Thảm sát tại Ai Cập: Vì đâu nên nỗi?
638 người chết và hơn 3.700 người bị thương chỉ trong một ngày cưỡng chế. Thêm gần 1.500 người thương vong trong ngày dẹp loạn thứ hai, có sự tham gia của tăng thiết giáp và đạn thật. Vì đâu Ai Cập bị đẩy vào vòng vòng xoáy xung đột vô định hiện nay.
Dưới sức mạnh của bàn tay thép do quân đội chủ xướng, Ai Cập đang trải qua thảm kịch đẫm máu nhất trong lịch sử đương đại của đất nước Kim tự tháp.
Ngoài những con số thương vong nói trên, cuộc trấn áp (theo cách nói của chính phủ lâm thời Ai Cập) hay thảm sát (theo cách gọi của người biểu tình và dư luận quốc tế) còn chứng kiến cảnh hàng trăm nhà lãnh đạo của tổ chức Anh em Hồi giáo bị bắt giữ.
Có vẻ như chính phủ lâm thời Ai Cập, dưới sự hậu thuẫn mạnh mẽ của quân đội, đang quyết tâm “đánh rắn dập đầu” theo một kịch bản đã được soạn sẵn nhằm loại bỏ hoàn toàn tổ chức Anh em Hồi giáo ra khỏi vòng pháp luật. Và động lực để những người đảo chính cũng như giới tướng lĩnh quân đội Ai Cập quyết tâm thực hiện bằng được kế hoạch này chính là vì họ đã phần nào “bắt thóp” được Mỹ và phương Tây.
Xâu chuỗi tất cả những sự kiện diễn ra kể từ trước cuộc đảo chính lật đổ Tổng thống dân bầu Mohammed Morsi hôm 3/7 đến nay, không khó để nhận ra từng “đường đi, nước bước” rất bài bản của những người làm đảo chính. Từ đánh tiếng cho Israel, kêu gọi hợp tác với các đồng minh bài Hồi giáo trong khu vực, đến dồn ép phe đối lập để buộc họ phải chấp nhận thế an bài.
Thế nhưng khi chính thức bắt tay thực hiện từng bước trong kế hoạch, những người khơi mào cuộc đảo chính và ban lãnh đạo chính phủ lâm thời Ai Cập không ngờ rằng lại gặp phải phản ứng mạnh mẽ từ cộng đồng quốc tế và sự phản kháng cứng rắn đến vậy của những người ủng hộ Tổng thống Morsi.
Để hóa giải hai thách thức này, chính quyền lâm thời Ai Cập đã quyết định đi những nước cờ tiếp theo: Làm thất bại mọi nỗ lực trung gian hòa giải trong nước và quốc tế để đổ lỗi cho những người Hồi giáo về tình trạng bất ổn hiện nay.
Kết quả là tất cả các sáng kiến hòa giải đều bị chính phủ lâm thời Ai Cập gạt bỏ, dù đó là sáng kiến của các thành phần bảo thủ hay tiến bộ trong nước, dù là của các quốc gia trong khu vực hay tổ chức ngoài khu vực như Liên minh châu Âu (EU). Sở dĩ Cairo một mực nguây nguẩy lắc đầu đối với bất kỳ sáng kiến nào được đưa ra là vì các nhà lãnh đạo hiện nay không muốn bị rơi vào cảnh “xét lại” nếu như để cho Tổng thống Morsi trở lại, dù chỉ với nhiệm vụ duy nhất là tổ chức một cuộc bầu mới theo hiến định. Nhiều nhà phân tích cũng cho rằng, chính quyền lâm thời Ai Cập không dại gì tự “chui đầu vào rọ” khi biết chắc sẽ bị phần đông dân chúng là những người Hồi giáo ủng hộ Tổng thống Morsi quy kết trách nhiệm về cuộc đảo chính hôm 3/7, động thái đã đẩy đất nước đến tình trạng rối ren vô định hiện nay.
