Thanh xuân rực rỡ qua những chuyến đi
Trong khoảng thời gian tươi đẹp nhất của mỗi người, những chuyến đi luôn là một phần không thể thiếu giúp thanh xuân thêm ý nghĩa.
Mỗi người sẽ có một cách hiểu khác về thanh xuân. Đó có thể là những ngày đêm dùi mài kinh sử để xây dựng ước mơ, là kỷ niệm cất giấu trong tà áo trắng mộng mơ hay trong những ca khúc viết về tuổ.i học trò thân thương và trìu mến.
Thanh xuân là tạm biệt bố mẹ, hăm hở xách vali đến một ngôi trường ở xa, để rồi nhận ra rằng gia đình mới là bến đỗ bình yên nhất và chuyện phải trưởng thành chưa bao giờ dễ dàng.
Thanh xuân là cố gắng tích góp làm thêm để có được chuyến đi chơi tập thể cùng nhóm bạn thân. Thanh xuân là tay trong tay cùng người thương đi qua những cung đường phượt tuyệt đẹp. Bởi chuyến đi ấy lưu giữ sức trẻ nổi loạn và sự ngọt ngào của tình yêu đầu đời.
Thanh xuân là bỏ lại tất cả, tự bước chân lên chuyến hành trình khám phá đất nước xa lạ. Nhiều người sẽ coi trải nghiệm này là chuyến đi của kẻ độc hành, nhưng cũng không ít người tin rằng đó chính là “nốt thăng” trong bản du ca của tuổ.i trẻ.
Những vùng đất mới luôn tiếp thêm năng lượng tích cực cho tín đồ xê dịch.
Với nhiều người, tuổ.i trẻ và những chuyến đi thực sự là một “combo” hoàn hảo. Chỉ trong tuổ.i đôi mươi, trái tim và tâm hồn son trẻ mới đủ sức vượt qua mọi khó khăn, đôi chân mới vững vàng để sẵn sàng ghi dấu trên mọi miền đất mới. Khi ấy, công việc chưa ràng buộc, tiề.n bạc không phải là những con số đè nặng và mọi mối quan hệ chưa đủ sức giữ chúng ta “dậm chân tại chỗ”.
Vì thế, đừng mãi cân đong đo đếm việc những chuyến đi sẽ cướp mất thời gian và tiề.n bạc, hãy nghĩ về trải nghiệm bạn có sau mỗi cuộc hành trình, để thấy rằng xê dịch là một trong những điều quý giá nhất của tuổ.i trẻ.
London vào thu đẹp như một bức tranh.
Video đang HOT
Cách đây không lâu, câu chuyện về nữ giảng viên người Trung Quốc viết đơn từ chức với nội dung: “ Thế giới rộng là thế, tôi phải đi ngắm nhìn” từng gây xôn xao cộng đồng mạng. Nữ giảng viên ấy đã đi dạy 11 năm, nhưng cuộc sống chỉ lặp đi lặp lại theo quy trình nhàm chán. Không muốn tuổ.i trẻ còn lại của mình phải trôi qua trong hoài phí, cô gái ấy quyết định gửi lá đơn đặc biệt và thật ngạc nhiên khi toàn thể ban giám hiệu đã ký tên đồng ý.
Thế giới ngoài kia còn bao điều mới lạ, đó có thể London với những cánh rừng dẻ gai, sồi nhuốm sắc nâu mùa thay lá; là Paris vào thu thật nhẹ nhàng, sâu lắng hay Moscow đắm mình trong sắc thu với bạt ngàn cây bạch dương lấp lánh trải dài. Thú thật đi, bạn có ước mong đến châu Âu vào mùa lá rụng?
Châu Âu đẹp ngỡ ngàng khi vào thu.
Mùa thu khẽ khàng sắp ghé thăm tuổ.i trẻ một lần nữa, đừng nhốt mình trong nhà với điện thoại và máy tính, đừng giam mình trong không gian mạng hay các toà nhà cao tầng, hãy bay đến những chân trời mới lạ để có thêm nhiều trải nghiệm quý giá.
Nếu chi phí là rào cản thì “Mùa thu vàng 2018″ của Vietnam Airlines sẽ giúp bạn thực hiện hành trình đầu tiên của mình trong nước với số tiề.n 399.000 đồng cho một chặng bay đến Đà Nẵng. Xa hơn, bạn có thể bay đến Myanmar với số tiề.n chỉ 210.000 đồng cho vé khứ hồi.
Phóng to
Những con đường rợp lá đỏ ở châu Âu khi thu về.
Nếu bạn muốn thử sức bản thân mình có thể đi xa đến đâu thì châu Âu với Moscow, Paris hay London chỉ còn cách một “cú click” mua vé với giá khứ hồi chỉ từ 8,2 triệu đồng. Mùa thu Paris, mùa thu Moscow và mùa thu London đang đợi bạn, hãy chạm tay vào ước muốn của mình vì tuổ.i trẻ đáng giá thế nào hơn những chuyến đi?
