Tha thứ thế nào khi em nhiều lần phản bội
Lần đầu anh phát hiện em nhắn tin với bạn trai khác, anh đã tha thứ. Lần thứ 2 anh thấy em đi với người khác anh cũng bỏ qua.
Ngày anh đến cũng là ngày em dứt nước mắt chia tay với người yêu cũ trên Sài Gòn. Muốn trốn chạy kỉ niệm nên em về lại quê nhà. Tình cờ gặp anh trong một buổi họp họ, anh đã chủ động xin số điện thoại em rồi tìm cách tiếp cận em. Sau một thời gian ngắn quen nhau, để quên đi vết thương lòng còn đang rỉ máu, em đã chấp nhận làm bạn gái anh.
Dường như định mệnh đã sắp đặt chúng ta đến bên nhau là một câu chuyện không thể ngờ được. Thực chất, anh là hàng xóm của em chỉ cách 30m vậy mà bao nhiêu năm dài sống kế bên nhau ta không nhận ra. Anh 33 tuổi vẫn chưa vợ, em 27 tuổi cũng chưa chồng. Mọi người vẫn đùa rằng anh ế đến bây giờ là để đợi em, và em bôn ba trên Sài Gòn 8 năm trường không có người yêu cũng là để dành cho anh.
Gia đình là người Bắc chính gốc nên anh khó tính lắm, bù lại anh rất chăm việc nhà và là người sống có nguyên tắc, kỉ luật. Còn em, mang trong mình dòng máu miền Tây, ngây ngô và ham chơi. Khi làm ca 3 thì thôi chứ không ngày nào mà anh không qua để gặp em.
Em được anh chăm sóc từng li từng tí. Từ chuyện ăn sáng đến bữa ăn khuya, anh nhắn tin hỏi thăm em mọi lúc mọi nơi trừ những giờ anh ngủ. Nhưng dường như sự hiện diện bất ngờ của anh cũng chỉ đủ để em lấp đi nỗi buồn cho ngày tháng đau khổ mà thôi.
Video đang HOT
Khi nhận ra em yêu anh, em cũng mới biết anh sẽ không bao giờ tìm kiếm em như anh đã từng tìm kiếm. (Ảnh minh họa)
Em dự phòng sẵn phương án 2, phương án 3 vì không chắc chắn sẽ lấy anh dù anh rất muốn. Lần đầu anh phát hiện em nhắn tin với bạn trai khác, anh đã tha thứ. Lần thứ hai anh thấy em đi với người khác anh cũng bỏ qua. Vậy mà em vẫn chưa tỉnh ngộ bởi tình yêu anh dành cho em luôn rực cháy từng ngày. Em vẫn lén lúc tiếp tục qua lại với bạn trai mới. Nhưng lần này, anh đã buông tay em ra mãi mãi. Anh không la, không mắng em như các lần trước mà bằng những lời nói nhẹ nhàng để rồi ra đi cũng lặng thầm.
Phải đến khi mất đi anh, em mới nhận ra anh quan trọng với em thế nào. Em nhớ nụ hôn, nhớ vòng tay ấm của anh hơn bao giờ hết. Em nhớ dáng đứng anh làm bếp, em nhớ từng bộ trang phục mà anh mặc mỗi ngày. Nhưng anh ơi, em đã mất anh thật rồi. Khi nhận ra em yêu anh, em cũng mới biết anh sẽ không bao giờ tìm kiếm em như anh đã từng tìm kiếm. Những giọt nước mắt muộn màng của ngày hôm nay là cái giá cho sự not nớt, dại dột của em. Và anh ơi, nếu có kiếp sau, hãy cho em được làm vợ anh và sinh cho anh những đứa trẻ thật ngoan như ta đã mơ ước…
Theo VNE
"Đêm về tôi lại phải sống trong địa ngục trần gian"
Nhiều phụ nữ bị chồng, người tình bóp cổ, trói, bắt làm những động tác giống súc vật, buộc phải la thét... trong lúc ân ái.
Một nạn nhân đã phải thốt lên:"Đêm về tôi lại phải sống trong địa ngục trần gian. Gã chồng cũ của tôi bắt tôi phải chạy, phải giả vờ chống cự dữ dội trước lúc làm chuyện ấy. Gã là một kẻ bệnh hoạn và thích bạo dâm".
Ở khu vực Ngã Tư Sở, quận Thanh Xuân, Hà Nội có một người phụ nữ khoảng 50 tuổi, tên Hằng, làm nghề buôn bán nhỏ, có hai cô con gái. Bà sống lặng lẽ, ít biểu hiện cảm xúc và thường đi lễ chùa vào những thời gian rảnh rỗi. Chồng bà Hằng là một người đàn ông "khá hiền lành, cởi mở" - theo cách đánh giá của hàng xóm. Những người ở gần nhà bà Hằng rỉ tai nhau, cứ đêm đến là từ trong nhà bà lại vọng ra những tiếng hú, tiếng thét, tiếng va chạm rất lớn... Cũng có người để ý, cố nhìn mặt bà Hằng vào sáng hôm sau để xem có vết thâm tím, vết trầy xước, dấu hiệu của việc bị chồng đánh hay không nhưng không phát hiện được gì. Có người dò hỏi, bà Hằng chỉ im lặng hoặc thanh minh "đó là âm thanh của những bộ phim chưởng" chồng bà hay xem vào ban đêm.
