Tháng Mười Một đủ đầy của riêng em!
Tháng Mười Một, em gửi lại mùa hè những ngày yêu đầy nhiệt tâm, gửi lại mùa thu hết thảy mọi nhớ, mọi thương, mọi nghẹn ngào, nức nở.Những ngày cuối thu đã đi qua, mang theo cả những nỗi buồn nhè nhẹ bâng khuâng. Em mở lòng mình đón tháng 11 đang đến, rất dịu dàng và rất đỗi bình yên. Cái lạnh đầu đông như chớm nở, không đủ buốt giá nhưng đủ để ta biết nó vẫn đang hiện hữu.
Lạnh!
Để em cũng chợt nhận ra anh đã bước đi thật rồi, vòng tay đã buông và những ngày hè đầy nắng, những kỉ niệm yêu thương đã được gọi bằng hai từ “quá khứ”.
Lạnh!
Để em cũng chợt nhận em nơi những ngày tháng Mười ẩm ương và ảm đạm. Vo tròn trong những giọt nước mắt lạnh, nỗi buồn xa anh và nỗi nhớ thương mãi không thôi khắc khoải.
Lạnh!
Để em nhận ra tất cả chẳng phải một giấc mơ như em tự huyễn hoặc bản thân mình. Anh đi thật rồi! Anh buông tay em trong một chiều thu, bầu trời hoang vắng như chính khoảng không đang bủa vây đôi chân em. Yếu mềm và chênh vênh quá. Em sợ hãi đến bật khóc khi anh bước ra khỏi thế giới của em. Nơi anh đã từng là tất cả niềm hạnh phúc giản dị mà tuyệt với nhất trên cuộc đời mà em cảm nhận được. Em nhớ đến điên cuồng những ngày hè rực rỡ, nơi em đã yêu đầy mạnh mẽ. Em thấy tim mình nhói lên khi một mình lang thang trên những ngõ nhỏ Hà Nội ta từng đi qua.
Video đang HOT
Tháng Mười Một, tháng kỷ niệm của riêng em (Ảnh minh họa)
Qua rồi, qua tất cả thật rồi phải không tháng Mười ơi!
Xa rồi, thật sự đã xa rồi, phải không anh!
Tháng Mười Một đang về trên từng nhịp gõ kim đồng hồ, em muốn mình đứng lên và quyệt nước mắt đi để cười rạng rỡ đón mùa đông đang về.
Tháng mười một, em ủ tay mình trong chiếc bao tay tự mua, tập quên đi thói quen cuộn lại trong một bàn tay một ai khác, đưa đi và dẫn lối.
Tháng Mười Một, em làm ấm mình bằng chiếc khăn tự đan, món quà định rằng sẽ tặng anh ngày ấy đã được trang trí thêm một số họa tiết thật nữ tính để dành riêng cho chính mình.
Tháng Mười Một, em để tóc bay trong gió, gió sẽ thay anh mơn man làn tóc mềm. Em tin gió cũng dịu dàng lắm!
Yêu thương đã đi xa, em học cách vỗ về cho riêng mình (Ảnh minh họa)
Tháng Mười Một, không những cái nắm tay, những vòng ôm, không hơi ấm từ anh. Em sẽ tự đi qua tất cả những ngày lạnh lẽo để tập cho tim mình mạnh mẽ hơn.
Tháng Mười Một, em gửi lại mùa hè những ngày yêu đầy nhiệt tâm, gửi lại mùa thu hết thảy mọi nhớ, mọi thương, mọi nghẹn ngào, nức nở. Cất vào ngăn kéo những trang nhật kí viết dở, những cảm xúc nơi mọi kí ức mang tên anh.
Tháng Mười Môt, em đón chào tuổi mới bằng nụ cười thật sự tươi vui, bằng trái tim đã thôi thổn thức và bằng tất cả sự yêu đời.
Em sẽ mạnh mẽ bởi em là con gái Nhân Mã.
Và tháng Mười Một là tháng đủ đầy của riêng em!
Theo Tiin
Chị em gái lạnh hơn người dưng
Mang bầu, Thùy về chơi được mẹ tẩm bổ bao nhiêu món ngon, chị gái thấy vậy bảo: 'Ăn lắm rồi béo như lợn, chồng nó lại bỏ đi với bồ'.
