“Thăng hoa” em gọi tên người tình
Em không còn đủ lý trí để nhận ra người mình sắp cưới là ai, em vô tình gọi tên người cũ trong những giây phút thiêng liêng ấy…
Tôi gặp em trong một đêm lửa trại tại trường đại học, lúc đó tôi vừa chân ướt chân ráo vào trường nên mọi thứ còn bỡ ngỡ, em là sinh viên năm cuối của khoa. Tôi còn nhớ rất rõ, trong đêm lửa trại ấy, em đã tình cờ đến bên tôi, dựa vào vai tôi, vì em tưởng tôi là bạn cùng lớp của em. Sau sự cố nhầm lẫn tình cờ ấy, không ngờ sau này chúng tôi lại là người yêu của nhau.
Bạn bè em vẫn thường nói, em là miss của khoa đấy, có nhiều người theo đuổi lắm, làm sao mà với tới được. Quả thật, với dáng vẻ mảnh mai, nước da trắng mịn, đôi mắt biết nói, đôi môi biết cười của em, cộng với cách ăn nói dịu dàng đã khiến biết bao nhiêu chàng trai theo đuổi và tôi cũng đã bị em hớp hồn từ cái đêm hôm đó, đêm đầu tiên chúng tôi gặp nhau qua ánh lửa bập bùng trong tiết trời se lạnh của thành phố cao nguyên. Sau đêm ấy chúng tôi thường xuyên liên lạc với nhau, cùng nhau chia sẻ kinh nghiệm học tập, cùng nhau đi dạo phố và tình yêu của chúng tôi đến thật tình cờ.
Rồi tôi là thầy của em, được phân dạy lớp em, nhưng ở đời này có biết bao nhiêu người đố kỵ với em, trong quãng thời gian yêu em có biết bao lời dị nghị về tình cảm của chúng tôi, người này nói ra, người kia nói vào, em và tôi đã không ít lần xao động, chúng tôi đã không vượt qua được dư luận và đã chia tay nhau đến cả gần một năm.
Tôi rất đau khổ vì quyết định của em, dù rất yêu em nhưng tôi vẫn đồng ý để em ra đi tìm hạnh phúc cho riêng mình. Bẵng đi một thời gian, sau bao ngày không liên lạc với em, thì một hôm tôi nhận được tin nhắn của em, rằng muốn gặp tôi. Em nói vừa mới chia tay người yêu, vì người yêu trẻ con quá, nên em xin tôi quay lại với em. Em nói đã không ngại dư luận nữa, không sợ lời qua tiếng lại nữa và quyết định tiến đến hôn nhân với tôi. Vì yêu em mà tôi đã đồng ý để em quay về bên tôi.
Em và tôi đã có những giây phút thật hạnh phúc, đi đâu làm gì cũng có nhau. Em giỏi nấu nướng nội chợ nên chúng tôi thường có những bữa cơm thật ấm cúng như một gia đình nho nhỏ. Những lúc đó, chúng tôi lại quấn quýt vào nhau sau bữa cơm. Nhưng dù có đam mê đến đâu, tôi vẫn giữ cho em và không muốn làm ảnh hưởng đến em, vì vậy mà giữa chúng tôi chưa một lần đi quá giới hạn. Em thường nói tôi là công công vì ở bên em mà không biết làm gì cả. Em hay trêu tôi, lính tráng gì mà có mỗi cái gối cũng không thể vượt qua… Nhưng rồi, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, chuyện gì đến cũng đã đến… Lần đầu tiên ấy quả thật đối với tôi là một kỷ niệm ngọt ngào mà có lẽ không bao giờ tôi quên được, dù ngay cả bây giờ tôi đã có gia đình nhưng người đó không phải là em, cái lần đầu tiên ấy nó làm tôi nhớ mãi. Tôi đã quyết định lấy em và đã nói chuyện với hai bên gia đình, dự định hôn lễ sẽ được tổ chức cuối năm sau đó.
