‘Thần chú’ trói buộc rất tài tình của vợ tôi
Chỉ với hai hành động vô cùng nhỏ nhưng được lặp đi lặp lại thành thói quen đã trở thành bí quyết giữ gìn hạnh phúc gia đình suốt 10 năm qua của vợ chồng tôi.
Đến ngày hôm nay, sau gần 10 năm chung sống, tôi có thể nói rằng cuộchôn nhân của chúng tôi vô cùng hạnh phúc và tốt đẹp. Tôi có một người vợ hiểu và biết thông cảm cho chồng. Tôi có hai đứa con trai ngoan ngoãn, học giỏi. Hôm nay, tôi vừa đón sinh nhật lần thứ 35 của mình trong niềm vui sướng tột độ. Vì vậy, tôi muốn chia sẻ tâm sự của mình tới mọi người.
Tôi và vợ tôi cưới nhau sớm, lúc đó cô ấy vừa tốt nghiệp đại học còn tôi thì đã đi làm được 3 năm. Vì yêu nhau và muốn về sống chung để tiện chăm sóc nhau nên chúng tôi đòi gia đình cưới cho. Lúc ấy chưa có gì để đảm bảo cuộc sống nhưng tôi luôn tự nhủ sẽ không bao giờ phụ bạc và phản bội vợ. Còn cô ấy cũng đầy quyết tâm đến với tôi.
Chúng tôi thuê một căn nhà nhỏ, không khác gì phòng trọ sinh viên, vì còn để giành tiền mua nhà. Trải qua 4 năm lận đận vất vả, cuối cùng chúng tôi cũng mua được một căn nhà, tuy rằng sau đó vẫn nợ rất nhiều. Rồi chúng tôi có con, hai bé trai sinh đôi. Cuộc sống dần ồn định và tốt đẹp hơn. Nhưng bí quyết khiến vợ chồng chúng tôi luôn vui vẻ và kìm nén lại mọi tức giận đó là hành động thắt cà vạt và câu “Anh đi làm nhé!” của vợ.
Dù là mùa đông, vợ được nghỉ làm nhưng cô ấy vẫn cố gắng bò khỏi chăn, thắt cà vạt và mở cổng cho tôi.
Tôi làm cho một công ty của Nhật, còn vợ tôi làm ở một trung tâm ngoại ngữ. Ca trực của cô ấy muộn hơn tôi một tiếng nên hôm nào, người ra cửa trước cũng là tôi.
Lúc mới cưới, vì yêu nhau và tràn đầy tình cảm mặn nồng của lứa tuổi thanh niên, và cũng vì cả hai đều là người yêu đầu tiên của nhau, nên vợ tôi sáng nào cũng giúp tôi thắt cà vạt. Mỗi lần thắt, cô ấy còn cố ý kéo cho thật chặt và bảo tôi: “Anh mà có làm gì có lỗi thì em siết cho anh khỏi thở”.
Về sau, đó như một thói quen vậy. Dù là mùa đông, vợ được nghỉ làm nhưng cô ấy vẫn cố gắng bò khỏi chăn, thắt cà vạt và mở cổng cho tôi. Tới tận khivợ đẻ, cô ấy vẫn làm việc đó không sót ngày nào. Chiếc cà vạt như một lời thần chú, trói buộc tôi với vợ, khiến tôi chưa bao giờ đi quá giới hạn trong bất kỳ mối quan hệ xã hội nào.
Video đang HOT
Khi đã thành đạt rồi, tôi nhận được rất nhiều ám hiệu, lời mời từ các cô gái trẻ, đẹp, nhưng mỗi khi nới cà vạt để thử một lần vui say quên mọi thứ, tôi lại nhớ tới bàn tay vợ miết nhẹ trên cổ áo. Nhớ tới câu đe dọa nhưng đầy ngọt ngào cô ấy vẫn thường nói. Vì thế tôi lại cố trở về nhà với vợ. Mỗi lần nằm cạnh cô ấy, tôi lại cảm thấy thật may mắn vì mình đã không làm điều gì có lỗi với vợ.
10 năm qua, không phải là chúng tôi chưa từng có mâu thuẫn. Có rất nhiều cuộc cãi vã nhỏ, nhưng dù giận dỗi đến đâu, cô ấy vẫn dậy thắt cà vạt và mở cổng cho tôi. Giận quá thì mặt cô ấy sưng sỉa, không thèm nhìn mặt tôi mà chỉ nhìn mỗi cái cổ. Còn tôi cũng quay đi, không nhìn vợ. Sau đó cô ấy vẫn ra mở cổng cho tôi, nhưng không chào nữa mà đi thẳng vào nhà. Không hiểu sao, cứ mỗi lần như thế tôi đều không thể tập trung làm việc được. Trong lòng quanh quẩn cảm giác khó chịu. Vì thế mà khi trở về, tôi mua tặng cô ấy món quà, coi như là lời xin lỗi làm lành.
