Thanh niên cay đắng nhìn người mình yêu thầm suốt 7 năm kết hôn với chính em trai mình
Còn gì éo le hơn khi chứng kiến người mình yêu trở thành em dâu của mình.
Trong cuộc đời mỗi chúng ta chắc hẳn ai cũng đã từng thầm thương trộm nhớ một người. Có người may mắn nhận được cái kết đẹp khi người đó đáp lại tình cảm, cũng có người mãi ôm mối tình trong câm lặng mà không dám tỏ tình. Có lẽ, điều đáng tiếc nhất không phải là không tìm được người để thương, mà chính là đã tìm thấy nhưng lại không dám bày tỏ tình cảm để rồi một ngày cay đắng nhìn người đó kết hôn với người khác.
Câu chuyện dưới đây cũng là một chuyện tình buồn khi người con trai yêu thầm bạn gái suốt 7 năm trời nhưng không dám nói, để rồi cuối cùng lại phải đau khổ nhìn người con gái ấy lên xe hoa với người khác. Éo le hơn, chồng của cô gái đó không ai khác lại chính là em trai mình.
‘Ngày mai là ngày mà người tôi yêu 7 năm làm đám cưới với…..em trai tôi… Nghiệt ngã.
Tôi ở Hà Nội còn em quê ở tỉnh. Quen em vào ngày đầu tiên nhập học Đại học. Dáng người nhỏ nhắn, đôi mắt buồn, nụ cười như muốn làm tan đi mọi mệt mỏi của người đối diện.
5 năm học tình cảm của tôi được nuôi dưỡng qua những lần tôi đưa đón em đi học, là những lần em và tôi đi phượt. Nào là Tam Đảo, nào là Tà Xùa. Em luôn gọi tôi với biệt danh ‘Grab có tâm nhất quả đất’. Tôi có thể đưa em đi bất cứ đâu mà em muốn.
Tôi yêu đơn phương 7 năm nhưng chẳng dám nói cho em biết. Vì sợ, vì ngoài tình yêu, còn tình bạn.
‘Tình bạn tiến lên một bước là tình yêu nhưng tình yêu lùi một bước sẽ không thể quay về tình bạn”.
Sinh nhật của em vào năm 4 đại học tôi ôm con gấu to đùng lên tặng em thì chẳng thấy em đâu. Gọi điện cho em, em bảo em đang đi ăn với ‘người yêu’. Tim tôi đau nhói. Kể từ ngày em có người yêu. Dường như em không gọi người Grab như tôi nữa. Vì em đã có người đưa, người đón. Đã có người ở bên em những lúc em vui, em buồn. Thấm thoát nửa năm trời, số lần em gọi tôi cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Em cũng chẳng gọi tôi qua nhà trọ để đón em nữa. Tôi giờ đây có lẽ đã nhạt nhoà trong trí nhớ của em rồi.
Một ngày điện thoại tôi reo liên tục. Em gọi. Tôi nhấc máy. Im bặt. ‘Alo, tớ nghe đây, sao cậu không nói gì?’. Bỗng dưng em oà khóc. Tim tôi lại như quặn lại. Tôi lại đến bên em, an ủi em, vỗ về em, nghe em tâm sự. Em kể tôi nghe người ta lừa dối em thế nào, phụ bạc em ra sao. Từng câu chữ em kể như siết lấy tim tôi. Từng cơn, từng cơn. Quặn thắt lại.
Video đang HOT
Thấm thoát tôi và em ra trường đã được 2 năm. Tôi vẫn thế, vẫn yêu em, vẫn luôn dõi theo bước chân của em. Một ngày em mời tôi đi ăn. Em muốn giới thiệu cho tôi một người. Người yêu của em, nhưng khi đến nơi, tôi chẳng thể nào ngờ được đó lại chính là em trai của tôi. Haha. Cuộc đời thật nghiệt ngã. Tạo hoá cứ như trêu ngươi con người ta. Một ngày cuối tháng 10. Em về ra mắt bố mẹ tôi, nhưng với tư cách là người yêu của em trai tôi. Tôi ngồi ăn cơm với em nhưng chẳng thể đùa nghịch với em như trước, cũng chẳng thể bẹo má em như trước nữa rồi.
Ngày mai thôi, em sẽ là cô dâu nhưng chú rể chẳng phải là tôi nữa. Em vẫn làm dâu nhà tôi. Là em dâu tôi. Tôi vốn định Tết này sẽ nói cho em biết tình cảm của tôi với em nhưng có lẽ mọi thứ đã quá muộn rồi. Tôi chẳng thể làm điều gì khác ngoài chúc phúc cho em.
Có lẽ tôi sẽ rời xa nơi này 1 thời gian để có thể quên được em.
Hơn 12h đêm rồi. Ngày mai tôi phải dậy sớm để chuẩn bị cho đám cưới của em trai mình. Và đón em về làm em dâu.’
