Thanh xuân liệu có thật sự đã trôi qua nhanh như bạn từng nghĩ?
Thanh xuân là những phút giây bạn cùng người đó vẫn có thể bên nhau chia sẻ tất cả niềm vui, nỗi buồn và cả những vấp váp trong cuộc sống có khác chăng giờ đây những mệt mỏi của bạn có thể sẽ đến…
Thanh xuân của bạn là gì? thanh xuân trong bạn như thế nào? Đã bao giờ có một phút giây nào đó câu hỏi ấy xẹt qua trong đầu bạn chưa hay ngày nào bạn cũng nghĩ tới nó. Thật chẳng rõ giữa thế giới hàng tỷ dân này có bao nhiêu con người đang từng ngày từng giờ gặm nhấm tiếc nuối hay cố gắng níu giữ cái mà người ta hay gọi bằng ba từ đơn giản “TUỔI THANH XUÂN”. Và giữa dòng chảy ấy có ai đang ngược dòng chẳng màng chẳng nhớ tới thanh xuân mà luôn thấy nó ở ngày bên cạnh hay không?
Khi bạn bắt đầu 25 tuổi, bắt đầu lập gia đình, bắt đầu cuộc sống mới với những mối quan hệ mới, thêm một mớ hỗn độn mới trong cái vòng dây mắt xích mối quan hệ của mình. Liệu có mấy người còn thấy mình đang còn trẻ, còn đang trong cái thời thanh xuân vui tươi, ngỗ nghịch và mơ mộng… tôi cam đoan là có đấy nhưng rất ít, ít như cái tỷ lệ bạn gặp được soái ca vạn người mê trong cuộc đời mình vậy…
Đa phần chúng ta sẽ cảm thấy thanh xuân đã thật sự trôi qua rồi, chẳng còn độc thân, chẳng còn hay mơ mộng cũng chẳng còn bốc đồng thích là tụ tập, thích là xách ba lô lên và đi nữa. Chúng ta gần như vùi mình vào cuộc sống với 8-12 tiếng trong công ty gò mình vào công việc, với nhữngmối quan hệ đồng nghiệp hay loay hoay với những công việc nhà tất bật và nhàm chán.
Có bao nhiêu người trong những cô gái năm ấy sau khi lập gia đình thật sự cảm thấy được thanh xuân vẫn đang bên cạnh và đồng hành trong những tháng ngày sau đó. Thật ra, hầu hết chúng ta khi bắt đầu bước vào môi trường mới đều có xu hướng lao vào, vùi mình vào những điều mới và dễ dàng cảm thấy mệt mỏi vì nhìn thấy những điều tiêu cực dễ dàng hơn nhiều so với việc nhận ra những điều tốt đẹp đang bên cạnh.
Video đang HOT
Tôi bước vào tuổi 25 bằng chuỗi ngày khủng hoảng tới mệt mỏi, bằng cả nước mắt và những trận ốm dài ngày. Đến thời điểm hiện tại thật chẳng dám khẳng định rằng mình đã thật sự bước qua nó… Đâu đó vẫn còn đầy nuối tiếc, chán nản và cả nỗi buồn chất chứa sâu tận trong tâm hồn. Thời gian đầu tiên ấy thật sự đã rất khó khăn mà tới tận bây giờ tôi vẫn chưa thật sự hiểu được mình đã đồng hành cùng nó bằng cách nào…
Nhưng có một điều tôi chắc chắn, khi bắt đầu bước vào đó tôi vẫn đang có thanh xuân đi cùng một thanh xuân ẩn chứa mạnh mẽ và luôn xuất hiện trong mọi ngóc ngách của tâm hồn lúc tôi cần, để tôi chẳng thể bị gục ngã bởi những khủng hoảng của cuộc sống hôn nhân mới.
