Thành phố duy nhất trên thế giới được bao quanh bởi những bức tường La Mã hoàn toàn nguyên vẹn
Được xây dựng cách đây gần 2000 năm, những bức tường này bao quanh toàn bộ khu phố cổ Lugo của Tây Ban Nha.
Lugo là một thành phố ở Khu tự trị Galicia ở tây bắc Tây Ban Nha. Đây là thành phố duy nhất trên thế giới được bao quanh bởi những bức tường La Mã hoàn toàn nguyên vẹn – đạt chiều cao từ 10 đến 15 mét dọc theo một mạch dài 2.117 mét và có tổng cộng 85 tòa tháp bên ngoài.
Du khách có thể đi dạo dọc theo toàn bộ chiều dài thông qua một lối đi trên các bức tường.
Tường thành La Mã ở Lugo là hệ thống tường thành được xây dựng trong thế kỷ thứ 3 và hầu như vẫn còn nguyên vẹn cho tới tận ngày nay. Hệ thống kéo dài trên 2 km xung quanh trung tâm lịch sử của Lugo ở Galicia. Các công sự và hệ thống tường thành của Lugo đã được ghi vào danh sách Di sản thế giới của UNESCO vào cuối năm 2000 với tính chất là một “ví dụ tốt nhất của pháo đài La mã ở Tây Âu”.
Những bức tường cổ này có niên đại từ thế kỷ thứ 3 và thứ 4 sau Công nguyên và là một di sản kiến trúc, khảo cổ được xây dựng đặc biệt của kỹ thuật La Mã. Chúng được xây dựng bằng các vật liệu địa phương như đá phiến, đá granit và các loại đá khác – thậm chí cả những mảnh đá đã được gia công từ các tòa nhà La Mã – được tái sử dụng trong quá trình xây dựng, mang lại cho các bức tường của thời kỳ cuối La Mã một diện mạo chân thực.
Hệ thống phòng thủ (những bức tường thành) của Lugo được UNESCO công nhận là Di sản Thế giới. Chúng là ví dụ đầy đủ nhất và được bảo tồn tốt nhất về kiến trúc quân sự La Mã ở Đế chế La Mã phương Tây.
Các bức tường cũng đã trở thành di tích quốc gia ở Tây Ban Nha kể từ năm 1921. Ngày nay, trên các bức tường có một lối đi cho phép du khách đi dạo dọc theo toàn bộ chiều dài. Từ việc hệ thống tường ở Lugo được ghi vào danh sách Di sản thế giới vào năm 2000, thị trấn này đã nắm giữ một lễ hội được tổ chức hàng năm gọi là Arde Lucus để kỷ niệm quá khứ La Mã.
Video đang HOT
Bất chấp công việc cải tạo được thực hiện trong nhiều thế kỷ, những bức tường vẫn bảo tồn bố cục ban đầu và các đặc điểm liên quan đến mục đích phòng thủ của chúng. Ngoài các bức tường, còn có tháp phòng thủ, trận địa, công sự, cả cổng và cầu thang nguyên bản, cũng như một con hào. Trong các bức tường, một số cầu thang đôi cung cấp lối đi lên tháp từ lối đi có lan can.
Kể từ khi được xây dựng, các bức tường La Mã đã xác định bố cục và sự phát triển của thành phố, nơi được tuyên bố là Quần thể Nghệ thuật-Lịch sử vào năm 1973. Người dân địa phương cũng như du khách đã sử dụng chúng như một khu vực để giải trí và là một phần của cuộc sống đô thị trong nhiều thế kỷ.
Có 10 cổng trong các bức tường: 5 cổng được xây dựng từ thời La Mã và 5 cổng khác được thêm vào năm 1853 sau khi dân số thành phố tăng nhanh. Trong số các tháp canh ban đầu, 49 tháp vẫn còn nguyên vẹn, và 39 tháp khác còn lại một phần. Các tòa tháp được xây dựng trong khoảng thời gian khác nhau, dọc theo bức tường. Chúng bao gồm hai cấu trúc chủ yếu là hình bán nguyệt, một số ít là hình chữ nhật.
Theo truyền thuyết, người La Mã đã xây dựng những bức tường này để bảo vệ không phải một thành phố mà là một khu rừng – “Rừng thánh của Augustus”. Và mặc dù ngày nay khu rừng này là một bí ẩn, nhưng những bức tường chắc chắn vẫn đứng vững, bất chấp thời gian và sự biến đổi của xã hội con người.
Augustus (63 TCN – 14 SCN) là hoàng đế đầu tiên của La Mã cổ đại. Ông thay thế nền cộng hòa La Mã bằng một nền quân chủ hiệu quả, đồng thời đem lại hòa bình và ổn định trong suốt triều đại của mình.
