Thạc sĩ luật đi tìm việc ở Sài Gòn
Ngày tôi đi, bố mẹ đưa tôi ra sân bay. Cả chặng đường hơn một giờ ngồi xe bố mẹ không nói với tôi câu nào. Tôi biết bố mẹ không muốn tôi vào Sài Gòn, nơi chẳng có người thân, cũng không có người quen.
ảnh minh họa
Có lần mẹ tôi bảo, mẹ muốn tôi làm cô giáo, sống cuộc sống bình lặng, không phải bon chen nhiều với xã hội, như đã từng. Lúc đó, tôi bảo mẹ không muốn con gái lớn thực sự hay sao?!
Tôi chưa từng đi ở trọ, cũng chưa từng đến thành phố xa lạ nào khi mà bên mình không có ai thân thích. Thế nhưng, những tấm gương người xung quanh thành công ở đất Sài Gòn đã đẩy quyết tâm của tôi lên cao. Không cao sao được khi mà trong tay tôi có sẵn tấm bằng thạc sĩ luật và tám năm kinh nghiệm làm việc ở thủ đô. Kiếm một việc làm phù hợp ở Sài Gòn chắc sẽ không khó.
Vậy mà, khi đặt chân đến Sài Gòn, mỗi ngày đều lên mạng tìm việc, tôi cũng không nhớ mình đã nộp bao nhiêu bộ hồ sơ nữa. Cả nộp qua mạng và nộp trực tiếp. Mỗi ngày tôi đều thấy
lo lắng bởi vì số t.iền tôi mang theo cũng sắp hết rồi, mà tôi thì chưa tìm được công việc.
Video đang HOT
Tôi nhớ có lần tôi đi phỏng vấn ở một văn phòng luật bên quận 8, anh giám đốc có nói sẽ trả lương cho tôi mức lương cơ bản nhưng tôi từ chối. Bạn biết đấy, ở thành phố này mức lương 2,5 triệu đồng thì không đủ sống. Sau đó tôi tiếp tục đi nộp hồ sơ khắp nơi, có lần bên công ty
ở quận 1 gọi tôi đến phỏng vấn chỉ mới nghe tôi là người Bắc mới vào Nam mà bạn nhân sự ở đó đã nói: Khó! Lúc đó tôi thật sự hơi sốc. Ngày qua ngày, nhiều lúc tôi cảm thấy mình sắp phát điên. T.iền nhà hàng tháng, t.iền xăng xe, t.iền ăn… chỉ cần tôi bước chân ra khỏi nhà là tốn t.iền.
Hai tháng sau khi vào Sài Gòn tôi vẫn chưa tìm được công việc gì liên quan đến chuyên ngành mà tôi đã học. Có một hôm tôi được gọi đến phỏng vấn để làm biên tập các thông tin liên quan đến luật pháp cho một trang báo mạng. Thật may là tôi được nhận, nhưng thử việc thì không có lương, thời gian thử việc là hai tháng.
Tôi giống như một người đang khát đi trên sa mạc nhưng lại mất dần định hướng ban đầu. Suy nghĩ lấy ngắn nuôi dài bắt đầu xuất hiện. Công việc thu ngân được tôi để ý. Thật bất ngờ lại kiếm rất dễ dàng với mức lương 3,5 triệu đồng/tháng. Công việc biên tập chủ yếu là làm qua email, thỉnh thoảng đến văn phòng để họp. Vì vậy, thời gian rảnh của tôi đều tập trung cho quán ăn. Siêng năng, chịu học hỏi, không mấy chốc chủ quán tin tưởng giao cho tôi nhiều việc quan trọng với mức lương ngày càng tăng lên.
Được bốn tháng, chợt quay đầu lại: dự định của mình đây sao? Bây giờ nếu an phận thì cũng đã đủ sống. Thế nhưng như vậy thì trước đây mình chẳng dại gì vào Sài Gòn. Vì ở Hà Nội, tôi cũng có việc làm đàng hoàng sao phải đày đoạ mình như vậy?
Nhưng rồi lại tiếp tục an ủi bản thân, phải cố lên, phải làm nhiều việc để đạt được mơ ước. Và thực tế, sau nửa năm ở Sài Gòn tôi nhận ra rằng, rất nhiều trí thức trẻ đã phải xuất phát từ những công việc lao động chân tay, để học hỏi kinh nghiệm, để duy trì ước mơ. Chứ không như ở Hà Nội hay các tỉnh/thành khác, cứ học xong là được gia đình tìm cho một chỗ và an phận.
Hiện tại, thông qua tiếp xúc ở quán ăn, một công ty luật (có thể gọi là có danh tiếng) đã hẹn ngày giờ phỏng vấn. Nếu thành công là coi như tôi đã dần chạm vào ước mơ mà mình đã định. Còn không thì lại tiếp tục lăn lộn. Tiếp tục làm nhiều công việc để nâng cao hiểu biết.
