Thảm án Bình Phước: Thoại đã tự ý chấm dứt việc phạm tội? (3)
Trong vụ thảm sát này, dư luận đang đặt vấn đề có thể xem Trần Đình Thoại thuộc trường hợp tự ý nửa chừng chấm dứt việc phạm tội được hay không?
Sau khi cùng Nguyễn Hải Dương đến nhà ông Lê Văn M. với mục đích thực hiện hành vi giết người và cướp tài sản, nhưng không thành (do gặp trở ngại khách quan từ phía cháu của ông M. là Dư Minh V. không ra mở cửa. Hôm sau, Dương tiếp tục gọi điện rủ Trần Đình Thoại tham gia vụ án, nhưng Thoại đã từ chối với lý do, bà nội bệnh nặng ở dưới quê, phải về gấp, không đi được.
Vậy, việc từ chối tiếp tục tham gia vụ án của Thoại, có thể xem là thuộc trường hợp, tự ý nửa chừng chấm dứt việc phạm tội được không?
Luật sư Hồ Ngọc Diệp, Đoàn Luật sư TP.HCM.
Thực chất của việc từ chối là gì?
Theo tinh thần quy định tại Điều 19 BLHS thì, tự ý nửa chừng chấm dứt việc việc phạm tội là trường hợp người phạm tội tự mình không thực hiện hành vi phạm tội đến cùng, mặc dù trên thực tế, không có bất kỳ một nguyên nhân khách quan nào tác động hay ngăn cản quá trình thực hiện tội phạm của họ.
Để xác định việc từ chối tiếp tục tham gia vụ án của Thoại có thuộc trường hợp, tự ý nửa chừng chấm dứt việc phạm tội theo quy định tại điều 19 BLHS hay không, trước hết cần làm rõ lý do thực sự của việc Thoại từ chối tham gia vụ án là gì?
Theo nội dung đăng tải trên một số báo thì, sở dĩ Thoại không tiếp tục tham gia vụ án cùng Dương là vì sau khi suy nghĩ lại, Thoại cảm thấy lo sợ nên đã lấy lý do bà nội bệnh nặng ở dưới quê, phải về gấp để từ chối yêu cầu của Dương.
Trần Đình Thoại và Nguyễn Hải Dương.
Như vậy, nếu kết quả điều tra đúng như nội dung thông tin trên các báo. Tức là, trên thực tế không có việc bà nội của Thoại bị bệnh, mà đây chỉ là lý do Thoại đưa ra để từ chối yêu cầu của Dương về việc tiếp tục tham gia vụ án, thì việc từ chối này là hoàn toàn xuất phát từ ý thức chủ quan của Thoại, không muốn tiếp tục thực hiện hành vi phạm tội nữa.
Mặc dù trên thực tế, không có bất kỳ một nguyên nhân khách quan nào tác động hay ngăn cản việc Thoại tiếp tục thực hiện tội phạm. Vì vậy, về lý thuyết, có thể xem đây là trường hợp tự ý nửa chừng chấm dứt việc phạm tội.
Video đang HOT
Trái lại, nếu thực tế có việc bà nội của Thoại ở quê đang bệnh nặng và gia đình đã thông tin cho Thoại biết để về, thì đây được xem là nguyên nhân khách quan dẫn đến việc Thoại không tiếp tục tham gia vụ án. Do vậy, việc từ chối này cũng không được xem là trường hợp tự ý nửa chừng chấm dứt việc phạm tội theo quy định tại điều 19 BLHS.
Tự ý chấm dứt ở giai đoạn chuẩn bị phạm tội?
Điều 17 BLHS quy định, chuẩn bị phạm tội là hành vi tìm kiếm, sửa soạn công cụ, phương tiện hoặc tạo ra những điều kiện khác để thực hiện tội phạm. Người chuẩn bị phạm một tội rất nghiêm trọng hoặc một tội đặc biệt nghiêm trọng, thì phải chịu trách nhiệm hình sự về tội định thực hiện.
Chuẩn bị phạm tội là một giai đoạn trong quá trình thực hiện tội phạm, nhưng khác với trường hợp phạm tội chưa đạt, ở giai đoạn này, người phạm tội chưa thực hiện hành vi thuộc mặt khách quan của cấu thành tội phạm.
