Thảm án kinh hoàng ở thị trấn nhỏ (Kỳ 2)
G.iết n.gười bằng rìu thường xảy ra ở thị trấn nhỏ như Villisca. Nhưng việc g.iết tới 6 mạng người thì vô cùng đặc biệt.
Thảm án ở nhà JB đêm hôm đó nhanh chóng lan đi khắp thị trấn nhỏ Villisca. Mọi người điều biết thông tin cả 6 người nhà JB Moore đều b.ị g.iết một cách d.ã m.an bằng rìu.
Những vụ g.iết n.gười bằng rìu không phải chưa từng xảy ra, nó là dụng cụ g.iết n.gười không gây nên tiếng động và rất dễ tìm thấy ở những vùng thị trấn nhỏ như Villisca. Nhưng việc dùng rìu g.iết tới 6 mạng người thì vô cùng đặc biệt.
Động cơ gây án của h.ung t.hủ là gì? Liệu hắn còn thực hiện một mình hay dưới sự hỗ trợ của kẻ nào khác?
Hiện trường vụ án
Gia đình nhà JB Moore rất nổi tiếng ở thị trấn Villisca. Đó là một gia đình giàu có. Ngay khi nhận được tin báo, rất nhiều nhân vật chủ chốt liên quan đến công tác điều tra tại Villisca đã có mặt tại nhà JB Moore.
Đi cùng cảnh sát Horton là Tiến sĩ WA Lomas, Tiến sĩ FS Williams và mục sư Ewing. Thậm chí Tiến sĩ AL Linquist của quận cũng được điều tới để giám sát hiện trường.
Trong phòng ngủ nơi xảy ra thảm án, những tấm chăn mỏng dính đầy m.áu đã được nhấc ra khỏi các nạn nhân.
Theo kết luận ban đầu, các nạn nhân đều c.hết ngay sau cú đ.ánh đầu tiên của h.ung t.hủ. Đặc biệt, cô con gái lớn nhà JB Moore có dấu hiệu bị lạm dụng t.ình d.ục trước khi c.hết hoặc có thể c.hết bởi chính lý do đó.
Bộ quần áo ngủ trên người cô bé gần như đã bị lột khỏi người. Trên người có một vài vết trầy xước, có thể xuất hiện trong quá trình chống cự với h.ung t.hủ.
Phía chân giường của bọn trẻ, những bộ lễ phục màu trắng vẫn còn vắt ở đó. Bọn trẻ đã mặc chúng trong buổi lễ tại nhà thờ đêm hôm trước.
Một chiếc rìu cũ đã được tìm thấy trong phòng ngủ, đó chính là h.ung k.hí tên s.át n.hân dùng để g.iết c.hết 6 người.
Căn phòng không khác gì hiện trường của một bộ phim kinh dị. Nhìn đâu cũng thấy x.ác n.gười.
Quan sát bên ngoài ngôi nhà, Tiến sĩ Linquist cũng tìm thấy những dấu chân gần của sổ phòng khách, dấu chân rất đậm. Theo họ phán đoán, đây có thể là dấu chân của h.ung t.hủ. Hắn đã đứng ngoài theo dõi khác lâu trước khi đột nhập vào nhà và ra tay.
Gia đình nhà Frank F. Jones
Video đang HOT
Vài tiếng khi cảnh sát có mặt tại nhà JB Moore, rất đông người dân thị trấn Villisca tò mò cũng đã có mặt. Họ vây quanh ngôi nhà như tới dự một sự kiến lớn của thị trấn. Hiện trượng vụ án có bị xáo trộn đôi chút do cảnh sát không thể ngăn người dân hiếu kỳ. Thậm chí có lời đồn, một người đàn ông lạ đã tiếp cận các xác của JB Moore và mang đi một mảnh sọ.
Chiều muộn ngày hôm đó, một cặp chó săn từ Beatrice, Nebraska đã được gửi tới thị trấn Villisca để giúp cảnh sát phá án.
Chúng đã đ.ánh hơi từ phòng ngủ, lần theo mùi còn xót lại tới một con sông gần đó thì mất dấu, có thể h.ung t.hủ đã lội qua sông.
Các bằng chứng, dấu vết chỉ dừng ở đó.