Đã bao giờ bạn chợt nhận ra rằng thanh xuân thật sự sẽ chẳng bao giờ rời xa bạn, thanh xuân vẫn còn đó trên những mối quan hệ lâu bền đó là những người bạn thân, những con người đã trải qua tuổi trẻ cùng bạn và sẽ mãi bên bạn trong cuộc sống sau này. Thanh xuân còn đó trong tâm hồn cứng cáp, trong những suy nghĩ vui tươi của bạn dù đôi lức nó bị lấp sau những tính toan lo nghĩ của tuổi trưởng thành.
Thanh xuân là những phút giây bạn cùng người đó vẫn có thể bên nhau chia sẻ tất cả niềm vui, nỗi buồn và cả những vấp váp trong cuộc sống có khác chăng giờ đây những mệt mỏi của bạn có thể sẽ đến cả từ những mối quan hệ mà bạn vì người ấy tình nguyện bước vào. Thanh xuân năm ấy là mối tình đầu, thanh xuân bây giờ là mối tình mang tên hôn nhân.
Thanh xuân năm đó bạn có thể cúp tiết đi chơi với lũ bạn cả ngày, thích thầm một cậu bạn bàn bên, tỏ tình với một đàn anh khóa trước chẳng cần nhiều đắn đó suy nghĩ vào kế quả ra sao. Thanh xuân bây giờ của bạn lại là bỗng xin nghỉ làm vào một ngày đẹp trời nào đó, tự tin rằng trong túi có tiền đủ để tiêu cho một ngày hội họp với mấy cô bạn năm nào chẳng cần suy tính, sẵn sàng đi du lịch dài ngày với người nă nào bạn thích giờ đã là chồng của bạn mà chẳng sợ là về nhà bị mẹ đánh quắn mông…
Và chợt có lúc nào đó bạn sẽ nhận ra thanh xuân thật sự không mất đi chỉ là nó đang trưởng thành, thanh xuân không chỉ là những bồng bột, vô tư, vấp ngã của tuổi trẻ mà nó thật sự còn có một dáng hình khác cứng cáp, trưởng thành và sâu lắng hơn. Nó vẫn còn đó nhiệt huyết, tươi vui chỉ là nó âm ỉ cháy một cách bền bỉ hơn khi bạn bước vào 25 chứ không còn bừng lên rực rỡ như cái độ tuổi 20 mơ mộng ấy. Nếu gọi thanh xuân ở tuổi 20 là một cô gái đầy đam mê và thu hút thì thành xuân ở tuổi 25 là một cô gái bí ẩn và lôi cuốn.
25 tuổi! lập gia đình….Thanh xuân thật sự chưa bao giờ rời xa…
St
Xin lỗi bản thân vì thanh xuân đã bỏ phí quá nhiều cơ hội, quá nhiều người tốt
Khi trưởng thành, một mình nằm ôm trọn nỗi nhớ thanh xuân da diết mới nhớ về tình cảm nồng nhiệt của mình khi ấy dành cho một người mà rơi nước mắt, mà buồn khóe mi.
Mà cũng chỉ cách nhau một bước chân, một bức tường cớ sao không một ai có thể bước qua, cũng có thể chỉ cần một in nhắn, một lời hát đã đủ mang chúng ta đến bên nhau ấy mà sao vẫn không thể. Có những nỗi mơ hồ dù vô số lần gạt đi nhưng vẫn nhớ. Có những lần muốn nói với người rằng mình yêu nhưng đã lỡ bỏ qua...nên thôi.
Ai cũng từng trải qua thanh xuân, ai cũng biết đó là những tháng ngày dại dột. Thanh xuân-là khi bạn có thể yêu, bạn có thể bất chấp, bạn có thể không nghĩ đến ánh mắt người đời..nhưng, cuối cùng bạn vẫn không thể đến với nhau.
Có những lần thanh xuân trôi qua trong những bài hát của anh ấy, tiếng anh êm đềm gợn nhẹ bầu trời thu. Đêm đốt lửa mà ánh mắt anh còn sáng rực hơn cả sao trời đêm. Anh trẻ con là vẻ bề ngoài, nhưng nghiêm nghị lại ở trong lời nói và hành động. Dĩ nhiên, thanh xuân của chúng ta không thể không phải lòng một người như thế.