Có bà chị gái "hám tiền" nên Thùy (28 tuổi, ở Hoàng Mai, Hà Nội) không ít lần bực tức. Cưới chồng, vợ chồng Thùy thuê nhà ở riêng, còn vợ chồng chị gái và cháu nhỏ đã ở cùng ông bà ngoại từ trước. Vậy mà mỗi khi hai vợ chồng Thùy về chơi lại được chị gái tiếp đón dửng dưng như sợ em gái sẽ đòi chia đôi căn nhà đang ở. "Bố mẹ mình bảo nhà chỉ có hai chị em gái nên mọi tài sản thừa kế sẽ được chia đều. Nhưng bà chị gái thì luôn bảo là 'Anh chị có công nuôi bố mẹ'. Nghĩ mà chán lắm" - Thùy chia sẻ.
Chồng Thùy kinh doanh đồ điện tử nên có lấy cho chị vợ một cái laptop theo yêu cầu. Thế mà lấy về chẳng được chị cảm ơn một câu, còn chê đắt rồi trả 1/3 tiền, số còn lại thì nợ. Thùy đòi thì chị gái lại than vãn: "Ôi, anh chị đang khó khăn lắm. Đợi sau này dì sinh con thì chị trả cả vốn lẫn lãi". Chán nản, Thùy quay sang "mách" mẹ thì mẹ Thùy mở tủ, lấy tiền đưa con gái rồi bảo: "Coi như mẹ trả tiền mua máy tính cho chị. Chẳng nhiều nhặn gì mà chị em bất hòa thì không hay'. Thùy kiên quyết phản đối nhưng mẹ cũng chỉ lắc đầu dặn dò: "Chị em lọt sàng xuống nia, đi đâu mà thiệt" khiến Thùy càng bức xúc hơn.
Khi mang bầu, Thùy về chơi thì được mẹ tẩm bổ bao nhiêu món ngon, chị gái thấy vậy bảo: "Ăn lắm rồi béo như lợn, chồng nó lại bỏ đi với bồ" khiến Thùy ức phát khóc. Mang tiếng chị em gái mà còn lạnh nhạt hơn người ngoài vì chẳng mấy khi tâm sự với nhau. Mỗi lần nhận được điện thoại hay tin nhắn của chị gái là Thùy đoán, thể nào cũng có chuyện nhờ vả nên nhiều khi, Thùy chẳng muốn nghe. Thùy cũng ngại về bố mẹ đẻ vì chán cái bộ mặt cau có của chị gái.
Còn Nhung (Thanh Trì, Hà Nội) lại bức xúc với em gái kém 4 tuổi của mình. Hồi sinh con, Nhung về ngoại ở cữ nhưng chẳng bao giờ được em gái giúp bế cháu. Có lần vì cháu trớ sữa vào bộ váy chuẩn bị đi chơi với bạn trai của dì nên bị dì "tét đít" và quát to làm cháu sợ, khóc thét. Từ đó Nhung có muốn nhờ em bế cháu một lát cũng không được vì: "Nó ị (tè, nôn) vào người thì sao, kinh lắm".
Có lần, bé nhà Nhung làm nhàu quyển truyện tranh mà dì yêu quý nên bị dì phát cho mấy cái vào tay, khóc om sòm. "Biết là em gái mình còn trẻ nhưng mà vẫn thấy ức với nó. Có lẽ là vì mình đi du học xa nhà rồi khi đi làm cũng công tác liên miên nên tình chị em chẳng mặn mà" - Nhung kể.
Nhung chẳng bao giờ hỏi chuyện được với em gái quá vài câu vì chị em không hợp nhau, có hỏi cũng bị em cáu. Hồi về bà ngoại ở cữ, Nhung càng stress hơn vì lúc nào em gái cũng nhăn nhó như muốn đuổi cả chị, cả cháu...
Theo Ngoisao
Chạm vào kỷ niệm Công ty cũ kỷ niệm mười năm ngày thành lập, gửi tặng nhân viên cũ không đến dự được, một chiếc khung ảnh nhựa "cây nhà lá vườn", do chính các thành viên thiết kế. Để rồi từ đó bao nỗi nhớ lại được dịp ùa về. Một mùa thu lá vàng rơi xao xác, đưa theo làn gió mùi hương hoa sữa...