Thẫn thần khi nghe tiếng rên rỉ phát ra từ phòng chị dâu
Gia đình tôi có hai anh em, bố mẹ nuôi dạy hai đứa khôn lớn, trưởng thành. Anh em chúng tôi là niềm tự hào của gia đình vì cả hai đều học tốt và ngoan ngoãn. Và điều mà chúng tôi hạnh phúc nhất đó là bố mẹ rất tâm lý và luôn tôn trọng ý kiến cũng như quyết định của con cái.
Anh tôi 33 tuổi và đã kết hôn được 4 năm còn tôi kết hôn được 2 năm. Chồng tôi và anh trai xấp xỉ tuổi nhau. Chị dâu hơn tôi 2 tuổi và khá xinh xắn. Cả hai anh em đều hạnh phúc khi lấy được người mình yêu thương. Ngày tôi lấy chồng, anh ôm tôi rồi nói: “Em hạnh phúc nhé, em gái của anh”. Tôi chỉ biết khóc không nói được nên lời.
Anh tôi hiền lành và rất yêu thương vợ. Tôi cũng hạnh phúc vì lấy được 1 người chồng điển trai, công việc ổn định và lại tâm lý nữa. Hai gia đình chúng tôi đều khá hạnh phúc và hòa thuận với nhau.
Anh tôi làm kỹ sư nên cũng hay đi công tác nhiều thỉnh thoảng chị dâu lại qua nhà tôi chơi nấu cơm, có lúc hai mẹ con còn ở lại ngủ. Và tôi cứ ngỡ mọi chuyện sẽ mãi êm đẹp cho đến một ngày. Hôm đó anh trai tôi gọi điện bảo: “Anh chị định sửa lại nhà, nên vợ chồng em có phiền nếu gia đình anh qua bên đó ở nhờ ít tuần không?”. Vợ chồng tôi niềm nở đón anh chị về. Nghĩ đến cảnh gia đình ăn cơm đầy đủ bên nhau thì tôi thấy vui lắm hơn nữa tôi cũng muốn chơi với thằng Tít con anh chị.
Anh tôi đợt này có dự án ở Sài Gòn nên hay bay vào trong đó thỉnh thoảng mới về. Tôi thường đi làm về muộn hơn chồng và chị dâu 1 tiếng đổi lại sáng ra tôi lại đi muộn hơn họ từng đó thời gian nên thời gian biểu khá lệch nhau. Và có lẽ cũng chính là nguyên nhân khiến họ gần gũi nhau hơn.
Một hôm tôi thông báo rằng tối đó công ty tôi liên hoan về muộn nên chồng và chị cứ ăn cơm không phải chờ tôi. Nhưng hôm đó chẳng hiểu sao tôi đau bụng dữ dội và nhờ cô bạn cùng cơ quan đèo về chính vì thế mà khi tôi về không có tiếng xe nổ nên chắc họ không biết.
Tôi ôm bụng khó nhọc bước lên tầng, vì sợ cháu mình tỉnh giấc nên tôi nhón chân đi rất nhẹ nhàng. Nhà anh chị có con nhỏ nên vợ chồng tôi nhường tầng 2 cho anh chị ở, còn phòng vợ chồng tôi ở tầng 3. Lúc đi qua phòng chị dâu tôi nghe tiếng cười đùa, tôi nghĩ bụng chắc anh trai về. Nhưng cũng không đúng vì lúc 5h 30 chiều tôi còn chát với anh, anh bảo 3 hôm nữa mới về cơ mà.
Lòng tôi như lửa đốt, tôi đành bất đắc dĩ ghé tai vào nghe xem thế nào. Tiếng người đàn ông đó phát ra, giọng này sao quen thế, hình như là giọng chồng tôi. Tiếng rên rỉ, hình như họ đang làm “chuyện ấy” với nhau. Lúc này tay chân tôi bủn rủn đứng không vững nữa.
Video đang HOT
Tôi vặn nhẹ nắm đấm cửa nhưng nó bị khóa trong, tôi đành lấy chìa khóa trong túi mở cửa phòng ra. Trước mắt tôi là cảnh tượng chị dâu với chồng mình đang ôm ấp nhau, trên người chỉ có chiếc chăn mỏng đắp hờ. Bên cạnh là cháu trai đang ngủ trên cái giường bé nhỏ của nó. Họ thấy tôi cả hai hốt hoảng ôm lấy chăn, đầu óc tôi thấy quay cuồng:
- Các người đang làm cái quái gì thế này, sao hai người dám… với nhau hả.
