Thất kinh khi đọc dòng tin nhắn đòi đưa đi vá trinh của bạn gái cũ
Cô ta nhắn tin thế này: “Dù sao anh cũng là người đầu tiên phá đời em. Muốn chia tay thì đưa em đi vá trinh lại đi để em còn lấy chồng”. Quả thật, tôi choáng tận óc khi đọc dòng tin trơ trẽn ấy.
Sau đêm đó, tôi trân trọng và yêu thương bạn gái nhiều hơn. (Ảnh minh họa)
Tôi năm nay đã 26 tuổi, cái tuổi có thể lập gia đình được. Nhưng sự ám ảnh từ mối tình đầu khiến tôi khó khăn trong việc yêu thêm lần nữa. Nói thẳng ra, tôi bị ám ảnh bởi cách suy nghĩ và cả cái &’màng trinh’ của con gái thời nay.
Tôi yêu Ngọc khi tôi 24 tuổi, khi đó tôi đã đi làm trong một công ty nước ngoài, lương khá cao. Ngọc nhỏ hơn tôi 5 tuổi, khi đó còn đang là sinh viên năm 2. Ấn tượng đầu tiên về Ngọc là một cô gái hiền lành, dịu dàng, đúng chất &’thôn quê’.
Vì hoàn cảnh gia đình nên vừa học, Ngọc vừa đi làm phụ bếp cho một nhà hàng. Thương bạn gái vất vả, tôi bảo cô ấy nghỉ, học phí và mọi chi phí sinh hoạt cứ để tôi lo cho. Cứ thế, tôi chi tiền cho cô ấy không thiếu thứ gì. Thậm chí, tôi còn thuê nguyên một phòng trọ riêng để tiện ghé đến mỗi khi muốn mà không bị dòm ngó.
Theo lẽ tự nhiên, Ngọc cũng đền đáp tôi bằng sự quý giá nhất của cô ấy: trinh tiết. Trước khi yêu Ngọc, tôi cũng từng chơi bời với vài cô gái khác nhưng chưa bao giờ được là người đàn ông đầu tiên của họ. Vì thế, khi nhìn thấy những vệt máu hồng trên ga giường sau đêm đầu tiên, tôi đã rất hãnh diện.
Sau đêm đó, tôi trân trọng và yêu thương bạn gái nhiều hơn. Thậm chí, tôi còn dẫn cô ấy về giới thiệu và dự định cưới ngay khi Ngọc ra trường. Bố mẹ tôi cũng thương Ngọc nên quan tâm hỏi thăm nhiều.
Tôi thuộc kiểu chơi bời nhưng một khi yêu ai là yêu sâu sắc. Tôi chăm Ngọc như chăm con gái, chiều cô ấy không tiếc một thứ gì. Cứ đinh ninh trước sau gì cũng là vợ mình nên tôi đâu lo nghĩ nhiều.
Cho đến khi vô tình nhìn thấy Ngọc phản bội mình, tôi mới sáng mắt ra.
Hôm đó là sinh nhật Ngọc, tôi nói dối cô ấy là đi công tác để tạo bất ngờ. Nghe xong, Ngọc khóc ló trách móc đủ kiểu, tôi vẫn quyết không hủy chuyến đi đó. Rồi tối, tôi bí mật đến phòng trọ với một bó hồng to và một chiếc nhẫn vàng.
Video đang HOT
Nhưng đến nơi, Ngọc không có ở nhà. Tôi cứ tưởng em đi chơi cùng bạn cho đỡ buồn nên mở cửa vào nhà rồi cất giày đi. Tôi định bụng sẽ núp ở trong tủ quần áo, đợi cô ấy về rồi tôi nhảy ra, để khiến cô ấy giật mình bất ngờ.
Nhưng tôi đợi mãi gần 10 giờ đêm, Ngọc mới về. Ngạc nhiên hơn, cô ấy không đi một mình mà đi cùng một người đàn ông nữa.
“Úi dào, anh ta đi công tác rồi thì sợ gì anh. Đến đây với em nào. Tối nay chúng ta cứ thoải mái mà không lo sợ gì nữa hết nhé… Anh thừa biết em không yêu anh ta mà. Nhưng anh ta có tiền. Nếu không thử hỏi tiền đâu em lo cho anh. Đợi ra trường, anh ta lo việc cho em xong, em đá anh ta đi rồi chúng mình dọn đến ở với nhau cho đường hoàng”.
