“Thằng điên sao lại ấn ‘của nợ’ ấy vào người tao, người yêu mày ở phòng bên cơ mà” nhưng..
Tư ngay lên đai hoc em co 1 thăng ban thân, hai đưa ngôi canh nhau hôm nao em mêt thi no chep bai hô con em mêt thi ngươc lai. Đên cuôi ky ôn thi ngay nao no cung ôm sach đên nha em hoc, hai đưa thân nhau như hinh vơi bong, bon em thân đên mưc ai cung nghi hai đưa la 1 đôi.
Ảnh minh họa
Ma kê cung la 4 năm đai hoc ca hai cư miêt mai vơi bai vơ va cac hoat đông ngoai khoa chăng ai co đông tinh yêu đương gi ca. Co vai lân no hoi em: &’ Sao may không yêu đi, hôm qua tao thây co 2 thăng rinh mo ngoai công đoi tăng hoa cho may đây”. Em xua xua tay:
- Ôi giơi, trai tan tao thiêu gi, nhưng tao chưa muôn yêu.
No biu môi dai trăm met:
- Tao giơn đây chăng co ma nao đâu, ngôi đo ma tư sương.
- Thăng mât day, tao co nhiêu ngươi tan thât ma, vây con may sao không yêu đi.
- Chưa thich, bao giơ may con đôc thân thi tao se không yêu ai ca.
- Co thê chư, như thê tao lai co đươc thăng ban ghe chơi cung.
Thu thât nhiêu luc em cung không ro răng tinh cam giư minh va no la gi nưa, chi biêt răng ngay nao không co no la em thây buôn. Ra trương hai đưa bân rôn hơn vơi công viêc, nhưng cư hê em kêu buôn hay kêu mêt thi no la ngươi co măt đâu tiên. No chăng bao giơ hoi han gi cư hê thây măt em la lai bao:
- Con điên may săp chêt chưa, tao mua mây mon ma may thich nay. Ma nhin may giông kiêu săp ngom cu toi thôi đê tao ăn cho đơ phi thưc ăn.
- Thăng quy, nhin thây măt may la tao lai muôn chưi nhau.
- Đây may thây chưa, tao luôn la đông lưc đê may khoe lai, ăn đi rôi hôm nao tao đưa đi dao phô.
- Hưa nhe.
- Hưa.
Video đang HOT
Hai đưa cư song hanh bên đơi nhau như thê, me em thi hay goi cho no hoi em đa yêu ai chưa? Me no thi goi cho em va tha thơ: “Cư đa nay 2 đưa bon may ê mât thôi, kiêm ngươi yêu đi chư ma không kiêm thi quay sang yêu nhau cung đươc”. Em nghe xong cươi ngăt ngheo:
- Bac cư binh tinh, chuyên đâu con co đo, con vơi no ma yêu nhau co ma đô đinh đô chua a?
Hai bac chau noi chuyên rôm ra, no nghe xong biu môi:
- Đô la đô thê nao, hay tao vơi may yêu nhau thât đi.
- Điên a, yêu gi ma yêu, nghe bao may tan con be ơ xom tro bên canh cơ ma.
- Con nao.
- Thi cai con be ơ phong bên cach tao 1 vach ngăn nhưng khac lôi vao ây.
- A a, đang tiên hanh săp vê đich rôi bao giơ co kêt qua thi tao bao.
- Đây thây chưa, đô đêu gia.
Chăng hiêu sao no noi no đang tan gai khiên em thây co đôi chut chanh long. Môi lân no khen cô nao xinh hoăc kê lê vê 1 ngươi khac giơi nao đo la em lai chăng muôn nghe, chăng hiêu tâm trang nay la gi nưa.
Moi chuyên diên ra dương như suôn se nêu như hôm đo em va no không đi hop lơp. Tôi hôm ây anh cung sung sưc, uông nhiêu hat nhiêu, chưa bao giơ bon em lai vui ve chay hêt minh như thê. Nhưng giong ca &’đuôi khach’ cât lên khiên tât ca cươi săc sua, luc ra vê em va no cung chăng tinh tao nưa. Em kêu no vê nha em ngu vi cung đa qua muôn rôi.
Em nhơ ro răng em nem gôi va chăn xuông cai chiêu dươi đât cho no năm rôi vây ma 2 giơ sang thây ngươi như co vât gi đo đe lên rât năng. Em kho nhoc mơ măt ra thi ta hoa khi thây ngươi minh va thăng ban trân như nhông. Thâm chi no con lam cai chuyên khung khiêp đo nưa, chinh xac la em thây no đang hôn em. Em het lên thât thanh:
- Nay thăng điên, sao may lai ân thư &’cua quy’ đo vao ngươi tao, ngươi yêu may ơ phong bên canh cơ ma.
No giât băn minh, noi trong men rươu:
- Tao xin lôi, tao không kim chê đươc. Tao đinh lên đây ôm ngu cho đơ lanh nhưng thây may cơi hêt đô ra rôi nên tao….
