Thanh xuân phụ nữ ngắn ngủi, đừng bắt cô ấy chờ đợi tủi thân
Đàn ông nhiều người vì lập nghiệp mà bỏ quên người yêu, để người ta đi mất. Đến khi quay đầu lại bắt đầu thắc mắc: “Tại sao cô ấy không chờ mình”…
Đừng ai nói rằng khi yêu chỉ cần tình cảm là đủ, vật chất là phụ. Cũng đừng ai bảo rằng không có t.iền bạc thì bù đắp bằng tình cảm. Sự thật là, không có t.iền, không tình cảm nào tồn tại được lâu. Phụ nữ có thể không đòi hỏi nhưng vẫn sẽ tủi thân, cô ấy có thể chấp nhận chịu thiệt thòi một chút nhưng gia đình cô ấy chắc chắn sẽ không chịu nhìn con gái mình khổ. Đàn ông vì thế mà cứ luôn có áp lực t.iền bạc treo lủng lẳng trên đầu.
Không ai phủ nhận việc đàn ông sinh ra mang sẵn trên mình những gánh nặng. Họ có đủ thứ để phải gồng gánh suốt cuộc đời. Thế nên, đàn ông ai cũng nuôi chí làm giàu, muốn ổn định sớm, lập nghiệp vững vàng. Thế nhưng liệu có mấy ai cân bằng được việc k.iếm t.iền mà vẫn quan tâm người yêu?
Đàn ông hay nghĩ rằng, mình cố gắng là vì tương lai của cả hai. Thế nên họ muốn người phụ nữ của mình phải thấu hiểu, chia sẻ và đôi khi là chấp nhận thiệt thòi một chút. Phụ nữ có thể kiên nhẫn chờ vài tháng, vài năm nhưng với điều kiện là họ không bị bỏ quên. Chẳng có cô gái nào ngốc nghếch tự trói mình vào canh bạc bấp bênh. Cả thanh xuân họ dành để chờ đợi, ở bên một chàng trai không nghĩ đến mình, liệu có đáng?
nh minh họa: Internet
Đàn ông có thể nghĩ, thay vì nói, họ sẽ làm. Họ chứng minh bằng cách lao vào công việc, phấn đấu nhiều hơn, kiếm nhiều t.iền hơn. Họ đâu biết, thứ phụ nữ cần là thứ gì đó khiến họ yên lòng, để không có cảm giác bơ vơ, lạc lối trong chính tình yêu của mình. Đôi khi chỉ cần một câu nói: “Em chờ anh nhé, anh sẽ cố gắng để em không phải khổ”. Đôi khi là một ngày 24h, mất 12h anh dành cho công việc, còn họ chỉ mong có 30 phút được thủ thỉ vào cuối ngày cùng bạn trai. Đôi khi không phải những món quà đắt t.iền, bữa ăn sang trọng mà là một bó hoa bất ngờ, những lời nhắn nhủ yêu thương… Phụ nữ đâu có phức tạp, đặt nặng vật chất như đàn ông nghĩ. Nếu thực dụng như vậy, ngay từ đầu họ đã không chọn ở lại cùng anh. Thế nên, nếu phụ nữ ở lại nhưng rồi vẫn rời đi, đó là lỗi của đàn ông.
Video đang HOT
Đàn ông à, chẳng ai trách các anh khi còn trong t.uổi lập nghiệp. Không ai trách các anh nghèo, họ chỉ trách nếu anh không có chí hướng. Bên một người còn không biết ngày mai sẽ ra sao, tương lai thế nào, chẳng có ý nghĩ phấn đấu để mình bớt khổ, thử hỏi ai đủ tự tin ở lại mãi?
Ảnh minh họa: Internet
Đàn ông có thể chưa vững sự nghiệp nhưng đừng bao giờ để người yêu mình khổ. Khổ ở đây là khổ tâm, khổ cả về vật chất. 1 năm, 2 năm vất vả có thể chấp nhận được. Nhưng anh bắt con gái nhà người ta chịu khổ cùng mình cả cuộc đời thì là ích kỷ. Phụ nữ có bao nhiêu thanh xuân để mà chờ đợi mãi?
Cuộc đời đàn ông 30 vẫn là trẻ, còn phụ nữ, 30 mà chưa chồng con là đủ mọi áp lực bủa vậy. Vậy nên mới nói, dốc cạn thanh xuân bên một người có thể xem là ván cờ may rủi của một người phụ nữ. Đ.ánh cược để yêu một ai đó đã là sự can đảm vô cùng của họ rồi.
Đàn ông có thể mất 5, 7 năm để tạo dựng sự nghiệp. Còn cô gái bên cạnh họ đổi mất 10 năm thanh xuân với những mong chờ canh cánh trong lòng. Thế nên, nếu có một người nguyện lòng ở lại bên cạnh khi mình chẳng có gì trong tay, đàn ông nhất định phải biết trân trọng, nâng niu.
Ảnh minh họa: Internet
Đừng trách phụ nữ nếu họ rời đi bất chợt. Đàn ông hãy nghĩ đến quãng thời gian cô ấy ở bên, chia sẻ cùng mình. Có thể t.uổi thanh xuân không cho phép cô ấy trì hoãn được nữa. Có thể vòng xoáy cơm áo gạo t.iền đã khiến cả hai tách nhau dần đi… Cho dù là lý do gì đi nữa, hãy cứ trân trọng quá khứ đã qua mà đừng oán trách. Chia đôi chỉ là vì hết duyên nợ, cứ nghĩ vậy chắc sẽ đỡ dằn vặt nhau hơn
Theo phunuvagiadinh.vn
Phụ nữ nên chọn người mình yêu hay chọn người yêu mình? Dù chọn thế nào thì cũng đâu phải là trọn vẹn
Trong tình yêu, không quan trọng ai yêu ai nhiều hơn. Điều quan trọng cuối cùng, là mọi sự lựa chọn đều nằm trong tay ta, hạnh phúc chính là do mình quyết định.