Tôi biết chặng đường phía trước còn dài, nhưng tôi tin vợ chồng tôi sẽ có tiếp tục 20 năm, 30 năm… tiếp tục như vậy nữa.
Cũng có lần cãi nhau rất kịch liệt. Vợ tôi còn bỏ hẳn về nhà ngoại. Cô ấy đi buổi chiều hôm trước, sáng hôm sau thể nào tôi cũng gọi điện hỏi cà vạt ở đâu? Thắt như thế nào? Cái nào là chìa khóa cổng. Ban đầu, vợ tôi sẽ trả lời lạnh lùng rằng, cà vạt trong ngăn kéo, anh thắt thế nào thì thắt, chìa khóa cổng là cái to nhất.
Đến khi thấy tôi nói cuống lên là không biết thắt cà vạt, mở cổng mãi không được, là vợ tôi sẽ lập tức hộc tốc từ nhà mẹ đẻ trở về. Tôi biết, vợ tôi vẫn rất thương và quan tâm tới tôi.
Vì vậy, đối với tôi, khi nói về hạnh phúc gia đình, tôi sẽ nghĩ ngay tới những chiếc cà vạt vợ mua và những lần cô ấy mở cổng chào tôi đi làm.
Tôi biết chặng đường phía trước còn dài, nhưng tôi tin vợ chồng tôi sẽ có tiếp tục 20 năm, 30 năm… tiếp tục như vậy nữa.
Nếu mọi người có bí quyết giữ gìn hạnh phúc gia đình nào, hãy cùng nhau chia sẻ nhé! Cảm ơn đã đọc tâm sự và chia vui với tôi.
Theo Trí Thức Trẻ
Âm mưu của vợ đằng sau một lớp vỏ giỏi chuyện giường chiếu
Lấy được vợ giỏi "chuyện ấy" kể ra cũng là một may mắn và hạnh phúc. Nhưng giỏi đến mức 6 năm vẫn rạo rực như lửa thì có lẽ là bất hạnh.
Vợ tôi thừa nhận cô ấy "nghiện chuyện ấy" (Ảnh minh họa)
Đọc bài về những cô nàng than thở sợ chồng nhu cầu cao mà sao tôi thấy đồng cảnh ngộ đến lạ, mặc dù tôi là đàn ông. Các chị các cô sợ chồng thì tôi sợ vợ. Đối với đàn ông, lấy được người vợ "giỏi chuyện giường chiếu" quả thật là một niềm may mắn và hạnh phúc. Nhưng ở với nhau tới 6 năm trời, vợ vẫn còn "rực như lửa" thì đúng là một thách thức lớn đối với bản lĩnh đàn ông của tôi.
Vợ chồng tôi kết hôn đầu năm 2009, tính đến nay là được hơn 6 năm. Ở với nhau lâu đến mức sáng ra một người thản nhiên đánh răng, một người ngồi bên đi vệ sinh hoặc tắm. Hoặc tôi có thể gác chân lên bàn khi ăn, còn vợ thì vừa ăn cơm vừa cắm cúi xem ti vi đến mức gắp nhầm thức ăn lên mũi. Nói chung, hai vợ chồng không có điều gì để ngại ngần xấu hổ với nhau nữa.
Hồi chưa cưới, chúng tôi yêu nhau cuồng nhiệt. Yêu đến mức mà chỉ mới quen được 6 tháng đã thấy không thể xa nhau, phải cưới vội về để được sống cùng nhau. Mấy tháng đầu tân hôn, chúng tôi mải miết cho "chuyện ấy" đến mức cả hai gầy đi trông thấy. Ai cũng cười nói chúng tôi tiết chế đi. Bạn bè thì trêu "đúng là vợ chồng son". Lúc đó tôi thấy tự hào và mát mặt lắm vì có một người vợ giỏi chiều chồng "chuyện ấy", am hiểu chuyện giường chiếu, không khi nào khiến tôi chán. Thời gian đó, cả ngày đi làm tôi luôn bứt rứt, chỉ mong sớm đến tối xem vợ tôi "giở trò gì".
Nhưng qua thời gian mặn nồng được một năm thì chúng tôi lâm vào tình trạng lục đục như bao gia đình khác. Tôi bị giáng chức, vợ tôi thì chuyển công tác nên chưa ổn định. Tiền lương của hai vợ chồng bắt đầu cạn dần. Sau đó tôi lại biết chuyện vợ tôi âm thầm uống thuốc tránh thai để trì hoãn chuyện sinh con. Biết việc này tôi đã rất tức giận. Thế là chúng tôi có thêm một cớ để cãi nhau.