Trong vụ án nổi tiếng này, rất nhiều những nghi phạm có thể được xác định thông qua mối quan hệ rất rộng trong kinh doanh của nhà JB Moore. Nhưng không có những nhà điều tra có tay nghề và kinh nghiệm để khai thác hiện trường.
Khi 6 chiếc quan tài được khiêng đi chuẩn bị cho việc chôn cất tại nghĩa trang, những nhà chức trách ở đây chỉ biết cúi đầu xác nhận họ là nạn nhân của một vụ thảm án, họ biết sẽ rất khó để có thể tìm ra h.ung t.hủ.
Nghi phạm
JB Moore là một ông chủ kinh doanh giàu có, cái c.hết của cả gia đình ông được tập trung điều tra vào những người có mối quan hệ trong làm ăn.
Đối thủ kinh doanh Frank Jones được cảnh sát chú ý tới nhiều nhất.
Frank Jones đã từng hợp tác làm ăn với JB Moore trong suốt 9 năm trước đó. Sau khi nảy sinh xích mích, JB Moore đã tách ra thành lập một công ty riêng, lấy đi lượng khách hàng lớn của Frank.
Franks Jones là một người có quyền lực tại đây. Ông là một chính trị gia, và đã từng phục vụ trong cả Thượng viện và Hạ viện Mỹ, là người thành lập ngân hàng Quốc gia tại Villisca.
Ngoài những mâu thuẫn liên quan đến chuyện làm ăn, Franks Jones còn “không hài lòng” với JB Moore bởi mối quan hệ tình cảm của JB với một cô cháu gái bên vợ của Franks.
Chắc chắn Frank Jones không trực tiếp gây ra thảm án, có thể ông đã thuê một kẻ khác làm điều này. Ông từ chối bất kỳ cuộc phỏng vấn nào từ phía phóng viên, thậm chí là cảnh sát đang trong quá trình điều tra.
Theo phán đoán, William Mansfield, một kẻ nghiện m.a t.úy, đã từng bị cáo buộc liên quan đến những vụ g.iết n.gười hàng loạt chính là người được thuê trong vụ án này.
Theo Khampha
Thoát án lạ lùng vì tâm thần (Kỳ cuối)
Dan White bị kết tội ngộ sát, một bản án nhẹ hơn nhiều so với hành vi hắn gây ra.
Dan White bị giải ra trước tòa
Cuối năm 1843, sau phiên tòa xét xử Daniel M' Nagthen, "Luật M'Naghten" do Thượng viện đề xuất bắt đầu được nhiều người trong ngành tư pháp Mỹ biết đến. Bên cạnh sự cần thiết khi ra đời của nó, các quy định trong luật này không tránh khỏi những chỉ trích.
Theo một số học giả, những quy định là quá cứng nhắc, không bỏ qua bất kỳ hành vị phạm tội nào ngoại trừ những hành vi liên quan đến bệnh tâm thần.
Nhiều người cho rằng các quy định nên linh hoạt hơn.
Năm 1886, một số tiêu chí trong việc "bảo vệ" các bị cáo tâm thần được bổ sung.
Tòa án quyết định, bị cáo có thể đưa ra lý do hành động gây án của mình liên quan đến vấn đề tâm thần nêu họ và luật sư của họ chứng minh được rằng do vấn đề tâm thần đã cưỡng ép hành động khiến họ không nhận biết được điều đó đúng hay sai.
Viện Luật pháp Mỹ (ALI) nghiên cứu và đưa ra Bộ luật Hình sự vào năm 1970, được thông qua bởi một số bang, với mong muốn giải quyết những "xung đột" trong những vụ xét xử các bị cáo tâm thần.
Theo đó, một bị cáo sẽ không phải chịu trách nhiệm hình sự nếu tại thời điểm thực hiện hành vi, hành vi được cho là kết quả của dấu hiệu tâm thần hay thiểu năng.
Theo bác sĩ người Anh, John Arbuthnot (1667-1735), "Luật là một cái hố không đáy."
Quay trở lại với vụ án diễn ra tại San Francisco năm 1979, cựu sĩ quan cảnh sát Dan White bị buộc tội g.iết ngài thị trưởng George Moscone và trợ lý Harvey Milk.