Video đang HOT
Dù rất yêu em nhưng tôi vẫn đồng ý để em ra đi tìm hạnh phúc cho riêng mình… (Ảnh minh họa)
Suốt gần một năm sau, chúng tôi sống như vợ chồng, cuộc sống thật khó khăn song cả hai đều vui vẻ và hy vọng vào một đám cưới sắp đến. Nhưng rồi, trong một lần làm chuyện ấy em đã gọi tên người tình cũ khi cảm xúc thăng hoa. Em không còn đủ lý trí để nhận ra người mình sắp cưới là ai, em vô tình gọi tên người cũ trong những giây phút thiêng liêng ấy. Đó là người mà em đã trao sự trong trắng của người con gái, cũng là người mà em vừa mới chia tay khi quay lại với tôi. Em đã thú nhận tất cả là em không còn trong trắng và cảm thấy không xứng đáng với tôi, nhưng khi ở bên tôi, em không kìm nén được cảm xúc mỗi khi chúng tôi làm chuyện ấy. Đã không ít lần em gọi nhầm tên tôi bằng tên người tình cũ, cứ mỗi lần như thế, em lại khóc lóc, xin lỗi tôi và hứa không để xảy ra nữa. Nhưng tôi biết em không quên được mối tình đầu ấy, mối tình của một cô gái mới lớn yêu tha thiết và sẵn sàng dâng hiến cái quý giá nhất của mình cho tình yêu. Cũng chỉ vì giận dỗi mà em bỏ người yêu để quay lại với tôi, thật sự em không thể quên được người ấy.
Cũng biết quá khứ của em qua bạn bè em, rằng khi yêu người đó, em đã sống như thế nào, nhưng vì cứ nghĩ tình yêu chân thành của mình sẽ làm em quên đi mối tình cũ ấy nên tôi cho qua hết. Nhưng có lẽ tôi đã sai khi đã đồng ý để em quay lại với tôi. Để bây giờ em lại lừa dối tôi vì quá đau khổ nên quay lại với tôi để trả thù người yêu. Em làm chuyện đó với tôi cũng để trả thù người yêu. Tôi đã cố gắng khuyên em nên suy nghĩ thật chín chắn trước khi có một quyết định chính thức, em cũng hứa sẽ có gắng quên đi kỷ niệm đó. Nhưng tôi biết em không thể quên được, vì cứ mỗi lẫn chúng tôi làm chuyện đó, trong lúc “thăng hoa” em lại gọi tên người tình, nhưng không phải là tôi…
Em không thể quên được người ấy, tôi khuyên em nên trở về bên người ấy, cho dù đau khổ đến mấy tôi cũng không thể chấp nhận được em, tôi nói lời chia tay và cầu mong em được hạnh phúc. Giờ đây, ngồi bên cạnh tôi không phải là em nữa nhưng những kỷ niệm về em vẫn còn ám ảnh, cho dù tôi cố quên đi. Người ta vẫn thường nói, để quen một người chỉ cần mất một phút, nhưng để quên một người phải mất cả đời, câu nói ấy quả thật là đúng biết bao.
Tôi đã có một gia đình hạnh phúc với một tình yêu mới, một ngôi nhà hoa hồng và những đứa con dễ thương và tôi thầm cảm ơn em vì ngày đó em đã nói thật với tôi.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Gửi anh
Em biết yêu anh là có tội. Có tội lớn với chồng, con và bố mẹ nhưng mà lý trí chẳng bao giờ bảo được con tim thôi yêu anh.
Anh à! Dạo này không còn thói quen lên mạng viết thư cho em nữa sao? Anh biết không ngày nào em cũng vào mạng, ít nhất 1 lần để xem có gì của anh không nhưng lần nào cũng vậy, vẫn là hòm thư trống rỗng. Buồn! Từ ngày chúng mình quan hệ kiểu này không ngày nào là em không buồn anh ạ. Tại sao anh không chấp nhận dừng lại để chúng mình được thoải mái hơn? Em biết với anh em chỉ là đứa mang lại cảm xúc mới lạ cho anh. Em biết vậy mà không hiểu sao em vẫn lao vào anh. Em biết anh vẫn còn yêu vợ, rất thương con mà em lại cứ cố tình xen vào cuộc sống của anh. Không biết đã bao nhiêu lần em nghĩ và tự hứa rằng mình sẽ không liên lạc với anh, không suy nghĩ nhiều đến anh nhưng cũng là bấy nhiêu lần em không làm được.
