Than thở với cô bạn thân về tình cảnh nghèo khó của mình, tôi không ngờ cô ấy bật khóc rồi tiết lộ những điều khiến tôi đứng hình
Tôi không ngờ cô bạn giàu có của mình lại nói như vậy khi biết tình cảnh của tôi hiện tại.
Tôi và N là bạn thân từ bé. Hồi đó, chúng tôi thân nhau như chị em trong nhà, chuyện gì cũng kể cho nhau nghe. Nhưng khi lên đại học, mỗi đứa chọn một hướng đi riêng, rồi ra trường, cuộc sống cơm áo gạo tiền cuốn cả hai đi nên cũng không còn gặp nhau nhiều. Dù vậy, tôi và cô ấy vẫn cố gắng giữ gìn tình cảm bằng việc thỉnh thoảng cà phê, tâm sự với nhau.
N có cuộc sống trái ngược với tôi. Cô ấy lấy chồng giàu sang, được đi đây đi đó, trên trang facebook tràn ngập hình ảnh sang chảnh. Còn tôi chỉ là nhân viên bình thường, chồng cũng chỉ là công nhân, cuộc sống khá chật vật. Đã vậy, tôi còn sinh liên tiếp hai con nên đã khổ càng khổ hơn.
Hôm qua, tôi và N gặp lại nhau sau 3 năm, kể từ ngày cô ấy đi lấy chồng. Gặp nhau, chúng tôi mừng mừng tủi tủi, ngồi nói hết chuyện này tới chuyện kia. Tôi than thở về cuộc sống nghèo túng của mình. Có khi cuối tháng, vợ chồng con cái phải ăn cơm với nước mắm hoặc rau xào là xong bữa. Nhưng bù lại, gia đình tôi lúc nào cũng rộn rã tiếng cười. Chồng tôi tuy nghèo nhưng biết quan tâm vợ, yêu thương con.
N nghe xong, cô ấy ngồi thẫn thờ một lúc rồi bật khóc. Tôi còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì cô ấy đã nói một câu khiến tôi đứng hình: “Mình ước gì có được cuộc sống của bạn”. Tôi sửng sốt, không hiểu ý N là gì thì cô ấy kể tiếp.
Dù vậy, tôi và cô ấy vẫn cố gắng giữ gìn tình cảm bằng những lần cà phê, tâm sự với nhau. (Ảnh minh họa)
Thì ra cuộc sống của N không màu hồng như tôi nghĩ. Chồng cô ấy bị vô sinh nhưng lại giấu nhẹm chuyện ấy đi, khi cưới rồi cô ấy mới biết. Không những thế, anh ta còn chơi bời, gái gú đủ cả. Có lẽ anh ta không cam tâm chuyện bị vô sinh nên mới chơi bời như vậy. N chỉ có thể ngậm cay nuốt đắng chung sống vì đã lỡ kí tên vào bản hợp đồng tiền hôn nhân với anh ta. Nếu ly hôn, cô ấy sẽ mất đi rất nhiều thứ, kể cả căn nhà của bố mẹ cô ấy đang ở. Chồng N cũng chẳng xem bố mẹ vợ ra gì, thích thì có thể đuổi cô ấy về, sau đó lại cho người đến đón. “Nhục lắm L ơi, cứ như chẳng phải vợ, chỉ là một thứ đồ vật trang trí vậy”.
Video đang HOT
“Mình chỉ ước có được một đứa con, có một mái ấm đúng nghĩa. Chỉ ước được mỗi đêm quây quần bên mâm cơm cùng gia đình, dù chỉ là ăn cơm với nước mắm vẫn hạnh phúc hơn nhiều so với việc ăn một mình. Nhiều khi mình vừa ăn vừa khóc, cay đắng và cô độc lắm”.
Tôi nghe N nói mà bất ngờ lẫn chạnh lòng. Tôi không ngờ, phía sau những tấm ảnh lung linh và cuộc hôn nhân mĩ mãn ấy là cả một bầu trời tăm tối. Cuộc nói chuyện của chúng tôi như trầm lại, chỉ nghe tiếng thút thít của N. Tôi thương cô ấy quá. Cô ấy còn quá trẻ, quá đẹp để dừng chân cả đời bên một người đàn ông không xứng đáng. Tôi phải làm gì để giúp cô ấy đây? Có nên khuyên cô ấy ly hôn hoặc thụ tinh nhân tạo kiếm một đứa con không?
Nửa đêm tôi hét toáng lên khi thấy người đàn ông lạ trên giường, nhưng mẹ chồng xồng xộc chạy vào nói 1 câu chết lặng
Đêm hôm ấy, tôi gặp ác mộng nên giật mình tỉnh giấc. Tôi quay sang ôm chồng nhưng lại thấy là lạ, người to hơn, mỡ hơn và mùi cơ thể cũng khác...
Thịnh với tôi cưới nhau được 6 tháng nhưng chưa có gì mà họ hàng, làng xóm đã tối ngày hỏi han. Người thì mách tôi thầy thuốc ở tận đẩu đâu kêu đi khám, chữa. Người thì ác ý lại bảo tôi "cà độc không trái, gái độc không con".