Dan White đã thoát án g.iết n.gười ở cấp độ 1 với lý do bị bệnh trầm cảm và chứng mất trí nhớ tạm thời.
Dan White bị kết tội ngộ sát, một bản án nhẹ hơn nhiều so với hành vi hắn gây ra.
Quyết định của tòa án đã gây nên một cuộc bạo loạn của những người đồng tính bảo vệ Harvey Milk ở San Francisco.
Dan White bị kết án 5 năm tù cho việc g.iết hai người. Năm 1985, hắn được tạm tha, nhưng lại tự từ một vài tháng sau đó.
Một trong những vụ án còn nổi tiếng hơn vụ Dan White liên quan tới những bị cáo có dấu hiệu tâm thần diễn ra tại thành phố New York cuối những năm 1970.
Sĩ quan Robert Torsney, 34 t.uổi, đã lên một kế hoạch lớn vào ngày lễ tạ ơn cùng gia đình. Nhưng đêm hôm đó, Robert Torsney và đồng nghiệp của mình bất ngờ nhận được điện từ cấp trên điều tham gia một vụ án.
Đối tượng là một thanh niên 15 t.uổi tên là Randolph Evans. Theo thông tin ban đầu, Evans có mang theo s.úng.
Ngay khi tiếp cận Evans, Robert Torsney đã rút s.úng nhằm về phía Evans để b.ắn. Evans c.hết tại chỗ.
Torsney bị bắt ngay sau đó vì cấp trên nhận thấy có sự bất thường khi Torsney ra tay quá nhanh, vụ việc được thông bao rộng rãi trên báo chí.
Tòa xét xử Torsney về tội g.iết n.gười bắt đầu vào tháng 11 năm 1977.
Torsney đã nói với bác sĩ tâm thần của mình rằng, "Tôi không nói tôi ghét những người da đen, nhưng tôi không thích họ và tôi cảm thấy họ đe dọa cuộc sống của tôi."
Tiến sĩ Daniel Schwartz, giám định pháp y tâm thần tại trung tâm nghiên cứu King, một nhân chứng quen thuộc trong các vụ án liên quan đến bệnh nhân tâm thần đã được đề nghị để kiểm tra Torsney trong vụ án này.
Sau khi kiểm tra Torsney 3 lần, tiến sĩ Daniel kết luận Torsney đã n.ổ s.úng b.ắn Evans trong cơn động kinh "thuyết Penfield".
Torsney là một trường hợp hiếm gặp mắc phải căn bệnh này. Tại phiên tòa xét xử, dưới sự "bảo vệ" của Tiến sĩ Daniel, Torsney được tuyên không có tội do hành vi phạm tội có liên quan đến tâm thần và được trả tự do ngay sau đó.
Nhiều năm sau khi thoát án, việc Torsney sống, hoạt động hoàn toàn bình thường đã khiến cho nhiêu người thắc mắc liệu Torsney có thực sự bị bệnh như Tiến sĩ Daniel kết luận tại tòa.
Vấn đề được đặt ra lại liên quan đên những bác sĩ tâm lý, những người trực tiếp đưa ra kết luận bị cáo có dấu hiệu tâm thần tại các phiên tòa.
Các bác sị tâm thần trong hai vụ án của Dan White và Torsney nhận nhiều lời chỉ trích nhất.
Liệu họ có khách quan trong việc đưa ra quyết định?
Luật sư và các bác sĩ tâm thần đã đựa vào những thiếu sót, những kẻ hở của pháp luật để tạo nên một bị cáo vô tội tại tòa.
Rất nhiều người kêu gọi bãi bỏ những những điều luật được áp dụng nếu bị cáo có liên quan đến bệnh tâm thần.
Trước ý kiến cho rằng, những điều luật liên quan đến bệnh nhân tâm thần chính là "kẽ hở" của luật, 39 bang nướ Mỹ đã có hàng chục sự thay đổi. Tuy nhiên, cho đến ngày nay, việc thống nhất ý kiến của tất cả các bang trong trường hợp bị cáo mắc chứng tâm thần vẫn chưa thể đưa ra những điều luật "hoàn hảo".
Theo Trutv