Yêu thầm 7 năm không dám nói để rồi cay đắng nhìn người thương trở thành em dâu mình (Ảnh minh họa)
Ngay sau khi được đăng tải, bài đăng đã nhận về rất nhiều bình luận. Hầu hết mọi người đều an ủi, động viên nam chính nhưng cũng có không ít người cho rằng chỉ vì sự do dự, chậm trễ nên anh chàng mới phải nhận kết cục nghiệt ngã đến vậy.
‘Ông nghĩ sao nếu 1 người con gái không có tình cảm với ông mà suốt ngày đi chơi với ông. Người ta chỉ đang chờ ông tiến tới và nói thích người ta thôi, nhưng ông cứ chần chờ, do dự để cơ hội vụt qua mất, đáng tiếc thật. Hóa ra, tiếc nuối lớn nhất trên đời này không phải là không đến được với nhau, cũng không phải là không thể bên nhau trọn đời trọn kiếp, mà là bỏ lỡ nhau khi ngỡ như đã ở gần trong gang tấc’.
‘Người ta đã đợi 7 năm để được nói yêu nhưng chính anh đã bỏ đi cơ hội. Thôi vui vẻ lên rồi tìm một người khác và nhớ rút kinh nghiệm nhé’.
‘Tương truyền kể rằng những người con trai quá tốt thì sẽ khó đến được với người mình yêu’.
‘Chia buồn với nam chính nhưng hãy lấy đây làm bài học để sau này bớt do dự hơn nhé’.
‘Trong cái rủi có cái may. May là vẫn được ngắm người con gái mình yêu mỗi ngày nhé’.
Theo tintuc.com
Vừa đi công tác về thấy "ba con sâu" trong túi xách của tôi, chồng "hóa thú" lao vào tát tôi tới tấp rồi lại rối rít xin lỗi
Chỉ 5 tháng sau ngày cưới, tôi đã phải chứng kiến bản chất thật của ông chồng vũ phu, chưa tìm hiểu kỹ ngọn ngành câu chuyện đã "thượng cẳng chân, hạ cẳng tay".
Xem những bộ phim về các câu chuyện tình yêu đầy lãng mạn với những nữ chính xinh đẹp, sắc sảo, những nam chính đẹp trai lại còn ga-lăng, tôi toàn phẩy tay cho rằng chuyện đó chỉ có trong phim thôi, chứ ngoài đời có tìm cả tỉ năm, bới tung cả quả đất cũng không ra. Tôi cứ nghĩ thế đấy, cho đến ngày tôi gặp chồng tôi bây giờ thì suy nghĩ ấy cũng bị lung lay đi ít nhiều.
Tôi không phải là tiểu thư đài các sinh ra trong một gia đình giàu sang, danh giá nhưng gia đình tôi cũng được gọi là gia đình trí thức bởi bố mẹ tôi đều là giáo viên của trường cấp 3 ở huyện ngoại thành Hà Nội. Từ nhỏ tôi đã được bố dạy dỗ nghiêm khắc và phải biết tự lập sớm, vậy là lên đại học tôi đã bắt đầu tự đi làm thêm kiếm tiền đóng học phí hoặc trả tiền thuê nhà trọ, tất nhiên vẫn có sự hỗ trợ của bố mẹ nếu tôi quá khó khăn. Tôi lúc nào cũng ăn mặc giản dị và nghiêm chỉnh, có lẽ cũng vì cách dạy dỗ của bố mẹ từ nhỏ.
Những tưởng cuộc sống của tôi như vậy là quá êm đềm thì năm cuối đại học, đúng lúc tôi vừa bảo vệ đồ án tốt nghiệp thì bi kịch ập đến. Bố đèo mẹ đi đám cưới 1 người bạn thì bị tai nạn tử vong tại chỗ. Tôi từ chỗ có gia đình yên ấm thì bỗng chốc thành kẻ mồ côi, bố mẹ chỉ có mình tôi. Không có anh chị em ruột thịt chia sẻ, tôi đau buồn đến mức tuyệt vọng suốt 1 thời gian dài. Đóng kín cửa không liên lạc giao tiếp với ai, tôi cứ giam mình trong căn nhà ấy và hồi tưởng về những tháng ngày vui vẻ bên bố mẹ. Thế rồi 1 ngày, tôi "tỉnh giấc" và quyết tâm đứng dậy để không phụ lòng mong mỏi của bố mẹ. Tôi cầm tấm bằng loại giỏi đi xin việc và nhanh chóng được nhận vào một công ty truyền thông lớn.
Tôi cứ ngỡ mình đã gặp được chân ái cuộc đời - Ảnh minh họa.
