‘Thảm cảnh’ vì lấy được chồng ga lăng
Xưa nay chị em luôn luôn để mắt đến những anh chàng đẹp trai, ga lăng, mạnh mẽ, phong độ… Tuy nhiên, sau khi cưới về rồi thì không phải anh chồng nào ga lăng cũng khiến chị em thích thú.
Vợ chồng chị Hương và anh Nam (Hà Đông, Hà Nội) sống rất tình cảm và hạnh phúc. Tuy nhiên, mối quan hệ giữa chị với mẹ chồng không mấy suôn sẻ cho lắm. Tất cả cũng chỉ tại cái “tội” ga lăng của chồng chị.
Chị cho hay: “Ngày xưa khi anh chưa tán mình, mình đã ngấm ngầm thích anh rồi bởi anh quá ga lăng với đám bạn gái trong lớp. Mãi cho đến lúc anh đem lòng yêu mình, thì mình tự đổ cái rầm luôn mà không cần anh phải cất công cưa cẩm nhiều. Cuối cùng sau bao nhiêu chông gai ngăn cản từ phía nhà anh, chúng mình cũng vượt qua và đến được với nhau”.
Theo lời chị Hương có bữa, chị chồng bảo vệ luận án tiến sĩ thành công nên cả nhà anh gọi hai vợ chồng chị qua chung vui với cả nhà. Trong bữa ăn hôm ấy có món gỏi cuốn, anh ngồi bên chị, thấy chị ăn hết cái nào là anh lại cuốn tiếp cái đó cho chị. Chị thấy ngại với ba mẹ chồng nên nói nhỏ “Để em tự cuốn được rồi, anh cứ ăn đi”. Vậy mà chồng chị sẵn men rượu trong người, mặc cái nhìn ái ngại của cả nhà, anh vẫn nói đùa “Anh là anh chỉ thương vợ anh thôi, anh không thương ai hết, anh cuốn cho vợ ăn thêm cái nữa nè”. Mẹ chồng chị một phần đã không thích chị ngay từ hồi yêu, cộng thêm việc chứng kiến con trai quá cưng chiều chị như vậy nên bà ngứa mắt bảo với bố chồng “Dâu nhà mình có phước quá ông nhỉ”.
Mối quan hệ giữa chị với mẹ chồng không mấy suôn sẻ cho lắm. Tất cả cũng chỉ tại cái “tội”
ga lăng của chồng chị
Sáng hôm sau đợi anh tỉnh rượu, chị bực quá bảo chồng “Em đã bảo với anh rồi, anh đừng chiều chuộng, ga lăng với em trước mặt nhà anh quá. Bao nhiêu công sức để em cố gắng lấy điểm trong mắt bố mẹ thì anh đã làm tan tành mây khói hết cả”. Thế nhưng chồng chị đã không nhận ra vấn đề nghiêm trọng mà còn xuề xòa gạt phăng đi “Mẹ ghen tị với em đấy, bởi bố chả bao giờ tình cảm với mẹ như vậy. Em kệ đi. Mẹ lớn tuổi rồi nên khó tính ấy mà”.
Chị mếu máo cho hay “Tính anh ga lăng nên trước mặt người khác, anh vẫn thể hiện sự chiều chuộng vợ như bình thường nên mình ngại, mỗi lần họp mặt gia đình bên chồng mình đều cố cáo bận”. Chị bảo không phải bởi vì chị ghét mẹ chồng mà tại chị thấy ái ngại với gia đình nhà chồng. Mỗi lần chồng chị có cưng nựng vợ thì bao ánh mắt xăm soi đều dồn hết về phía chị nên chị quyết định càng tránh mặt nhau càng tốt để giữa chị và mẹ chồng vẫn còn giữ được chút tình cảm.
Ngược lại với cuộc sống gia đình tình cảm, êm ấm của chị Hương, chị Thu (Bắc Ninh) não nề tâm sự vì cái tính ga lăng của chồng mà chị ngày càng héo mòn thân xác. Ngày xưa, chị đến mà phát cuồng vì tính ga lăng của chồng chị bây giờ. Đi ăn bao giờ anh chồng chị cũng kéo ghế cho chị trước rồi mới ngồi sau. Nếu cả hai cùng nhau đi trên đường mà lỡ trời có mưa, thì anh nhường chị cái áo mưa duy nhất, chị nhất quyết không mặc vậy là anh quyết định cả hai cùng… tắm mưa luôn.
