Thanh xuân từng có đôi khi chỉ là sự ngộ nhận
Rồi một ngày nào đó, người ta sẽ nhận ra rằng thứ thanh xuân mình từng có không khác gì một sự ngộ nhận.
Phải chăng bạn từng tin rằng mọi thứ trong cuộc sống của mình xảy ra theo một trình tự, tựa như một câu chuyện ngôn tình, cưới người mình yêu, cố gắng hết mình cho một sự nghiệp có thể coi là lẫy lừng.
Phiêu lưu khắp chốn cùng những người anh em huynh đệ. Làm những điều mình cho là tuyệt nhất. Mơ về những thứ bản thân coi là tuyệt vời nhất. Khi tuổi trẻ không biết rằng tương lai sẽ có điều gì, việc đầu tiên nó làm chính là hy vọng.
Để rồi khi trải qua những khoảnh khắc tồi tệ nhất, nhìn thấy mọi thứ không hề xảy ra theo mong đợi, chứng kiến những mối quan hệ mình đặt nhiều tình cảm nhất đổ bể theo những cách không thể tồi tệ hơn nữa…
Bạn vẫn có thể mang theo tất cả những thứ ấy của thanh xuân theo bên mình ngay cả khi đã vào tuổi 30 (Ảnh minh họa).
Video đang HOT
Khi đó, mọi hy vọng bỗng chốc biến thành tuyệt vọng. Vì thế, bài học lớn nhất của tuổi trẻ chính là nhìn thấy ước mơ của mình tan vỡ.
Tôi nghĩ giá trị lớn nhất của thanh xuân là những thời điểm mà một người có thể dành toàn bộ thời gian của mình để chìm đắm nghiên cứu một thứ gì đó, thoải mái theo đuổi, tận hưởng, đam mê mặc cho việc ấy có trông ngớ ngẩn thế nào trong mắt người khác. Khi đó, bạn vẫn có thể mang theo tất cả những thứ ấy của thanh xuân theo bên mình ngay cả khi đã vào tuổi 30.
Hy vọng thanh xuân của mỗi người đều không hề vô nghĩa, quan trọng là, để biến được nó thành một thứ có ý nghĩa thì bạn phải tìm được cách để khiến nó tiếp tục sống. Đơn giản nhất, nếu bạn muốn sống được với đam mê thì phải tìm ra cách để nó nuôi sống được mình.
Rõ ràng cuộc đời mỗi ai cũng chỉ sống một lần, và ai cũng mong được sống trong những thời khắc huy hoàng nhất. Bạn hoàn toàn có thể làm được như vậy, bạn chỉ cần học thêm cách để vượt qua những nỗi buồn và khó khăn. Đó là những bài học của trường đời mà không hề tồn tại trong bất cứ cuốn sách giáo khoa nào cả.
Có lẽ khi người ta chọn tiếp tục mang theo ngọn lửa ấy và từ bỏ dần những thứ vô nghĩa trong đời, họ bắt đầu trưởng thành và đưa “thanh xuân” trở thành một thứ giá trị mới nào đó cô đọng hơn.
Theo Afamily
Anh xin em... xin em đừng "nude" nữa!
Vợ ơi, gần 4 giờ sáng rồi mà anh vẫn trằn trọc không ngủ được. Cứ nhắm mắt lại là anh thấy em uốn éo khoe thân và cả tá đàn ông đang cười nói, bình loạn.
Vợ ơi! Anh van em đấy! Đừng "nude" nữa! Anh xấu hổ lắm, không muốn mình trở thành trò cười của thiên hạ, cũng không muốn em là của tất cả mọi người đâu.
Anh biết em đẹp - vẻ đẹp của cái tuổi dồi dào sức sống nhất đời người. Cái đẹp của em đã làm cho cả tá đàn ông say như điếu đổ. Anh đã từng tự hào khi là người chiến thắng bọn họ. Nhưng giờ đây, anh lại có cảm giác mình là kẻ thất bại! Cảm giác em không còn của riêng anh cứ giày vò tâm can. Em biết vì đâu anh có cảm giác ấy không? Chính là vì những bức ảnh "nude", bán "nude" mà em vẫn khoe với bạn bè hàng ngày trên facebook đấy!