- Trơi đât ơi, vây la hong hêt rôi sao tao lai cơi đô ra chư tao bi điên rôi sao? Ma sao may nơ lam vây vơi tao cơ chư? May la thăng khôn, may ăn noi sao vơi cô gai may đang yêu đây. Tư nay không ban be gi nưa hêt tao hân may.
- Tao không co ngươi yêu nao ca, tao cô tinh noi cho may ghen thôi. Tao yêu may lâu rôi tai may ngôc nghêch không nhân ra ây chư. Cho tao 1 cơ hôi đi, tao xin lôi, tao biêt sai rôi nhưng xin hay cho tao 1 cơ hôi.
Em khoc rôi đuôi no ra khoi nha khi gân 3 giơ sang, nhin giot mau trên ga giương em chi biêt ôm măt khoc. Em không tin no dam lam chuyên tay đinh đo vơi minh, nhưng chăng hiêu sao cư nhăm măt lai em lai nhơ đên nu hôn ngot ngao cua no. Cha hiêu sao trong luc bân loan thê nay ma em lai thây vui vui khi no bao no chăng co cô gai nao khac ngoai em. Hôm sau em tinh dây vơi đôi măt sưng hup thi thây thăng ban măt day câm 2 hôp chao vê đưng trươc cưa:
- Giât ca minh, may đưng lu lu đây tư khi nao vây, sao vân chưa cut.
- Tao đưng tư tôi qua, tao tinh rươu rôi, tao biêt sai rôi. Giơ tao lam sao đê chuôc lôi đây?
- May ân hân vi noi yêu tao đung không?
- Không chuyên đo thi không?
- Lơ lây đơi con gai cua ngươi ta rôi thi may phai chiu trach nhiêm đây.
- Thât ha, may cho tao chiu trach nhiêm vơi may ha, vây tao noi bô me cươi may nhe.
- Đô thân kinh cươi gi ma cươi, hen ho đa, nêu thây không hơp tao se đa bay may nghin dăm.
- Vây cung đươc, hi hi.
Thê rôi bon em hen ho thât, tư ngay lam ban trai em no bơt ngu hơn ty, ra dang đan ông hơn va đăc biêt luôn phân đâu đê mua nha rươc em vê. Em không nghi đơi minh loay hoay lai găn bo vơi thăng ban điên ke vai sat canh suôt 7 năm qua, co khi âu cung la duyên sô. Không biêt bon em lây nhau vê co đô đinh đô chua không, em thưc sư thây quan ngai qua.
Theo Webtretho
Mẹ chồng nhìn tôi và nói: 'Chẳng hiểu sao nó đi rước cái của nợ gì về thế không biết'
Chỉ có khi nào làm phụ nữ mà bị một người phụ nữ khác ghét bỏ người ta mới có thể hiểu thấu được những gì mà tôi đã trải qua...
Tôi sinh ra trong một gia đình không mấy khá giả. Bố mẹ cũng chật vật lắm mới có đủ tiền để nuôi và lo cho hai đứa con. Cũng bởi vì thế mà chúng tôi đều phải tự lập từ rất nhỏ. Tôi học hết cấp 3 đã nghỉ chỉ vì nhà nghèo quá, sau tôi còn đến 3 đứa em nhỏ. Tôi tự lập, cố gắng kiếm tiền từ rất sớm.
Rời xa gia đình, lên thành phố khi vừa tròn 18 tuổi. Tôi vẫn còn nhiều ngây thơ, non nớt và cả lạ lẫm. Tôi làm đủ các nghề, từ rửa bát thuê, làm nhân viên phục vụ, bán thời gian tại những cửa hàng quần áo. Cuối cùng tôi trụ lại được tại một nhà hàng. Tôi làm phục vụ ở đó, được bao ăn, bao ở luôn nên gần như tất cả số tiền lương tôi kiếm được tôi đều gửi về cho bố mẹ ở quê.
Tôi làm ở nhà hàng được gần một năm thì chính thức quen anh. Tôi quen anh cũng bởi một lần do vô ý tôi đã làm đổ một chút nước của nồi lẩu cá lên người anh. Thử hỏi tôi mà làm như thế thì ai mà không cáu cho được. Chính vì thế người tôi co rúm lại, tôi lo lắng vô cùng nhưng anh lại chỉ cầm lấy khăn ướt lau qua chỗ bẩn rồi nói với tôi: "Không sao đâu" và tiếp tục ăn uống cùng bạn.
Từ lần đó tôi bắt đầu để ý anh hơn, anh cũng hay cười với tôi hơn. Sau đó khoảng 1 tháng thì anh làm quen với tôi từ đầu. Chúng tôi nhắn tin cho nhau, nói chuyện rồi yêu nhau vô cùng đơn giản. Nhưng rồi tôi biết anh là một công tử con nhà giàu có. Thật sự tôi đã lăn tăn rất nhiều, tôi cũng suy nghĩ vô cùng nhiều về điều kiện giữa mình và anh ấy. Liệu có phải tôi đã quá với cao không, thậm chí còn cả tránh mặt. Nhưng sự chân thành của người con trai ấy một lần nữa khiến tôi quay lại.