Chị cười kể “Có lần mình đi siêu thị mua vài thứ lặt vặt với anh. Đến lúc về, anh toàn dành từ tay mình bao nhiêu là đồ lỉnh kỉnh. Mình bảo thôi để mình xách bớt cho kẻo nặng chứ mình đi tay không làm gì. Vậy là anh nói lại &’Anh hết tay rồi chứ anh mà còn tay thì anh dắt luôn cả em ấy chứ’”. Chị thấy đám bạn ai cũng ganh tị với mình thì chị lấy làm thích chí lắm. Nhưng vốn dĩ nhà nào cũng có lúc xô bát xô đũa, chị không ngờ sau này về sống chung với nhau, có biết bao nhiêu chuyện khiến chị mất ăn mất ngủ, tất cả cũng chỉ tại cái tội ga lăng của anh xã.
Video đang HOT
Một sáng chủ nhật, có em đồng nghiệp xinh tươi mới vào công ty nhắn tin rủ anh đi café buổi sáng. Chị kể “Anh vẫn xin phép mình đi đàng hoàng chứ không giấu giếm gì cả. Mình thì sợ lửa gần rơm lâu ngày cũng bén nên mình nhất quyết không cho. Thấy vậy, anh bảo chẳng lẽ một bữa café người khác mời lần đầu mà mình lại khó khăn thế. Vậy là mình bấm bụng phải để cho anh đi. Ở nhà bụng dạ mình cứ sôi lên, không thể nào mà yên được”.
Chị thấy vậy thì muốn cảnh cáo chồng nhưng giữa chồng chị với cô kia vẫn chưa có gì nên
chị chỉ biết nằm ở nhà lo ngay ngáy mà thôi
Từ khi đi uống café về, chồng chị cứ tủm tỉm cười suốt ngày. Chị hỏi anh có chuyện gì vui mà cười miệng đến tận mang tai thế thì anh đáp đầy tự hào “Em đồng nghiệp tặng cho mỗi người trong công ty một món quà nhỏ. Sáng nay anh được tặng cái cà vạt. Anh thấy ngại quá nên mua chiếc váy hồng để tặng lại, vậy là cô ấy khen anh ga lăng, hào phóng đấy vợ ơi. Em thì chẳng bao giờ khen chồng một tiếng”. Chị ức lắm nhưng chẳng thể làm được gì với anh chồng quá ga lăng nên chị nhẹ lời “Em mới mua bộ son với kẻ mắt đấy, anh lấy đi tặng luôn cho trọn bộ kìa”.
Chị không biết chồng chị với cô kia có chuyện gì không nhưng từ lúc cô ấy vào làm thì sáng nào đi làm chồng chị cũng xịt nước hoa thơm phức. Chị thấy vậy thì muốn cảnh cáo chồng nhưng giữa chồng chị với cô kia vẫn chưa có gì nên chị chỉ biết nằm ở nhà lo ngay ngáy mà thôi.
Không chỉ ga lăng với phái nữ mà anh còn ga lăng luôn với phái nam. Lương tháng anh vẫn nộp cho chị đầy đủ nhưng cứ hễ có tiền thưởng hay tăng ca gì là anh lại giấu nhẹm chị, sẵn sàng mở hầu bao trả tiền cho những bữa nhậu với đồng nghiệp trong công ty làm chị nhiều lần tức điên mà không biết làm thế nào để trị cái tính ga lăng của chồng. Chị kể: “Mình không nhớ đã bao lần hai vợ chồng cãi nhau vì anh hay rủ rê bạn bè đi nhậu xong rồi nhanh nhảu đi trả tiền. Có nói thì anh bảo vẫn nộp đủ lương cho vợ, đấy chỉ là tiền ngoài. Rồi mình bảo anh dại, sao cứ phải ‘bao’ bạn bè mãi thế, anh lại cãi là ‘Đi đâu mà thiệt, có đi có lại’. Đàn ông vào quán nhậu thì biết đấy, hóa đơn toàn tiền triệu cả. Cứ nghĩ đến mình lại tiếc tiền…”.
Theo Ngoisao
Lâu rồi không nói yêu vợ
Hôm nay ra đường, thấy cảnh một anh vừa mua hoa vừa gọi điện về cho vợ, giọng rất hào hứng: "Vợ à, em nấu cơm ngon nhé, anh sắp về tới nhà rồi, sẽ có bất ngờ dành cho em. Hôn vợ", tôi chạnh lòng.
Có chút gì đó thấy cồn cào trong ruột, có chút gì đó thấy xốn xang. Cảm giác này cách đây 3 năm tôi đã từng trải qua rồi nhưng ngày đó không dành cho vợ mà dành cho người yêu. Người yêu ấy bây giờ cũng chính là vợ mình.
