Thanh xuân của tớ có cậu
Thấm thoát cũng 15 năm nhưng tớ và cậu cũng như bao bạn khác cùng thời có lẽ sẽ không bao giờ quên kỉ niệm một thời áo trắng đó. Bởi với tớ, vào thời điểm đó thì ” Thanh xuân của tớ có cậu”.
Ảnh minh họa
Tớ và cậu học cùng một lớp. Cậu đẹp trai, học giỏi, ít nói, kín tiếng. Mình – cô gái hay nói cười và yêu thích Văn – Nga. Chúng ta bắt đầu với những cái nhìn vụng trộm mà chỉ riêng ta mới biết. Mỗi lần xung phong lên bảng, tớ lại bắt gặp ánh mắt cậu dõi theo tớ, rồi đôi khi thì thầm trong miệng nhắc nhỏ nếu chẳng may tớ bị quên bài. Hay mỗi lần làm bài kiểm tra, cậu làm xong lại hướng về dãy bên kia bàn – nơi tớ ngồi chỉ để hỏi tớ: ” Làm xong chưa?”. Tớ vội gật đầu ra hiệu là xong rồi. Những lúc đó, mặt cậu đỏ ửng vì ngại. Và cũng chỉ có tớ biết. Hay có lần thi hết học kì, sau khi kết thúc 1 môn thi, cậu lại chạy vội sang phòng tớ, đứng ngoài cửa sổ hỏi vào : ” Làm bài tốt chứ?” rồi lại vụt chạy như thể sợ ai đó nhìn thấy.
Cứ thế thời gian trôi qua, tớ và cậu cứ chỉ dừng lại là thích thầm nhau. Đến năm lớp 12, cả hai tập trung cho ôn thi, chúng ta tạm gác mọi thứ sang một bên. Và dường như những hành động, cử chỉ kia cũng thưa dần. Có đôi lần, tớ cũng nhìn thấy một số bạn nữ lớp bên cạnh chủ động viết thư bày tỏ tình cảm với cậu. Quả thật lúc đó tớ cũng thấy có gì đó khó chịu mà không thể nói nên lời còn cậu mỗi lúc như thế mặt lại ửng đỏ vì ngại.
Năm đó, cậu thi đỗ đại học, tớ thì không. Tớ buồn lắm và tự tạo khoảng cách với cậu. Quyết tâm thi cho được Sư phạm, rồi cuối cùng tớ cũng đậu. Chúng ta mải mê, rong ruổi chạy theo những ước mơ, hoài bão còn dang dở. Chỉ duy nhất có lần nói chuyện Yahoo, cậu tâm sự thật: ” Trước, tớ thích cậu đấy, vì cậu học giỏi, hiền. Và có nét giống chị gái tớ. Tớ cũng nói chuyện với chị gái tớ về cậu, chị bảo quý thôi nhé, cả 2 đứa cần tập trung học”. Tớ nghe xong cười nhẹ: ” Vậy à, cảm ơn cậu nhé!”. Sau đó, cậu có đôi lần gặp tớ, 2 đứa cùng thong dong sải bước đi bộ. Nhớ có lần, cùng rủ nhau đi chùa, ngồi chuyện trò, sư thầy đi qua hỏi chuyện, cậu còn bông đùa: ” Sư thầy thấy chúng con đẹp đôi không ạ?”.
Cậu là một sinh viên xuất sắc của trường và được nhà trường trao học bổng du học Nhật. Ngày cậu đi, tớ biết. Lúc đó, bỗng dưng tớ thấy có gi đó hụt hẫng nhưng vui cho cậu nhiều hơn. Ngày trở về Việt Nam, cậu báo tin cho tớ hay và khoe là đã có công ty lớn nhận vào làm. Mừng cho cậu vì đường công danh rộng mở.
Giờ đây, khi tớ và cậu đều trưởng thành và có gia đình riêng nhưng chúng ta vẫn thường xuyên quan tâm, hỏi thăm nhau về sức khỏe, công việc, gia đình. Tớ cảm nhận, cậu vẫn dành cho tớ sự quý mến, chân thành và tớ trân quý điều đó. Những kỉ niệm đẹp thời cấp 3 tạm cất giữ để hướng đến một cái mới. Thấm thoát cũng 15 năm nhưng tớ và cậu cũng như bao bạn khác cùng thời có lẽ sẽ không bao giờ quên kỉ niệm một thời áo trắng đó. Bởi với tớ, vào thời điểm đó thì ” Thanh xuân của tớ có cậu”.
Video đang HOT
Thanh Phúc
Theo kienthuc.net.vn
Chúng ta ai cũng từng phí hoài thanh xuân yêu 1 người sau này sẽ làm chồng của người khác
Cảm giác yêu một người coi người ấy là ý trung nhân cả đời nhưng rồi người ấy lại là chồng của cô gái khác.
Cảm giác nó như nào vậy con gái? Ở độ tuổi thanh xuân tươi đẹp nhất bạn yêu chàng trai ấy, nhưng rồi sau này người chờ anh ta ở cuối con đường lại chẳng là bạn. Năm tháng đó anh ấy yêu bạn, nhưng sau này lại làm chồng của cô gái khác.
Yêu một người...chính là mong muốn, khao khát mình sẽ được gả cho người ấy. Mình sẽ là tình cuối của người ấy. Vậy nhưng ở đời, một khi đã rơi vào tình yêu là bi ai, là khổ cực muôn phần.