Trong vụ án này, mặc dù lý do Dương và Thoại không thực hiện được hành vi tội phạm ngay từ lần đầu tiên đến nhà ông M., là vì cháu của ông Mỹ là Dư Minh V. không nghe điện thoại của Dương, nên đã không xuống nhà mở cửa như đã giao hẹn trước đó với Dương.
Tuy nhiên, tại thời điểm các bị cáo gặp trở ngại khách quan này, cả Dương và Thoại đều chưa thực hiện hành vi thuộc mặt khách quan của tội giết người theo quy định tại Điều 93 BLHS. Và ngay trong ngày hôm sau thì Thoại đã lấy lý do bà nội ở quê bị bệnh nặng để từ chối yêu cầu của Dương.
Như vậy, mặc dù đã có một khoảng cách nhất định về mặt thời gian (một ngày) nhưng tại thời điểm này, hành vi của cả Thoại và Dương vẫn nằm trong giai đoạn chuẩn bị phạm tội. Vì vậy, việc Thoại từ chối tham gia vụ án trong trường hợp này, được xem là hành vi tự ý nửa chừng chấm dứt việc phạm tội ở giai đoạn chuẩn bị phạm tội.
Điều 19 BLHS quy định, người tự ý nửa chừng chấm dứt việc phạm tội được miễn trách nhiệm hình sự về tội định phạm; nếu hành vi thực tế đã thực hiện có đủ yếu tố cấu thành của một tội khác, thì người đó phải chịu trách nhiệm hình sự về tội này.
Như vậy, nếu vụ án không có những tình tiết khác liên quan đến việc cấu thành một tội phạm mới, thì với hành vi chủ động từ chối, không tiếp tục thực hiện tội phạm này, Thoại có thể sẽ được xem xét miễn trách nhiệm hình sự về các tội “giết người” và “cướp tài sản” theo quy định tại Điều 19 BLHS.
Luật sư Hồ Ngọc Diệp (Đoàn Luật sư TP.HCM)
Theo_Người Đưa Tin
Thảm án Bình Phước: Trần Đình Thoại bị truy tố theo khung nào?
Trần Đình Thoại sẽ bị truy tố và xét xử theo quy định nào của BLHS?
Như nội dung bài viết "Trần Đình Thoại phạm tội thuộc trường hợp nào?" đã xác định, hành vi phạm tội của Thoại trong vụ án này, thuộc trường hợp "Chuẩn bị phạm tội" theo quy định tại điều 17 BLHS hiện hành.
Vậy, đối với trường hợp phạm tội này, Trần Đình Thoại sẽ bị truy tố và xét xử theo quy định nào của BLHS?
Báo tiếp tục gửi đến bạn đọc quan điểm của Luật sư Hồ Ngọc Diệp (Đoàn Luật sư TP.HCM) về vụ án này.
Luật sư Hồ Ngọc Diệp, Đoàn Luật sư TP.HCM
Đối với tội "Giết người"
Theo quy định tại khoản 2 Điều 52 BLHS về quyết định hình phạt trong trường hợp chuẩn bị phạm tội thì, đối với trường hợp chuẩn bị phạm tội, nếu điều luật được áp dụng có quy định hình phạt cao nhất là tù chung thân hoặc tử hình thì mức hình phạt cao nhất được áp dụng là không quá 20 năm tù.
Để xác định điều luật được áp dụng đối với Trần Đình Thoại về hành vi giết người trong vụ án này, trước hết cần làm rõ nội dung cuộc trao đổi giữa Trần Đình Thoại và Nguyễn Hải Dương trong giai đoạn cả hai cùng bàn bạc, trao đổi để chuẩn bị thực hiện hành vi phạm tội.
Vũ Văn Tiến, Nguyễn Hải Dương và Trần Đình Thoại.
Theo nội dung của cáo trạng do báo đã đưa tin thì cuộc trao đổi, đối thoại giữa Dương và Thoại được thể hiện như sau:
Khi gặp nhau vào trưa ngày 4/7/2015, Dương nói với Thoại rằng mình có hùn 700-800 triệu đồng mua gỗ cao su với một gia đình ở Bình Phước nhưng họ không chịu trả nên nhờ Thoại giúp cướp lại số tiền.
