Thánh sống tự xưng cháu Ngọc Hoàng chữa bách bệnh
Tìm về thôn Tân Phước ( xã Bù Nho, huyện Bù Gia Mập, tỉnh Bình Phước) hỏi tên “Cậu” Sơn chữa bệnh thì bà con ở đây ai cũng biết…
“Cậu” đang chữa bệnh cho phóng viên.
Chỉ sau một buổi trưa lên chùa Bà Rá (Bình Phước) cầu nguyện, người đàn ông quanh năm ngày tháng làm thuê cuốc mướn bỗng chốc có người “độ” nên tự xưng là “Cậu” và có khả năng chữa được bách bệnh.
Khi hay tin “Cậu” về chữa bệnh, nhiều người dân vì bệnh tật đã không quản ngại lặn lội đến gặp xin ân huệ từ vị “thánh sống”. Người đàn ông có khả năng kì lạ đó là Phạm Giang Sơn ở xã Bù Nho, huyện Bù Gia Mập, tỉnh Bình Phước.
“Cậu” là cháu của… Ngọc Hoàng!
Tìm về thôn Tân Phước (xã Bù Nho, huyện Bù Gia Mập, tỉnh Bình Phước) hỏi tên “Cậu” Sơn chữa bệnh thì bà con ở đây ai cũng biết. Ngôi nhà của “Cậu” nằm khang trang trên con đường lộ vào xã Long Tân. Ngay nơi cổng ra vào là một quán nước, phía trước nhà có hai bàn thờ Phật bà Quan Âm và một cái am nhỏ. Khi chúng tôi đến nhà, trong vai người đi đường vào uống nước và ngỏ ý tìm thầy thuốc chữa bệnh thì ngay lập tức được con trai của “Cậu” đưa cái nhìn dò xét rồi quảng cáo là tại đây có thầy chữa bệnh.
Gặp bà M. vợ “Cậu”, chúng tôi liền trình bày: “Nhờ chị Hà ở Lộc Ninh giới thiệu về tiếng tăm chữa bệnh của thầy rất tốt nên bọn con mặc dù ở tận Bù Đăng đã xuống đây mong được thầy chữa trị”. Chỉ tay sang người đồng nghiệp đi cùng, tôi nhanh nhảu: “Con thì bị viêm xoang mãn tính, còn bạn của con thì bị đau dạ dày. Mặc dù đã chạy chữa nhiều nơi, tốn nhiều thời gian tiền bạc nhưng bệnh vẫn chưa khỏi. Mong được “Cậu” thăm khám”. Sau hơn một tiếng bị dò xét, ngồi đợi gặp ông Sơn, chúng tôi cũng bóc trích được thông tin về “Cậu” qua lời kể của bà M..
Ông Sơn năm nay 44 tuổi, trước đây gia đình làm ăn cũng khấm khá nhưng kể từ khi ông Sơn bị người em trai trong gia đình dẫn dụ vào chuyện mua bán đất đai, ông đã phải mang một khoản nợ khổng lồ. Vì quá bất mãn, ngày ngày ông thường hay lên chùa ở núi Bà Rá “niệm Phật”. Vào một buổi trưa, thấy chồng trở về nhà và thì thầm với vợ rằng, ông đã được “Thánh độ”. “Thánh” là một người “Cậu” từng hy sinh trong chiến tranh ở trên núi Bà Rá, nay ở trên… trời là cháu của Ngọc Hoàng, được ngài cử xuống “cứu nhân độ thế”. Rồi bà chép miệng: “Chuyện hai vợ chồng tôi cứ y như trên phim cô à”.
Chừng như đã yên tâm về hai vị khách, lúc này bà M. mới vào nhà “thỉnh” “Cậu”. Khoảng 10 phút sau, một người đàn ông với vẻ ngoài nhanh nhẹn, hoạt bát, người tầm thước ra gặp hai… con bệnh. Đó chính là “Cậu” Sơn. Qua những câu hỏi lòng vòng để thăm dò khách từ đâu đến, khi ấy thầy mới đồng ý khám bệnh nhưng phải đợi đến 1h chiều mới được vì “Cậu” mệt phải… ngủ trưa. Có lẽ là do tổn thương “nguyên khí” vì thầy phải dậy từ sáng sớm để làm lễ.