Nấp trong tủ, những lời tôi nghe được từ Ngọc không sót một lời nào. Quá bất ngờ, thất vọng và đau đớn, sau bao nhiêu yêu thương, tôi nhận ra mình chỉ là cái mỏ cho bạn gái đào để &’nuôi trai’ mà thôi.
Quả thật, tôi sốc tận óc khi đọc dòng tin trơ trẽn ấy. (Ảnh minh họa)
Khi hai người bọn họ vồ vập ôm lấy nhau, ân ái ngay trên chiếc giường tôi mua cho cô ta. Tôi đã đạp tung cửa tủ và bước ra.
Khỏi phải nói, sự xuất hiện bất ngờ của tôi khiến Ngọc và gã đàn ông kia hoảng sợ thế nào. Ngọc tái mét, run rẩy, còn gã kia thì vội vã bỏ chạy.
Tôi cười mỉa rồi vứt bó hoa vào người Ngọc, sau đó đi về thẳng. Suốt đêm, Ngọc gọi điện rồi nhắn tin cầu xin tôi tha thứ. Nhưng tôi đâu phải gã điên mà có thể tha thứ được. Tôi cũng không muốn mắng chửi cô ta cho tốn “nước bọt” vì cô ta còn không xứng để bị tôi mắng nữa.
Vậy mà, sau cả tuần tôi cạch mặt, cô ta lại nhắn tin thế này: “Dù sao anh cũng là người đầu tiên phá đời em. Muốn chia tay thì đưa em đi vá trinh lại đi để em còn lấy chồng”. Quả thật, tôi sốc tận óc khi đọc dòng tin trơ trẽn ấy.
Quá tức, tôi gửi luôn video hôm đó quay được qua máy cô ta. Từ đó, cô ta mới để cho tôi yên. Nhưng tôi cũng mất hết niềm tin với con gái thời nay, sao trục lợi giả dối vậy chứ?
Theo Afamily
Dòng tin nhắn ám ảnh sau cuộc gặp gỡ với mẹ chồng tương lai
Tôi năm nay 30 tuổi, đã có bạn trai và chúng tôi chuẩn bị kết hôn.
ảnh minh họa
Anh là bác sĩ ở một bệnh viện tuyến Trung ương còn tôi là nhân viên ở một cơ quan nhà nước. Chúng tôi chỉ mới yêu nhau được 6 tháng nhưng vì thấy hợp nhau nên đã quyết định làm đám cưới.
Tôi dẫn anh về ra mắt gia đình, mọi thứ đều suôn sẻ và tốt đẹp. Nhưng cuộc gặp gỡ của tôi với gia đình anh thì vô cùng thảm hại. Cảm giác xấu hổ và lo lắng cứ tràn ngập trong tôi. Tôi không dám nói gì và muốn chạy trốn khỏi anh.
Bây giờ tôi xin kể câu chuyện này ra để mọi người nghe và tư vấn giúp tôi.
Nhiều năm trước, tôi có yêu một người đàn ông. Anh ta làm trong ngành du lịch rất đẹp trai, tài giỏi và có điều kiện. Chúng tôi yêu nhau được 3 năm thì tôi có thai.
Lúc phát hiện cái thai đã được 7 tuần nhưng tôi không dám nói chuyện với gia đình mà chỉ nói với anh. Tôi đã nghĩ anh sẽ rất hạnh phúc hoặc ít nhất là anh sẽ lập tức cùng tôi đến gặp bố mẹ để xin cưới. Thế nhưng anh nhận tin báo của tôi với một sự hốt hoảng đến tột độ. Tiếp đến anh ra sức trách móc tôi, bảo tôi vô dụng, có mỗi việc tránh thai cũng không làm được.
Thế là tôi khóc như mưa như gió suốt một buổi chiều. Anh thấy tôi khóc thì càng sốt ruột nên càng cau có, cằn nhằn với tôi. Sau đó anh trợn mắt, bắt tôi im để anh còn tính toán.
