“Thanh xuân” vội vàng
Thanh xuân trong mỗi người là cái quãng thời gian đẹp đẽ nhất, đáng nhớ nhất. Nó như trang lưu bút ghi chép lại tất cả những kỉ niệm vui buồn, bước ngoặt quan trọng trong đời ta.
Tuổi thanh xuân, cái tuổi mà còn nhiều bồng bột trong suy nghĩ lẫn hành động, khi ấy người ta có thể cười thật to và bật khóc ngay lúc đó.
Hiển nhiên là thanh xuân của bạn sẽ không giống thanh xuân của tôi. Vì chúng ta có sự trải nghiệm và điểm bắt đầu khác nhau. Đối với tôi, thanh xuân đi qua thật sự rất vội vàng, có những điều tôi chưa kịp thực hiện và có những cơ hội tôi chưa thật sự nắm bắt nó.
Hồi ức quá khứ
Tôi nhớ như in cái ngày khai giảng đầu tiên hồi cấp 1, mẹ thức dậy từ sớm để chuẩn bị bữa ăn sáng và quần áo cho tôi. Tôi thì ngủ nướng mãi đến mẹ kêu mới tỉnh dậy, thật sự lúc đấy cũng chẳng quan tâm mấy đến ngày khai giảng, chỉ mong qua nhanh để được về nhà chơi với mấy đứa cùng xóm. Đến cấp 2, mười mấy tuổi đầu rồi nên quần áo cặp sách phải tự chuẩn bị, cũng tự đạp xe đến trường. Lúc này, tôi vẫn mong muốn lễ kết thúc sớm để tụ tập bạn bè. Mãi đến những năm cấp 3 mới thật sự quý trọng cái lễ khai giảng đầu năm. Vẫn khung cảnh ngôi trường, cái trống, ghế đá, hàng cây… nhưng cảm xúc lúc này là vừa vui mừng vừa rưng rưng nước mắt, vì khoảng thời gian ba năm là không ngắn cũng không dài. Tôi nhận thức được rằng, một mai đây khung cảnh này sẽ chỉ còn là ký ức đẹp.
Thời học sinh ngây thơ trong sáng và đẹp đẽ vô cùng. Năm cuối cấp, cái đứa mà mình ghét nhất lớp, lúc xa nhau cũng thấy nhớ. Nhớ nhất đứa cùng bàn, cãi nhau kịch liệt từ đầu buổi học đến tiết cuối lại hòa nhau. Và cái người ấy hiện bây giờ đã là bạn rất thân với tôi.
Thức dậy sớm mỗi thứ hai đầu tuần, đi trên con đường quen thuộc. Nó lặp đi lặp lại như một thói quen, bây giờ ta phải từ bỏ thói quen ấy, thử hỏi có ai không nuối tiếc, tim không thấy đau? Khoảnh khắc chạy nhanh vào cổng khi muộn học, ăn vội ổ banh mì cho kịp giờ, tất cả giờ chỉ là quá khứ. Cái cảm giác chia tay tuổi học trò không dễ chịu chút nào.
Người bạn “đặc biệt” năm cuối cấp
Người ta nói tình yêu tuổi học trò là tình cảm đẹp nhất. Ở thanh xuân ai cũng có chuyện tình để nhớ, một mối tình day dứt cho đến khi nhìn lại đủ để tiếc nuối và không khỏi xót xa. Là ta đã gặp đúng người nhưng vào sai thời điểm.
Video đang HOT
Nếu được lựa chọn, tớ vẫn chọn là tớ của ngày hôm ấy, cùng cậu rong ruổi khắp mọi nẻo đường, mặc kệ thời gian cứ trôi. Chúng ta ngày ấy, tinh nghịch mà ngây thơ, vô tư không lo nghĩ. Khi đó, chẳng cho nhau được gì ngoài lòng chân thành. Còn hôm nay gặp lại tất cả đã là quá khứ.
Có một câu nói rất hay: “Chàng trai năm 17 tuổi sẽ chẳng bao giờ cùng bạn đi hết quãng đường còn lại”, đối với tôi nó rất đúng. Cậu ấy là người đầu tiên khiến tôi rung động, là người cho tôi biết cái cảm giác nhớ nhung, mong đợi là như thế nào.