Đúng hai tiếng đồng hồ sau “Cậu”… dậy, chúng tôi được mời vào nhà và có cơ hội mục sở thị “tư dinh” của “ngài”. Trong nhà có đến 5 bàn thờ lớn nhỏ, ở giữa thờ Cửu Huyền Thất Tổ. Trước khi làm lễ ông Sơn cho một nam thanh niên ( 21 tuổi, theo chúng tôi tìm hiểu đó là đệ tử của “Cậu”) cầm một bó nhang lớn đi thắp hết các bàn thờ lớn nhỏ trong nhà, càng làm tăng thêm vẻ huyền bí. Trong lúc đợi “đệ tử” khấn vái xong, ông Sơn căn dặn chúng tôi: “Bệnh nào cậu cũng chữa được, kể cả ung thư bệnh viện trả về, hay các bệnh lặt vặt khác. Nhưng ở đây, các con mong khỏe bệnh thì trước hết phải có lòng tin, lòng thành tâm. Chỉ cần như vậy là bệnh sẽ khỏi”.
Ít phút sau, “Cậu” mở mắt ra và nhìn nam đồng nghiệp của tôi, phán ngay: “Bé này có tai to giống con của Phật”. Rồi kêu anh bạn tôi ngồi ngay ngắn xuống ghế đối diện với “Cậu”. Khi nghe nam đồng nghiệp khai bệnh bị đau dạ dày, “Cậu” bắt đầu xem bệnh. “Cậu” dùng 3 cây nhang hua qua hua lại mấy vòng quanh ngực và bụng đồng nghiệp, rồi lấy hết sức bình sinh thổi mạnh vào que nhang đang nóng. Thầy vạch áo “con bệnh” bắt đầu màn xoa bóp, hết nắn ngực rồi lại xoa bụng, vỗ ngang hông làm tôi liên tưởng đến màn tẩm quất của mấy cô làm “massage”. Tôi đã phải cố gắng kìm nén mới không bật cười.
“Cậu” kể: “Mình được Ngọc hoàng Thượng đế phái xuống đây để cứu người, làm việc thiện. Nên mọi người tìm đến đây rất đông, ở gần như Bù Đăng, Lộc Ninh, Chơn Thành, Hớn Quản ở xa có Đăk Nông, TP.HCM có người còn bay từ Hà Nội vào đây xin chữa bệnh. Nhưng chính quyền người ta không chấp nhận cho mình chữa bệnh. Nên đang dự tính sẽ lên xã Bom Bo (huyện Bù Đăng – PV) để “độ” thế, người ta bị bệnh mới tìm đến mình lẽ nào lại không giúp”. Sức hút ma mị của màn chữa bệnh “buôn thần” này thật ghê ghớm và càng lôi cuốn người dân khi loan tin đồn thổi “cậu” chữa bệnh miễn phí! Nói đoạn, “Cậu” ngồi chắp tay, khấn vái nói ra những thứ tiếng kì dị, cầm lấy li nước tiếp tục lẩm nhẩm rồi đưa cho con bệnh uống. Thầy còn căn dặn, phải kiên trì nên ngày nào cũng phải qua, giờ nào cũng được.
Đến lượt mình, tôi khai bị viêm xoang mãn tính, nhìn xoáy vào con bệnh, thầy phán như lên đồng:”Sau khi được thầy khám, con hãy về lấy lá trầu không đem dã nát bỏ vào rượu, tiếp theo đem để trong nước sôi. Ngày hít lấy hai lần, một tuần sau chắc chắn sẽ khỏi”. Vẫn là “soạn lại bổn cũ”, thầy Sơn dùng ba cây nhang hơ quanh đầu đồng thời lấy tay xoa hai bên má tôi, rồi tiếp tục thổi khói nhang vào mặt. Sau đó thầy bắt đầu màn xoa bóp đầu và hai bả vai cho tôi. Hai mắt thầy nhắm nghiền, miệng mấp máy bên ly nước lã nhưng đã được thầy “phù phép” uống vào là tiêu tan mọi bệnh tật.