Hôm sau, trong khi tôi vẫn còn đang say sưa trong giấc ngủ thì anh nhắn tin bảo đi công tác ít ngày và anh tắt máy. Tôi liên lạc với anh không được.
1 tuần sau vì quá sốt ruột về anh và lo cho cái thai trong bụng mình đang lớn dần nên tôi điện thoại đến công ty anh (đây là điều tối kỵ mà anh cấm tôi trong suốt thời gian yêu nhau). Tuy nhiên khi điện thoại tới đây tôi mới biết, anh không hề đi công tác như đã nói với tôi. Thế là sau cuộc điện thoại hết sức nhẹ nhàng với tôi, anh phi xe đến tận cổng cơ quan gọi tôi xuống, sau đó không nói không rằng anh đưa tôi đến một nhà nghỉ rồi thuê 1 phòng.
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Tưởng lấy được người tử tế, ai ngờ mắc bẫy... gái một đời chồngThu nhập 13 triệu/tháng, chi li từng đồng vẫn không tiết kiệm được nghìn nàoLặng người nhận bọc tiền 50 triệu bố vợ dúi trước ngày ăn hỏiVào phòng, anh tát tôi tới tấp, bảo tôi không coi trọng lời nói của anh, dám gọi đến công ty anh ... rồi ném vào mặt tôi 2 tờ 500 nghìn và bảo tôi tự giải quyết.
Tôi nghĩ anh đang giận vì tôi đã phạm phải điều tối kỵ mà anh hay nhắc nhở nên tôi chỉ biết chạy theo ôm lấy chân anh và xin anh tha thứ cho lỗi lầm của mình. Thế nhưng anh vẫn dứt khoát.
Ảnh minh họa
2 tuần sau, không còn cách nào khác tôi đành đến một cơ sở y tế để thực hiện việc anh mong muốn. Đến cơ sở, sau khi khám và siêu âm cho tôi, vị bác sĩ liên tục động viên tôi đừng bỏ thai mà tội nghiệp.
Phần vì đã quyết tâm bỏ đi giọt máu có lên quan đến kẻ bạc tình, phần vì quá hoảng sợ nên tôi đã quát lại bác sĩ bằng cái giọng rất gằn. Sau đó, tôi yêu cầu vị bác sĩ làm công việc mà tôi đã đăng ký và cam kết chịu mọi trách nhiệm nếu ca nạo phá thai có biến chứng.
Xong xuôi, tôi trở lại công việc bình thường và dần lãng quên người đàn ông bội bạc cũng như đứa trẻ chưa kịp hình thành kia. Không thể ngờ sau gần 4 năm tôi lại gặp lại người bác sĩ ấy trong hoàn cảnh vô cùng trớ trêu. Ấy là mẹ của người yêu tôi bây giờ.
Hôm tôi gặp bác, bác bảo nhìn tôi quen quen mà không nhớ đã gặp ở đâu khiến tim tôi như ngừng đập. Sau đó tôi trở về nhà thì nhận được luôn tin nhắn của bác. Nội dung tin nhắn chỉ vẻn vẹn: "Có phải cháu là cô gái của 4 năm về trước tại X? (tên cơ sở y tế tôi đã đến phá thai - nv)".
Tôi hoảng hốt và run rẩy còn hơn cái ngày tôi quyết định bỏ đi đứa con trong bụng mình. Vì thế tôi không còn dám cầm đến điện thoại để trả lời bác nữa. Tôi sợ quá, mong mọi người hãy tư vấn giúp tôi. Tôi phải làm sao bây giờ?
Theo Vietnamnet
Được tặng "rau sạch", chồng hí hửng đến nhà nghỉ nào ngờ thất kinh khi biết người "dắt mối" cho mình là... Chưa từng có 1 lần tôi lại nghĩ mình có thể bị lừa trắng trợn đến thế. Được tặng "rau sạch", tôi hí hửng đến nhà nghỉ nào ngờ thất kinh khi biết người "dắt mối" đó là... Tôi lấy vợ cách đây gần 10 năm, cũng có 1 tình yêu đẹp hơn 2 năm trước khi cưới như bao người. Rồi đến...