Cùng với việc bác bỏ các nỗ lực ngoại giao, chính quyền lâm thời Ai Cập cũng ra tối hậu thư yêu cầu những người ủng hộ Tổng thống Morsi phải chấm dứt ngay cuộc biểu tình ngồi đã kéo dài sang tuần thứ 6 liên tiếp ở thủ đô Cairo. Tối hậu thư nêu rõ: “Nếu (những người Hồi giáo) không chấm dứt biểu tình, chính phủ sẽ áp dụng các biện pháp trấn áp cứng rắn”.
Một quyết định đàn áp không nương tay cũng đã được chóng vánh đưa ra nhằm triệt hẳn những mầm mống nguy hiểm đang âm ỉ bùng phát trong những người theo phe Hồi giáo. Gần 800 người chết, hơn 5.000 người bị thương chỉ trong hai ngày trấn áp. Con số này đủ nói lên mức độ thảm khốc của vòng xoáy bạo lực khi nó không chỉ vượt ra ngoài mọi suy đoán trước đó, mà còn thực sự gây sốc trong dư luận khu vực và quốc tế.
Video đang HOT
Vì sao chính phủ lâm thời Ai Cập lại đẩy cuộc đối đầu với phe Hồi giáo thành một cuộc tắm máu thực sự với tất cả những tính chất của tội ác chống lại loại người? Câu trả lời có lẽ nằm ở ba khả năng sau.
Thứ nhất, chính quyền lâm thời Ai Cập quyết tâm ngăn bằng được mọi bước tiến theo con đường thỏa hiệp chính trị nhằm “triệt hẳn đường về của ông Morsi”, cũng là con đường trở lại chính trường của Anh em Hồi giáo, một tổ chức chính trị có cơ cấu chặt chẽ, quy mô hoạt động bài bản và là đối thủ lớn nhất của chính quyền quân đội hiện nay. Muốn thế, các nhà lãnh đạo Ai Cập buộc phải đặt mọi chuyện vào “việc đã rồi” để không bên nào kịp trở tay, dù là người biểu tình trong nước hay các thế lực ủng hộ Anh em Hồi giáo từ bên ngoài.
Thứ hai, xã hội Ai Cập đang bị phân hóa sâu sắc. Hiện tại ở Ai Cập người ta không chỉ chứng kiến sự đối đầu sống còn giữa hai thể chế lớn nhất là quân đội và Anh em Hồi giáo, mà còn giữa những người ủng hộ của hai phe này. Bên cạnh đó, mối thâm thù giữa lực lượng tư pháp với Anh em Hồi giáo cũng góp thêm một tham số bất định cho cuộc chính biến cho cuộc chính biến lật đổ chế độ chính trị hồi giáo ở Ai Cập hiện nay.
Thứ ba, giới quân sự Ai Cập biết rõ họ sẽ luôn nhận được sự ủng hộ và bảo vệ của Mỹ cũng như các đồng minh trong khu vực, dù bất kỳ chuyện gì xảy ra. Việc Israel làm ngơ cho quân đội phế truất Tổng thống Morsi, Mỹ lặng thinh trước các diễn biến đảo chính, còn Arập Xêút và Các tiểu vương quốc Arập thống nhất (UAE) mạnh tay vùng tiền tài trợ tỷ đô cho chính phủ lâm thời Ai Cập là những động lực để quân đội yên tâm hành sự.
Tuy nhiên, trong các cuộc chơi chính trị – ngoại giao, khi khả năng xoay sở của các bên đang bị thu hẹp đến mức nguy hiểm thì không ai có thể dám chắc một sự mặc cả hay đánh đổi sẽ không diễn ra. Dù hiểu rõ và rất cần tới vị thế của Ai Cập trong cơ cấu địa chính trị khu vực, song khi cần, Mỹ và phương Tây vẫn sẽ sẵn lòng “thí xe” nếu bắt đầu cảm thấy những hậu quả khôn lường có thể xảy ra từ sự phát triển nguy hiểm của tình hình Ai Cập hiện nay.
Hà Giang
Theo Dantri
Khủng hoảng Ai Cập: Khi mùa Xuân mang theo giông bão
Hai năm sau "Mùa xuân Arập", giấc mơ về tự do và dân chủ theo kiểu phương Tây chưa bao giờ trở thành hiện thực. Người dân đất nước Kim tự tháp luôn đứng trước nguy cơ bị vùi dập trong các cơn giông bão của bất ổn, chia rẽ và xung đột.