Video đang HOT
Tận mắt chứng kiến màn chữa bệnh của “Cậu” Sơn như lời đồn thổi, mới thấy được bất kể là bệnh gì cũng đều có chung một “phác đồ điều trị”: dùng ba cây nhang vẽ những hình thù kì quái trên ngực hay bụng, sau đó thầy sẽ thổi ba lần và cuối cùng là được uống một li nước lã. Ông Sơn còn khẳng định chỉ cần làm theo những gì “Cậu” dặn cộng với việc thành tâm thì chắc chặn bệnh sẽ khỏi.
“Vải thưa” che mắt… con bệnh
Giả vờ ngây thơ, tôi hỏi: “Cậu có thể xem cho con đường tương lai không? Con gần ra trường đang sợ thất nghiệp”. Xem chỉ tay của tôi, thầy thẳng thừng phán: “Bé muốn xin được việc thì phải tìm đến cậu. Cậu sẽ tìm ngày giờ tốt đảm bảo con nạp hồ sơ vào cơ quan nào cũng được nhận ngay. Không thì tương lai con cũng không được suôn sẻ đâu”. Cậu còn tự tin: “Khi hai con mới vào, Cậu biết ngay hai đứa là người yêu, ở đâu thầy cũng biết hết, chẳng qua không nói thôi. Sau này hai đứa lấy nhau, cậu sẽ chọn ngày đẹp cho. Không cần quà cáp gì chỉ cần mời cậu tới dự là được rồi, Bù Đăng cũng gần đây mà”.
Chưa hết, khi nghe nam đồng nghiệp của tôi trình bày, hiện đang làm cán bộ cho phòng Văn hóa huyện, ra vẻ gật gù như hiểu chuyện, “Cậu” nói chắc nịch: “Cái ghế mà con đang ngồi, đừng tưởng là đã yên vị rồi. Chưa đâu, có bao người còn dòm ngó vị trí đó. Muốn được ổn định, ngày mai quay lại. Con đã thành tâm, “Cậu” không ngại giúp cho công danh sự nghiệp của con đâu”. Theo như lời cậu phán, ngoài tài chữa bệnh có thể “phù phép” nước lã thành nước “thánh” thì ông còn có khả năng “thu xếp” tương lai, công danh sự nghiệp cho người khác!
Một lát sau, thầy ngồi chắp hai tay và chợt… rùng mình, đầu giật mạnh xuống, lắc lư. Giả bộ như không hiểu chuyện gì xảy ra, bà M. giải thích: “Cậu đi rồi đấy. Hồi nãy Cậu về có đứng ở sau lưng tôi, biết vậy nhưng tôi chẳng dám nói”. Còn ông Sơn thì dần mở mắt, thở phào nhẹ nhõm và hỏi chúng tôi vài câu bâng quơ: “Mấy giờ rồi nhỉ?”. Như nhận ra mọi người đang ngạc nhiên, “Cậu” đứng dậy, giả vờ e ngại, ngúng nguẩy đi ra ngoài, miệng không ngớt “Ôi xấu hổ quá, xấu hổ quá!”. Bà M. nhìn chúng tôi đầy ẩn ý: “Cậu đi rồi, ông ấy mới tỉnh ra đấy. Nãy giờ “Cậu” mượn xác nên ông ấy ngại đó”.
Kể tự ngày tự xưng là “Cậu” về chữa bệnh, đã có nhiều người dân kéo đến tìm ông Phạm Giang Sơn để chữa bệnh và chưa có ai khẳng định là khỏi bệnh. Theo chúng tôi tìm hiểu được, người dân xung quanh không có ai đến nhờ “Cậu” chữa bệnh. Người dân còn cho biết, cách đây mấy tháng, con trai ông Sơn bị mất mạng sau một vụ tai nạn, ông Sơn tự xưng là “Thánh” nhưng cũng bất lực không thể cứu được mạng con trai mình.
Theo Xahoi
Cha lẻn vào chòi vung dao giết con lúc nửa đêm
Thế đi xe gắn máy vào chòi rẫy, cách nhà khoảng 1 km để tìm con trai là Đông. Đến nơi, thấy đứa con đang say giấc trong chòi vắng, người cha liền lẻn vào rồi vung dao tới tấp.
