao ngắm nhưng không dùng là được rồi". - Em sợ vợ anh biết lắm! - Diễm thỏ thẻ - Em yên tâm, anh mà đã ra tay thì gạo xay ra cám. Cô ấy không thể phát hiện được đâu. Em cứ thoải mái tận...