- Em… sao em lại về giờ này.
- Tôi không về giờ này thì liệu có bắt gặp cảnh lăng loàn, khốn nạn của hai người không hả.
- Em chồng à, chị… chị xin lỗi, xin em đừng cho anh rể em biết chuyện này. Chị cầu xin em.
- Mặt chị cũng dày nhỉ, cút ngay ra khỏi nhà tôi còn cháu tôi để lại đây, anh nữa anh cũng cút cho khuất mắt tôi.
- Em à! Em bình tĩnh rồi mình nói chuyện.
- Nếu anh là tôi thì anh có bình tĩnh nổi không? Tôi đang mang trong mình giọt máu của anh mà anh nỡ đối xử với tôi như vậy ư?
- Em đã có thai rồi ư?
- Đồ chồng khốn nạn, cút cho khuất mắt tôi
Hai người họ mặc vội đồ vào rồi quỳ xin tôi tha thứ, tôi đến ôm cháu đang ngủ đã bị tiếng ồn đánh thức và khóc ré lên. Tôi ôm Tít về phòng rồi đóng sầm cửa lại mặc kệ bà chị dâu níu con trai lại.
Vừa ôm cháu vào lòng tôi vừa khóc to còn hai người kia thì gõ cửa đứng ngoài xin lỗi. Tôi thấy cảm giác như có nghìn mũi dao đâm vào người đau đớn, sao hai người họ lại có thể phản bội anh em tôi. Chúng tôi có làm gì quá đáng hay là đối xử tệ với họ đâu. Chúng tôi đều yêu thương họ hết lòng cơ mà. Cả đêm tôi không tài nào ngủ nổi vì những gì vừa chứng kiến. Tôi phải làm thế nào đây, nếu anh trai tôi biết chuyện này thì anh ấy sẽ vô cùng đau đớn.
Tôi có nên nói cho anh ấy biết không? Nếu anh trai về không thấy bà chị dâu khốn nạn kia thì chắc chắn anh ấy sẽ nghi ngờ. Tôi vừa muốn cho anh ấy biết để cả hai cùng giải quyết mớ bòng bong này, nhưng lại sợ anh ấy tổn thương. Chẳng lẽ cùng lúc hai anh em đều ly hôn thì bố mẹ tôi sẽ sốc mà ngã bệnh mất. Nhưng chúng tôi cũng không thể chịu đựng nổi sự phản bội và người tình của họ không ai khác lại là chị dâu và em chồng mình. Con tôi nữa, nó mới được 4 tuần tuổi mà bố nó đã ngoại tình, phản bội mẹ con rồi. Xin hãy cho tôi lời khuyên, bây giờ tôi thực sự rất đau khổ và bế tắc vô cùng.
Theo VNE
Khi yêu là phải biết chấp nhận khổ đau, yêu được thì bỏ được
Nỗi đau không thể vơi nếu ai đó cứ muốn nghĩ đến, như chiếc bong bóng muốn thả bay lên cao để ngắm nhìn cho đẹp, rồi lại muốn nắm giữ mãi mãi,
Nỗi đau được định nghĩa như thế nào nhỉ?
Vô hình, luân phiên, mơ hồ, mông lung, rồi lại đau nhói, tan nát, rên rỉ, dày xé, suy sụp, vật vả, bế tắc, tổn thương tột cùng, bầu trời như sụp đỗ, yêu thương vỡ vụn, bất định mất phương hướng, đa sầu đa cảm, cuộc sống hoàn toàn là màu đen, trở nên cô độc đơn côi, muốn tìm lối thoát ngay tức khắc nhưng đầu óc choáng váng nhìn bầu trời nhìn dòng người mà hỏi sống có ý nghĩa gì nữa đâu?
Nỗi đau không thể vơi nếu ai đó cứ muốn nghĩ đến, như chiếc bong bóng muốn thả bay lên cao để ngắm nhìn cho đẹp, rồi lại muốn nắm giữ mãi mãi, bởi biết nếu thả trôi nó sẽ không thể còn bên cạnh nữa.