Nửa đêm âm mưu sát hại con trai
Nửa đêm ngày 2/10, Hoàng Văn Thế (SN 1963, ngụ xã Phú Văn, huyện Bù Gia Mập, Bình Phước), mang theo con dao rựa, đi xe gắn máy vào chòi rẫy, cách nhà khoảng 1km để tìm con trai là Hoàng Minh Đông (SN 1986). Đến nơi, thấy đứa con đang say giấc trong chòi vắng, người cha liền lẻn vào rồi vung dao tới tấp.
Thế bị bắt tại Cơ quan điều tra.
Bị chém bất ngờ, đứa con hốt hoảng chỉ kịp kêu lên một tiếng rồi vùng dậy bỏ chạy. Tuy nhiên, do vết chém quá nặng, Đông chỉ chạy được khoảng 10 mét thì gục ngã.
Người bạn ngủ cùng Đông là Hoàng Văn Triệu (SN 1992, cùng nơi cư trú) vô cùng hoảng hốt, chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, cũng bị lĩnh 3 nhát dao vào người, trong đó một nhát khiến cổ tay trái gần như đứt lìa. Triệu nén đau, lấy hết sức bình sinh tháo chạy thoát thân, ra khỏi chòi rồi chạy vào bóng đêm, lẩn trốn ở một gốc cây.
Nạn nhân này kể lại: "Em không biết chuyện gì xảy ra, chỉ thấy cơ thể nhói đau liền nhảy ra khỏi chòi trốn. Sau giây phút chết hụt mới biết mình đã bị chém trọng thương".
Về phần Đông, sau khi chạy đi rồi ngã, nhưng người cha quyết không buông tha, tiếp tục vung dao nhiều nhát đến khi nạn nhân nằm bất động tại chỗ. Người gây án còn vào chòi lấy mền trùm lên đứa con, rồi mới lững thững bỏ ra về.
Sau khi sát nhân rời khỏi hiện trường khoảng hơn 15 phút, Triệu mới từ gốc cây tối mò ra, vào chòi. Triệu cố tìm điện thoại để gọi điện cầu cứu người thân trong tình trạng gần như kiệt sức vì mất nhiều máu. Hung tin khiến người thân nhanh chóng đến chòi đưa Triệu đi bệnh viện điều trị.
Trong khi dó, Đông đã tắt thở. Sự việc được cấp báo lên công an và chính quyền địa phương. Từ tờ mờ sáng, lực lượng công an được triển khai, vây bắt hung thủ.
Không lâu sau, đối tượng bị bắt. Đối diện cảnh sát, nghi phạm lạnh lùng nói: "Các ông không phải điều tra nữa. Việc tôi làm tôi chịu. Tôi không giết nó thì nó cũng giết tôi", rồi chìa tay đưa vào còng số 8 để cảnh sát dẫn giải về trụ sở.
Căn chòi vắng nơi xảy ra vụ việc.
Quá khứ đau buồn cha con không đội trời chung
Bà Nông Thị Vẻ, mẹ nạn nhân, chồng hung thủ thừa nhận, Đông là đứa con khá bướng bỉnh, tính khí bốc đồng, lời nói cộc cằn. Người cha nhiều lần răn dạy, cũng vì không khéo léo nên chạm đến lòng tự ái của con. Lớn lên, Đông càng tỏ ra "cứng đầu", thường xuyên cãi lại lời cha.
Mỗi lần cha con giáp mặt nhau là "khẩu chiến". Mọi chuyện sẽ vẫn chỉ dừng lại ở những lần lời qua tiếng lại nếu không có một va chạm lớn xảy ra vào một buổi chiều cách đây 6 năm.
Khi đó, không chịu nổi cảnh sống với cha, Đông xin ít vốn và đất để ra ở riêng. Trong lòng vốn không thích đứa con, người cha không đồng ý, mắng nhiếc con, thẳng thừng tuyên bố: "Một tấc đất tao cũng không cho".
Nói xong ông bỏ đi nhậu, đứa con "giận cá chém thớt" ném khúc cây trúng sườn bà mẹ. Hoảng sợ, bà phải xuống nhà chị gái ngủ nhờ qua đêm. Đông cũng bỏ nhà ra đi đâu không rõ.
Vào khoảng 23h hôm đó, ông bố say xỉn về nhà ngủ một mình. Tuy nhiên, không hiểu vì lí do gì ngôi nhà bất ngờ bốc cháy, trong khi đó cửa ngoài bị khóa.