Con đường phía trước của tôi tuy còn nhiều chông gai, khi tôi chưa có một công việc ổn định nhưng tôi tin chỉ cần mình nỗ lực cho dù có khó khăn cũng sẽ vượt qua. Và tôi nghĩ quyết định vào Sài Gòn là đúng, bởi có lăn lộn ở nơi đất khách con người ta mới nhận ra được hết những giá trị của công việc cũng như tìm cách để đạt được ước mơ của mình.
Sài Gòn chắc sẽ không phụ những người có trí, còn lòng và chấp nhận lăn lộn mưu sinh. Tôi dần tin thế!
Theo VNE
Cầu thủ Ninh Bình như ong vỡ tổ sau bê bối
Đồng đội bán độ bị treo giò vĩnh viễn, Văn Quyến giải nghệ, hai cầu thủ nhập tịch ký hợp đồng sơ bộ với đội bóng mới.
Văn Quyến tuyên bố treo giày sau sự cố ở Ninh Bình. Ảnh: PLTP.
Xác định đội bóng sẽ giải thể trong nay mai, nhiều cầu thủ Ninh Bình không nằm trong nhóm bán độ chủ động tìm hướng đi mới. Văn Quyến là cầu thủ ra đi sớm nhất với tuyên bố giải nghệ. Có thông tin VQ10 gây sức ép với CLB bởi anh bị loại khỏi danh sách tham dự AFC Cup mà không rõ lý do. Tuy nhiên, Quyến "béo" phủ nhận chuyện mình đang níu kéo để ở lại Ninh Bình. T.iền đạo người Nghệ An khẳng định đã đến lúc phải giải nghệ vì t.uổi tác không cho phép thi đấu đỉnh cao. Quan trọng hơn, Văn Quyến muốn về quê để phụng dưỡng mẹ già, chuẩn bị chuyển hướng sang làm kinh doanh và lấy vợ.
Ngoài những lý do trên, trong lá đơn xin thôi việc, Văn Quyến cũng trình bày việc mình không còn nằm trong kế hoạch sử dụng của đội bóng nữa, nên muốn ra đi sớm để chuẩn bị cho tương lai. Có thông tin Hải Phòng muốn có Văn Quyến cho lượt về, nhưng thần đồng một thời của bóng đá Việt Nam chưa xác nhận điều này.
Văn Quyến sớm "rửa tay gác kiếm", trong khi những cầu thủ còn lại nỗ lực tìm kiếm đội bóng mới. Mới đây, Hoàng Vissai và Đinh Văn Ta đã đặt bút ký hợp đồng có thời hạn 4 tháng với Thanh Hóa. Do thỏa thuận với Ninh Bình vẫn còn hiệu lực, bộ đôi này sẽ đầu quân cho đội bóng mới dưới dạng cho mượn. Nếu vậy, Thanh Hóa có thể cho ra sân tới 7 "Tây" ở lượt về do họ đã có sẵn hai cầu thủ nhập tịch là Nguyễn Rogerio, Lê Văn Tân.
Không may mắn như Hoàng Vissai và Đinh Văn Ta, các ngoại binh còn lại là Bryan Kavin, Petrisor Voinea, Patiyo Tambwe, Sim Woon Sub vẫn gặp nhiều khó khăn khi tìm kiếm đội bóng mới. Trong khi đó, những cầu thủ trẻ vừa được đôn lên đội một đá AFC Cup, càng khó có cơ hội đầu quân cho đội bóng khác tại V-League vì thiếu kinh nghiệm và không có tên t.uổi.
Đáng tiếc nhất là nhóm cầu thủ liên quan đến bán độ sớm phải chấm dứt sự nghiệp thi đấu khi VFF tuyên bố sẽ treo giò vĩnh viễn. Phần đông trong số 9 người này từng khoác áo U23 và tuyển Việt Nam.
Ninh Bình khẳng định sẽ tạo điều kiện cho các cầu thủ ra đi. Ảnh: KL.
Chủ tịch CLB Phạm Văn Lệ cho biết Ninh Bình sẽ tạo mọi điều kiện tốt nhất để các cầu thủ ra đi sớm. Trong khi đó, bầu Trường khẳng định Ninh Bình sẽ có luật sư giải quyết chuyện hợp đồng và làm việc với từng cầu thủ theo đúng trình tự, quy định của pháp luật. CLB sòng phẳng từng xu với các cầu thủ chứ không để ai phải chịu thiệt.
Theo VNE
Chồng bất tài, gia trưởng nhưng không dám bỏ vì sợ khó... tái hôn Tôi xinh đẹp, công việc ổn định lại nắm giữ chức phó phòng nhiều người mơ ước. Bạn bè thường khen tôi thông minh, hoạt bát và có một gia đình hạnh phúc. Ấy vậy nhưng họ đâu thể ngờ rằng, ở nhà tôi là người phụ nữ bất hạnh, nhẫn nhục đến nhường nào. Thực ra tôi đến với anh - chồng...