Cái sở thích kỳ quái ấy của em khiến anh như chết nửa con người. Mỗi lần vợ chồng ái ân, anh lại như thấy có hàng triệu con mắt đang dán vào cơ thể mềm mại và gợi cảm của em mà bình luận, mà đánh giá và...thèm thuồng. Nó khiến anh sợ thấy em "nude", sợ gần gũi. Em khi đó rất gần mà lại thật xa, như vuột ra khỏi vòng tay anh rồi.
Đến cơ quan, mấy anh bạn cùng phòng cứ nhìn anh cười. Cái cười của họ như những nhát dao cứa vào tim anh, đau đớn và nhức nhối vô cùng. Anh biết họ đã nhìn thấy em "nude" hoặc hững hờ chiếc khăn voan mỏng tang qua những bức ảnh được khoe trên Facebook và họ đang đùa cợt, bình phẩm về em, về anh. Ánh mắt đầy ẩn ý của họ khiến anh có cảm giác thất bại ê chề...
Vợ ơi! Anh van em đấy! Đừng "nude" nữa! (Ảnh: wallpaper).
Đừng "nude" nữa vợ ơi! Đừng biến anh thành thằng chồng bất lực, thất bại nữa em. Hãy là của riêng anh, chỉ riêng anh thôi nhé! "Của lả" của em hãy giữa lại riêng em và cho anh...
Em muốn "nude" để chụp hình kỷ niệm, níu giữ thanh xuân? "OK" nhưng đừng khoe rộng chứ. Em cứ đặt mình vào vị trí của anh và suy ngẫm đi. Em khoe thân để cả lũ đàn ông nhìn ngắm rồi đờ đẫn khát khao, bình luận... liệu có thể coi là ngoại tình không?
Đẹp không có nghĩa là phải "nude" cho người khác biết. Ngày xưa, em có "cởi" đâu mà hàng trăm thằng vẫn chết mê mệt? Anh cá rằng, nếu thời con gái, em "nude" như bây giờ, có lẽ sẽ chẳng ma nào (có thể trừ anh, không chắc!) dám đến tán tỉnh, yêu rồi cưới em. Cái đẹp và thu hút của người phụ nữ là từ tâm hồn, tính cách, sự kín đáo, tế nhị... chứ đâu phải từ việc khoe thân với bàn dân thiên hạ hả em!
Anh góp ý thì vợ lại cho rằng anh đang "xâm phạm" đến quyền tự do cá nhân của em. Nhưng vợ ơi, tất cả mọi người đều tự do như em thì xã hội này sẽ ra sao??? Sao anh không được quyền "xâm phạm" tự do cá nhân của em mà em lại cho mình quyền biến anh thành một kẻ thất bại, trò hề để người ta xì xầm, giễu cợt?
Vì sao dạo này anh mệt mỏi, mắt thâm quầng, em có biết không? Gần 4 giờ sáng rồi mà mắt anh vẫn thao láo, trằn trọc bởi cứ nhắm mắt lại, hình ảnh em uốn éo hoặc e ấp khi trên người không mảnh vải che và cả tá đàn ông đang say sưa nhìn, chỉ trỏ, bình loạn... lại hiển hiện trước mắt anh. Đắng nghẹn không nói lên lời!
Tâm thư này mong vợ hiểu lòng anh. Đừng "nude", đừng "nude" nữa... Cầu mong em hãy "là một, là riêng, là thứ nhất" của anh thôi. Anh cũng hi vọng, đây là lần cuối cùng anh nói với em về chuyện này. Em đừng khiến anh thêm ấm ức, đẩy cuộc sống gia đình mình đến bờ vực của sự đổ vỡ chỉ vì cái sở thích "quái gở" của mình... Xin em!
Theo Emdep
Thanh xuân dài hay ngắn, cô đơn hay hạnh phúc thì cũng là thanh xuân chúng ta mà thôi... "Đối với một người đi dưới mưa thì điều cần nhất không phải là cây dù mà là một người cùng đi bên cạnh dưới mưa. Và với một người đang khóc thì điều cần không phải là 1 chiếc khăn tay mà là một bờ vai để có thể dựa vào khóc." Có những kẻ sinh ra đã cô đơn. Không hiểu...