Yêu nhau chưa được nửa năm thì mẹ anh phát hiện. Bà tìm đến tôi rồi dằn mặt, đe dọa thậm chí là cho tiền chỉ với yêu cầu duy nhất rằng hãy rời xa con trai bà. Tôi cũng đã làm thế, cố gắng rời xa anh. Nhưng bằng cách nào đó, anh lại tìm thấy tôi, chúng tôi lại tiếp tục mối quan hệ đó trong lén lút.
Tôi hạnh phúc khi đám cưới với anh dù biết mẹ chồng không vui (Ảnh minh họa)
Được 1 năm sau đó, chuyện không hay đã xảy ra. Tôi mang bầu, khi ấy tôi vừa mới bước qua tuổi 20, tôi còn quá trẻ và hoàn toàn chưa sẵn sàng cho mọi chuyện. Nhưng anh thông báo với tôi rành mạch rằng sẽ cưới. Thậm chí tôi cũng không biết được anh đã dùng cách nào để thuyết phục mẹ mình đồng ý với đám cưới của chúng tôi.
Từ ngày về chung một nhà với mẹ anh, tôi càng sợ sự hà khắc và lạnh lùng của mẹ chồng. Biết bản thân không được yêu quý nên tôi thành tâm, cật lực cố gắng lắm. Tôi làm hết chuyện này đến việc kia, bất kể việc gì có thể làm tôi đều chăm chỉ làm. Vì nhà chỉ có mẹ anh cùng với anh, bố anh mất sớm nên tôi nghỉ việc để ở nhà phụ giúp mẹ chồng, quán xuyến gia đình.
Dù vậy, tôi vẫn luôn cố gắng hết mình nhưng chưa khi nào nhận được sự thừa nhận từ mẹ chồng. Tôi biết mình không nên đòi hỏi gì, và tôi cảm thấy mình đã cố gắng hết mình là đủ. Rồi tôi cũng sinh con, một cậu con trai kháu khỉnh. Thật sự đứa bé với tôi là cứu tinh, tôi đã hi vọng đứa bé được sinh ra mẹ chồng sẽ bớt hà khắc với mình hơn. Thế nhưng không hề như vậy, bà vẫn ghét bỏ tôi như trước đây dù có quý cháu trai mình đến thế nào nhưng bất cứ mọi việc bà nhìn tôi làm đều không cảm thấy vừa mắt.
(Ảnh minh họa)
Hôm đó, mẹ chồng tôi ốm. Tôi nấu cháo cho bà ăn vì không muốn đi mua ngoài. Tôi đã nêm đủ cảm thấy ăn như thế là vừa. Trong lúc tôi bận nấu cháo thì con khóc, chạy ra chạy vào một mình tôi đã đủ mệt. Đã vậy, vừa mang bát cháo vào mời mẹ chồng, bà ăn một miếng rồi nhìn tôi lườm nguýt dài nói:
- Cái đồ vô tích sự, nấu mỗi 1 bát cháo cũng mặn đắng, con cũng không biết chăm, để chồng mày lấy vợ mới đi cho rồi.
- Con, con thấy không mặn lắm mà mẹ...
- Con dâu gì mà láo toét. Cứ tý là cãi lại mẹ chồng. Thế con mày để nó khóc ré lên thế mà cũng được à. Chẳng hiểu thằng Tuấn nó nhìn người kiểu gì mà rước ngay cái đứa của nợ này về không biết nữa.
- Con...
- Thôi ra ngoài đi cho tôi đi ngủ.
Tôi lẳng lặng bế con ra ngoài. Thật sự tôi thấy mình gần như kiệt quệ hoàn toàn sức lực rồi. Dù có cố gắng thế nào tôi vẫn không được mẹ chồng thừa nhận. Hiện tại, tình yêu của chồng và đứa con nhỏ chính là động lực để tôi tiếp tục cố gắng. Nhưng hôm nay, tôi thật sự thấy mình bế tắc, tôi thấy mình hoàn toàn rối trí. Tôi không biết mình nên làm sao cho hợp lý nữa.
Theo Ngoisao
Nửa đêm chạy qua phòng bên mượn thỏi son để rồi chết lặng khi thấy chồng đang vẽ đồ họa trên người em gái Theo quán tính tôi chạy xuống tầng 1 nơi phòng Hằng để mượn thỏi son vì sợ sáng mai cô ấy đi chùa sớm không gặp được. Lúc tôi ngó qua phòng sách định khoe váy mới thì chẳng thấy chồng đâu. Tim tôi bắt đầu đập thình thịch nghĩ có sự chẳng lành. Ngày chú Tám qua gửi gắm cô em mới...