Thật không ngờ mẹ chồng lại dùng chiêu hiểm này để đối phó với tôi khiến tôi phải rời khỏi nhà trong uất ức
Chồng giáng cho tôi một tát cháy má mà không hề nghe lời tôi giải thích.
Mối quan hệ giữa tôi với mẹ chồng chưa bao giờ tốt đẹp. Lý do chính là mẹ chồng tôi vốn không ưa tôi ngay từ đầu. Thế nên dù tôi có làm gì bà cũng thấy chướng tai gai mắt.
Chẳng là tôi làm bên du lịch nên phải thường đi tour. Mà là hướng dẫn viên, tôi buộc mình phải ăn mặc đẹp, trang điểm kĩ càng. Váy áo, giày dép, túi xách của tôi vì thế nên rất nhiều. Mẹ chồng thấy tôi nhiều đồ thì lu loa tôi phá của, phí tiền chồng vào những thứ không đáng. Mà tôi có lấy một đồng nào của chồng đâu, tôi còn phải bỏ tiền mình ra lo cho anh nữa ấy chứ. Lương chồng tôi chỉ bằng 1/3 lương tôi thôi. Thế là tôi cãi lại, thành ra tới giờ tôi vẫn mang tiếng dâu hỗn.
Tôi cũng hạn chế tối đa việc đụng độ với mẹ chồng. Đi tour nước ngoài về, tôi còn mua quà về cho bà. Nhưng những thứ tôi mua, bà đều không dùng qua. Tôi nói với chồng, anh nhu nhược bảo chắc mẹ không thích nên không dùng.
Nhiều khi tôi nghĩ, mối quan hệ của tôi và mẹ chồng lâm vào đường cùng thế này một phần cũng do chính chồng tôi. Anh không có chính kiến, gió chiều nào đưa theo chiều đó nên cứ ngả nghiêng. Khi thì anh ngả qua tôi, khi lại nghiêng qua mẹ chồng.
Nhiều khi tôi nghĩ, mối quan hệ của tôi và mẹ chồng lâm vào đường cùng thế này một phần cũng do chính chồng tôi. (Ảnh minh họa)
Nhưng hình như tôi càng cố tránh xa đụng độ thì mẹ chồng càng không để tôi yên. Đi làm về, tôi cũng nấu ăn như những người con dâu khác, nấu xong rồi cũng dọn cơm, rửa chén. Làm xong hết thì tôi vào phòng nghỉ ngơi. Vậy mà mẹ chồng lại lấy điều đó đi kể lể khắp nơi. Rằng tôi lười làm ham ăn, rằng tôi chảnh chọe nên không thèm nói chuyện với ai, rằng tôi lúc nào cũng chui rúc trong phòng như rắn rết… Tôi nghe hàng xóm kể lại mà tức nổ đom đóm mắt.
Mới đây, mẹ chồng còn kì công lợi dụng một chuyện hết sức bình thường để hại tôi.
Chẳng là một cậu bạn dưới quê tôi lên thành phố xin việc. Tôi chẳng ngại ngần đi đón cậu ấy, đưa cậu ấy tới nhà nghỉ rồi rong ruổi dẫn cậu ấy đến mấy công ty đang tuyển dụng. Chúng tôi cũng có đi ăn uống. Hết ngày, tôi đưa cậu ấy về lại nhà nghỉ. Cậu ấy có cầm tay tôi cảm ơn. Chỉ nhiêu đó thôi.
Tôi chẳng buồn giải thích, vứt luôn cho chồng tờ đơn ly hôn rồi dọn ra khỏi nhà họ ngay. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Nhưng khi về nhà, tôi thấy mặt ai cũng đăm đắm nhăn nhó. Tôi thản nhiên tháo giày định bụng đi thẳng vào phòng. Nào ngờ mẹ chồng gọi tôi lại. Chồng tôi đang ngồi im, bỗng nhiên đứng dậy giáng cho tôi một bạt tai. Tôi còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì anh gầm gào trong miệng: “Thứ lăng loàn, trơ trẽn”. Tôi cãi lại. Mẹ chồng tôi liền đưa điện thoại cho tôi xem với sắc mặt hết sức khó coi. Trong điện thoại là một loạt hình ảnh tôi đưa bạn đi, về nhà nghỉ, đi ăn, bạn nắm tay tôi…
Tôi cười khẩy, hỏi mẹ chồng vì sao lại theo dõi tôi. Bà đay nghiến nói: “Đúng là cái thứ mặt dày, sớm biết mày ăn diện thế này sớm muộn gì cũng cắm sừng con trai tao. Ai ngờ mày làm điều này ngang nhiên như vậy”.