Tôi thì thấy cũng bình thường, 2 vợ chồng còn trẻ, thời gian để sinh con đẻ cái cũng còn dài. Hơn nữa, mới cưới nhau 6 tháng chứ có phải 6 năm đâu mà mọi người cuống hết cả lên. May mắn là mẹ chồng tôi cũng hiểu và thông cảm, bà chẳng giục giã gì...
Tuy nhiên, dạo gần đây bà cũng hay mua mấy đồ bổ cho tôi ăn như kiểu yến, cá chép, thịt chim bồ câu hầm... Rồi hoa quả tươi, sạch như cam, xoài, táo, lê.... Cứ đầy ăm ắp trong tủ. Thịnh mà định ăn bà đã gào lên nhắc nhở: "Ăn ít thôi của vợ con đấy, mẹ mua về tẩm bổ cho nó không phải cho con đâu".
Tôi thắc mắc rằng mình chưa có bầu bí gì bà chỉ cười bảo: "Giữ sức khỏe dần là vừa con ạ. Mẹ mua về tẩm bổ để con khỏe hơn, như thế mới mong có cháu được. Mẹ không giục đâu nhưng như thế sẽ tốt hơn, đúng không?"
Sau 1 thời gian ngắn được mẹ chồng chăm lo, tẩm bổ, tôi tăng lên 2kg. Mà dạo này tôi cũng ngủ nhiều, mới sớm (khoảng 10h) hai mắt đã díp hết lại. Thịnh có rủ tôi đi dạo phố tôi cũng à ừ nhưng rồi lại lén vào phòng và lăn ra ngủ.
Mấy nay tôi thấy mình béo bụng, mặt cũng to như cái mâm nên định sẽ ăn ít lại. Tuy nhiên, tôi sợ mẹ chồng biết nên kiểu len lén bớt mỗi thứ 1 tí, chứ không lại phụ lòng bà.
Buổi tối ấy, ăn cơm xong bà pha cho tôi cốc sữa. Nhưng tôi chỉ uống 1 ngụm trước mặt mẹ chồng, sau đó lén giấu đi định sáng mai dậy sớm và đổ vào bồn cầu.
Nhưng nào ngờ, đêm ấy lại là đêm định mệnh... 9h tôi leo lên giường ngủ trong khi chồng vẫn đang miệt mài gõ máy tính. Tôi thiếp đi, mơ màng trong bao lâu chẳng rõ nhưng nửa đêm chợt giật mình tỉnh giấc.
Hình như tôi vừa gặp ác mộng, mà cũng lâu rồi không dậy nửa đêm thế này. Tôi quay sang ôm Thịnh nhưng lại thấy có gì không đúng. Mùi cơ thể khác, phần bụng toàn mỡ và to hơn hẳn bình thường...
Tôi lần sờ tìm chiếc điện thoại để soi và rồi hét toáng lên. Người bên cạnh tôi không phải Thịnh.
Sau tiếng hét inh nhà của tôi, mẹ chồng xồng xộc chạy vào. Và bất ngờ hơn, Thịnh cũng ở phía sau bà. Tôi lắp bắp mãi thì mẹ chồng mới bình thản bảo: "Con hét cái gì, chồng con vô sinh nên mẹ nhờ người ta giúp thôi. Vài bữa nữa thử xem có bầu chưa thì mọi thứ lại trở về đúng quỹ đạo, thằng Thịnh lại trở về phòng".
Rồi tôi đang hoang mang, bà quay sang nhìn ly sữa trên bàn trang điểm còn trách: "Sữa thì không uống hết, bảo sao giấc ngủ không sâu. Lần sau thì nghe lời mẹ đi".
Tôi bàng hoàng lắm. Người đàn ông kia sau đó thì theo mẹ chồng tôi đi ra, Thịnh ở lại. Thấy tôi khóc lớn, anh bối rối giải thích. Tóm lại, việc anh vô sinh là cả gia đình chồng đã biết. Tuy nhiên, họ không muốn người ngoài dị nghị nên tìm người thay Thịnh giúp tôi mang thai.
Một lý do nữa đó là chạy chữa hoặc thụ tinh nhân tạo sẽ rất tốn kém. Do đó, mẹ chồng tôi là người nghĩ ra sáng kiến này.
Giờ tôi mới hiểu tại sao cứ tới 9-10h tối là hai mắt lại díp vào. Hóa ra là chiêu trò của mẹ chồng và chồng tôi...
Tôi vẫn buồn và giận lắm. Việc anh vô sinh, bà có thể bàn bạc với tôi và tìm ra phương án giải quyết mà. Chứ lén lút cho người khác thay thế như thế này khiến tôi hoang mang và hoảng loạn vô cùng. Tới giờ, cứ nhắm mắt vào là tôi lại nghĩ tới cảnh tượng người đàn ông lạ mặt kia. Tôi thật sự không biết làm sao.
Stress vì kiêng đủ thứ: Mẹ bầu hạn chế thực phẩm gì? Mùa hè các mẹ bầu có quá nhiều thực phẩm, hoa quả để ăn. Tuy nhiên cũng có nhiều ý kiến cho rằng phải kiêng nhiều loại thức ăn để không ảnh hưởng tới thai nhi. Chị Lê Thanh Hà - 26 tuổi, Hà Đông, Hà Nội mang thai lần đầu tiên được 9 tuần. Chị không nghén, chỉ thèm ăn và có...