Buổi chiều thu năm ấy, cậu trong bộ đồng phục cấp ba, tự tin bước vào lớp học. Chẳng biết vô tình hay cố ý, cậu đến ngồi ngay vị trí trước mắt tôi, một cái gật đầu nhẹ kèm theo nụ cười nở chậm trên môi để chào hỏi và kể từ giây phút đó tôi đã thầm quý mến chàng trai này.
Từ lạ thành quen, thời gian trôi qua cậu và tớ trở thành những người bạn thân của nhau. Học cùng nhau, vui đùa có nhau rồi cùng đặt ra mục tiêu cho nhau. Thời điểm chúng ta chung một niềm vui, cùng một nỗi buồn cũng là lúc tớ nhận ra, tớ đã xem cậu hơn cả tình bạn.
Khi yêu con tim là nơi cảm nhận rõ nhất, tôi chẳng thể phản bội lại tim mình được, tình cảm từ một phía chẳng dễ chịu, chẳng vui vẻ xíu nào cả. Tôi vẫn kiên nhẫn âm thầm thích cậu ấy, ở bên cạnh cậu ấy với tư cách là một người bạn chứ chẳng đủ can đảm để thổ lộ tâm tư của mình. Đơn giản vì tôi sợ một khi nói ra nếu không thành công, tôi sẽ mất đi cậu ấy mất cả “tình bạn” bấy lâu nay chúng tôi vun đắp.
Thời gian không chờ đợi một ai, ngày tổng kết năm cũng đến, tôi và cậu ấy sắp phải xa nhau. Vẫn nụ cười ấy, dáng vẻ ấy như cái buổi học đầu tiên, sau hôm nay tôi sẽ không còn được thấy nữa. Ngay cái khoảnh khắc chia tay nhau tôi vẫn không thốt lên được câu “Tớ thích cậu!”, rồi cứ thế tôi đánh mất cơ hội mà đáng lẽ ra tôi phải nắm bắt từ sớm.
Tuổi thanh xuân là lúc người ta sống hết mình và yêu hết mình, nên đôi khi sẽ có hành động bồng bột, có những vấp ngã không ngờ tới. Nhưng khi vượt lên trên tất cả những nỗi vui buồn, hạnh phúc hay khổ đau thì thanh xuân vẫn là những trang đáng nhớ nhất, đẹp nhất trong cuốn nhật ký cuộc đời mình. Hãy luôn quý trọng những thứ ta đang có, trân trọng hiện tại và hướng tới tương lai, để khi nhìn lại ta sẽ không phải hối tiếc những ngày đã qua.
NGỌC TUYẾT
Theo muctim.com
Đêm tân hôn, khi chưa kịp tận hưởng hạnh phúc, tôi đã bị chồng tát sấp mặt vì lý do chẳng ai ngờ
Nao ngơ, đêm tân hôn, chông tôi đa tat tôi môt cai sâp măt mặc kệ mọi thứ tôi dành cho anh.
Chao chi Hương Dương,
Tôi la cô dâu mơi nhưng đang đưng trươc nguy cơ tan vơ vi môt ly do chăng ai ngơ. Tôi mêt moi, chan chương qua.
Tôi va chông la ban tư hôi hoc đai hoc nhưng it tiêp xuc vơi nhau. Năm ngoai, trong lân hop lơp, chung tôi mơi tro chuyên, xin sô điên thoai cua nhau. Đi ăn, đi chơi vai lân, chung tôi quyêt đinh kêt hôn.
Tôi cho răng minh đu hiêu chông minh. Anh ây không miêng lươi nhưng thât tha, co công viêc ôn đinh. Hơn nưa, du đi chơi chi co hai ngươi nhưng anh chưa tưng đoi hoi tôi chuyên ây. Viêc đo thê hiên sư tôn trong va yêu thương tôi. Vơi tôi vây la đu.