Tôi chẳng buồn giải thích, vào phòng thu dọn quần áo rồi ra khỏi nhà ngay. Thế đấy, giờ tôi đang đợi tòa án gọi. Chồng tôi nghe nói mấy hôm nay chè chén nhậu nhẹt bê tha, chắc vì buồn. Tôi cũng chả quan tâm đến. Tôi rời khỏi nhà đúng ý mẹ chồng rồi nên chắc bà đang vui lắm. Chỉ là tôi tiếc cho hai năm thanh xuân của tôi quá.
Theo Afamily
Mua tặng bố mẹ tivi xem World Cup, mẹ chồng cay cú sang tận nơi nói đểu thông gia
Nhìn cái tivi đã cũ mèm, mỗi lần muốn xem lại phải vỗ vỗ, đập đập, màn hình thì bé tí... vợ chồng tôi quyết định mua tặng ông bà ngoại cái tivi. Chỉ có thế thôi mà cả gia đình tôi lâm vào cảnh khốn đốn.
Tôi lấy chồng đã hơn 5 năm. Cuộc sống hôn nhân của tôi nhìn chung là tạm ổn. Chồng tôi tốt, hiền lành và yêu thương vợ con. Chỉ có một điều đó là mẹ chồng tôi hơi khó tính, khắt khe.
Nhiều khi tôi cũng bực lắm nhưng nghĩ dù sao bà cũng là người sinh ra chồng mình, là bậc sinh thành nên tôi không dám cãi mà chỉ cố gắng chiều theo ý bà. Biết thái độ của tôi như vậy nên chồng càng thương, càng trân trọng tôi hơn.
Nhà chồng tôi chỉ cách nhà ngoại chưa đầy 1 cây số. Thực ra ngày xưa tôi cũng yêu một anh khác, nhưng bố mẹ tôi không đồng ý vì sợ con gái lấy chồng xa sẽ khổ, không được gần bố mẹ.
Thế nên khi có người quen mai mối với chồng tôi bây giờ thì bố mẹ tôi thích lắm. Duyên phận đưa đẩy, tôi quyết định cưới anh dù tôi biết mẹ anh không ưa tôi cho lắm.
Duyên phận đưa đẩy, tôi quyết định cưới anh dù tôi biết mẹ anh không thích tôi cho lắm. (Ảnh minh họa)
Lí do khiến mẹ chồng không ưng tôi là vì bà chê nhà tôi nghèo. Bà muốn con trai lấy cô gái xã bên, con nhà có điều kiện hơn. Nhưng chồng tôi lại một mực chỉ yêu tôi nên đã cãi lời mẹ để cưới. Bởi vậy mà từ khi về làm dâu tôi lúc nào cũng như cái gái trong mắt mẹ chồng.
Cưới nhau về tôi đẻ khá dày. Hai đứa con lần lượt chào đời nên khoảng 3 năm đầu hầu như tôi không đi làm được. Con nhỏ hay ốm, mẹ chồng lại không giúp đỡ gì nên tôi buộc phải nghỉ làm để chăm con. Cũng may nhà ngoại gần nên mẹ tôi vẫn thường sang hỗ trợ.
Mỗi lần mẹ tôi sang trông cháu hộ là mẹ chồng lại để ý từng ly một. Bà chỉ sợ thông gia tắt mắt lấy trộm cái gì hoặc sợ tôi lén lút đưa tiền bạc cho mẹ. Mẹ tôi cũng hiểu nên chỉ sang giúp tôi, tuyệt nhiên không bao giờ ở lại ăn cơm hay ngủ lại qua đêm để tránh phiền phức.
3 năm đầu tôi chưa thể đi làm vì đẻ dày, mọi gánh nặng kinh tế đều dồn lên vai chồng (Ảnh minh họa)
Sau 3 năm, tôi đi làm trở lại. Tôi là người có năng lực, trình độ nên công việc khá thuận lợi. Tiền tôi kiếm được nhiều gấp đôi chồng. Hai vợ chồng cùng nhau san sẻ gánh nặng kinh tế nên chồng tôi cũng nhẹ đầu hơn.
Vợ chồng tôi sửa nhà, mua sắm đồ đạc, sau một thời gian ngôi nhà khang trang lên trông thấy. Tuy nhiên, mẹ chồng lại không nghĩ đó là công sức của tôi mà luôn miệng cho rằng phận đàn bà như tôi thì biết gì, tất cả đều do con trai bà làm hết.
Tôi vẫn nhịn vì nghĩ đến chồng mình. Dù sao giờ anh cũng chỉ còn mình mẹ. Nhưng tới hôm nghe thấy mẹ chồng kéo chồng tôi vào nói nhỏ: "Con phải kiểm soát tiền nong đấy, không rồi vợ nó mang về cho bố mẹ đẻ thì chết", tôi giận sôi máu. Nếu không vì chồng tôi luôn yêu thương vợ, chắc tôi đã làm to chuyện từ lâu rồi.