Vài lần thanh xuân tôi tiếp tục trong giảng đường đại học, nơi người anh khóa trên tận tình hướng dẫn tôi vượt qua mọi khó khăn, chia sẻ với tôi biết bao điều cuộc sống, mọi khía cạnh của một người sinh viên xa nhà. Cài sự đồng cảm cùng nhiệt tình của anh khiến tôi rung động, cũng như sự hồn nhiên nhưng thích lắng nghe của tôi khiến anh hay ngẩn ngơ. Ấy thế mà chúng tôi cùng bước trên con dường ấy mà không có một lời tình tự nào thốt ra, chỉ như những người bạn đồng hanh. Tôi chẳng hiểu vì sao khi ấy đôi bên lại khắc khổ giấu kín nỗi lòng của mình như vậy để rồi..
Thanh xuân của tôi cũng lạc trong những tháng ngày bên bạn bè cùng lớp Những con người cùng chung chí hướng ấy có thể cùng ta trò chuyện thâu đêm suốt sáng về một đề tài, có thể lắng nghe nhịp tim của nhau mỗi ngày cùng yên bình học nhóm, anh chàng lớp trưởng hay ngủ quên ben những khung cửa đầy tiếng chim. Mơ hồ.
Có biết bao nhiêu người như thế đã bước qua thanh xuân của ta để rồi ta mãi mang những nuối tiếc không thể nào phai nhạt. Tiếc rằng vì sao ngày ấy không thể nói thích anh, không thể vượt qua bản thân mà một lần nói tiếng thương mến. Tiếc vì ngày ấy quá dại dột mà thề non hen biển để rồi ôm một nỗi đau mãi không dứt vì sự hấp tấp của bản thân. Tiếc vì sao quá vô tâm không nhận ra được thứ tình cảm chân thành của người đối diện, từ những phút ngẩn ngơ đến những ngày dắt ta qua mưa bão.
Xin lỗi bản thân nhiều lắm, vì thanh xuân đã bỏ phí quá nhiều cơ hội, quá nhiều người tốt, quá nhiều ánh nhìn cũng quá nhiều lời chót lưỡi đầu môi. Khi trưởng thành, một mình nằm ôm trọn nỗi nhớ thanh xuân da diết mới nhớ về tình cảm nồng nhiệt của mình khi ấy dành cho một người mà rơi nước mắt, mà buồn khóe mi. Mà cũng chỉ cách nhau một bước chân, một bức tường cớ sao không một ai có thể bước qua, cũng có thể chỉ cần một in nhắn, một lời hát đã đủ mang chúng ta đến bên nhau ấy mà sao vẫn không thể. Để khi ấy lẳng lặng ngồi nhìn anh cười, để khi ấy đứng một bên xót xa nhìn người khóc mà không thể với tới, mà không thể san sẻ, ủ ấm cho nhau dù rằng cả hai đang chờ đợi người đến xóa một vết thương.
Lửa lại cháy lên rồi nhưng ánh mắt rực rỡ bên em ngày ấy đâu còn nữa
Để rồi hối tiếc những ngày tháng đã qua, để hối tiếc thanh xuân đẹp đẽ ta đã từng bên nhau như thế-nhưng chẳng thể nào nói một lời yêu.
st
Phụ nữ à, thanh xuân ngắn lắm, đừng hi sinh vì ai quá nhiều để nhận về nỗi đau! Ngày hôm trước anh hỏi em có đồng ý lấy anh không, em hạnh phúc trả lời có. Ngày hôm nay, anh lại chặn hết zalo, facebook và nói với em đã yêu người khác. Tình yêu 5 năm của em, 5 năm tuổi thanh xuân mỏi mòn trong sự chờ đợi. Em đợi anh đi học, đi bộ đội và cùng anh...