Thái độ vênh váo sang nhà chị dâu đòi đồ mẹ gửi nhưng ngay lập tức cô em chồng tím mặt khi nhìn tờ giấy nhắn nhủ bên trong
Nhận được điện thoại của mẹ, em chồng Lam hớn hở phi xe sang, ngờ đâu vừa nhìn vào thùng xốp thấy mảnh giấy ấy…
Vợ chồng Lam cưới nhau tính tới nay cũng được gần 5 năm, nói chung cuộc sống hôn nhân của cô khá yên ả. Kiên – chồng cô là người sống tình cảm, biết yêu thương vợ con. Đặc biệt mẹ chồng Lam tâm lý lúc nào cũng thương cô như con gái. Chỉ duy nhất có Vân – cô em chồng là luôn hoạnh họe gây sự với Lam.
Ảnh minh họa
Vân là con út được bố mẹ chiều từ nhỏ thành thử tính tình đành hanh, ích kỷ. Học xong ra trường, Vân cũng ở lại thành phố làm việc nên Kiên bảo vợ dọn 1 phòng cho em gái tới sống cùng để Vân đỡ mất tiền thuê nhà, anh chị em lại gần gũi có thể chăm lo được cho nhau. Thế nhưng tới ở với anh trai, chị dâu, Vân lúc nào cũng coi mình như kiểu thượng khách, quần áo thay xong không giặt, cơm nước không nấu để Lam làm cả, ăn xong là nhảy tót về phòng xem tivi mặc chị rửa bát.
Đã thế nàng ta còn xấu tính hay soi mói, bắt bẻ Lam. Nhiều hôm bận việc công ty về muộn, không kịp đi chợ Lam đành mua tạm khoanh giò, hay ít nem tai người ta bán sẵn về ăn. Vừa sắp được mâm cơm ra, Vân đã chẹp miệng: “Chả biết chị làm vợ cái kiểu gì, suốt ngày cho chồng ăn đồ ăn sẵn ngoài chợ. Anh em hiền đó, chứ phải người khác thì họ bỏ chị luôn”.
Hiểu tính em chồng, không muốn động tí chị em lại cãi vã to tiếng để thiên hạ cười chê nên Lam cố nhịn. Thậm chí nhiều khi Kiên thấy em gái ngang ngược quá anh cũng trợn mắt quát song Lam gàn bảo anh đừng chấp. Thế mà Vân vẫn còn gọi điện về dưới quê kể xấu chị dâu đủ điều với mẹ. Cũng may tính con gái thế nào mẹ Kiên biết quá rõ nên lần nào bà cũng mắng lại: “Con vừa phải thôi, chị dâu con là người hiền lành tử tế mới có thể cho đứa đành hành như con sống cùng nhà đó”.
Mấy năm sau Vân lấy chồng dọn ra ngoài sống nhưng tính nết của nàng ta thì vẫn thế, cấm có tí thay đổi nào. Mỗi lần mẹ chồng Lam gửi đồ quê sạch lên cho hai hộ gia đình (vợ chồng cô với vợ chồng Vân) là kiểu gì Vân cũng tranh phần ngon về mình ví như có lần nhà thịt lợn, mẹ Kiên gửi theo xe lên mấy cân thịt, mấy cân xương rồi điện thoại dặn Vân là chia đều ra cho 2 nhà. Thế mà cuối cùng Vân lấy hết thịt, để mỗi xương lại cho chị dâu. Lam biết nhưng vẫn vui vẻ chẳng ý kiến gì.
Cho đến hôm vừa rồi, mẹ Kiên tát ao được con cá chép nặng gần 4 kg, bà làm sạch cắt làm 3 phần gửi lên cho các con. Nhưng lần này bà gửi thẳng cho Lam nhận rồi dặn Vân sang nhà anh chị lấy.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Nhận được điện thoại của mẹ, Vân hớn hở phi xe sang, đồ Lam nhận vẫn còn nguyên trong thùng xốp, Vân nhìn thấy chạy lại định nhặt phần giữa cầm về song vừa mở thùng xốp ra đã thấy tờ giấy chữ mẹ ghi bỏ trong túi li lông để trên mình con cá: “Cá mẹ chia 3 phần, Lam Kiên lấy khúc giữa, vợ chồng Vân phần đầu đuôi”.