Đối với đàn ông, lấy được người vợ "giỏi chuyện ấy" quả thật là một niềm may mắn và hạnh phúc. (Ảnh minh họa)
Vợ tôi cho rằng sinh con bây giờ khi kinh tế chưa ổn định chỉ làm khổ con, khổ vợ. Còn tôi lại nghĩ, giờ đang trẻ, không chịu sinh con đến khi lớn tuổi thì lại rơi vào tình cảnh cha già con mọn. Nhưng lạ một điều, cứ cãi nhau ban ngày chí chóe như thế nào, đạp cửa bỏ đi bao nhiêu lần. Thì buổi tối cả hai lại "hành hạ" nhau trên giường cho bõ ghét bấy nhiêu. Lần nào tôi cũng bị vợ "trị" cho thê thảm, vắt hết sức lực. Đến sáng hôm sau, đụng chuyện gì bực bội thì vẫn cứ cãi nhau như thường.
Cuối cùng, sau một thời gian thì vợ tôi thỏa hiệp, cô ấy dừng uống thuốc một thời gian và đã "trúng thưởng". Thời gian vợ mang bầu là quãng thời gian vui vẻ nhất của tôi. Vì vợ tôi "lực bất tòng tâm". Mỗi lần đòi hỏi là tôi lấy lý do "không tốt cho bà bầu" để "trốn chuyện ấy". Sinh con xong được 2 tháng, vợ tôi "hâm nóng" lại hôn nhân bằng những chiêu trò ngày trước khiến đêm nào tôi cũng quá nửa đêm mới được đi ngủ. Trong khi vợ tôi thì lăn ra ngủ cả ngày với con, sướng đến khiến người khác phát ghen.
Hồi đó tôi chỉ mong công ty cử đi công tác ở đâu đó một tuần để được thoát khỏi cảnh "trả bài" cho vợ. Sau đó tôi lại nghĩ hay cố làm vợ mang bầu tiếp để được nghỉ thêm năm. Tuy là đàn ông 30 tuổi nhưng bị "giày vò" suốt hơn hai năm trời, tôi cũng "xuống cấp" thảm lắm. Cho đến một hôm, tôi nghe lén được vợ tôi tư vấn cho người bạn thân sắp lấy chồng của cô ấy rằng "Đêm nào mày cũng phải vắt kiệt tinh lực của lão, thế là lão hết để mắt tới người khác. Mà có thích thì cũng không còn hơi sức đâu mà đưa nhau đi nhà nghỉ. Mày mệt thì uống thêm thuốc bổ đi, chồng là không được để đứa khác chăm sóc hộ".
Tôi ngớ người vì hiểu ý vợ. Thảo nào mà trong thời gian qua, cô ấy "chăm sóc" tôi quá kỹ. Sau đó chúng tôi có thêm một cậu con trai nữa. Thời gian đó, vì để khiến vợ yên tâm rằng tôi không có lăng nhăng bên ngoài, tôi đi làm về sớm. Đi chợ nấu cơm phục vụ vợ con tận giường.
Cứ tưởng làm thế sẽ khiến vợ tôi không nghi ngờ ghen tuông gì thì sẽ để tôi được ngủ yên giấc. Nào ngờ, con được hơn 2 tháng, chúng tôi lại quay trở lại tình trạng trước. Đến giờ đã được 6 năm, hai vợ chồng không lạ gì nhau nữa, nhưng vợ tôi vẫn còn rất hào hứng như hồi mới yêu. Còn tôi thì giống một ông già sợ vợ. Đêm hôm qua, sau khi xong việc, tôi cười trêu vợ "Vợ tài thật, hơn 30 tuổi rồi mà cứ như gái 20 ấy". Vợ tôi bẽn lẽn thừa nhận cô ấy nghiện "chuyện ấy".
Sáng nay tôi cứ đắn đo mãi. Không biết "nghiện" cái này thì có nên cai hay không? Có ảnh hưởng gì không? Có cần đưa cô ấy đi khám không? Mọi người có lời khuyên nào dành cho tôi không?
Theo Phunutoday
Thủ đoạn ngoại tình công sở tinh vi của vợ Tôi 38 tuổi, lập gia đình 11 năm, có con gái 9 tuổi. Cuộc hôn nhân kéo dài 11 năm có đến 8 năm vợ tôi liên tục ngoại tình. Ảnh minh họa Hạnh phúc gia đình chỉ viên mãn đến năm thứ ba. Sau khi vợ sinh con đầu lòng và bắt đầu đi làm lại, cô ấy như trở thành con...