Theo zing.vn
Bộ ảnh "Đừng để tốt nghiệp là tiếc nuối" xôn xao cộng đồng mạng
Bộ ảnh "Đừng để tốt nghiệp là tiếc nuối..." đưa ra 7 câu chuyện còn dang dở, tiếc nuối về quãng thời gian sinh viên, như một sự tỉnh thức với các bạn trẻ, từ đó khích lệ về sự nỗ lực, sống trọn vẹn tuổ.i trẻ.
Bộ ảnh với 7 câu chuyện khác nhau đầy tiếc nuối, vì thời sinh viên đã không tranh thủ, tận dụng, sống hoài phí và thiếu trọn vẹn về các vấn đề cuộc sống: học tập, tình yêu, gia đình, ước mơ, hoài bão...
Là những câu chuyện chẳng của riêng ai, bộ ảnh đã giúp nhiều người bắt gặp mình trong đó, về thời trẻ, về hiện tại hoặc đang sắp trở thành. Các vấn đề chân thực, gần gũi nhưng có sức ám ảnh và lay động đến tâm thức người đọc.
Bộ ảnh nằm trong chiến dịch "Before I graduate - Trước khi tốt nghiệp, tôi muốn..." của sinh viên ĐH Ngoại thương Hà Nội nhằm truyền tải thông điệp: "Quãng thời gian sinh viên là hữu hạn, là lúc bạn có thể thỏa thích thử những gì mình muốn trước tốt nghiệp! Hãy mạnh dạn theo đuổi đam mê, sống trọn từng giây và hết mình với tuổ.i trẻ, để không phải nuối tiếc, bạn nhé!"
"Chúng mình quan sát thấy một bộ phận sinh viên đang dễ dãi với bản thân, không trân trọng quãng thời gian sinh viên nên muốn nâng cao nhận thức, để các bạn dám theo đuổi đam mê, sống trọn từng giây của tuổ.i trẻ", theo Minh Quang - thành viên trong Ban tổ chức chia sẻ.
"7 câu chuyện đại diện cho 7 tính cách tiêu biểu khác nhau. Chắc chắn bạn sẽ tìm thấy chính mình trong một câu chuyện nhất định, và nhận ra bạn sẽ trở thành ai trong tương lai sau khi tốt nghiệp. Bạn sẽ không thể khắc phục hết cả những điều hối tiếc của cả 7 người, nhưng bạn có thể biết mình ở đâu để điều chỉnh".
Tấm bằng xuất sắc đầy tiếc nuối là câu chuyện một chàng trai bế tắc vì thiếu kỹ năng và kinh nghiệm khi chỉ lao đầu vào học mà quên rèn luyện thêm những giá trị khác. "Và tôi chỉ thực sự giật mình khi bắt đầu đi tìm kiếm cho mình một công việc. Vì thiếu kĩ năng, tôi không thể vận dụng những kiến thức sách vở ở trường lớp để giải quyết những vấn đề thực tiễn. Mục tiêu được bằng xuất sắc của tôi có lẽ cao cả lắm, nhưng nó chưa đủ để giúp tôi có thể đứng vững trên con đường sự nghiệp của mình. Cuộc đời đã cho tôi một cú tát đau điếng, đã giúp tôi nhận ra rằng học hỏi đâu chỉ là kiến thức sách vở, nó còn là những kinh nghiệm thực tiễn mà chúng ta có thể thu thập được bên ngoài. Sẽ chẳng có ai có thể tồn tại được nếu họ chỉ là những kẻ biết nói mà không biết làm".
4 năm đại học và một cái CV trống rỗng kể về bạn trẻ hối tiếc vì kết quả không tốt đẹp, hoài phí quãng thời gian đại học bằng những cuộc vui vô nghĩa: "Bây giờ khi 'mai này' đã đến, khi sắp phải tự chịu trách nhiệm với cuộc đời của chính mình, thì thời gian đã chẳng còn để làm gì nữa rồi. GPA? Thôi chẳng buồn nhắc đến, bảng điểm thì đủ cả A B C D F (mà F còn nhiều hơn A). Hoạt động ngoại khóa? Không. Kinh nghiệm làm việc? Không. Giả.i thưởn.g? Không. Kỹ năng? Không. Đến cả sử dụng Excel với Word cũng không xong. Mọi thứ đều là con số 0 tròn trĩnh, khiến mình ngồi hàng giờ mà chẳng biết cho gì vào CV. Bốn năm đại học, 4 năm quý giá của cuộc đời trôi qua trong lãng phí, chẳng để lại gì ngoài những cuộc vui vô nghĩa và một cái CV trống rỗng".
