Thảng thốt với việc chồng “tám” chuyện phòng the với bạn
Thắng còn mắng tôi, nói những gì anh kể về tôi với bạn bè có gì sai? Cá nhân tôi nên nhìn nhận lại bản thân xem những gì anh kể có điều oan ức? Rằng phụ nữ chịu thiệt một chút có sao, ấm ức thì ráng thay đổi bản thân cho tốt đi.
Tôi và Thắng, chồng tôi cưới nhau đã năm năm và có một bé trai hai tuổi. Thời điểm đầu nồng nhiệt qua đi, những năm tháng ở gần nhau dần tạo cho cả đôi bên sự quen thuộc, đôi khi cả nhàm chán và cả “những tiếng thở dài ngao ngán” về nhau.
Như bao cặp vợ chồng khác, chúng tôi không quá kỳ vọng về sự đổi thay của đối phương mà dần chấp nhận và coi đó là chuyện quá đỗi bình thường của cuộc sống lứa đôi. Có những lúc cả hai giận hờn cãi vã nhưng rồi khi cơn nóng giận qua đi, tôi và Thắng bình tâm ngồi lại với nhau. Chúng tôi biết cái gì nên bỏ qua ở nhau, tiến tới giữ gìn một cuộc hôn nhân bền vững lâu dài.
Tôi đã cố gắng hài lòng với tổ ấm của mình. Ảnh minh họa
Khía cạnh chuyện ấy, thời điểm ban đầu người trong cuộc hấp dẫn với niềm háo hức khám phá sự mới mẻ của đối phương cũng dần đi qua. Tôi biết điểm yếu của chồng, anh không phải là người có nhiều năng lực thật sự ở khía cạnh này. Thậm chí, đáng buồn thay, chồng thuộc tuýp đàn ông “chưa ra đến chợ đã rơi hết tiền”.
Những năm đầu sống bên nhau, Thắng còn đôi chút sung mãn và gắng gượng nên tôi không quá đỗi tủi hờn. Và thời kỳ đầu cuộc hôn nhân, khía cạnh tích cực khác của đối phương kéo lại khiến tôi tặc lưỡi cho qua. Bé Bom ra đời cũng khiến tôi được an ủi. Tôi luôn tự nhủ chỉ cần có con khỏe mạnh bên cạnh nâng đỡ và là người bạn song hành cùng mẹ, như thế đối với tôi cũng coi như nguồn hạnh phúc.
Tuy nhiên cùng với thời gian, chất lượng gối chăn lứa đôi ngày càng đi vào ngõ cụt khiến tôi thảng thốt nhìn xung quanh. Chị em bạn bè cùng trang lứa ở lứa tuổi sung sức này, họ vẫn đang tận hưởng niềm hạnh phúc gối chăn viên mãn. Tại sao bản thân lại cam chịu tình cảnh hẩm hiu này?
Những phiền muộn ấy, tôi không biết gửi gắm vào đâu vì xấu hổ. Thế nên cá nhân đành chọn Phương, cô bạn gái lâu năm để tỉ tê tâm sự. Tuy nhiên không may cho tôi, trong một lần mải tám chuyện bằng tin nhắn với cô bạn thân, tôi quên không xóa các tin đã gửi.
Video đang HOT
Chồng tôi đọc được, trong đó có đoạn tôi than phiền rằng “chồng chưa ra đến chợ đã rơi hết tiền”. Thế là Thắng làm ầm lên, lia chiếc điện thoại vào tường, gằn giọng mắng chửi tôi dám chê chồng, coi thường chồng, rằng “cô là đàn bà dâm đãng”, “có phải cô không thỏa mãn nên đang tìm cách cắm sừng tôi, kiếm thằng nào thỏa mãn nhục dục của cô”.
Chồng tôi tỏ vẻ giận dữ khi tôi chót tâm sự riêng tư với bạn thân nhưng lại nói xấu tôi với cả nhóm bạn. Ảnh minh họa
Bạn bè thân thiết thì đôi khi cũng có lúc buột miệng những chuyện thầm kín, sao chồng không thông cảm cho tôi. Tuy nhiên, tôi cũng biết mình sai nên ngồi im thin thít. Đợi cơn giận giữ của chồng đi qua, tôi thành thật nói lời xin lỗi. Thắng làm mình làm mẩy nhiều hôm, tôi phải xuống nước năn nỉ, giải thích nhiều lần anh ấy mới tạm nguôi. Đương nhiên từ đó tôi đâu dám chát chít chuyện gì riêng tư với bạn.