Em biết yêu anh là có tội. Có tội lớn với chồng, con và bố mẹ nhưng mà lý trí chẳng bao giờ bảo được con tim thôi yêu anh. Ở bên anh em được sống lại đúng cảm xúc của 1 tình yêu. Anh tình cảm, anh nhẹ nhàng, anh vuốt ve âu yếm em như 1 người chồng thực sự. Không biết đã bao nhiêu lần em mơ chúng mình được ở 1 nhà, chúng mình là vợ chồng và có với nhau những đứa con xinh xắn. Em buồn cười quá đúng không anh? Em đã từng ước được anh ôm từ đằng sau khi đang nấu cơm, hay được anh bế lên giường và hỏi anh rằng: Em có nặng không? Tất cả những đièu mà em tưởng tượng ra với anh đều xảy ra nhưng rất tiếc nó không xảy ra ở "nhà của chúng mình" mà nó lại xảy ra ở những chỗ chúng mình lén lút.
Em biết làm như vậy sẽ có ngày người khác bắt gặp và đúng như vậy phải không anh? Cũng rất may cho em và anh là người ấy chưa nhìn thấy cái gì quá đáng. Nhưng anh biết không kể từ hôm đó em cảm nhận được con người anh. Điều đó thực sự làm em rất đau khổ. Ở nhà mong mãi đến trường để được gặp nhau vậy mà đến nơi thì nhìn nhau như những người bình thường. Em muốn nói chuyện, gọi điện thì nói chưa được 2 phút là anh "thôi nhé"...
Em biết anh vẫn còn yêu vợ, rất thương con mà em lại cứ cố tình xen vào cuộc sống của anh... (Ảnh minh họa)
Anh là như vậy đúng không? Anh có đáng là đàn ông không? Dám làm nhưng lại không dám chịu đúng không anh? Vậy mà anh vẫn cứ nồng nhiệt, hết mình khi chúng mình bên nhau. Mỗi khi em muốn chia tay, muốn dừng lại là anh lại kêu rằng anh không chịu được. Anh không chịu được điều gì? Anh không chịu được bởi vì sẽ không còn ai mang lại cảm giác mới lạ đến cho anh nữa đúng không?
Đã 3 ngày rồi em cố gắng không nghĩ đến anh, không mong chờ tin nhắn hay địên thoại của anh. Em biết quên anh là 1 điều không thể vì tất cả những gì là của anh đều in sâu trong trái tim em. Em yêu anh không hiểu vì sao lại yêu anh nhiều đến thế mặc dù em đủ thông minh để hiểu tình cảm của anh dành cho em đến đâu, đủ hiểu con người anh như thế nào.
Anh à, em cảm ơn anh đã mang lại cho em những kỷ niệm trong thời gian chúng mình lén lút với nhau. Em sẽ không nói với anh chúng mình chia tay hay dừng lại vì em biết càng nói ra anh càng coi thường em. Từ bây giờ em sẽ sống theo cách của em, theo những gì em cho là đúng. Chúng mình chắc chắn sẽ không bao giờ được ở bên nhau, không bao giờ là của nhau nên hãy xem như những gì em viết hôm nay cho anh là lời tạm biệt, là những gì cuối cùng nhất em dành cho anh. Anh hãy sống hạnh phúc và là một người chồng tốt anh nhé!
Anh! Nếu như trong thời gian qua em có làm điều gì không tốt, nói những câu gì không hay thì hãy bỏ qua cho em. Một lần nữa cảm ơn những gì anh mang lại cho em!
Theo Bưu Điện Việt Nam
ĐÊM BUỒN! m chim bao về em ti khc i mắt em mãi hưng về xa xăm Ti bn cạnh nhưng eâu c thấy Bởi tim eâu c lối cho mình! Lúc gọin hay nhắn tin cho emi thật háo hức muốn ni thật nhiều chuyện, chuyện trưng, lp, những niềm vui của ti mỗi ngàyn trưng,ể rồi hụt hẫng khi em bung 2 chữ...