Thế nhưng sức chịu đựng của con người có hạn. Sự việc đi đến đỉnh điểm khi mà vợ chồng tôi mua tặng bên ngoại chiếc tivi. Chỉ có vài triệu bạc mà mẹ chồng tôi phát điên lên, sỉ nhục thông gia không ra gì.
Hơn 5 năm đi lấy chồng, cảnh con mọn, túng bấn tôi chưa giúp gì được gia đình mình. Lấy chồng gần, nhìn cuộc sống của bố mẹ về già cô quạnh, lại chẳng khá giả gì khiến tôi xót xa lắm. Giờ tôi đi làm được, kinh tế cũng khá hơn nên tôi muốn báo hiếu bố mẹ cũng là điều đương nhiên.
Mua biếu bố mẹ đẻ cái tivi, mẹ chồng cay cú đay nghiến mãi (Ảnh minh họa)
Nhà tôi hiện chỉ có cái tivi đã quá cũ, nó bé, nhiễu... nhìn chung là nát quá rồi. Bố tôi là người mê bóng đá, thế nên mùa World Cuup này trận nào ông cũng xem. Mỗi tối sang chơi nhìn cảnh bố ngồi sát vào cái tivi để nhìn cho rõ, tôi lại thương bố quá. Chính chồng tôi đã chủ động đề nghị mua tặng bố chiếc tivi to hơn để ông bà xem cho đỡ khổ.
Ngày hôm sau, nhân viên chở chiếc tivi màn hình phẳng đến ngõ nhà tôi. Nhìn cảnh bố mẹ mặt mày rạng rỡ, lao ra đỡ lấy cái tivi, tay thì sờ sờ cảm nhận, miệng không ngừng xuýt xoa khen đẹp khiến tôi suýt khóc.
Nhưng chuyện đó lại trở thành thứ không thể chấp nhận được với mẹ chồng tôi. Bà lồng lộn lên khi thấy bên ngoại được mua cho cái tivi to. Bà nói ra nói vào ở nhà đã đành, đã vậy còn mò sang nhà tôi để nói đểu thông gia.
Tối đó tôi dẫn hai con sang bên ngoại chơi, vừa tới cổng, tôi nghe thấy tiếng mẹ chồng ra rả trong nhà: "Tôi chẳng hiểu ông bà nghĩ gì nữa. Tôi nói thật, mình già rồi, đã không làm ra tiền thì phải biết thương con, thương cháu. Ham hố làm gì mấy cái trò này.
Như tôi đây này, tuy con trai tôi làm ra tiền nhưng tôi chẳng bao giờ đòi hỏi mua cái nọ, cái kia. Đồ đạc ở nhà là vợ chồng nó thích thì sắm. Đằng này ông bà lại muốn cả cái tivi to đùng như thế này không thấy ngại à?"...
Tôi không thể chịu đựng thêm mẹ chồng được nữa, tôi đề nghị ra ngoài sống riêng và chờ quyết định của chồng (Ảnh minh họa)
Nghe thấy vậy tôi giận sôi máu. Mẹ tôi thì giọng sắp khóc, cố giải thích rằng không phải ông bà đòi mua mà là vợ chồng tôi tặng nhưng mẹ chồng tôi vẫn cứ đay nghiến:
"Gớm, thì chắc mỗi lần vợ chồng nó sang chơi, ông bà lại than khổ than sở thì nó phải mua thôi. Nó có ý mua nhưng ông bà không nhận thì nó bắt chắc. Ông bà cũng thích quá nên nó phải làm thôi".
Tôi lao vào lớn tiếng nói lại mẹ chồng. Bao năm qua tôi nhịn nhưng giờ tôi không nhịn được nữa. Bà thấy tôi cãi lại, liền chửi mắng tôi là loại con dâu mất dạy. Nhưng tôi không sợ, cũng không muốn nể nữa.
Ngay tối hôm đó, tôi nói rõ ràng với chồng mọi chuyện. Tôi yêu cầu ra ở riêng, còn không thì ly hôn chứ không thể chịu đựng cảnh này thêm được nữa. Sau đó tôi đưa hai con về bên ngoại, chờ đợi quyết định của chồng. Tôi không muốn nhân nhượng thêm nữa. Tôi đã quá mệt mỏi rồi...
Theo Eva
Nhìn con riêng của chồng đánh con mình mà tôi bất lực không thể trách mắng được Cái quan niệm "mẹ ghẻ con chồng" thật sự đáng sợ hơn tôi tưởng. Nhìn mặt con gái bị chính anh trai cùng cha khác mẹ đánh sưng vù, tôi chỉ biết ôm lấy con mà khóc cùng. Khi quyết định làm vợ anh, tôi đã rất đắn do. Thứ nhất, nhà anh rất giàu có, mẹ anh lại khó tính, hà khắc...