Quầng lửa bùng lên dữ dội khiến hàng xóm giật mình, chạy đến, ra sức cứu hỏa. May mắn cho người đàn ông say rượu được mọi người đạp cửa xông vào cứu sống trong gang tấc.
Sau lần "hụt chết", ông bố bị phỏng rất nặng. Nghi phạm đốt nhà được người cha cho rằng đó chính là con trai mình. Sau vụ cháy, Đông cũng không xuất hiện tại địa phương nữa, có thể đã bỏ đi làm ăn xa.
Một năm sau ngày hỏa hoạn, gia đình phải bán 4 ha đất để trả nợ, sau đó chuyển về xã Phú Văn sinh sống. Một thời gian dài sau, vợ chồng ông Thế tích cóp được chút vốn liếng, mua được 3 ha đất giá rẻ. Còn Đông, sau nhiều năm bươn chải đủ mọi việc, đã quay về quê hương nhưng có lẽ vì sợ cha nên không dám vào nhà.
Đông nhờ người hàng xóm sát vách cho tá túc. Thấy thương tình cho hoàn cảnh, người láng giềng động lòng cho ở lại. Nhà gần nhau nên cứ mỗi lần thấy đứa con là người cha thấy chướng mắt, nhiều lần vác dao đánh đuổi, chửi bới.
Một tháng trước khi xảy ra án mạng, một nhà hàng xóm bị mất trộm gà; tại hiện trường người ta phát hiện có giấy chứng minh nhân dân của Đông rớt lại. Người cha gọi công an vào rẫy bắt đứa con.
Chưa hả, người cha này còn chủ động trói tay, đồng thời đánh đập Đông tàn nhẫn trước mặt lực lượng công an xã tại chòi. Sau khi lục soát nơi ở của Đông, chỉ phát hiện một bộ quần áo của phụ nữ.
Nhưng không có căn cứ, công an địa phương không buộc được tội Đông trộm gà.
Cách đây ba tháng, Đông nhờ bạn bè dựng chòi quây bạt để lấy nơi chui ra chui vào, cũng là tránh những trận đuổi chém của cha.
Ông bố cho rằng Đông "to gan", không được sự cho phép mà dám dựng chòi trong rẫy. Nghĩ về hiềm khích lâu nay, người cha cho rằng đây là ý đồ đòi chia tài sản, chiếm đất trắng trợn của đứa con.
Nỗi niềm thiếu phụ vừa mất con, vừa mất chồng
Sau vụ án, trong căn nhà nhỏ nằm gần con đường liên xã, những ngày qua bao trùm không khí tang thương vải trắng. Bà Vẻ là người đau khổ hơn ai hết, bởi vừa là mẹ nạn nhân vừa là vợ hung thủ. Gạt những giọt nước mắt khổ đau đang tuôn dài trên gò má, bà Vẻ buồn bã tâm sự:
"Một bên là chồng, một bên là khúc ruột của mình. Người thì chết, người ở tù, còn gì đau đớn hơn. Giờ đây làm sao ngước mặt nhìn họ hàng, bà con lối xóm chứ".
Theo tìm hiểu tại địa phương, trong nhiều năm trở lại đây, ngoài những mâu thuẫn với chính con ruột của mình, hung thủ là người luôn chìm ngập trong rượu chè. Dường như ngày nào ông cũng có rượu trong người, không uống với bạn bè thì tự mình ông uống.
Sau mỗi lần say xỉn, tuy không đập phá, nhưng la lối chửi mắng lung tung gây mất trật tự, ảnh hưởng xóm giềng.
Còn Đông tính tình tuy hơi cục cằn, không biết trên biết dưới. Dù vậy, ngoài việc mâu thuẫn người cha ruột, hàng xóm không ai ghét bỏ.
Theo Tri thức
Nghe lời thầy bói, đào nát vườn tìm vàng Từ cuối tháng 8 đến nay, người dân ấp 1, xã Thạnh Phú, huyện Cầu Kè, tỉnh Trà Vinh xôn xao bàn tán một người dân trong ấp nằm mộng thấy vàng, và sau đó một số người rủ nhau đào tung đất để tìm vàng... Phá vườn tìm vàng Cuối tuần qua, chúng tôi tìm đến ấp 1, xã Thạnh Phú và...