3 năm về trước, tôi đã yêu say đắm một cô gái, yêu đến quên ngày tháng, lúc nào cũng chỉ muốn ở bên cạnh em, được quan tâm, yêu thương và chia sẻ với em. Tôi luôn nghĩ phải làm mọi cách để em được vui, được yên tâm. Một người đàn ông khi đã yêu một cô gái, họ luôn cảm thấy có trách nhiệm với cô ấy ngoài tình yêu ra. Tôi cũng thừa nhận mình là một gã đàn ông lãng mạn. Chính tôi cũng không ngờ mình lại có thể lãng mạn như vậy. Đến lúc yêu em, tôi mới nhận ra, thật ra tâm hồn tôi cực kì bồng bềnh đấy chứ, đâu có khô khan như tôi từng nghĩ.
Ngày em nhận lời yêu tôi, thật khó để dùng lời nào diễn tả được niềm vui sướng. Tôi quá hạnh phúc vì đã chinh phục được trái tim người đẹp. Thật sự, hành trình tán gái và khiến cho người con gái mình yêu vui và nhận lời yêu mình quả thật quá gian nan. Tôi đã cố gắng rất nhiều, cuối cùng thì như ý nguyện.
Đúng là không uổng phí công tôi, tôi đã yêu một người con gái tuyệt vời. Nên những ngày bắt đầu yêu nhau, tôi được người yêu chăm sóc hết lòng, ân cần. Đổi lại trước đây tôi ga lăng với nàng thì bây giờ, nàng cực kì chu đáo với tôi. Tôi thích thú khi đúng là có đi có lại trong cuộc tình này.
Đúng là không uổng phí công tôi, tôi đã yêu một người con gái tuyệt vời. Nên những ngày bắt đầu yêu nhau, tôi được người yêu chăm sóc hết lòng, ân cần. (ảnh minh họa)
Nhưng không phải vì yêu mà tôi quên hết mọi việc. Tôi vẫn thường xuyên đón người yêu đi chơi, mỗi tối đều có cuộc hẹn hò, hôm nào bận quá thì thôi. Nói chung, không được chăm chỉ như ngày đầu vì bây giờ đã chuyển sang giai đoạn khác nhưng tôi không quên lãng mạn, chu đáo với em.
Những ngày lễ, tôi không quên đưa em đi chơi, đi xem phim, đi ăn và tặng hoa em. Tôi luôn tạo cho em những bất ngờ khiến em vô cùng ngạc nhiên. Vì thế, tình cảm của chúng tôi càng gắn bó hơn bao giờ hết... Yêu nhau đầy lãng mạn, đầy dư vị ngọt ngào. Cả hai chúng tôi có những cuộc đi chơi, du lịch cùng nhau... Mỗi lần có dịp gì, tôi đều mua quà biếu bố mẹ em, em gái của em. Có lẽ sự chu đáo của tôi cũng đã làm em động lòng rất nhiều. Em cũng tự ý làm những việc đó với bố mẹ tôi...
Chúng tôi trân trọng nhau, dành cho nhau mọi điều tốt đẹp. Mọi thứ sau khi ổn định, chúng tôi mới tính đến chuyện kết hôn. Tình yêu đã chín muồi, chỉ còn đợi cơ hội trở thành vợ, thành chồng mà thôi. Tôi và em cưới nhau trước sự chứng kiến của hai bên gia đình, họ hàng, đám cưới long trọng, lộng lẫy, đúng là khoảnh khắc cả đời không quên được.
Từ ngày bầu to, tôi chẳng cho em đi đâu cả. Đi đâu tôi cũng tự đi, dù vợ có đòi tôi cũng nhất định không cho vợ đi, bảo vợ phải giữ gìn bản thân mình. (ảnh minh họa)
Vợ chồng mà, cuộc sống sẽ khác lúc yêu, tôi cũng biết vậy nhưng mà cũng chẳng cố gắng vun đắp. Từ ngày cưới nhau, được nửa năm đầu chúng tôi vui vẻ cùng nhau, đi chơi, du lịch, hẹn hò, gặp gỡ bạn bè. Sau đó, khi vợ mang bầu, em bắt đầu mệt mỏi, ở nhà nghỉ ngơi dưỡng sức. Ít khi tôi cho em đi đâu dù em đòi đi, vì lý do phải giữ sức khỏe. Tôi cũng muốn em phải tự bảo vệ bản thân mình và lo lắng cho con cái.
Từ ngày bầu to, tôi chẳng cho em đi đâu cả. Đi đâu tôi cũng tự đi, dù vợ có đòi tôi cũng nhất định không cho vợ đi, bảo vợ phải giữ gìn bản thân mình. Được thời gian sau đó, em sinh cho tôi một cu cậu kháu khỉnh, tôi mừng lắm. Có đứa con trai đầu lòng, tôi cảm thấy yên tâm vô cùng. Cưng con, chiều vợ, tôi thấy cuộc sống thật sự ấm cúng và hạnh phúc...