Năm tháng cứ thế trôi đi, những tiếng hét phát ra từ nhà bà Hằng trong đêm vắng không còn làm nhiều người quá bận tâm vì bà Hằng vẫn ngày ngày đi chợ, vẫn lầm lũi, đều đặn đi chùa. Năm 2000, nhiều người quen của bà Hằng sốc khi biết chuyện bà đi hỏi vợ cho chồng. Vợ bé của chồng bà Hằng là một người bạn của bà Hằng, kém tuổi bà, chồng chết vì bạo bệnh. Sau đám cưới không ầm ĩ của chồng, người ta thấy khuôn mặt bà Hằng như giãn ra. Thế rồi, bí mật về những tiếng hét trong đêm từ trong căn nhà của gia đình bà Hằng dần dần hé lộ. Một người bạn hay đi tập thể dục buổi sáng cùng bà Hằng kể: "Khi nó (bà Hằng - PV) quyết định lấy vợ cho chồng, tôi gặng hỏi mãi nó mới kể đầu đuôi câu chuyện. Nó nói rằng không hề ân hận, nuối tiếc khi làm cái chuyện ngược đời ấy. Nó bảo từ khi chồng nó dọn đi để sống với người vợ mới nó mới thoát được địa ngục trần gian. Nó tiết lộ đêm nào cũng phải hú hét, chạy quanh giường vì người chồng bạo dâm...".
Theo lời kể của bạn bà Hằng, chồng bà Hằng là một người đàn ông có "sức khỏe tình dục hơn người và khác người", đêm nào cũng phải làm chuyện ấy một hai lần. Khi đã có tuổi, sức khỏe và ham muốn của bà Hằng giảm dần nên nhiều đêm bà đã phải van xin, cự tuyệt đòi hỏi của chồng. Tuy nhiên, mọi sự van vỉ của bà Hằng đều bị người chồng bỏ ngoài tai. Những ngày bị ốm, những ngày bị "bệnh phụ nữ", bà Hằng vẫn phải phục vụ chồng. Bà Hằng không ngờ rằng, chính sự chạy trốn, la hét của bà làm ông chồng thêm hưng phấn.
Chồng bà Hằng cố tình tỏ ra hung bạo hơn để bà sợ hơn, hú hét nhiều hơn, đến lúc bà gần ngã gục vì mệt ông chồng mới thỏa mãn... Có đêm, vì quá mệt, bà Hằng nằm bất động thì bị mắng: "Cô dậy đi, đừng có nằm im như kẻ đã chết". Chồng bà Hằng giả vờ hung hăng, cố tình đạp đấm trượt để bà Hằng buộc phải chạy, phải hú hét van xin trong tiếng cười sằng sặc của ông chồng. Đêm nào cũng vậy, sau chuyện ấy là bà Hằng mệt nhoài, nằm bất động đến gần sáng...
Sau khi lấy vợ mới, chồng bà Hằng dọn về quận Hoàng Mai sinh sống. Ông này trở nên "nổi tiếng" ở nơi ở mới vì gặp ai cũng khoe chuyện "vợ cả lấy vợ hai cho tôi". Có người tò mò hỏi ông nguyên nhân "chuyện lạ đời" ấy, ông trả lời tỉnh khô: "Tại tôi khỏe quá, ngày nào không làm chuyện ấy tôi không chịu được. Việc đó có gì sai đâu. Có người bảo hành động của tôi là bạo lực gia đình những tôi chưa đánh vợ tôi đau bao giờ, tôi chỉ giả vờ đánh đấm để bà ấy sợ thôi". Ngồi nghe câu chuyện của người đàn ông này, bà vợ hai "to như con tịnh" của ông chỉ tủm tỉm cười...
Câu chuyện của chị Nguyễn Thị Lan Anh, ở TP Ninh Bình về việc mình bị tra tấn bởi người chồng bạo dâm trong hơn 4 năm sống chung khiến không ít người phải rùng mình ghê sợ. Để so sánh thì nỗi khổ của bà Hằng ở Ngã Tư Sở với nỗi khổ của chị chẳng khác nào "đem phấn bì với vôi". Theo lời chị Lan Anh, chồng chị là một lái xe đường dài, chuyên chở thuê hoa quả trên tuyến đường Bắc - Nam, mỗi tháng chỉ về nhà khoảng vài ngày. Chính thời gian rong ruổi trên đường với chiếc xe tải chồng chị đã ghé qua đủ kiểu nhà chứa, qua đêm với không biết bao nhiêu gái mại dâm. Sự buông thả trong lối sống đã biến chồng chị thành một kẻ vũ phu, bệnh hoạn...