Ai Cập chưa một ngày bình yên kể từ khi "mùa Xuân Arập" tràn về.
Tháng 2/2012, hàng triệu người dân Ai Cập đổ ra đường ăn mừng thắng lợi rực rỡ trong sự kiện đánh dấu sự kết thúc 32 năm cầm quyền liên tục của Tổng thống Hosni Mubarak.
Trong men say chiến thắng, người dân đất nước Kim tự tháp mơ về "mùa Xuân" với tương lai tự do và dân chủ như những lời hứa hẹn của phương Tây. Họ đã đặt giấc mơ ấy lên vai nhà lãnh đạo Mohamed Morsi - vị Tổng thống dân bầu đầu tiên trong lịch sử 6.000 năm của đất nước Ai Cập.
Thế nhưng, ông Morsi cùng tổ chức Anh em Hồi giáo đã không thể đưa Ai Cập đến với "tự do, dân chủ" hay bất cứ mùa Xuân Arập nào như người dân mong muốn. Trong suốt một năm, chính phủ của ông đã không có được những thay đổi tích cực cần thiết.
Nền kinh tế vẫn ngập trong khủng hoảng nặng nề. Tăng trưởng vẫn ở mức chạm đáy như trong suốt 2 thập kỷ qua. Giá cả tăng gấp đôi, tỷ lệ thất nghiệp cũng tăng tới mức báo động 13%.
Vể chính trị, chính quyền Tổng thống Morsi luôn đối mặt với sự bất mãn từ đông đảo người dân trước chính sách thâu tóm quyền lực, nhất là khi ông Morsi kiên quyết áp đặt bản Hiến pháp mới nhuốm màu Hồi giáo và từ chối chia sẻ quyền lực với phe thế tục.
Có lẽ do nhận thấy sự lãnh đạo của ông Morsi và Anh em Hồi giáo sẽ chẳng thể đưa Ai Cập đến với "mùa Xuân" như đã hứa, nên một lần nữa người dân lại đứng lên chống chính quyền Morsi như đã từng chống chính quyền Mubarak cách đây 2 năm.
Và vào ngày 4/7, một năm sau khi vị Tổng thống Hồi giáo lên nắm quyền, quân đội Ai Cập tuyên bố phế truất ông Morsi với lý do là ông đã để xảy ra các cuộc biểu tình lớn và không hóa giải được những khác biệt giữa các phe phái trong nước.
Thế nhưng dường như người dân Ai Cập đã quá ngây thơ khi cho rằng họ có thể lât đổ ông Morsi "suôn sẻ" như đối với ông Mubarak trước đây.
Khác với câu chuyện năm 2012, kịch bản của năm 2013 đã không hội đủ hai yếu tố cơ bản: lực lượng đối lập đủ mạnh và sự ủng hộ của đông đảo người dân trong xã hội.
Kịch bản của năm 2013 chứng kiến sự chia rẽ sâu sắc trong xã hội Ai Cập giữa một bên là quân đội nắm nhiều quyền lực nhất trong xã hội và bên kia là tổ chức Anh em Hồi giáo , lực lượng chính trị có tổ chức nhất tại Ai Cập.
Hai lực lượng lớn mạnh không bên nào chịu lùi bước, kéo theo đó là khủng hoảng ngày một leo thang trầm trọng.
Tổ chức Anh em Hồi giáo kiên quyết phủ nhận tính hợp pháp của chính phủ lâm thời cũng như tiến trình chính trị mà quân đội đề xuất, bao gồm sửa đổi Hiến pháp năm 2012, tổ chức các cuộc bầu cử Quốc hội và tổng thống vào đầu năm tới.
Trong khi đó, quân đội thẳng tay bắt giam Tổng thống Morsi và tiến hành xét xử nhiều nhân vật quyền lực của Anh em Hồi giáo.