Trong tình yêu, dù yêu nhiều đến đâu thì tôi vẫn nghĩ người khổ nhất là người con gái. Đàn ông chia tay có thể cưới cô này cô khác, mọi thứ vẫn chẳng có gì thay đổi vì đàn ông không lụy trong tình yêu. Nhưng còn phụ nữ, khi yêu họ chung thủy, yêu trọn vẹn một người đàn ông suốt năm tháng thanh xuân. Ai cũng nói rằng:
- Đợi chờ chàng trai kia bao nhiêu năm như vậy...chắc chắn sẽ có cái kết ngọt ngào.
Nhưng nào đâu có, tuổi trẻ của anh ấy là có thanh xuân của cô ấy...nhưng rồi sau này khi cả hai đã có mọi thứ nhưng đáng tiếc lại chẳng có nhau. Là con gái cho dù luôn luôn mong muốn mình sẽ tìm gặp và yêu rồi cưới người đó làm chồng.
Cảm giác yêu một người coi người ấy là ý trung nhân cả đời nhưng rồi người ấy lại là chồng của cô gái khác. Cảm giác nó như nào vậy con gái? (ảnh minh họa)
Nhưng không:
- Trong chúng ta ai cũng từng phí hoài thanh xuân yêu một người mà sau này sẽ làm chồng của người khác.
Chúng ta đều tưởng rằng sau khi trưởng thành là có thể mãi mãi được đồng hành với nhau, và thế là cố gắng trưởng thành, bất chấp mọi hậu quả, tuy nhiên khi đã đến độ tuổi phải nói lời tạm biệt với tuổi trẻ, mới chợt nhân ra rằng, hóa ra trưởng thành chỉ khiến chúng ta phải xa nhau.
Ở độ tuổi thanh xuân tươi đẹp nhất bạn yêu chàng trai ấy, nhưng rồi sau này người chờ anh ta ở cuối con đường lại chẳng là bạn. Nếu hỏi có đau không? Chắc chắn câu trả lời là sẽ rất đau, tiếc nuối chứ. Ai mà chẳng muốn yêu và cưới được người mình yêu. Hi sinh là thế, yêu là thế nhưng cuối cùng lại chẳng là gì của nhau trong cuộc đời này cả.
Thanh xuân đó của bạn chẳng thể lấy lại được, cũng như tình yêu ấy cũng chẳng thế rút lại được. Nếu nói là: Giá như ngày đó mình không yêu anh ấy thì giờ đã không khổ.
Trên đời này chẳng bao giờ có thể xảy ra chuyện giá như được, ở đời đôi khi phải sai lầm thì mới gọi là cuộc đời được. Tôi chắc chắn một điều rằng trong chúng ta không ai là không phí hoài thanh xuân cho một mối tình không trọn vẹn.
Lúc mất nhau nhiều người vẫn còn yêu lắm, còn lụy nhưng họ vẫn không thể quay lại vì biết rằng mình có níu kéo cũng chỉ là vô ích mà thôi. Vì cả hai đã hết duyên nợ, trên đời này yêu là một chuyện, không phải cứ yêu 8 9 năm là tin rằng kiểu gì hai người cũng sẽ đến được với nhau. Tình yêu khi đã là định mệnh của nhau thì dù yêu 1 tháng hay 1 năm thì cả hai cũng sẽ là của nhau.
Năm tháng thanh xuân của người đó cũng như bạn, cũng yêu một người mà sau này sẽ là vợ của người đàn ông khác (ảnh minh họa)
Biết rõ rằng tan vỡ một cuộc tình là đau khổ, là phí cả thanh xuân. Nhưng con gái à, đã yêu thì yêu chân thành, vì chẳng ai biết trước được người đó có phải là người chồng của mình hay không? Bạn không biết được điều đó nên khi yêu bạn cứ phải yêu chân thành, còn nếu không đến được với nhau. Từng trách người ta vì đã cướp đi thanh xuân của bạn, chẳng phải những năm tháng thanh xuân đấy của bạn...tràn ngập kỷ niệm cùng anh ấy đấy sao.
Năm tháng thanh xuân của người đó cũng như bạn, cũng yêu một người mà sau này sẽ là vợ của người đàn ông khác. Tình yêu có thể sai, thanh xuân có thể nổi loạn. Vậy nên nếu không thể đến được với nhau đừng oán hận nhau, hãy coi như là bạn bè. Vì rồi ai cũng sẽ có gia đình riêng của mình, hạnh phúc với tổ ấm riêng của mình.
Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa. Mỗi người đều từng có khoảng thời gian bồng bột đấy, khoảng thời gian mà mọi cậu con trai cùng thích một cô gái trong lớp, đi qua tháng ngày với những trò nghịch ngợm hoang đường không tên. Thế rồi, tuổi thanh xuân lặng lẽ qua đi...
Truy nguyệt
Theo emdep.vn
Gửi những cô gái chưa chồng: Đàn ông có vợ là độc dược, chớ dại mà đụng vào Đàn ông ngoại tình thì tham lam và ích kỷ vô cùng. Họ vô cùng sành sõi và lõi đời, hướng đến những cô gái nhẹ dạ cả tin với mục đích thỏa mãn thể xác mà không muốn chịu trách nhiệm. Những gã đàn ông có vợ trong mắt những cô gái mới lớn có sức quyến rũ lạ thường. Đàn ông...