Việc tưởng chừng qua đi cho đến khi tôi tình cờ xem được máy tính đang mở của chồng, còn anh ấy có việc chạy đi đâu đó. Tôi đang định đóng máy giúp chồng thì tình cờ có tin nhắn chat nhảy ra. Tôi tò mò nhấn vào xem thử và bàng hoàng thảng thốt.
Chồng tôi tán chuyện với bạn bè còn hơn “bà tám”. Trong một nhóm chát tập thể, anh ấy mang tôi ra làm trò cười, để bạn bè chế diễu, thương hại. Rằng sau khi sinh, nhìn tôi anh chán chẳng còn cảm hứng, bụng to hơn ngực, “nái sề”, “mẹ mướp”, hôi sữa, chỉ có mỗi việc ăn và cho con bú rồi lăn ra ngủ… Rất nhiều bạn bè anh đã vào thương hại chồng tôi và nói “ghê”, “khiếp” về tôi…
Đọc đến đâu, tôi từ chỗ đỏ mặt xấu hổ chuyển sang tím tái vì giận giữ. Hóa ra anh cũng có quá nhiều điểm chưa hài lòng về vợ, nhưng kém duyên đến nỗi chọn anh em chiến hữu để giải tỏa nỗi lòng. Vậy mà sai lầm tương tự của tôi, anh lại làm ầm ĩ và coi đó là việc không thể nào chấp nhận.
Không những thế, bản thân anh cũng chẳng có động thái nào cải thiện bản thân, tích cực chạy chữa để đem lại chất lượng gối chăn mĩ mãn hơn cho vợ.
Đúng lúc ấy Thắng quay trở vào phòng. Ba mặt một lời, tôi trưng những tin nhắn chồng nói xấu vợ và muốn nghe từ anh lời giải thích. Không những không ăn năn hối lỗi mà Thắng còn mắng tôi, nói những gì anh kể về tôi với bạn bè có gì sai? Cá nhân tôi nên nhìn nhận lại bản thân xem những gì anh kể có điều oan ức? Rằng phụ nữ chịu thiệt một chút có sao, ấm ức thì ráng thay đổi bản thân cho tốt đi.
Tôi trố mắt ngạc nhiên vì những lý luận cực kỳ bảo thủ của chồng. Cũng là con người với nhau, đàn ông khi bị “tố giác” thì coi đó là nỗi nhục không nói thành lời. Còn phụ nữ khi tương tự trở thành nạn nhân thì ráng mà chịu.
Quá cay đắng, tôi ôm con về nhà ngoại tá túc.
Đã ba tuần này, bề ngoài tôi làm căng nhưng kỳ thực trong thâm tâm, tôi vẫn mong chồng đến đón về. Nhưng Thắng cũng chẳng phải tay vừa, ngoan cố bảo thủ, vẫn xem cách sau lưng anh đối xử và nói xấu vợ với bạn bè là chuyện bình thường. Tôi nên ráng mà chấp nhận.
Tôi nên làm sao để anh thay đổi bản thân và có cách hành xử tôn trọng người bàn đời?
Theo danviet.vn
Lệch pha, chẳng qua là bệnh ích kỷ khi "yêu"
Thực tế có vô số những lá đơn ly hôn được gửi đến các tòa án với lý do "không hợp", trong đó không ít nguyên nhân sâu xa chính là không hợp nhau trong chuyện "phòng the" mà chẳng ai dám nói ra vì sợ "xấu mặt".
Đằng sau những nguyên nhân "lệch pha" ấy sẽ kéo theo muôn vàn hệ lụy khác khiến các cặp đôi không hài lòng về nhau, bới bèo ra bọ để trút cái ấm ức lên nhau, cho nên dẫn đến những mâu thuẫn khác để cuối cùng họ phải đối mặt với nhau trước phiên tòa.
Ảnh minh họa
Chị Khánh, thẩm phán của một tòa án quận tại Hà Nội kể lại: Tại một phiên tòa, khi được hỏi lý do ly hôn, anh chồng cứ lấp lửng: "Thì đã ghi rõ trong đơn rồi đấy ạ...". Chị vợ liền nói: "Đúng thế, là do không hợp nhau". Khi tòa yêu cầu chị vợ nói trước thì anh chồng cứ chen ngang vẻ bức xúc. Còn khi đến lượt anh chồng được trình bày thì chị vợ cứ bĩu môi, nguýt dài rồi nói chõ vào.