Augustus sinh ngày 23 tháng 9 năm 63 trước công nguyên (TCN) tại thành Rome, được đặt tên là Gaius Octavius. Năm 43 TCN, Julius Caesar bị á.m s.át và theo di chúc của ông, người cháu Octavius (còn có tên gọi khác là Octavian) được chọn là người thừa kế. Octavian chiến đấu để báo thù cho Caesar, và đến năm 31 TCN, ông đã đ.ánh bại Antony và Cleopatra trong Trận Actium. Từ đó ông chính thức trở thành người cai trị Đế chế La Mã cổ đại.
Thay vì theo bước Caesar để trở thành một nhà độc tài, Octavian đã tạo dựng nền tảng của thời kỳ “nguyên thủ” (principate), một chế độ quân chủ mà hoàng đế sẽ cai trị và nắm quyền suốt đời. Quyền lực của ông ẩn sau hệ thống hiến pháp, ông lấy hiệu là Augustus, có nghĩa là ‘cao quý’ hoặc ‘trầm lặng”. Tuy vậy, ông lại nắm quyền kiểm soát mọi khía cạnh của đế chế La Mã, với quân đội nằm dưới sự chỉ huy trực tiếp của mình.
Cảnh đẹp thơ mộng ở ngôi làng bao quanh bởi sông nước ở Nga
Ở ngoại ô thành phố Nizhny Tagil của Ural, có một ngôi làng bao quanh bởi sông nước có tên là Monzino, được người dân địa phương tự hào gọi là 'Venice của Ural'.
Nhìn từ không trung, bạn có thể thấy những con đường quanh làng Monzino chính là những dòng kênh, lạch thuộc sông Tagil. "Cấu hình" đường phố này là do con người tạo ra bởi chúng xuất hiện do hoạt động khai thác vàng trước đây.
Những năm 1820, ngôi làng bao quanh bởi sông nước này chứng kiến một "cơn sốt vàng" thực sự ở Urals. Năm 1823, Sa hoàng Nicholas I đã ký lệnh cho phép các cá nhân khai thác vàng và bạch kim, với một số mỏ nhanh chóng được thiết lập ở ngoại ô Nizhny Tagil.
Vị trí của các mỏ vàng trong khu vực đã được biết đến từ nửa sau của thế kỷ 18, nhưng nó vẫn được giữ bí mật. Trong 100 năm tiếp theo, từ năm 1825 - 1925, có tới 25 tấn vàng đã được khai thác tại hơn 120 mỏ vàng của Vùng Tagil.
Trên lãnh thổ của làng Monzino, phần lớn người ta khai thác vàng bằng tàu cuốc - tàu dùng để đào sâu đáy, cũng như máy kéo - máy khai thác trên nền nổi hoạt động như máy đào xích gầu. Các hoạt động dẫn đến sự xuất hiện của nhiều lạch, ao và nhánh sông.
Việc khai thác ở vùng ngoại ô Nizhny Tagil kéo dài từ cuối thế kỷ 19 cho đến những năm 1980, với những vùng đất sau đó được giao cho các cộng đồng làm vườn.
Để làm cho đất thích hợp cho việc trồng trọt, người ta phải thêm đá cuội và khá nhiều lớp màu mỡ trên một số thửa đất. Những người làm vườn đã làm gần như tất cả mọi việc bằng tay.
Làng Monzino nằm trên vùng ngập lũ, có nước ngọt chảy tự do qua các con lạch. Do đó, theo người dân địa phương, hầu như không có muỗi trong khu vực.
Các kênh và lạch của Monzino có độ sâu lên tới 3 mét, trong khi mực nước có thể dâng cao tới 2 mét trong các trận lũ lụt theo mùa. Hầu như hộ nào cũng có thuyền nên các bến đậu chiếm gần hết bờ sông của các cộng đồng làm vườn.
Vào mùa đông, cuộc sống sôi động ở Monzino trở nên tẻ nhạt bởi cư dân thường chuyển đến các thành phố. Tuy nhiên, vào mùa hè, dân số của tất cả các cộng đồng làm vườn địa phương lại đông đúc trở lại. Ảnh: RBTH.
Ngôi đền có hàng nghìn tượng mèo vẫy tay ở Nhật Bản Ngôi đền Gotokuji ở Tokyo, Nhật Bản, là xứ sở của mèo vẫy tay thần tài với hàng loạt bức tượng lớn nhỏ ở mọi nơi trong khuôn viên. Tượng "mèo vẫy tay" là một đồ vật thường được trưng bày trong phòng ngủ hoặc phòng làm việc với ý nghĩa "chiêu tài" mang lại sự thịnh vượng và thành công. Tượng mèo...