Ước mơ được trở về đại học để chăm sóc, dành thời gian cho người thân vì cuộc sống bận rộn, cuốn anh chàng đi khỏi vòng tay bố mẹ. "Cuộc sống đại học bận rộn là thế, đến lúc đi làm tôi lại càng quay cuồng hơn. Đến một ngày nọ, tôi nhận được cuộc gọi không hẹn trước từ cô em gái: Anh về đi, bố bệnh nặng lắm rồi. Tin đó chẳng khác nào một tia sét đán.h ngang tai. Ước gì thời gian có thể quay ngược trở lại, để tôi trở về nhà nhiều hơn và nấu được cho bố mẹ một bữa ăn tử tế".
Vì lối sống chậm rãi và lười trải nghiệm, cô gái không còn cơ hội sống với những giá trị của tuổ.i trẻ "Tốt nghiệp với tấm bằng giỏi và vừa mới kiếm được công việc ổn định, tôi sẽ chẳng có gì tiếc nuối quãng đời sinh viên ngoại trừ những chuyến du lịch hay cuộc vui chưa bao giờ thành hiện thực. Hồi sinh viên, có thời gian và bạn bè thì không đi vì sợ và ngại, để qua 4 năm nhìn lại, trải nghiệm thời sinh viên của mình ngoài ăn học, làm thêm thì chắc là một trang giấy trắng tinh tươm".
Đây là câu chuyện về tâm lý e dè không muốn bước ra khỏi vùng an toàn của cô gái, khiến cuộc sống thiếu định hướng, thiếu màu sắc: "Người khác nhìn vào có thể nói rằng tôi có cuộc sống yên ổn, một cuộc sống không lo nghĩ và chẳng có gì để than vãn. Phải, tôi có một cuộc sống bình yên thật đấy, nhưng đấy chỉ là bình yên về hình thức chứ không phải tâm hồn. Cuộc đời của tôi sẽ chỉ mãi nhàm chán như thế này thôi sao? Một tiếng thở dài trong vô thức, tôi cảm thấy tiếc cho quãng đời sinh viên của mình. Giá như ngày ấy tôi chịu thử thách bản thân hơn, chịu tìm ra những lối đi mới, chịu phá đi lớp vỏ bọc mang tên 'an phận' của mình".
Không đầu tư, chăm sóc vào mối quan hệ với những người bạn để rồi khi ra trường, chàng trai không có nổi một người thân thiết, tâm giao: "Trong suốt 4 năm đại học, tôi chỉ có hai loại bạn, một là bạn xã giao, hai là những đứa chơi được. Bạn xã giao là những người tôi gặp một vài lần hoặc mấy người cùng lớp hoặc chỗ làm thêm, có thể nhớ mặt nhưng chẳng nhớ tên, chẳng rõ tính cách ra sao. Tôi lượm họ vào danh sách bạn bè rồi để đó, về cơ bản là không quan tâm. Loại thứ 2 là những đứa chơi được, thường hay ngồi cạnh nhau trên lớp, để đến lúc thi cử, bài tập nhóm thì có người để nhờ vả giúp đỡ. Cả năm may lắm đi ăn uống với nhau được 1 lần và chẳng bao giờ chia sẻ bản thân với chúng nó. Chỉ có thế, hết đại học là hết liên hệ!"
Tình yêu thời đại học là một hương vị và trải nghiệm vô cùng đáng quý bởi sự trong sáng, ngọt ngào nhưng cô gái đã bỏ lỡ đầy tiếc nuối: "Suốt 4 năm đại học tôi không có lấy một mảnh tình vắt vai. Cũng có để ý nhiều người nhưng chẳng tiến đến tình yêu được. Bây giờ nghĩ lại mới thấy tiếc. Hồi đó đặt nhiều tiêu chuẩn cho người yêu mình quá, cứ phải nhất nhất tìm được người như thế thì mới yêu. Rồi thì sợ yêu rồi lại chẳng thoải mái như bình thường, sợ phải thay đổi khi yêu, nên kệ, chẳng yêu ai hết, thích ai thì cũng chỉ đứng nhìn từ xa chứ chẳng dám tiếp cận...Mải miết với cuộc sống đại học, 4 năm trôi qua tôi đã vô tình để tuột khỏi tay những tình cảm trong sáng vô tư, mà bây giờ muốn trải nghiệm thì chắc cũng không được nữa rồi..."
Nguồn: Fanpage Before I graduate
Cây bạch dương thổi bùng xung đột Mỹ - Triều cách đây 40 năm Căng thẳng giữa Mỹ - Hàn với Triều Tiên năm 1976 vì một cây bạch dương có thể là bài học xử lý khủng hoảng cho ông Trump hiện nay. Tổng thống Mỹ Donald Trump. Ảnh: AFP. Sáng 15/9, Triều Tiên phóng tên lửa đạn đạo về phía biển Nhật Bản. Tokyo cho biết tên lửa Triều Tiên bay qua Hokkaido và rơi...