Mặt Vân ngắn tũn hết nhìn con cá, lại nhìn sang tờ giấy mẹ ghi đành hậm hực nhận lấy phần của mình mang ra xe. Em chồng về, Lam mới cầm tời giấy mẹ chồng ghi lên đọc mà cô thấy ấm lòng. Thì ra mỗi lần mẹ Kiên gửi đồ lên Kiên đều gọi về kể cho mẹ nghe, bà biết chuyện nên mới phải ghi rõ ràng như thế để con dâu đỡ thiệt. Tối đó, bà còn gọi điện nhắc Lam, nếu Vân cư xử có gì không phải, cô là chị cứ việc uốn nắn, dậy bảo không phải giữ ý. Nghe bà nói Lam xúc động lắm bởi cô biết, cảnh làm dâu chẳng mấy người tốt phúc có được mẹ chồng tốt như mẹ Kiên.
Theo Afamily
Em chồng không chịu làm việc nhà còn vênh mặt thách thức, chị dâu liền đưa ra đề nghị khiến cô ta chối không được
Vì bị nghén khá nặng, Hoài mới nhờ em chồng rửa bát giúp. Tuy nhiên con bé không những từ chối không làm mà còn vênh mặt lên mỉa mai, chê trách cô nặng nề.
Hoài về làm dâu nhà Trung hứng đủ "combo" mẹ chồng và em chồng. Mẹ chồng cô thì kỹ tính và ghê gớm có tiếng, em chồng thì lười biếng và ỷ lại. Vậy nên, mọi việc trong nhà Hoài buộc phải tự làm, chẳng bao giờ có ý định san sẻ được với cô em chồng.
Khổ là vậy mà nhiều người chẳng biết nghĩ rằng Hoài sướng lắm: này thì chồng đẹp trai, chiều chuộng, gia đình chồng giàu có, gia giáo... Mỗi lúc thế, Hoài chỉ biết cười trừ.
Điều duy nhất khiến Hoài có thêm niềm tin chính là Trung thương vợ. Anh thường xuyên phải đi công tác xa nhà, cả tháng mới ở nhà được dăm bảy ngày. Thế nhưng, mỗi khi về là chẳng nề hà gì chuyện bếp núc, dọn dẹp giúp Hoài. Mẹ chồng có nhìn thấy hắng giọng ý nhắc Hoài, Trung lập tức nhắc ngay:
- Mẹ thật là, phụ nữ ai chẳng muốn được yêu chiều, được chồng con san sẻ việc nhà. Trước kia con chưa lấy vợ thì con phụ mẹ, giờ con có vợ thì con phụ vợ, vẫn là làm cho cái nhà này chứ đi đâu mất mà mẹ e hèm?
- Mẹ chỉ thương con thôi, đi làm xa bao lâu, về được mấy ngày thì lo mà nghỉ.
- Con có ốm đau, bệnh tật gì đâu mà nghỉ? Ngày ngủ 8h là khỏe như vâm rồi. Thôi, mẹ cứ đi chợ đi, cơm trưa nay để con vào bếp.
- Nói gì thì nói, anh đừng có chiều vợ quá. Anh cứ thế, khi anh đi nó mới lười vì quen thói đấy.
- Mẹ! Mẹ làm như con không hiểu Hoài vậy, cô ấy chăm chỉ số 2 không ai dám nhận số 1. Mẹ đừng có nói xấu con dâu như thế, phải nhìn nhận sự nỗ lực của cô ấy với thái độ tích cực.
- Thôi, thôi, anh đừng nói nữa. Tôi đi chợ cho anh chị ở nhà với nhau.
Kết thúc của mỗi cuộc nói chuyện, mẹ chồng luôn cứng họng với lý lẽ của Trung. Hoài ngoài mặt thì mắng yêu chồng nhưng trong lòng cũng hạnh phúc lắm. Vậy nên, cô rất mong ngày Trung ở nhà.
Tuy nhiên, những ngày anh đi xa, mọi thứ lại trở về đúng quỹ đạo vốn có, Hoài một mình cơm nước, giặt giũ, lau dọn, còn cô em chồng 2 chục tuổi chẳng động chân động tay.