Chỉ sau 1 thời gian ngắn làm việc, anh giám đốc trẻ hơn tôi 7 tuổi bị tôi hớp hồn mà chính tôi cũng không hiểu tại sao. Tôi muốn tập trung phát triển sự nghiệp thật tốt và không muốn nghĩ đến chuyện chồng con, yêu đương gì cả nên tôi thẳng thắn bày tỏ quan điểm. Tôi đâu có ngờ, anh ấy lại mê tôi đến mức, ngày nào cũng mang hoa đến công ty tặng tôi, chẳng ngại bày tỏ tình cảm trước mặt nhân viên. Tối anh ấy lấy cớ ở lại thật muộn, đợi mọi người về hết rồi thì rủ tôi đi ăn, đi chơi, đi xem phim... Anh ấy làm mọi điều lãng mạn bất ngờ khiến tôi cảm thấy mình giống hệt như nữ chính trong một bộ phim Hàn Quốc lãng mạn. Thế rồi, sau gần 1 năm cưa cẩm, anh mới nhận được cái gật đầu của tôi.
Anh ấy làm mọi điều lãng mạn bất ngờ khiến tôi cảm thấy mình giống hệt như nữ chính trong một bộ phim Hàn Quốc lãng mạn.
Chúng tôi yêu nhau mà ít khi xảy ra cãi vã và lần nào anh cũng là người xin lỗi tôi trước, dù anh đúng hay sai. Tôi mừng thầm trong lòng rằng mình đã tìm được người đàn ông tử tế, tốt bụng rồi. Trong công việc, tôi cũng hỗ trợ anh nhiều thứ nên mọi người hay trêu chúng tôi là "trời sinh 1 cặp". Sau 1 năm yêu nhau, tôi cũng đồng ý làm vợ anh sau màn cầu hôn đầy lãng mạn ở nước ngoài.
Cuộc sống vợ chồng mới cưới của chúng tôi cũng khá hạnh phúc dù nhiều lần tôi phát bực vì anh cứ đi tiếp khách đến tận khuya mới về. Tôi hiểu công việc của anh nhưng vẫn cứ có những cơn ghen khó chịu trong lòng.
Một lần, anh đi công tác 1 tuần ở nước ngoài, tôi ở một mình trong căn nhà to rộng ấy cảm thấy chán nên rủ cô bạn đến ngủ cùng cho vui. Cô ấy chưa lấy chồng nhưng đã có bạn trai.
Đến hôm anh về thì tôi đang đi làm, giữa buổi tôi nhận được cuộc gọi từ chồng với giọng điệu vô cùng tức giận: "Cô về nhà ngay lập tức, nếu không về thì đừng mong bước chân vào ngôi nhà này nữa". Tôi vẫn không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng vội vàng phóng xe về nhà. Tôi vừa mở cửa, chồng đã ném hộp "ba con sâu" và cả chiếc túi xách vào mặt tôi và nói: "Tôi không ngờ cô lại là loại đàn bà hư hỏng thế này". Chưa kịp để tôi giải thích, anh ta đã lao vào tát tôi rồi túm tóc đánh tôi như một kẻ phản bội đáng bị trừng phạt.
Chỉ 5 tháng sau ngày cưới, tôi đã phải chứng kiến bản chất thật của ông chồng vũ phu, chưa tìm hiểu kỹ ngọn ngành câu chuyện đã "thượng cẳng chân, hạ cẳng tay" - Ảnh minh họa.
Tôi run lẩy bẩy bấm điện thoại cho cô bạn rồi bật loa ngoài để anh ta nghe thấy. Tôi hỏi cô bạn về hộp "ba con sâu" trên giường và cô ấy giải thích rằng đó là của mình để quên và định nhờ tôi lúc nào gặp thì trả lại.
Chỉ 5 tháng sau ngày cưới, tôi đã phải chứng kiến bản chất thật của ông chồng vũ phu, chưa tìm hiểu kỹ ngọn ngành câu chuyện đã "thượng cẳng chân, hạ cẳng tay". Anh ta xin lỗi tôi rối rít nhưng vết bầm tím trên khuôn mặt của tôi càng khiến cho trái tim tôi đau thắt lại. Tôi chưa bao giờ nghĩ và cũng không thể tưởng tượng nổi anh ta lại có thể xử sự như vậy ngay với chính người vợ mà anh ta từng thương yêu vậy.
Mấy hôm nay, tôi dọn về ở một mình trong căn nhà của bố mẹ, những ký ức xưa kia lại ùa về khiến tôi càng buồn hơn. Tôi lo sợ cho tương lai phải sống với một người chồng như vậy, tôi nên làm gì bây gi
Theo afamily.vn
Món nợ thanh xuân (P1) Các bài hát gửi tặng qua đài phát thanh của trường thường đề rõ danh tính người gửi. Đa phần là bọn con gái lãng đãng tặng cho nhau, hoặc đứa nào đấy gửi tới hội bạn thân hay tập thể lớp mình. Cũng có một số không rõ danh tính người gửi tặng. Tất nhiên, những bài hát đó đều để bày...