Đam cươi cua chung tôi diên ra rât vui ve, âm cung. Ban be thơi đai hoc tâp trung kha đông đu va ca ngơi chuyên tinh cua chung tôi giông cô tich. Trong buôi tiêc, chông tôi rât chiêu chuông, chăm soc tôi.
Ảnh minh họa.
Anh ti mi gơ nhưng bông kim tuyên dinh trên toc tôi. Anh săn sang câm hôp sưa cho tôi uông ma không ngai bi ban be trêu choc. Tôi đa nghi minh se mai mai hanh phuc vi đa chon đung chông.
Nao ngơ, đêm tân hôn, khi cơi vay ngu tôi xuông, chông tôi đa tat tôi môt cai sâp măt. Tôi sưng sơ, choang vang không hiêu ly do gi? Anh gâm ru lên: "Hoa ra cô cung chi la loai gai re tiên. Co ai đang hoang lai đi xăm hinh ơ chô đo không? Thăng nao đa xăm cho cô?".
Tôi sưng ngươi. Hoa ra anh đanh tôi vi hinh xăm con răn (tuôi tôi) ơ mông. Vôn di thơi đai hoc, tôi co ca tinh manh va thich thu vơi viêc xăm hinh. Nhưng sơ nhiêu ngươi biêt, tôi quyêt đinh xăm ơ nơi kín đáo, coi như môt ki niêm tuôi thanh xuân. Ngươi xăm cho tôi la môt cô gai.
Tôi giai thich, anh không nghe ma cư khăng khăng khăng đinh tôi đa hư. Đêm tân hôn, chung tôi ôm hâm hưc đi ngu. Tôi buôn vi chông không tin tương minh. Anh giân vi hinh xăm không đung chô cua tôi. Giơ tôi phai lam sao đê hoa giai moi chuyên đây?
Hương Dương tư vân.
Chao ban gai,
Chuyên cua ban đung la hi hưu va cung oai oăm. Đêm tân hôn la thơi khăc hanh phuc nhât cua đôi lưa, thê ma vơ chông ban lai ôm âm ưc đi ngu. Điêu nay gian tiêp thê hiên tương lai cuôc hôn nhân cua hai ngươi rôi. Nêu hai ban không cưu van, chi sơ cuôc hôn nhân nay nhanh chong rơi vao ngo cut.
Co thê do hai ban danh thơi gian tim hiêu nhau qua it nên chưa hiêu hêt vê nhau. Co thê chông ban sôc khi thây hinh xăm ơ chô kín đáo cua vơ minh như thê khiến chồng bạn đã phản ứng thái quá. Tuy nhiên, du gi, hanh đông đanh vơ cua anh ây cung la sai. Không nhưng thê, anh ây lai không kiêm chê đươc ma đanh ban ngay đêm tân hôn lai cang không thê châp nhân đươc.
Hiên tai, chông ban không chi giân dư ma con nghi ngơ. Điêu nay khiên môi quan hê giưa hai ngươi dê bi đong băng.
Điêu hai ban cân bây giơ la thơi gian. Hay đê cho chông ban không gian riêng đê anh ây suy nghi thâu đao.
Vê phân ban, nêu ban vân muôn tiêp tuc chung sông vơi chông, ban cư chăm soc, vun ven gia đinh binh thương. Đơi cơn giân nguôi đi, ban hay giai thich vơi chông. Khi đo, anh ây dê dang tiêp nhân hơn va ban cung không bi mang tiêng oan nưa. Nhưng khi vơ chông đa lam lanh, ban vân phai cưng răn, kiên quyêt phan đôi chuyên chông đanh vơ đê tinh trang đo không tai diên lân hai.
Thân gưi ban.
Theo afamily.vn
Tôi chưa thể quên chuyện làm người thứ ba năm cuối cấp Tháng ngày học sinh tươi đẹp kết thúc bằng nước mắt và khổ đau khi tôi vướng vào mối tình phức tạp với bạn trai của cô bạn thân. Hình ảnh minh họa Tôi vẫn luôn cho rằng quá khứ dù có muốn hay không đều là những chuyện đã xảy ra, luôn cố không định nghĩa một người bởi quá khứ của...