Trên đời này, mọi thứ đều có sự cân bằng của nó, không ai có thể cho hoài mà không được nhận lại và ngược lại. Tình yêu cũng vậy, phải bắt nguồn từ cả hai phía, phải xuất phát từ chân thành, yêu thế nào là đúng, thế nào là đủ mới có thể tồn tại được lâu dài. Trong cuộc sống hay tình yêu cũng vậy, nếu muốn ai đó làm điều gì cho mình trước hết hãy làm cho người ta như vậy. Đừng mong điều tốt đẹp sẽ đến với mình, khi mình chỉ muốn cho bản thân mà không quan tâm đến ai cả.
Nếu em chọn người mình yêu, nghĩa là em đã rất can đảm để đuổi theo cái bóng của một ai đó, là em phải chấp nhận em yêu người ta nhiều hơn người ta yêu mình, thậm chí có thể người mình yêu còn không yêu mình. Đó cũng có thể là một tình yêu đơn phương. Ngược lại, nếu em chọn người yêu mình, nghĩa là em sẽ được yêu thương, sẽ được chiều chuộng. Và cũng sẽ có lúc, em thấy cũng thương người nhưng phải tình yêu hay không thì không biết, đôi khi chỉ là sự thương hại, thương xót không hơn không kém. Và người ta không thể sống đời với nhau, nếu không có tình cảm, vì trời đất này còn có thể qua đi, thì những thứ không rõ ràng làm sao trường tồn.
Không yêu nhau thì không thể sống với nhau, càng không thể mang lại hạnh phúc cho nhau. Người ta nói, nên yêu và lấy một người dành nhiều tình cảm cho mình, sẵn sàng hy sinh lợi ích cá nhân vì mình hơn là chọn yêu và lấy một người mà khiến mình phải khốn đốn, lao đao. Nghĩa là, người ta nhủ nhau rằng hãy yêu người yêu mình, thay vì chọn ở bên người mà mình yêu.
Bởi vì qua năm rộng tháng dài, tình cảm có thể thay đổi, có thể mờ nhạt đi, nên người mà thuở ban đầu yêu mình trước, khi nhạt phai đi, vẫn còn lại chút cảm tình và trân quý. Chứ còn đối với người mình yêu họ nhiều hơn, họ dành ít tình cảm hơn cho mình, đợi thời gian qua, mọi thứ gần như nhạt nhòa, chẳng còn gì nữa.
Nhưng thiết nghĩ, nếu cứ ích kỷ chọn người yêu mình, mà mình không thể yêu lại người ta thì sao? Liệu rằng, cuộc sống về sau có được vẹn tròn hạnh phúc không? Tình cảm là thứ có thể vun đắp, nhưng lại không phải là thứ có thể muốn thì phát sinh. Nếu chúng ta nghĩ rằng, qua năm rộng tháng dài, cảm tình dành cho một người từ không có thành có, từ không thích thành yêu, thì chắc là cũng có đôi chút sai lầm.
Và nếu đúng là như thế, thì đã chẳng có những câu chuyện buồn về tan vỡ hạnh phúc gia đình, chỉ vì ở bên nhau mà " đồng sàn dị mộng". Ở bên người hiện tại mà vẫn vương vấn tới người cũ của ngày xưa.
Vậy nên, suy cho cùng không quan trọng ai yêu ai nhiều hơn. Điều quan trọng cuối cùng, là mọi sự lựa chọn đều nằm trong tay ta. Nếu phải chọn một trong 2 lựa chọn, chọn người mình yêu hay chọn người yêu mình thì thực ra tất cả cũng đều không trọn vẹn. Người ta có thể tự tổn thương mình, tổn thương người. Thay vì đó, có câu nói rất hay rằng: "Hãy ở cạnh người bạn yêu và người ấy sẽ cho bạn biết tình yêu là gì".
Hạnh phúc chính là, khi yêu và được yêu, không gì tuyệt vời hơn người mình yêu cũng yêu mình. Chỉ có tình yêu như vậy thì mới có thể lâu dài được. Tình yêu không có lỗi, khi nó tan vỡ một là chúng ta yêu sai người, hai là chúng ta yêu sai cách. Vì thế, từ giờ em hãy sống cho chính mình, rồi đến một ngày người dành cho em sẽ xuất hiện mà thôi.
Suy cho cùng, muốn hạnh phúc thì điều duy nhất mà bản thân chúng ta có thể làm không phải là lựa chọn ai để ở bên ai. Mà hãy cứ ở bên người cho mình cảm giác được an toàn, được yêu thương, và cũng hãy cho đi yêu thương nhiều hơn để được nhận lại. Bởi chọn người mình yêu hay chọn người yêu mình? Dù chọn thế nào thì cũng đâu phải là trọn vẹn...
Theo guu.vn
Chồng mời người yêu cũ tới đám cưới, còn ôm eo nhau chụp ảnh, em liền giả bộ thân thiết rồi trả đũa cho hả giận Sau khi xong hết mấy thủ tục trao vàng, rót rượu, đeo nhẫn... là lúc bạn bè lên chụp ảnh cùng cô dâu chú rể. Thế mà em đứng đó, người yêu cũ của chồng lại đẩy em ra và bảo: "Cho chị mượn chú rể 1 lát nhé". Em vừa làm đám cưới xong mọi người ạ. Mọi thứ cũng thuận lợi...