Dương cho biết: "Em lấy đủ số tiền của em thôi, còn bao nhiêu em đưa anh hết. Em lên kế hoạch hết rồi, khi mình lên đến đó, điện thằng nhóc ra mở cửa rồi xử thằng nhóc luôn".
Thoại hỏi vì sao phải "xử thằng nhóc" (Dư Minh V., 14 tuổi, cháu ông Lê Văn M.), Dương trả lời rằng chỉ có "xử" thì mới vào nhà được, rồi cả hai sẽ đi vào bằng đường V. đi ra.
Đến 21h45 cùng ngày, đang chở Thoại tìm quán nhậu, Dương tiết lộ kế hoạch: "Tối lên em điện thằng nhóc ra mở cửa rồi mình "xử" nó luôn. Khi vào nhà, mình khống chế 2 đứa con gái đang ngủ trên lầu, khống chế, đe dọa 2 vợ chồng để cướp tiền rồi giết từng người. Sau đó quay lên lầu giết hai đứa kia rồi về".
Thoại nói: "Thù tức ai thì giết người đó" nhưng Dương cắt lời: "Phải giết hết, anh không giết thì em giết".
Trên đường đến nhà ông M., Thoại hỏi: "Lỡ bị phát hiện rồi sao?". Dương trả lời: "Anh yên tâm, em có kế hoạch hết rồi, không bị phát hiện đâu, lỡ bị phát hiện thì sẽ "xử" luôn". Thoại nói: "Ừ, để chút nữa lên coi sao".
Khi đến nhà ông M., Dương nhiều lần gọi V. nhưng không ai nghe máy. Thoại nói: "Thôi đi về, mai đi tiếp". Trên đường về, Thoại có mua một con dao để ngày mai đi tiếp.
Nội dung cuộc trao đổi trên cho thấy, cùng với Dương, Thoại đã mặc nhiên đồng ý và thống nhất với Dương về việc thực hiện hành vi "giết nhiều người".
Đây là trường hợp phạm tội được quy định tại điểm a khoản 1 Điều 93 BLHS. Vì vậy, Thoại phải chịu trách nhiệm hình sự trong trường hợp "chuẩn bị phạm tội" đối với tội danh và khung hình phạt này.
Đối với tội "Cướp tài sản"
Cũng từ nội dung cuộc đối thoại nêu trên, cho thấy, đối với tội "Cướp tài sản", mặc dù các bị cáo chưa thực hiện được hành vi phạm tội, nên chưa thể xác định được số tài sản bị cướp là bao nhiêu, để từ đó có thể áp dụng các quy định mang tính định lượng đối với tội danh này.
Tuy nhiên, qua bàn bạc, trao đổi giữa Dương và Thoại, có thể thấy hành vi phạm tội của các bị cáo thuộc trường hợp "có tổ chức" và "sử dụng vũ khí, phương tiện hoặc thủ đoạn nguy hiểm khác" theo quy định tại các điểm a, d khoản 2 Điều 133 BLHS, có mức hình phạt cao nhất là 15 năm tù (tội phạm rất nghiêm trọng).
Theo tinh thần quy định tại khoản 2 Điều 52 BLHS về quyết định hình phạt trong trường hợp chuẩn bị phạm tội thì, nếu điều luật được áp dụng là tù có thời hạn thì mức hình phạt sẽ không quá ba phần tư mức phạt tù mà điều luật quy định.
Như vậy, trong trường hợp này, Thoại sẽ phải chịu trách nhiệm hình sự cho cả hai tội "Giết người" và "Cướp tài sản" trong giai đoạn chuẩn bị phạm tội theo quy định tại điều 17 BLHS và các điều luật tương ứng về quyết định hình phạt thuộc trường hợp chuẩn bị phạm tội của BLHS nói chung.
(Còn tiếp...)
Luật sư Hồ Ngọc Diệp (Đoàn Luật sư TP.HCM)
Theo_Người Đưa Tin
Ngày 17/12 xét xử nhóm thảm sát 6 người trong biệt thự Việc đảm bảo an ninh sẽ được nhà chức trách tỉnh Bình Phước lên phương án kỹ lưỡng trong phiên xét xử lưu động 3 bị cáo giết 6 người trong gia đình đại gia ngành gỗ. Ông Nguyễn Hữu Trí - Chánh án TAND tỉnh Bình Phước - cho biết cơ quan này đã lên lịch xét xử lưu động Nguyễn Hải...