Cuộc sống vợ chồng cứ như vậy, suốt gần 2 năm, vợ ở nhà chăm chồng, chăm con, lo chu toàn mọi thứ cho gia đình. Bận việc đi làm, bận việc chăm con nhưng vợ vẫn rất lo lắng cho hai bên gia đình nội ngoại, không thiếu thứ gì, và không ai trách vợ thứ gì.
Có gia đình có vẻ như vợ độc lập hơn, không còn nhờ tôi việc này, việc kia như trước. Mỗi lần tôi đi chơi, vợ cũng chỉ hỏi anh đi đâu, mấy giờ về, còn không bao giờ đề nghị muốn đi cùng. Tôi cũng không chủ động cho vợ con đi, vì tôi luôn nghĩ, bây giờ việc của vợ là ở nhà chăm con, chăm chồng chứ làm gì có thời gian mà đi chơi hay ngồi cả tiếng đồng hồ, với lại, con khóc thì ai dỗ, đi lại mệt người ra.
Cứ như thế, tôi luôn là người chủ động trong các cuộc vui cùng bạn bè, chỉ báo với vợ giờ về để vợ yên tâm. Tôi không ăn cơm cũng chỉ nhắn vợ một tiếng, và càng ngày càng nhiều bữa cơm vắng nhà nữa. Vợ có vẻ buồn nhưng tôi cũng không có thời gian bận tâm...
Tôi cảm thấy buồn vì chính bản thân mình, nhìn vợ chẳng có mấy bộ quần áo mới, chẳng mấy khi được ra ngoài chơi mà bỗng thấy mình thật vô trách nhiệm. (ảnh minh họa)
Đã lâu rồi, tôi không còn là người đàn ông lãng mạn. Chỉ biết đi làm, kiếm tiền, tháng về đưa lương cho vợ. Việc nhậu nhẹt là của tôi, việc chăm chồng con là của vợ. Có hôm sinh nhật vợ mà tôi quên khuấy. Về nhà, thấy vợ vẫn đợi cơm, rồi vợ tự bê chiếc bánh trong tủ lạnh ra, nói là hôm nay sinh nhật em mà anh quên sao, nhìn vẻ mặt buồn rầu của vợ, tôi suýt khóc... Tôi thấy thương vợ. Dù tôi quên ngày sinh mà vợ không oán thán một lời, không trách tôi một câu. Con trai chạy ra đòi thổi nến, cảm giác lúc ấy hạnh phúc biết bao...
Đã mấy năm làm vợ chồng rồi, tôi cũng đã quên mất việc ngày xưa tôi yêu vợ thế nào, chiều vợ thế nào, thường xuyên cho vợ đi chơi. Bây giờ, dù là vợ không đòi hỏi nhưng tôi đã mất đi bản tính ga lăng, lãn mạn vốn có của mình, tôi vô trách nhiệm với vợ, không lo lắng cho vợ, không quan tâm vợ con...
Tôi cảm thấy buồn vì chính bản thân mình, nhìn vợ chẳng có mấy bộ quần áo mới, chẳng mấy khi được ra ngoài chơi mà bỗng thấy mình thật vô trách nhiệm.
Hôm nay, nhân một ngày se lạnh, thấy anh chàng nào đó mua hoa cho vợ, còn dành cho vợ lời ngọt ngào, tôi càng cảm thấy mình đã không còn là mình trước kia nữa. Chắc mấy năm nay vợ tôi buồn lắm, đâu còn chuyện chồng mua hoa, mua quà tặng vợ. Đến sinh nhật vợ còn quên thì nói làm gì...
Tối nay, tôi sẽ mua một bó hoa thật đẹp, một món quà thật ý nghĩa để tặng cho vợ yêu. Và tất nhiên, tôi sẽ khiến vợ bất ngờ khi tự tay vào bếp nấu ăn cho vợ và con trai của mình... 3 năm qua, tôi đã quá vô tâm mà bỏ quên mất người vợ tuyệt vời này. Chắc là vợ tôi cũng mệt mỏi lắm khi có một người chồng vô tâm như tôi. Tôi phải nhanh chóng lấy lại hạnh phúc xưa, chỉ sợ để tuột mất thì đến lúc ân hận cũng muộn màng...
Theo VNE
Chán vì chồng hiền như 'cục đất' Ai cũng bảo số tôi sướng vì lấy được người chồng hiền, vợ tha hồ mà &'khiển'. Tôi cũng từng tưởng mình sướng thật, sướng nhất trong đám chị em cùng tuổi chơi thân với nhau. Nhưng ai ngờ, cái sự hiền của chồng lâu dần khiến tôi cảm thấy mệt mỏi, cảm thấy chán nản chẳng muốn nói với chồng. Ngày yêu...