Chị Lan Anh kể lại: "Chúng tôi lấy nhau năm 2006. Gia đình tôi và gia đình anh ấy đều buôn bán đồ gỗ mỹ nghệ nên quen biết nhau từ khi chúng tôi còn học trung học. Anh ấy là người ngổ ngáo nhưng tốt bụng. Trước khi lấy nhau gia đình anh ấy bị vỡ nợ khiến anh ấy bị trầm cảm, tự ti mất hơn 2 năm. Tôi rất thương anh ấy nên bất chấp lời khuyên của bạn bè, quyết định lấy anh ấy và hy vọng sẽ làm cho cuộc sống của anh ấy bớt khổ. Sau khi con trai chúng tôi được 1 tuổi, chồng tôi bàn chuyện muốn mua một chiếc xe tải để chở hoa quả thuê cho một người quen. Tôi can ngăn vì không muốn xa chồng nhưng anh ấy nói: "Anh không muốn người ta bảo anh là thằng sống nhờ váy vợ. Anh sẽ là chủ xe, anh còn khỏe nên hãy để anh vươn lên làm giàu, hãy để bố mẹ anh có thể tự hào về thằng con trai duy nhất. Tuần nào anh cũng về với mẹ con em...". Thương chồng, tôi xin tiền bố mẹ mua cho anh một chiếc xe tải hơn 1 tỷ đồng. Tôi không thể ngờ, quyết định của mình đã đẩy gia đình vào địa ngục".
Trầm ngâm một lúc, chị Lan Anh tâm sự tiếp: "Phụ xe của chồng tôi là một kẻ hư hỏng, gái gú, rượu chè. Khi tôi góp ý không nên thuê gã phụ xe đó thì chồng tôi bảo "nó chỉ là thằng làm thuê, nó phải nghe lời anh, phụ xe mà hiền lành thì bị bắt nạt dọc đường". Chỉ sau vài tháng ngược xuôi Bắc - Nam, tôi nhận thấy chồng mình thay đổi tính cách theo hướng xấu đi rất nhiều. Anh ấy ít về nhà hơn, thậm chí đi qua Ninh Bình cũng không ghé về nhà. Tính cách của anh ấy cũng kỳ lạ hơn, nóng nảy hơn. Đặc biệt, chồng tôi trở nên quái dị trong chuyện chăn gối vợ chồng. Mỗi lần gần tôi anh ấy đều yêu cầu trói tay tôi vào thành giường mới có cảm hứng. Lúc đầu tôi phản ứng dữ dội nhưng sau đó vì quá yêu thương chồng nên tôi đã chiều anh ấy. Sự nhượng bộ của tôi không làm anh ấy dừng lại, anh ấy buộc tôi phải la hét, vùng vẫy khi "yêu", càng dữ dội càng khiến anh ấy hưng phấn. Thời gian đầu tôi chỉ thấy xấu hổ nhưng sự việc trầm trọng hơn khi chồng tôi liên tục tuôn ra những lời nói bệnh hoạn, thô lỗ khi làm chuyện ấy. Tôi bắt đầu cảm thấy xấu hổ và căm giận vì liên tưởng đến những con điếm anh ấy chung chạ dọc đường. Và tôi đã kiên quyết không làm theo ý đồ điên rồ của chồng nữa. Đó là thời điểm bi kịch giữa vợ chồng tôi lên đến đỉnh điểm".
Chị Lan Anh cho biết, sau khi bị vợ từ chối, chồng chị như một người điên, đánh đập vợ tàn nhẫn. Cực chẳng đã, chị đành viết đơn xin ly hôn, nhưng chồng chị khóc và xin lỗi. Tuy nhiên, sự bình yên trong cuộc sống của vợ chồng chị chỉ tồn tại trong một thời gian ngắn vì chồng chị liên tục tìm đến với gái mại dâm, nơi chấp nhận "thú vui" bệnh hoạn của anh ta. Biết không thể thay đổi được "phần con" trong người chồng, chị Lan Anh buộc phải ôm con về bên ngoại và đơn phương nộp đơn xin ly dị lên tòa.
Ngay khi kết thúc phiên tòa, trên đường về nhà, chị Lan Anh bị gã chồng bệnh hoạn chặn đường, đánh một trận tơi bời. Chỉ đến khi người nhà chị có mặt, gã mới bỏ đi...
Theo VNE
Anh chồng kỳ quặc chốn phòng the Vì cuộc sống tình dục chìm trong nỗi đau đớn về thể xác và tinh thần do bị chồng hành hạ mà Hương phải ấm ức, còn Ngọc Anh thì đâm đơn ly dị. Thùy mị, lại là con nhà giáo nên Hương rất coi trọng tình yêu. Cô tâm niệm giữ gìn sự trong trắng cho người sẽ là chồng mình. Mấy...