Căng thẳng còn bị đẩy lên mức cao hơn khi có thêm sự tham gia của những người ủng hộ từ cả hai phía. Hàng loạt cuộc biểu tình, đụng độ lớn nhỏ đã nổ ra trên khắp đất nước. Những người trung thành với ông Morsi còn dựng hai trại biểu tình ngồi trường kỳ tại trung tâm thủ đô Cairo khiến mọi hoạt động bị tê liệt. Kế hoạch chuyển giao tại Ai Cập cũng vì thế rơi vào trạng thái treo.
Trong khi đó, các nỗ lực ngoại giao của cộng đồng quốc tế, bao gồm những cuộc điện đàm và các chuyến viếng thăm của nhiều nhà ngoại giao Mỹ và châu Âu nhằm thúc đẩy hòa giải, đều lần lượt rơi vào ngõ cụt. Ngày 6/8, văn phòng của Tổng thống lâm thời Adli Mansour tuyên bố rằng những nỗ lực nhằm xoa dịu cuộc khủng hoảng tại Ai Cập của các phái viên đến từ Mỹ, EU, Cata và Các Tiểu vương quốc Arập Thống nhất (UAE) đã thất bại. Cũng từ thời khắc đó, cuộc tìm kiếm mùa Xuân tại đất nước Kim tự tháp chính thức hứng những đòn sét đánh đầu tiên sau nhiều ngày chìm sâu trong bóng đen giông tố.
Ngày 14/8, Ai Cập rung chuyển trước cuộc đụng độ được xem là đẫm máu nhất trong lịch sử, khi lực lượng an ninh cưỡng chế và trục xuất đám đông người biểu tình ủng hộ Tổng thống Morsi ra khỏi hai khu cắm trại, nơi họ đã tiến hành các cuộc biểu tình ngồi trong suốt sáu tuần qua nhằm yêu cầu phục chức cho nhà lãnh đạo dân bầu đầu tiên.
Bước đi của quân đội không phải là một quyết định bất ngờ bởi trước đó chính phủ lâm thời do quân đội dựng lên đã nhiều lần cảnh báo sẽ mạnh tay dẹp các trại biểu tình. Thế nhưng, mức độ tàn khốc của hành động này thì đã thực sự gây sốc không chỉ cho người dân Ai Cập, mà còn đối với cả dư luận thế giới.
Những con số mới nhất từ Bộ Y tế Ai Cập cho biết chỉ trong một ngày đã có hơn 638 người thiệt mạng và gần 4.000 người bị thương. Nhưng các con số này sẽ chưa dừng lại ở đó, khi mà quân đội đã quyết định dùng cả xe tăng và đạn thật trấn áp người biểu tình, còn người biểu tình thì tuyên bố sẽ tiếp tục xuống đường cho tới khi Tổng thống Morsi được thả bất chấp lệnh giới nghiêm đã được ban bố.
Câu chuyện thảm khốc ngày 14/8 chắc chắn không phải viễn cảnh mà người dân Ai Cập mong muốn khi họ cắm trại biểu tình tại quảng trường Tahrir ở thủ đô Cairô cách đây hai năm để buộc ông Mubarak phải từ chức. Nó cũng nằm ngoài suy đoán của những người biểu tình ủng hộ ông Morsi hiện nay. Vậy là sau hai cuộc biểu tình lật đổ hai vị Tổng thống, một độc tài và một dân bầu, những gì mà đất nước Kim tự tháp có được chỉ là những cơn giông tố với bạo lực, bất ổn và biểu tình kéo dài.
Có thể, vào một thời điểm nào đó trong tương lai, Ai Cập sẽ tìm được con đường thoát khỏi giông bão. Nhưng ở thời điểm hiện tại, rất dễ để thấy rằng nguy cơ về một cuộc nội chiến đang đến rất gần.
Trần Ngọc
Theo Dantri
638 người chết vì bạo lực, "Anh em Hồi giáo" tiếp tục tuần hành Tổ chức "Anh em Hồi giáo" tại Ai Cập kêu gọi những người ủng hộ tiếp tục tham gia các cuộc biểu tình mới bất chấp lệnh giới nghiêm của chính phủ. Trong khi đó, Hội đồng bảo an đã tổ chức họp khẩn sau khi 638 người chết vì bạo lực tại Ai Cập. Những người ủng hộ cựu Tổng thống Morsi...