"Anh ta chỉ biết ăn và ngủ, không động chân động tay vào bất cứ việc gì". Anh chồng liền cự lại: "Không đúng, công việc ở công trường khiến tôi mệt và hay ngủ sớm, sáng tôi còn giúp cô đưa con đi học". "Ngủ, ngủ, ngủ, anh chỉ biết ngủ thôi à?. Cô vợ mỉa mai. "Không muốn tôi ngủ, muốn tôi "trả bài" chứ gì, tôi đi làm về mệt chỉ muốn ngủ, sáng ra hết mệt thì ấy không được à?", anh chồng đỏ mặt tía tai phản pháo.
Hóa ra nói quanh nói quẩn cũng chỉ vì "lệch pha". "Lệch pha" trong "chuyện ấy" chính là không thỏa mãn trong đời sống quan hệ của cặp vợ chồng. Không thỏa mãn khiến tinh thần của anh của ả lúc nắng lúc mưa thì việc cọ miệng hay đá thúng đụng nia cũng là chuyện thường tình. Cái nguyên nhân dẫn đến vụ ly hôn do "không hợp nhau" ấy mới đầu tưởng như nó chỉ là chuyện "dưới đất", nhưng hóa ra lại là chuyện "trên giường".
Còn trường hợp khác thì chị vợ đòi ly hôn ngay sau 3 tháng cưới nhau. Nguyên nhân là do "súng ống" của ông chồng chẳng khác nào của "cậu bé tí hon", đã thế, anh chồng lại còn hay "tinh tướng", đòi yêu liên tục nhưng lần nào cũng "hết tiền" trong một nốt nhạc khiến chị vợ chưng hửng.
Thì đành rằng chất lượng "yêu" không phụ thuộc vào "súng" to hay nhỏ, chủ yếu là kỹ năng "tác xạ", thế nhưng anh chồng lại không biết điều, cứ thản nhiên hành sự xong rồi lăn ra ngủ chẳng thèm qua tâm gì đến cô vợ sung sức đang ngắn cả mặt vì tức. Khi đệ đơn ly hôn, cô vợ ghi rõ lý do: "Không hợp nhau về "chuyện ấy", yêu cầu tòa xử ngay không hòa giải".
Cánh mày râu cũng không ít người vác đơn ra tòa cũng chỉ vì "lệch pha" với vợ. Anh chồng nọ tố vợ nghiện thẩm mỹ, hết bơm môi, bơm ngực lại xăm trồ đầy mình khiến cho anh mỗi lần gần gũi lại như thể đang hành sự với một ả khách làng chơi.
Thế là anh chồng cứ "yêu" qua quýt cho xong, lâu dần không được như ý cô vợ quy cho anh cái tội "vô trách nhiệm". Cô vợ cũng chẳng vì thế mà chịu ở không, liền cắm chi chít sừng lên đầu chồng. Mâu thuẫn ngày một tăng lên cấp số nhân khi cả hai có quá nhiều điều "không thể tha thứ" cho nhau để mà sống chung một mái nhà.
Các chuyên gia tâm lý cho rằng, để chuyện ấy hòa hợp đơn giản mỗi người phải tìm hiểu sở thích của nhau, thậm chí có thể dung hòa bằng cách "chia đều" sự sung sướng nếu cả hai không cùng thỏa mãn. Tại sao mỗi người chỉ mong muốn cho bản thân và bắt người kia phải "chiều", như vậy chẳng phải là ích kỷ lắm sao?.
Đôi khi cuộc hôn nhân của một đời người lại bỗng chốc biên thành ác mộng chỉ bởi sự ích kỷ của ai đó trong cuộc yêu. Lệch pha, chẳng qua chỉ là bệnh ích kỷ. Thuốc chữa chỉ có thể là sự quan tâm và yêu thương nhau thật lòng.
Theo nld.com.vn
Méo mặt vì chồng thích "trả bài" sáng, vợ muốn "lâm trận" buổi tối Thật ra, không nên quá câu nệ giờ giấc bởi đầy rẫy cặp toàn xài "giờ dây thun", tùy duyên tùy khắc, miễn lòng sung như lòng vả là lên giường nhưng khoái lạc vẫn mạnh giỏi, thậm chí mắm muối thay đổi hương vị giường chiếu. Tôi mới lập gia đình. Do đặc thù công việc nên tôi chỉ có thể gần...