Việc gì cứ phải tự làm cho mình bị tổn thương?
Nỗi đau được định nghĩa như thế nào nhỉ?
Đau rồi tự khắc sẽ buông, chỉ cần trong ta còn 1 niềm hy vọng dù mỏng manh. Cuộc sống sẽ bớt lo âu đau khổ hơn nếu biết cái gì nên từ bỏ, cái gì nên buông tay, biết phân biệt cái gì xứng đáng cái gì không đáng, cái gì là của bản thân tự khắc sẽ tìm đến chủ của nó thôi, chẳng ai dám sở hữu dành giật được cả. Từ bỏ đi những gì không thuộc về mình, có cố chờ cố đợi, cố với lấy kí ức cũng chỉ đem lấy con số không tròn trĩnh mà còn nhận về con số âm đau thương. Vậy việc gì cứ phải cố ép mình vào khoảng bi đát đó, đã ra đi thì không thể quay lại, đã là người dưng chẳng thể thân thuộc, đã ngược hướng nhau chẳng thể gặp lại, đã là của người khác ta chẳng được nhìn ngắm, đã là cách xa hàng trăm con đường cũng chỉ nên nhớ chúng ta đã từng yêu.
Đơn giản vậy thôi, hãy nghĩ mọi việc dễ dàng, hãy nhớ người đó đã từng là chàng trai chúng ta theo đuổi, chỉ là phép thử nhỏ và nhận ra không thuộc quyền sở hữu.
Đau thương như con dao cứa đứt từng khúc tâm hồn, bao hận thù nhớ nhung nhưng chẳng làm gì được, muốn gào thét, kêu la nằm quằn quại mà than thân cuộc đời sao đối xử tồi tệ như thế. Có ai nhìn thấu, có ai nghe thấu? Người bên cạnh bạn bè người thân thương xót, chứ người cần nhìn thấy thì không, hãy nhớ mình yếu đuối người ta bên kia vui cười, mình tuyệt vọng, người ta thảnh thơi đi tìm hạnh phúc mới, có nhớ đến mình không? cũng có thể, nhưng lại mặc kệ không quan tâm, đã chia tay rồi thì đường ai nấy đi, phận ai nấy lo.
Đau rồi tự khắc sẽ buông, chỉ cần trong ta còn 1 niềm hy vọng dù mỏng manh.
Tình yêu là thế, khi yêu mật ngọt hoa trái, khi chia li, mỗi người mỗi hướng, gặp nhau cũng chỉ là người lạ chưa từng quen, cuối chào vài tiếng có khi làm ngơ mà tránh né.
Đã yêu phải chấp nhận đau, yêu được từ bỏ được, trái đất vẫn cứ quay không chờ một ai đứng dậy, và người cũng bước tiếp không đợi chờ một ai, đừng ngồi nữa, phải đứng dậy bước đi, đứng nằm một chỗ mà khơi gợi quá khứ, hãy để kí ức ngủ thật sâu trong tiềm thức. Hãy tập sống trong nỗi đau, bởi quy luật cuộc sống chẳng có gì là suông sẻ, nỗi đau sẽ trở nên bình thường nhẹ nhõm nhanh vơi khi ngừng suy nghĩ vấn đề trong cái nhìn bế tắc. Hãy nhìn cuộc sống bằng màu hồng, nỗi đau rồi cũng quen, quá bi lụy chỉ khổ bản thân, mạnh mẽ lên nếu không muốn bị đẩy xa, hãy suy nghĩ thật chín chắn trong tình yêu, đừng nên quá nhẹ dạ. Và quan trọng là hãy tập bản thân sống trong nỗi đau ấy, để một mai ai hỏi sẽ mỉm cười và nói không sao, ổn cả, quen rồi mà.
Theo Meyeucon
Âm thanh kỳ lạ trong cuộc điện thoại đêm chồng vô tình gọi cho tôi Nửa đêm, thấy chồng gọi về, nghĩ chồng nhớ vợ nên tôi ngọt ngào cất lời. Ai ngờ, đầu dây bên kia chẳng có tiếng trả lời, chỉ thấy những tiếng thở mạnh, rên rỉ kỳ quái... Khi quyết định lấy một người làm nghề xây dựng, nay đây mai đó theo những công trình, thú thực tôi phải băn khoăn nhiều lắm....