Thế nhưng, thời gian gần đây Hoài mang thai. Cô nghén ngẩm nên không ăn được gì, uống nước lọc thôi cũng nôn thốc nôn tháo. Mẹ chồng nhìn Hoài mặt mũi xanh xao, nên tuyên bố sẽ giúp cô nấu cơm sáng, tối, chỉ yêu cầu cô lau nhà, rửa bát, giặt đồ, phơi đồ...
(Ảnh minh họa)
Bữa tối hôm ấy, mẹ chồng nấu món cá kho, vừa đi làm về tới cửa, ngửi mùi này Hoài đã lập tức chạy vội vào WC. Tới bữa ăn, cô xin kiếu vì quá sợ mùi thức ăn này. Mẹ chồng tỏ vẻ không hài lòng, lườm nguýt:
- Cứ làm như có mỗi mình biết mang thai, biết đẻ con vậy. Nghén thì tìm cách mà khắc phục chứ! Chả lẽ để bà già này phục vụ tới hết 9 tháng 10 ngày sao?
Hoài rơm rớm nước mắt, chỉ biết cắn răng nhịn. Nhưng khoảng 1 tiếng sau, khi cô đang lim dim ngủ thì cô em chồng lên đập cửa ầm ầm:
- Chị Hoài, xuống rửa bát đi.
- Uyên, em rửa bát giúp chị hôm nay được không? Thật sự chị mệt và sợ mùi cá quá!
- Chị mới nghén 1 tí mà như sắp chết ấy. Thế này em còn ghét huống hồ là mẹ. Xuống mà rửa, em còn bận học. Mà lần sau, việc của chị ý thì tự biết mà làm, đừng để em phải lên gọi nữa. Chẳng ai đi làm dâu mà sướng như chị đâu.
Hoài nghĩ tới mùi cá đã sợ, nhưng cũng không muốn mất lòng em chồng, phần lại sợ mẹ chồng nên cố. Cô mệt mỏi bước xuống nhà dọn dẹp và không quên đeo khẩu trang. Sau hôm ấy, Hoài tưởng như nôn hết ruột gan nên đã quyết định sẽ không nhẫn nhịn em chồng nữa. Việc rửa bát chẳng hết mấy thời gian, nếu cô không ăn thì em chồng phải tự biết mà rửa bát, quần áo thay ra thì phải để gọn vào cô mới biết đi giặt.
Tới một tối nọ nhân lúc Trung có mặt, Hoài mới dõng dạc nói với bố mẹ chồng:
- Bố mẹ ạ, con đang có bầu, sức khỏe không tốt nên cũng thường xuyên nghén ngẩm. Con cũng không muốn như thế chút nào vì người khổ trước nhất là con chứ. Con cũng thử nhiều cách như uống trà gừng, bổ sung B6... mà không đỡ. Thế nên con mong cả nhà thông cảm cho con.
Hoài nhìn mặt mẹ chồng, rồi tiếp lời:
- Việc nhà nói nhiều không nhiều, nhưng sức khỏe không tốt thì nằm không cũng vẫn thấy mệt. Mà em Uyên thì cũng không quá bận, con muốn nhờ em giúp con 1 phần việc nhà.
Trung lập tức hùa vào bênh vực vợ vài lời, bố chồng cũng gật đầu tỏ vẻ đồng tình.
- Cái Uyên lớn rồi, học làm việc nhà dần đi. Kẻo mai này mày đi lấy chồng lại vụng thối, họ trả về thì xấu mặt bố.
Dưới áp lực của bố chồng và Trung, mẹ chồng cũng phải giao việc cho cô con gái cưng. Còn Hoài, cô biết là sóng gió vẫn còn nhiều ở phía trước, nhưng thôi, thay vì ấm ức trong lòng cứ thẳng thắn 1 lần lại có kết quả tốt hơn. Mẹ chồng có thể không thương cô nhiều, nhưng sao có thể không thương cháu cơ chứ!
Theo Helino
Em chồng kêu mất tiền, đổ cho chị dâu lấy trộm, tôi nói mỗi câu khiến cô ta không dám ho he thêm nửa lời Phận làm dâu, tôi chỉ muốn sống yên ổn, hòa thuận với mọi người nhưng đúng là cuộc sống, không phải mình cứ muốn là được. Tôi năm nay 27 tuổi, vừa kết hôn được 5 tháng và đang sống chung với gia đình chồng. Nhà chồng tôi có bố mẹ, 2 em gái, một cô tên Quỳnh đã đi lấy chồng còn...